Vì vậy họ lại càng ra sức để quảng bá cho Đường Ninh “bản lậu” này và muôn cho Đường Ninh một cú vả mặt, bạn thây không, bây giò thời đại của Đường Ninh đã trôi qua rồi, cô ta cũng không còn cách nào để xoay chuyên đất trời nữa.
Đường Ninh thấy cảnh này không khỏi cảm khái, từ một người mẫu đến khi trở thành mẹ của ba đứa trẻ, người yêu và gia đình có lẽ là thành quả | lớn nhất mà cô thu hoạch được khi ở trong giới giải trí ngân ây năm.
Mặc Đình ôm Yên Nhi, nắm chặt lấy tay Đường Ninh: “Không cần để tâm những thứ đó, bây giờ chỉ cân lo việc ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu thôi.”
Bởi vì Mặc Đình anh muốn lăng xê ai, sẽ không có chuyện quay đâu, hơn nữa, bản thân Đường Ninh cũng không phải loại bạch ngọt ngốc bên ngoài.
Còn những vị khách ngồi trong phòng chờ VỊP cũng chỉ biết xem tin tức một cách nhàm chán đề giết thời gian, nhìn thầy Đường Ninh “bản lậu”, họ không khỏi thốt lên với bạn bè xung quanh: “Loại hàng nhái này tung hoành khắp nơi mà không thây chính chủ ra mặt nhắc nhở, có thê thấy bây giờ Đường Ninh thật sự không. còn địa vị gì trong giới giải trí nữa rồi.”
“Hà Đông ba mươi năm, Hà Tây ba mươi năm, Đường Ninh cũng Ă như nồi tiếp được vài năm, nhưng tiếc rằng cô ấy không thẻ đi đến cuối cùng.”
“Cậu nói xem liệu cô ấy có quay lại không?”
“Chờ cô ấy trở lại? Lúc đó giới giải trí cũng có vài bản sao Đường Ninh nồi tiêng rồi? Hơn nữa, cô ấy bây giờ cũng già rồi, lại còn là mẹ của ba đứa trẻ. Cho dù có giảm giá, cũng chỉ có thể diễn mấy vai như mẹ gì đó thôi, giới giải trí thực tế đến mức nào?”
“Nói cũng phải.”
Đường Ninh ở ngay phía sau hai người họ, nghe họ nói chuyện phiếm nhưng cũng không tỏ ra một chút khó chịu nào.
Chỉ là khi hai người quay. đầu lại nhìn thấy Đường Ninh, họ mới kinh ngạc toát mô hôi lạnh.
*Ôi trời, hôm nay ra ngoài không xem giờ hoàng đạo.”
Tải appt ruyện hola đọc tiếp nhé cả nhà! “Đi thôi, chúng ta ra chỗ khác ngòi.”
Hai cô gái trẻ cảm thầy. xấu hỗ vì bị bắt gặp, liền tự giác đôi chỗ ngồi, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhưng những lời mà họ nói ra có khó nghe thế nào thì đó cũng là sự thật.
Nhìn biểu cảm của Mặc Đình có vẻ như không muốn để yên, Đường Ninh lập tức năm lấy tay anh nói: “Không cần đâu, để họ đi đi…đi thôi, máy bay cất cánh rồi.
Sau đó hai người bề con gái rời đi, nhưng chuyện này lại được viết trên báo lá cải.
“Cựu minh tinh lớn Đường Ninh tiều tụy rời khỏi Thịnh Kinh, nhân khí không còn!”
“Đường Ninh phá hỏng hình tượng đã tạo dựng, cũng phá hỏng chính mình!”
Đây có lẽ là lần cuối cùng mà Đường Ninh xuất hiện trên mặt báo kể từ sau khi cô tuyên bồ giải nghệ, mặc dù chỉ là bị chụp ảnh từ sau lưng khi rời đi cùng Mặc Đình.
Đến lúc này, chị Long và Lâm Thiển mới biết rằng Đường Ninh đã ra nước ngoài.
“Khi đi cũng không cho người đi tiễn, chẳng trách báo chí lại việt như vậy. ; Thực sự chị Long có chút không cam tâm: “Loại rác rưởi này sớm muộn gì cũng bị Đường Ninh đạp đồ thôi, còn Đường Ninh “bản lậu” kia, thật sự chị nhìn thây cô ta là lại sôi máu…”
“Nhiệm vụ chính của chị lúc này là duy trì Cự Tỉnh, đừng đề cho người Kiặc tưởng răng chị Ninh không có ở y, Cự Tĩnh liên biên thành con hỗ ” Lâm Thiền khuyên chị Long: ‘Dây là tâm huyết của chị ấy, bắt luận thê nào chúng ta cũng phải tiếp tục…
“Điều này còn cần em nói sao?
Nhưng chị luôn muốn dằn mặt Đường Ninh giả kia.”
“Sẽ luôn có cơ hội.” Lâm Thiền nói với thâm ý, bởi vì cô luôn tin tưởng vào Đường Ninh từ đầu đến cuối.
