Đường Ninh không biết Lan Hề có ý định gì, nhưng cô đoán, chắc chắn có liên quan đến Dương Tịnh và La Hạo.
“Trải qua chuyện lần này, tôi sẽ sắp xếp người quản lý tốt nhất cho cô, cô cứ yên tâm.”
Từ đầu đến cuối Đường Ninh đều cười lãnh đạm, cô đúng là cần một người quản lý tài giỏi, nhưng mà Lan Hè lại định giữ bí mật đến cùng, không sắp xếp cho cô gặp mặt ngay lập tức, thậm chí còn không nói cho cô biết người đó là ai.
Thật ra Lan Hề sắp xếp cho Đường Ninh đi trình diễn lần này, thứ nhất là vì muốn xác định lại thực lực của cô, thứ hai là sẽ sắp xếp để xem xét sự chênh lệch thực sự giữa Đường Ninh và người Dương Tịnh mới tuyển chọn được.
Đương nhiên hiện tại Đường Ninh và Dương Tịnh không hề biết quyết định này của cô.
Mấy năm nay, là do cô đã quá mức tin tưởng Dương Tịnh và La Hạo cho nên mới khiến họ to gan như vậy. Đã thế thì để cho bọn họ thấy rõ, mất đi một người mẫu như Đường Ninh cũng giống như bọn họ làm mắt đi sự may mắn cả cuộc đời của mình.
Ánh hoàng hôn hắt vào bên cửa sổ đã dần dần biến mát.
Người mới đang phỏng vấn ở bên trong, Dương Tịnh khó tránh khỏi việc gặp mặt La Hạo. Đêm qua khi tan làm, cuối cùng Dương Tịnh cũng gọi La Hạo ở lại, hai người trò chuyện ở trong phòng làm việc.
“Cảm ơn anh, không để Lan tổng biết chuyện của Đường Ninh.”
“Nhưng Đường Ninh biết rồi…” La Hạo dừng lại một lúc, tựa lưng vào bàn làm việc ở bên cạnh rồi tiếp tục nói: “Chúng ta cứ năm lần bảy lượt cản trở cô ấy, cô ấy chắc chắn sẽ lại nghĩ những biện pháp khác, cô ấy không phải là một người dễ dàng bỏ cuộc đâu.”
Dương Tịnh suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng nghiêm túc nhìn La Hạo, nói: “Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, Đường Ninh sẽ không có cơ hội vào công ty, bên phía Lan tổng một mình em gánh không nổi, cần sự hỗ trợ của anh, anh… còn có thể giống như trước đây, ở bên bờ vực kéo em lên nữa không?”
“Tôi kéo cô lên? Sau đó cô lại đẩy tôi xuống sao?” La Hạo lạnh lùng hỏi lại, ngữ điệu như là đang trào phúng: “Cô có thể quên chuyện cô đâm sau lưng tôi, nhưng mà cả đời tôi cũng không bao giờ quên được, tôi sẽ không bao giờ tin bất cứ câu nói nào của cô nữa.”
Dương Tịnh dừng lại một chút, lời nói bị ngăn lại trong cổ, sau đó cô ta gật đầu nhận thua, lúc này mới đẩy gọng kính rồi nói: “Xế chiều hôm nay sau khi Lan tổng quay về, lập tức khóa mình trong phòng rồi gọi điện thoại, tôi nghe thư kí của cô ấy nói, Lan tổng muốn để An Tử Hạo trở về, xét về năng lực, em và anh hợp tác mới có thể miễn cưỡng thắng An Tử Hạo, mặc dù bởi vì chuyện năm đó, anh ta đã không còn làm người đại diện nữa, nhưng điều này cũng không có nghĩa là anh ta sẽ cam tâm làm người đứng ở bên ngoài quan sát.”
“Cho dù anh ta trở về cũng chỉ là một thằng phế!” La Hạo không hề lo lắng về cái người tên là An Tử Hạo này, ngược lại còn quan tâm đến tình hình phỏng vấn của Dương Tịnh: “Hôm nay đã tuyên chọn được hạt giống nào chưa?”
“Có mấy người.”
“Vậy thì mài giữa tốt một chút, nhanh chóng làm xao nhãng sự chú ý của Lan tổng đang đặt trên người Đường Ninh đi.”
