“Tôi biết cô không thích giao thiệp, nhưng thái độ với Lý Đan Ni vừa rồi của cô quá lạnh nhạt.” An Tử Hạo kéo ghé ra, bảo Đường Ninh ngồi xuống. Mặc dù biết tính cách của cô ấy lãnh đạm, nhưng địa vị của Lý Đan Ni đã bày ra ở đó, gặp mặt cũng phải có 3 phần tình cảm/
Đường Ninh ngắng đầu nhìn An Tử Hạo, lời nói mang theo ý cười nhạo: “Tôi nhiệt tình với cô ta, cô ta sẽ quên đi mối thù tôi khiến cô ta mắt người đại diện à? Anh có tự tin như vậy, rằng cô ta sẽ không đem chuyện này đỗ lên đầu tôi?”
“Dù sao về thể diện thì vẫn luôn phải đi qua nhau…” An Tử Hạo nghiêm túc đáp lại/
“Tôi đã qua cái gọi là thể diện rồi.”
An Tử Hạo bị nghẹn, lắc đầu bắt lực: “Cô bước vào Tranh Điền với một buổi lễ hoành tráng như vậy. Bây giò cô lại đang nỗi tiếng, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Lý Đan Ni và Hoa Uyễn. Chúng ta phải cần thận một chút.”
Nói tóm lại, đó chính là cô đang cản đường của ngày càng nhiều người. Giới này minh tranh ám đấu”, cô tốt xấu sẽ khiến người khác khi ngắm ngầm động tay chân sẽ ra tay nhẹ một chút/
(“minh tranh ám đấu: tranh giành cấu xé lẫn nhau) Mặc dù ánh mắt Đường Ninh trong veo, nhưng… vẫn lạnh lùng hơn một chút. Mà cô và An Tử Hạo hoàn toàn không ngờ rằng Lan Hè sẽ để La Hạo cùng tham gia cuộc họp/
Khi nói về chuyện yêu đương của Đường Ninh, Lan Hè liên tục dặn dò Đường Ninh và An Tử Hạo cần thận. Điều quan trọng nhất là hướng ánh mắt đến La Hạo, vì cô ấy biết rằng La Hạo và Đường Ninh đã nhiều lần giao tranh. Trước đây cô ấy không quan tâm, nhưng bây giờ Đường Ninh là người mẫu dưới trướng công ty cô ấy, cô ấy phải đảm bảo rằng Đường Ninh sẽ không lại ngã xuống trong tay người mình/
“La Hạo, mọi chuyện về Đường Ninh không chỉ là chuyện của An Tử Hạo. Cậu là giám đốc nghệ sĩ cũng có trách nhiệm. Nếu Đường Ninh xảy ra bắt cứ chuyện gì, chức giám đốc này của cậu sẽ liên đới cùng.”
Lông mày La Hạo nhíu chặt, nhưng vẫn gật đầu với Lan Hà: “Tôi hiểu.”
Cuối cùng, Đường Ninh và An Tử Hạo xuất phát đi Moscow/
Còn Lan Hề nhìn La Hạo, định cởi bỏ nút thắt giữa hai người: “Tôi biết, chấn động mà An Tử Hạo gây ra cho cậu rất lớn, nhưng tôi hy vọng cậu có thể bỏ xuống. Tôi vẫn cần cậu.”
La Hạo nhìn Lan Hề, cũng không phân biệt rõ trong mắt cô ấy có mấy phần chân thực, bèn thăm dò: “Tôi muốn biết người đứng sau Đường Ninh rốt cuộc là ai2 Có thế lực đáng sợ gì?”
“Thế lực?” Lan Hề lắc đầu cười: “Cậu cho rằng Đường Ninh ngoài nhà họ Đường còn có thế lực gì? Nếu cô ấy có thế lực, cô ấy có cần nhờ vào Tranh Điền của chúng ta, từng bước leo lên không? Không có chuyện đó.”
Cách nghĩ của La Hạo và Lan Hề không bàn mà hợp, nhưng anh ta vẫn rất nghi ngờ: “Nếu đã như vậy, tại sao cô lại cho phép Đường Ninh yêu đương?”