Bởi vậy mà tin tức Đường Ninh rời đi đương nhiên đã đến tai Hàn Tu Triệt.
Đường Ninh thấy cảnh này không khỏi cảm khái, từ một người mẫu đến khi trở thành mẹ của ba đứa trẻ, người yêu và gia đình có lẽ là thành quả | lớn nhất mà cô thu hoạch được khi ở trong giới giải trí ngân ây năm.
Mặc Đình ôm Yên Nhi, nắm chặt lấy tay Đường Ninh: “Không cần để tâm những thứ đó, bây giờ chỉ cân lo việc ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu thôi.”
Bởi vì Mặc Đình anh muốn lăng xê ai, sẽ không có chuyện quay đâu, hơn nữa, bản thân Đường Ninh cũng không phải loại bạch ngọt ngốc bên ngoài.
Còn những vị khách ngồi trong phòng chờ VỊP cũng chỉ biết xem tin tức một cách nhàm chán đề giết thời gian, nhìn thầy Đường Ninh “bản lậu”, họ không khỏi thốt lên với bạn bè xung quanh: “Loại hàng nhái này tung hoành khắp nơi mà không thây chính chủ ra mặt nhắc nhở, có thê thấy bây giờ Đường Ninh thật sự không. còn địa vị gì trong giới giải trí nữa rồi.”
“Hà Đông ba mươi năm, Hà Tây ba mươi năm, Đường Ninh cũng Ă như nồi tiếp được vài năm, nhưng tiếc rằng cô ấy không thẻ đi đến cuối cùng.”
“Cậu nói xem liệu cô ấy có quay lại không?”
“Chờ cô ấy trở lại? Lúc đó giới giải trí cũng có vài bản sao Đường Ninh nồi tiêng rồi? Hơn nữa, cô ấy bây giờ cũng già rồi, lại còn là mẹ của ba đứa trẻ. Cho dù có giảm giá, cũng chỉ có thể diễn mấy vai như mẹ gì đó thôi, giới giải trí thực tế đến mức nào?”
“Nói cũng phải.”
Đường Ninh ở ngay phía sau hai người họ, nghe họ nói chuyện phiếm nhưng cũng không tỏ ra một chút khó chịu nào.
Chỉ là khi hai người quay. đầu lại nhìn thấy Đường Ninh, họ mới kinh ngạc toát mô hôi lạnh.
*Ôi trời, hôm nay ra ngoài không xem giờ hoàng đạo.”
Tải appt ruyện hola đọc tiếp nhé cả nhà! “Đi thôi, chúng ta ra chỗ khác ngòi.”
Hai cô gái trẻ cảm thầy. xấu hỗ vì bị bắt gặp, liền tự giác đôi chỗ ngồi, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhưng những lời mà họ nói ra có khó nghe thế nào thì đó cũng là sự thật.
Nhìn biểu cảm của Mặc Đình có vẻ như không muốn để yên, Đường Ninh lập tức năm lấy tay anh nói: “Không cần đâu, để họ đi đi…đi thôi, máy bay cất cánh rồi.
Sau đó hai người bề con gái rời đi, nhưng chuyện này lại được viết trên báo lá cải.
“Cựu minh tinh lớn Đường Ninh tiều tụy rời khỏi Thịnh Kinh, nhân khí không còn!”
“Đường Ninh phá hỏng hình tượng đã tạo dựng, cũng phá hỏng chính mình!”
Đây có lẽ là lần cuối cùng mà Đường Ninh xuất hiện trên mặt báo kể từ sau khi cô tuyên bồ giải nghệ, mặc dù chỉ là bị chụp ảnh từ sau lưng khi rời đi cùng Mặc Đình.
Đến lúc này, chị Long và Lâm Thiển mới biết rằng Đường Ninh đã ra nước ngoài.
“Khi đi cũng không cho người đi tiễn, chẳng trách báo chí lại việt như vậy. ; Thực sự chị Long có chút không cam tâm: “Loại rác rưởi này sớm muộn gì cũng bị Đường Ninh đạp đồ thôi, còn Đường Ninh “bản lậu” kia, thật sự chị nhìn thây cô ta là lại sôi máu…”
“Nhiệm vụ chính của chị lúc này là duy trì Cự Tỉnh, đừng đề cho người Kiặc tưởng răng chị Ninh không có ở y, Cự Tĩnh liên biên thành con hỗ ” Lâm Thiền khuyên chị Long: ‘Dây là tâm huyết của chị ấy, bắt luận thê nào chúng ta cũng phải tiếp tục…
“Điều này còn cần em nói sao?
Nhưng chị luôn muốn dằn mặt Đường Ninh giả kia.”
“Sẽ luôn có cơ hội.” Lâm Thiền nói với thâm ý, bởi vì cô luôn tin tưởng vào Đường Ninh từ đầu đến cuối.
Bởi vậy mà tin tức Đường Ninh rời đi đương nhiên đã đến tai Hàn Tu Triệt.
/1589
|