Hai người bọn họ tuyệt đối không thể ngờ được, thực tế là đường Ninh đã chính thức ký hợp đồng với Tranh Điền, mà Lan Hề tự mình mang hợp đồng đến, đương nhiên Lan Hề không thể lại đối xử bạc bếo với Đường Ninh, dù sao thì cô ấy cũng từng là người mẫu, biết giai đoạn hiện tại của Đường Ninh cần gì nhất, hoặc thiếu cái gì nhất.
Chỉ là vì tin tức ký hợp đồng còn chưa được công bố, người bên ngoài còn đang rất tò mò về chuyện hợp đồng ký kết của Đường Ninh, thế nhưng Đường Ninh thật sự quá bí ẩn, lại ở những nơi như Khải Duyệt Đế Cảnh, chó săn cũng khó tìm được cơ hội chụp lén, cho nên tin tức về cô cũng chỉ có lắt nhắt vài tin nhỏ.
Cùng lúc đó, Star Times cuối cùng cũng phát ra tin tức Lam Vũ chính thức gia nhập, đồng thời lấy danh hiệu Tiểu Đường Ninh hoạt động ở bên ngoài.
Đây cũng chỉ là một cô gái nhỏ mới mười sáu tuổi, cuối cùng cũng nhận được sự ưu ái của Star Times, thuận lợi kí hợp đồng.
Bởi thế, tiếng gọi của công chúng đối với Đường Ninh càng thêm vang dội, ngay cả “thế thân” của cô cũng đã có nhà mới, đến bao giờ cô mới hành động đây?
“Lam Vũ này, từ ngoại hình đến dáng vẻ, đúng là giống em đến mấy phần, nhất là vào ban đêm, rất khó phân biệt được.”
Chị Long tùy ý nói một câu, Đường Ninh đang xem phỏng vấn bỗng nhiên dừng lại, nếu như ngay cả chị Long cũng nói là khó phân biệt được, thì chỉ cần Lam Vũ xảy ra vấn đề liền có thể bị đẩy sang đầu cô.
“Còn nữa, Đường Ninh, công chúng hình như rất tò mò muốn biết em sẽ ký hợp đồng với nhà nào, đáng tiếc hiện tại không thể công bố tin tức em đã kí kết cùng với Tranh Điền, không thể để cho Dương Tịnh và ai kia… kinh ngạc.”
Đường Ninh đưa mắt nhìn chị Long, bất đắc dĩ cười nhẹ, thù này không phải không báo, mà là chưa đến lúc.
Trên TV, vẻ mặt Lam Vũ còn vương nét ngây ngô, đang bình tính tự nhiên ngồi trên ghế salon tiếp nhập phỏng vấn, phóng viên hỏi: “Tất cả mọi người đều nói cô là Tiểu Đường Ninh, cho rằng cô đang có ý lấy danh của Đường Ninh để lăng xê, đối với chuyện này cô có suy nghĩ gì?”
Người đại diện của Lam Vũ theo bản năng nhìn cô ta nhắc nhở cô ta không nên tùy tiện nói lung tung, nhưng mà Lam Vũ suy nghĩ một lúc rồi quyết định vẫn trung thực đáp lại: “Tôi cho rằng đến lúc tôi bằng tuổi Đường Ninh bây giờ, nhất định sẽ còn ưu tú hơn cả cô ấy…”
Sau đó dưới màn hình TV xuất hiện một loạt phụ đề, Tiểu Đường Ninh ngang nhiên khiêu chiến chính chủ, cho là mình ưu tú hơn so với Đường Ninh, cũng chúc cho tiền bối sớm tìm được nhà mới.
Chị Long nhìn thầy lập tức nổi giận, thế nhưng Đường Ninh lại đè tay chị áy lại: “Vậy đã nóng vội rồi?”
“Cái này…”
“Cô ta đang chờ câu trả lời của em, để làm nóng tin tức này cho cô ta, may áo cưới cho cô ta, chị có còn muốn đi hay không?”
Chị Long sửng sốt một lúc, không nói gì.