“Có gì không tốt? Đến lúc đó có thể lấy chuyện mới này để che đậy scandal. Tôi cũng không thể đảm bảo rằng Tranh Điền luôn thuận buồm xuôi gió.”
Quả nhiên, Lan Hề không tốt bụng như vậy../
“Vậy cô đã nhìn thấy người đàn ông đó?”
“Không, nhưng tôi đoán chắc cũng không thể đưa ra ánh sáng cho lắm. Đường Ninh rất kín miệng, nên tôi phải tự mình điều tra… nhưng giờ chưa có bắt kỳ manh mối nào.”
La Hạo nhìn Lan Hè, trong mắt không khỏi không mang tia giễu cợt?
Lan Hề muốn tra, Mặc Đình sẽ ngoan ngoãn để cô ấy tra?
Hơn nữa, còn mơ mộng dùng đại boss để chặn tin, tư cách của cô ở đâu?
12 giờ trưa, An Tử Hạo đến sân bay trước, bởi vì anh ấy muốn xem người đàn ông đi cùng Đường Ninh rốt cuộc là ai/
Nhưng từ đầu đến cuối, anh ấy đều chỉ nhìn thấy Đường Ninh cải trang toàn thân, cùng chị Long cầm hành lý đi phía sau cô ấy. Người đàn ông đó căn bản không xuất hiện/
Bởi vì Mặc Đình trực tiếp đi lối VIP, đương nhiên không thể cho anh ấy cơ hội nhìn thấy. Đợi lúc anh ấy lên máy bay, Mặc Đình đã nhắm mắt nghỉ ngơi ở khoang hạng nhát/
Thần bí như vậy? An Tử Hạo thậm chí còn nghỉ ngờ rằng người đàn ông đó không cùng chuyến bay/
Trong khoang hạng nhát, Mặc Đình ôm Đường Ninh nghỉ giải lao. Còn Đường Ninh lật xem cuốn tạp chí trên máy bay. Khi ánh mắt cô dừng trên trang về nhẫn kim cương, trong mắt rõ ràng lóe lên một tia khao khát, Mặc Đình chính xác bắt gặp ánh mắt của cô, nhưng không nói gì/
Hai người dù là vợ chồng nhưng../
Ngón tay lại trống trơn, cũng chưa tổ chức lễ cưới/
Phải nghĩ ra cách để cô ấy có thể đeo nhẫn một cách danh chính ngôn thuận, lại không bị người ngoài nghỉ ngờ là nhẫn cưới/
Có vẻ hơi khó, nhưng lại không quá khó../
Mặc Đình nhớ lại hành trình của Đường Ninh, cuối cùng nở nụ cười, chủ ý trong lòng dần hình thành/
An Tử Hạo ngồi trong khoang hạng phổ thông, thật ra cũng có chút không thoải mái, vẫn là lần đầu tiên anh ấy bị chính nghệ sĩ của mình ném sang một bên. Vì vậy, anh ấy toàn nghĩ đến khoảng thời gian vài năm trước hạnh phúc bên Vân Hinh, nhưng bây giờ, anh ấy lại trơ trọi một mình/
Hành trình bay tám tiếng không dài nhưng cũng không ngắn/
An Tử Hạo lại một lần nữa đi lên phía trước nhất, mơ ước hão huyền muốn xem đối phương rốt cuộc là ai. Chỉ có một cách Ẩ Ẻ NNn Ẩ $ IV LII xuống máy bay, lân này anh ây chắc chăn sẽ không bỏ lỡ?
Nhưng sự thật là Đường Ninh và chị Long rất nhanh đã đi ra, bên người không có người đàn ông nào. An Tử Hạo không thể nói là anh còn muốn đợi thêm rồi mới rời đi?
Đường Ninh nhìn thấy vẻ mặt nhìn đông nhìn tây của An Tử Hạo, không khỏi nở nụ cười: “Nhìn gì vậy? Không ngờ anh cũng có một mặt ngây thơ như vậy.”