“Một đứa trẻ mười sáu tuổi, nói những lời này người khác sẽ cảm thấy cô ta không hiểu chuyện, nhưng chúng ta còn có thể không hiểu chuyện như thế sao? Làm tốt chuyện của mình là được rồi…” Đường Ninh không phải không ngại, chỉ là…có người mượn thanh danh của mình để lăng xê, mình còn phải hùa theo để tạo giá trị cho người đó trong cái vòng này sao.
Mà hơn nữa, Tranh Điền sớm muộn gì cũng sẽ công bố tin tức, cần gì…phải nóng giận nhất thời?
Buổi tối, Mặc Đình từ Hải Thụy về nhà, nhìn thấy Đường Ninh đang nằm trên ghế salon trong phòng khác chờ anh tan tầm, anh có chút không đành lòng: “Tại sao không vào ngủ trong phòng ngủ?”
Đường Ninh chống người ngồi dậy, lắc đầu: “Lúc em ở nhà muốn tự mình chờ anh, nhìn anh về nhà, Đình…tối ngày mai em đi trình diễn thay Lan tổng, cho nên… em muốn nhân cơ hội này chờ anh về để gặp anh trước khi đi diễn.”
Mặc Đình nhác đầu Đường Ninh lên, để cô gói lên hai chân của mình, giúp cô có thể ngủ thoải mái hơn một chút.
“Không sao, ngày mai anh cũng không về nhà sớm như vậy…”
“Hả?” Đường Ninh nghỉ hoặc nhìn Mặc Đình.
“Đêm mai vừa hay anh có thời gian rảnh, phải đi xem màn trình diễn của vợ…”
“Có nghĩa là anh cũng sẽ đến?” Đường Ninh có vẻ hơi vui mừng, cô suy nghĩ về lúc mình đang làm việc cũng có thể nhìn thấy Mặc Đình, cho dù thời gian cô ở trên sân khấu chỉ ngắn ngủi mấy phút…
“Ừm?” Mặc Đình khẽ hừ một tiếng, trực tiếp cúi người hôn lên đôi môi mỏng xinh như cánh hoa tường vi của Đường Ninh, giống như hôn bao lâu, hôn như thế nào cũng không đủ.
“Chỉ cần là chuyện em muốn làm, vậy thì em cứ làm đi, anh sẽ đi cùng em, chỉ đơn giản như thế thôi.”
“Trải qua chuyện lần này, tôi sẽ sắp xếp người quản lý tốt nhất cho cô, cô cứ yên tâm.”
Từ đầu đến cuối Đường Ninh đều cười lãnh đạm, cô đúng là cần một người quản lý tài giỏi, nhưng mà Lan Hè lại định giữ bí mật đến cùng, không sắp xếp cho cô gặp mặt ngay lập tức, thậm chí còn không nói cho cô biết người đó là ai.
Thật ra Lan Hề sắp xếp cho Đường Ninh đi trình diễn lần này, thứ nhất là vì muốn xác định lại thực lực của cô, thứ hai là sẽ sắp xếp để xem xét sự chênh lệch thực sự giữa Đường Ninh và người Dương Tịnh mới tuyển chọn được.
Đương nhiên hiện tại Đường Ninh và Dương Tịnh không hề biết quyết định này của cô.
Mấy năm nay, là do cô đã quá mức tin tưởng Dương Tịnh và La Hạo cho nên mới khiến họ to gan như vậy. Đã thế thì để cho bọn họ thấy rõ, mất đi một người mẫu như Đường Ninh cũng giống như bọn họ làm mắt đi sự may mắn cả cuộc đời của mình.
Ánh hoàng hôn hắt vào bên cửa sổ đã dần dần biến mát.
Người mới đang phỏng vấn ở bên trong, Dương Tịnh khó tránh khỏi việc gặp mặt La Hạo. Đêm qua khi tan làm, cuối cùng Dương Tịnh cũng gọi La Hạo ở lại, hai người trò chuyện ở trong phòng làm việc.
“Cảm ơn anh, không để Lan tổng biết chuyện của Đường Ninh.”
“Nhưng Đường Ninh biết rồi…” La Hạo dừng lại một lúc, tựa lưng vào bàn làm việc ở bên cạnh rồi tiếp tục nói: “Chúng ta cứ năm lần bảy lượt cản trở cô ấy, cô ấy chắc chắn sẽ lại nghĩ những biện pháp khác, cô ấy không phải là một người dễ dàng bỏ cuộc đâu.”