“Cô không tin tôi sao?” An Tử Hạo cuối cùng cũng nói ra nghỉ vấn trong lòng. Nếu Đường Ninh thật sự tin anh, thì sẽ không giấu anh chuyện mà đến chị Long cũng biết/
“Là không đủ tin tưởng.” Đường Ninh đơn giản mà trực tiếp nói ra câu trả lời: “Suy cho cùng, anh từng cũng gây cho tôi rất nhiều phiền phức…”
An Tử Hạo: “…”
“Được rồi, chuyện này tôi có thể không đề cập đến nữa, nhưng nơi ở thì sao?” An Tử Hạo co người lại, dùng áo lông vũ quấn chặt mình: “Cô cũng muốn tách khỏi bọn tôi à?”
“Anh sắp xếp cho anh và chị Long là được… Tôi đương nhiên sẽ ở gần hai người, không làm chậm trễ công việc.”
“Đường Ninh, cô cảm thấy có cần thiết không? Sớm muộn gì cũng gặp nhau… Dù sao đã ra nước ngoài rồi, mọi người sao không thể thẳng thắn?”
Moscow đang có tuyết rơi, Đường Ninh sợ lạnh, cho dù có sự: chuẩn bị chu đáo của Mặc Đình, nhưng vân lạnh không chịu nỗi, vì vậy cô ôm chặt lầy mình, đồng thời xoa xoa lòng bàn tay/
Chính vì một động tác như vậy mà Mặc Đình ở phía sau nhìn thấy cũng đau lòng, trực tiếp cởi áo gió của mình ra, từ phía sau khoác lên người Đường Ninh, đồng thời trực tiếp ôm cô vào lòng, đưa cô rảo bước về phía trước/
Tắt cả những chuyện này diễn ra quá nhanh, An Tử Hạo hoàn toàn không kịp phản ứng/
Người đàn ông đó là ai?
Người đàn ông mang tác phong đế vương bá đạo đó là ai?
Tiếc là không nhìn thấy mặt!
An Tử Hạo phát hiện bản thân có chút căng thẳng/
“Đình…”
“Anh biết em muốn nói gì, nhưng anh không thể nhìn nổi em bị cóng.” Mặc Đình ôm Đường Ninh, bước nhanh đến chiếc Lincoln phiên bản kéo dài đi đón khách của khách sạn Dynasty/
Nghệ sĩ của mình đã bị bắt đi, An Tử Hạo còn không theo sát sao?
Anh và chị Long đi song song, vì quá lạnh nên không ai nói chuyện, dù sao đã đến nước này rồi, còn lo không thấy người sao
Đường Ninh ngắng đầu nhìn An Tử Hạo, lời nói mang theo ý cười nhạo: “Tôi nhiệt tình với cô ta, cô ta sẽ quên đi mối thù tôi khiến cô ta mắt người đại diện à? Anh có tự tin như vậy, rằng cô ta sẽ không đem chuyện này đỗ lên đầu tôi?”
“Dù sao về thể diện thì vẫn luôn phải đi qua nhau…” An Tử Hạo nghiêm túc đáp lại/
“Tôi đã qua cái gọi là thể diện rồi.”
An Tử Hạo bị nghẹn, lắc đầu bắt lực: “Cô bước vào Tranh Điền với một buổi lễ hoành tráng như vậy. Bây giò cô lại đang nỗi tiếng, là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của Lý Đan Ni và Hoa Uyễn. Chúng ta phải cần thận một chút.”
Nói tóm lại, đó chính là cô đang cản đường của ngày càng nhiều người. Giới này minh tranh ám đấu”, cô tốt xấu sẽ khiến người khác khi ngắm ngầm động tay chân sẽ ra tay nhẹ một chút/
(“minh tranh ám đấu: tranh giành cấu xé lẫn nhau) Mặc dù ánh mắt Đường Ninh trong veo, nhưng… vẫn lạnh lùng hơn một chút. Mà cô và An Tử Hạo hoàn toàn không ngờ rằng Lan Hè sẽ để La Hạo cùng tham gia cuộc họp/
Khi nói về chuyện yêu đương của Đường Ninh, Lan Hè liên tục dặn dò Đường Ninh và An Tử Hạo cần thận. Điều quan trọng nhất là hướng ánh mắt đến La Hạo, vì cô ấy biết rằng La Hạo và Đường Ninh đã nhiều lần giao tranh. Trước đây cô ấy không quan tâm, nhưng bây giờ Đường Ninh là người mẫu dưới trướng công ty cô ấy, cô ấy phải đảm bảo rằng Đường Ninh sẽ không lại ngã xuống trong tay người mình/
“La Hạo, mọi chuyện về Đường Ninh không chỉ là chuyện của An Tử Hạo. Cậu là giám đốc nghệ sĩ cũng có trách nhiệm. Nếu Đường Ninh xảy ra bắt cứ chuyện gì, chức giám đốc này của cậu sẽ liên đới cùng.”