Dương Tịnh suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng nghiêm túc nhìn La Hạo, nói: “Chỉ cần chúng ta đồng tâm hiệp lực, Đường Ninh sẽ không có cơ hội vào công ty, bên phía Lan tổng một mình em gánh không nổi, cần sự hỗ trợ của anh, anh… còn có thể giống như trước đây, ở bên bờ vực kéo em lên nữa không?”
“Tôi kéo cô lên? Sau đó cô lại đẩy tôi xuống sao?” La Hạo lạnh lùng hỏi lại, ngữ điệu như là đang trào phúng: “Cô có thể quên chuyện cô đâm sau lưng tôi, nhưng mà cả đời tôi cũng không bao giờ quên được, tôi sẽ không bao giờ tin bất cứ câu nói nào của cô nữa.”
Dương Tịnh dừng lại một chút, lời nói bị ngăn lại trong cổ, sau đó cô ta gật đầu nhận thua, lúc này mới đẩy gọng kính rồi nói: “Xế chiều hôm nay sau khi Lan tổng quay về, lập tức khóa mình trong phòng rồi gọi điện thoại, tôi nghe thư kí của cô ấy nói, Lan tổng muốn để An Tử Hạo trở về, xét về năng lực, em và anh hợp tác mới có thể miễn cưỡng thắng An Tử Hạo, mặc dù bởi vì chuyện năm đó, anh ta đã không còn làm người đại diện nữa, nhưng điều này cũng không có nghĩa là anh ta sẽ cam tâm làm người đứng ở bên ngoài quan sát.”
“Cho dù anh ta trở về cũng chỉ là một thằng phế!” La Hạo không hề lo lắng về cái người tên là An Tử Hạo này, ngược lại còn quan tâm đến tình hình phỏng vấn của Dương Tịnh: “Hôm nay đã tuyên chọn được hạt giống nào chưa?”
“Có mấy người.”
“Vậy thì mài giữa tốt một chút, nhanh chóng làm xao nhãng sự chú ý của Lan tổng đang đặt trên người Đường Ninh đi.”
Hai người bọn họ tuyệt đối không thể ngờ được, thực tế là đường Ninh đã chính thức ký hợp đồng với Tranh Điền, mà Lan Hề tự mình mang hợp đồng đến, đương nhiên Lan Hề không thể lại đối xử bạc bếo với Đường Ninh, dù sao thì cô ấy cũng từng là người mẫu, biết giai đoạn hiện tại của Đường Ninh cần gì nhất, hoặc thiếu cái gì nhất.
Chỉ là vì tin tức ký hợp đồng còn chưa được công bố, người bên ngoài còn đang rất tò mò về chuyện hợp đồng ký kết của Đường Ninh, thế nhưng Đường Ninh thật sự quá bí ẩn, lại ở những nơi như Khải Duyệt Đế Cảnh, chó săn cũng khó tìm được cơ hội chụp lén, cho nên tin tức về cô cũng chỉ có lắt nhắt vài tin nhỏ.
Cùng lúc đó, Star Times cuối cùng cũng phát ra tin tức Lam Vũ chính thức gia nhập, đồng thời lấy danh hiệu Tiểu Đường Ninh hoạt động ở bên ngoài.
Đây cũng chỉ là một cô gái nhỏ mới mười sáu tuổi, cuối cùng cũng nhận được sự ưu ái của Star Times, thuận lợi kí hợp đồng.
Bởi thế, tiếng gọi của công chúng đối với Đường Ninh càng thêm vang dội, ngay cả “thế thân” của cô cũng đã có nhà mới, đến bao giờ cô mới hành động đây?
“Lam Vũ này, từ ngoại hình đến dáng vẻ, đúng là giống em đến mấy phần, nhất là vào ban đêm, rất khó phân biệt được.”
Chị Long tùy ý nói một câu, Đường Ninh đang xem phỏng vấn bỗng nhiên dừng lại, nếu như ngay cả chị Long cũng nói là khó phân biệt được, thì chỉ cần Lam Vũ xảy ra vấn đề liền có thể bị đẩy sang đầu cô.