Lông mày La Hạo nhíu chặt, nhưng vẫn gật đầu với Lan Hà: “Tôi hiểu.”
Cuối cùng, Đường Ninh và An Tử Hạo xuất phát đi Moscow/
Còn Lan Hề nhìn La Hạo, định cởi bỏ nút thắt giữa hai người: “Tôi biết, chấn động mà An Tử Hạo gây ra cho cậu rất lớn, nhưng tôi hy vọng cậu có thể bỏ xuống. Tôi vẫn cần cậu.”
La Hạo nhìn Lan Hề, cũng không phân biệt rõ trong mắt cô ấy có mấy phần chân thực, bèn thăm dò: “Tôi muốn biết người đứng sau Đường Ninh rốt cuộc là ai2 Có thế lực đáng sợ gì?”
“Thế lực?” Lan Hề lắc đầu cười: “Cậu cho rằng Đường Ninh ngoài nhà họ Đường còn có thế lực gì? Nếu cô ấy có thế lực, cô ấy có cần nhờ vào Tranh Điền của chúng ta, từng bước leo lên không? Không có chuyện đó.”
Cách nghĩ của La Hạo và Lan Hề không bàn mà hợp, nhưng anh ta vẫn rất nghi ngờ: “Nếu đã như vậy, tại sao cô lại cho phép Đường Ninh yêu đương?”
“Có gì không tốt? Đến lúc đó có thể lấy chuyện mới này để che đậy scandal. Tôi cũng không thể đảm bảo rằng Tranh Điền luôn thuận buồm xuôi gió.”
Quả nhiên, Lan Hề không tốt bụng như vậy../
“Vậy cô đã nhìn thấy người đàn ông đó?”
“Không, nhưng tôi đoán chắc cũng không thể đưa ra ánh sáng cho lắm. Đường Ninh rất kín miệng, nên tôi phải tự mình điều tra… nhưng giờ chưa có bắt kỳ manh mối nào.”
La Hạo nhìn Lan Hè, trong mắt không khỏi không mang tia giễu cợt?
Lan Hề muốn tra, Mặc Đình sẽ ngoan ngoãn để cô ấy tra?
Hơn nữa, còn mơ mộng dùng đại boss để chặn tin, tư cách của cô ở đâu?
12 giờ trưa, An Tử Hạo đến sân bay trước, bởi vì anh ấy muốn xem người đàn ông đi cùng Đường Ninh rốt cuộc là ai/
Nhưng từ đầu đến cuối, anh ấy đều chỉ nhìn thấy Đường Ninh cải trang toàn thân, cùng chị Long cầm hành lý đi phía sau cô ấy. Người đàn ông đó căn bản không xuất hiện/
Bởi vì Mặc Đình trực tiếp đi lối VIP, đương nhiên không thể cho anh ấy cơ hội nhìn thấy. Đợi lúc anh ấy lên máy bay, Mặc Đình đã nhắm mắt nghỉ ngơi ở khoang hạng nhát/
Thần bí như vậy? An Tử Hạo thậm chí còn nghỉ ngờ rằng người đàn ông đó không cùng chuyến bay/
Trong khoang hạng nhát, Mặc Đình ôm Đường Ninh nghỉ giải lao. Còn Đường Ninh lật xem cuốn tạp chí trên máy bay. Khi ánh mắt cô dừng trên trang về nhẫn kim cương, trong mắt rõ ràng lóe lên một tia khao khát, Mặc Đình chính xác bắt gặp ánh mắt của cô, nhưng không nói gì/
Hai người dù là vợ chồng nhưng../
Ngón tay lại trống trơn, cũng chưa tổ chức lễ cưới/
Phải nghĩ ra cách để cô ấy có thể đeo nhẫn một cách danh chính ngôn thuận, lại không bị người ngoài nghỉ ngờ là nhẫn cưới/
Có vẻ hơi khó, nhưng lại không quá khó../
Mặc Đình nhớ lại hành trình của Đường Ninh, cuối cùng nở nụ cười, chủ ý trong lòng dần hình thành/
An Tử Hạo ngồi trong khoang hạng phổ thông, thật ra cũng có chút không thoải mái, vẫn là lần đầu tiên anh ấy bị chính nghệ sĩ của mình ném sang một bên. Vì vậy, anh ấy toàn nghĩ đến khoảng thời gian vài năm trước hạnh phúc bên Vân Hinh, nhưng bây giờ, anh ấy lại trơ trọi một mình/
Hành trình bay tám tiếng không dài nhưng cũng không ngắn/
An Tử Hạo lại một lần nữa đi lên phía trước nhất, mơ ước hão huyền muốn xem đối phương rốt cuộc là ai. Chỉ có một cách Ẩ Ẻ NNn Ẩ $ IV LII xuống máy bay, lân này anh ây chắc chăn sẽ không bỏ lỡ?
Nhưng sự thật là Đường Ninh và chị Long rất nhanh đã đi ra, bên người không có người đàn ông nào. An Tử Hạo không thể nói là anh còn muốn đợi thêm rồi mới rời đi?
Đường Ninh nhìn thấy vẻ mặt nhìn đông nhìn tây của An Tử Hạo, không khỏi nở nụ cười: “Nhìn gì vậy? Không ngờ anh cũng có một mặt ngây thơ như vậy.”
“Cô không tin tôi sao?” An Tử Hạo cuối cùng cũng nói ra nghỉ vấn trong lòng. Nếu Đường Ninh thật sự tin anh, thì sẽ không giấu anh chuyện mà đến chị Long cũng biết/
“Là không đủ tin tưởng.” Đường Ninh đơn giản mà trực tiếp nói ra câu trả lời: “Suy cho cùng, anh từng cũng gây cho tôi rất nhiều phiền phức…”
An Tử Hạo: “…”
“Được rồi, chuyện này tôi có thể không đề cập đến nữa, nhưng nơi ở thì sao?” An Tử Hạo co người lại, dùng áo lông vũ quấn chặt mình: “Cô cũng muốn tách khỏi bọn tôi à?”
“Anh sắp xếp cho anh và chị Long là được… Tôi đương nhiên sẽ ở gần hai người, không làm chậm trễ công việc.”
“Đường Ninh, cô cảm thấy có cần thiết không? Sớm muộn gì cũng gặp nhau… Dù sao đã ra nước ngoài rồi, mọi người sao không thể thẳng thắn?”
Moscow đang có tuyết rơi, Đường Ninh sợ lạnh, cho dù có sự: chuẩn bị chu đáo của Mặc Đình, nhưng vân lạnh không chịu nỗi, vì vậy cô ôm chặt lầy mình, đồng thời xoa xoa lòng bàn tay/
Chính vì một động tác như vậy mà Mặc Đình ở phía sau nhìn thấy cũng đau lòng, trực tiếp cởi áo gió của mình ra, từ phía sau khoác lên người Đường Ninh, đồng thời trực tiếp ôm cô vào lòng, đưa cô rảo bước về phía trước/
Tắt cả những chuyện này diễn ra quá nhanh, An Tử Hạo hoàn toàn không kịp phản ứng/
Người đàn ông đó là ai?
Người đàn ông mang tác phong đế vương bá đạo đó là ai?
Tiếc là không nhìn thấy mặt!
An Tử Hạo phát hiện bản thân có chút căng thẳng/
“Đình…”
“Anh biết em muốn nói gì, nhưng anh không thể nhìn nổi em bị cóng.” Mặc Đình ôm Đường Ninh, bước nhanh đến chiếc Lincoln phiên bản kéo dài đi đón khách của khách sạn Dynasty/
Nghệ sĩ của mình đã bị bắt đi, An Tử Hạo còn không theo sát sao?
Anh và chị Long đi song song, vì quá lạnh nên không ai nói chuyện, dù sao đã đến nước này rồi, còn lo không thấy người sao
/1589
|