“Còn nữa, Đường Ninh, công chúng hình như rất tò mò muốn biết em sẽ ký hợp đồng với nhà nào, đáng tiếc hiện tại không thể công bố tin tức em đã kí kết cùng với Tranh Điền, không thể để cho Dương Tịnh và ai kia… kinh ngạc.”
Đường Ninh đưa mắt nhìn chị Long, bất đắc dĩ cười nhẹ, thù này không phải không báo, mà là chưa đến lúc.
Trên TV, vẻ mặt Lam Vũ còn vương nét ngây ngô, đang bình tính tự nhiên ngồi trên ghế salon tiếp nhập phỏng vấn, phóng viên hỏi: “Tất cả mọi người đều nói cô là Tiểu Đường Ninh, cho rằng cô đang có ý lấy danh của Đường Ninh để lăng xê, đối với chuyện này cô có suy nghĩ gì?”
Người đại diện của Lam Vũ theo bản năng nhìn cô ta nhắc nhở cô ta không nên tùy tiện nói lung tung, nhưng mà Lam Vũ suy nghĩ một lúc rồi quyết định vẫn trung thực đáp lại: “Tôi cho rằng đến lúc tôi bằng tuổi Đường Ninh bây giờ, nhất định sẽ còn ưu tú hơn cả cô ấy…”
Sau đó dưới màn hình TV xuất hiện một loạt phụ đề, Tiểu Đường Ninh ngang nhiên khiêu chiến chính chủ, cho là mình ưu tú hơn so với Đường Ninh, cũng chúc cho tiền bối sớm tìm được nhà mới.
Chị Long nhìn thầy lập tức nổi giận, thế nhưng Đường Ninh lại đè tay chị áy lại: “Vậy đã nóng vội rồi?”
“Cái này…”
“Cô ta đang chờ câu trả lời của em, để làm nóng tin tức này cho cô ta, may áo cưới cho cô ta, chị có còn muốn đi hay không?”
Chị Long sửng sốt một lúc, không nói gì.
“Một đứa trẻ mười sáu tuổi, nói những lời này người khác sẽ cảm thấy cô ta không hiểu chuyện, nhưng chúng ta còn có thể không hiểu chuyện như thế sao? Làm tốt chuyện của mình là được rồi…” Đường Ninh không phải không ngại, chỉ là…có người mượn thanh danh của mình để lăng xê, mình còn phải hùa theo để tạo giá trị cho người đó trong cái vòng này sao.
Mà hơn nữa, Tranh Điền sớm muộn gì cũng sẽ công bố tin tức, cần gì…phải nóng giận nhất thời?
Buổi tối, Mặc Đình từ Hải Thụy về nhà, nhìn thấy Đường Ninh đang nằm trên ghế salon trong phòng khác chờ anh tan tầm, anh có chút không đành lòng: “Tại sao không vào ngủ trong phòng ngủ?”
Đường Ninh chống người ngồi dậy, lắc đầu: “Lúc em ở nhà muốn tự mình chờ anh, nhìn anh về nhà, Đình…tối ngày mai em đi trình diễn thay Lan tổng, cho nên… em muốn nhân cơ hội này chờ anh về để gặp anh trước khi đi diễn.”
Mặc Đình nhác đầu Đường Ninh lên, để cô gói lên hai chân của mình, giúp cô có thể ngủ thoải mái hơn một chút.
“Không sao, ngày mai anh cũng không về nhà sớm như vậy…”
“Hả?” Đường Ninh nghỉ hoặc nhìn Mặc Đình.
“Đêm mai vừa hay anh có thời gian rảnh, phải đi xem màn trình diễn của vợ…”
“Có nghĩa là anh cũng sẽ đến?” Đường Ninh có vẻ hơi vui mừng, cô suy nghĩ về lúc mình đang làm việc cũng có thể nhìn thấy Mặc Đình, cho dù thời gian cô ở trên sân khấu chỉ ngắn ngủi mấy phút…
“Ừm?” Mặc Đình khẽ hừ một tiếng, trực tiếp cúi người hôn lên đôi môi mỏng xinh như cánh hoa tường vi của Đường Ninh, giống như hôn bao lâu, hôn như thế nào cũng không đủ.
“Chỉ cần là chuyện em muốn làm, vậy thì em cứ làm đi, anh sẽ đi cùng em, chỉ đơn giản như thế thôi.”
/1589
|