Đột nhiên, ánh mắt mọi người nhìn Đường Ninh đều thay đổi, người ngưỡng mộ, người ghen tị, người đỏ mắt, người không cam lòng. Tất cả mọi người đều vây quanh Đường Ninh chỉ trỏ, thì thầm nói riêng, nhưng không ai dám bước lên khiêu khích Đường Ninh.
Không vì điều gì khác, trên người Đường Ninh đã được dán nhãn của Mặc Đình.
Nếu có người không muốn lăn lộn ở trong giới này nữa, có thể thử đi khiêu chiến quyền uy của Mặc Đình.
Đường Ninh vô thức nhíu mày, mà Hoắc Thanh Thanh cũng chú ý tới, không nhịn được hỏi cô: “Đây là chuyện cậu nhất định phải thừa nhận, phải gánh vác.”
“Tớ cần một chút thời gian để làm quen.” Đường Ninh trả lời: “Ngoài ra, về tương lai, tớ có rất nhiều điều không chắc chắn”.
“Tin rằng hai người nhát định có thể nắm tay cùng tiến!”
Đường Ninh gật đầu, mà lễ trao giải cũng đã gần két thúc. Tần Ngữ vì sợ bị Mặc Đình tính sổ nên hơi chột dạ rời đi trước, nhưng lại bị Hoắc Thanh Thanh lên tiếng kéo lại: “Cô Tần, bây giờ đã muốn đi rồi sao? Là vì sợ Mặc tổng tính sổ à?”
Sắc mặt Tần Ngữ đỏ rồi trắng bệch, muốn rời khỏi sân khấu, nhưng Hoắc Thanh Thanh không những không thả người, còn tiền đến thân mật kéo cô ta lại: “Chúng ta cùng đi.”
Đường Ninh cúi đầu cười một tiếng, lúc đứng lên khỏi chỗ ngồi 7 cảm thấy choáng váng, đầu căng ra, chắc khoảnh khắc lăn xuống khỏi sân khâu, vẫn để lại một số di chứng.
Hoắc Thanh Thanh quay người nhìn cô, sau khi chắc chắn cô không sao, mới yên tâm đi ở phía trước, đoàn người rời khỏi hiện trường một cách trật tự, nhưng tiêu điểm hôm nay của giới truyền thông đều đỗ dồn vào Đường Ninh, thấy cô vừa xuất hiện, giới truyền thông lập tức ùn ùn ùa đến.
“Cô Đường, có thể trả lời chúng tôi vài câu được không?”
“Cô Đường, cô có thể cho chúng tôi biết tại sao Mặc tổng nghĩ tới việc muốn ký với cô làm nghệ sĩ của anh ấy không?”
“Cô Đường, Mặc tổng bận như vậy, thật sự có thời gian làm người đại diện của cô sao?”
Nghe những câu hỏi này, Đường Ninh không nhịn được cười, vì cô biết rằng những điều này đều không phải là điều mà giới truyền thông thực sự muốn hỏi. Thực tế, điều họ muốn biết là, Mặc Đình đường đường là chủ tịch, ông chủ lớn của giới giải trí, tại sao muốn làm người đại diện cho 1 người mẫu như cô.
Cô và Mặc Đình là mối quan hệ gì?
Có phải có giao dịch bỉ ổi gì không?
Chỉ là không ai dám truyền ra scandal của Mặc Đình, cho nên đám phóng viên này coi như kìm nén rất vất vả, câu hỏi không dám sắc bén, chỉ có thể xem ý tứ của Đường Ninh có kín kế không, có điều gì có thể hé lộ tin tức không.
Vì phương tiện truyền thông quá nhiều đã khiến đường bị tắc nghẽn nên chị Long và trợ lý của Hoắc Thanh Thanh vội lên trước giúp đỡ. Chị Long thậm chí còn đứng chắn trước mặt Đường Ninh, nói với giới truyền thông: “Đường Ninh hôm nay không được khỏe, hy vọng các vị trong giới truyền thông có thể nương tay.”
Sau lời nhắc nhở này, giới truyền thông mới nhớ rằng hóa ra hôm nay Đường Ninh còn rơi khỏi sân kháu.
Nhưng giới truyền thông không cho Đường Ninh đi, bởi vì Đường Ninh không thích được phỏng vấn, nếu bỏ lỡ lần này thì còn không biết khi nào mới có lần sau, mà họ càng không thể đi phỏng vấn Mặc Đình!
“Đường Ninh, cô cứ làm thỏa mãn giới truyền thông chúng tôi một chút. Mọi người chỉ là đang lăn lộn kiếm bữa cơm thôi.”
“Đúng vậy, cô cứ trả lời một chút những chất vấn ở bên ngoài đi.”
Nghe được hai từ chất vấn này, Đường Ninh cười hỏi đối phương: “Bên ngoài chất vấn gì?”
Phóng viên được hỏi sừng sờ trong giây lát, rồi trả lời: “Chúng tôi đều rất muốn biết đường đường là chủ tịch của Hải Thụy tại sao lại làm người đại diện cho một người mẫu. Chúng tôi thực sự rất ngạc nhiên.”
“Nếu là câu hỏi này thì các anh nên đi hỏi anh ấy chứ không phải là hỏi tôi.” Đường Ninh trực tiếp đánh thái cực, thực ra, phần eo rất đau nhức, lại đi giày cao gót đứng lâu sẽ rất đau.
“Vậy… cô là tình nhân của Mặc tổng à?” Câu hỏi của phóng viên bắt đầu to gan hơn.
Đường Ninh cười phì một tiếng, sau đó lắc lắc: “Đương nhiên không phải.”
Là vợ mà thôi…
“Vậy cô và Mặc tổng quen nhau rất lâu rồi à?”
“Tôi cảm thấy nói với mọi người những điều này cũng không có ý nghĩa gì.” Đường Ninh duy trì nụ cười của mình, trả lời không lọt một giọt nước nào.
“Giả bộ cái gì, còn không phải là người phụ nữ bán mình, ngủ một giấc là tới đích sao?” Trong đám đông bỗng vang lên một tiếng châm chọc không khách khí, mọi người đều quay lại nhìn anh ta, mà người đàn ông trạc hai mươi tuổi nhịn không được chế nhạo: “Nhìn cái gì? Tưởng rằng tôi nói giỡn sao? Tôi nói cho mọi người biết, trong tay tôi thật sự có chứng cứ.”
Đường Ninh nhìn đối phương, cũng chú ý tới thẻ tác nghiệp của phóng viên kia.
Phòng làm việc Hoa Vinh.
Có vẻ như phòng làm việc này thực sự là âm hồn không tan, người được gọi là tổng biên tập Lâm dường như đã tìm được một nhóm lâu la rắc rồi.
Đường Ninh càng không biết là thực ra trước kia Hoa Vinh đã chụp được ảnh cô và Mặc Đình thân mật trong trang viên, chỉ là vẫn chưa tung chiêu lớn ra.
“Điên à, muốn được quan tâm à?”
Các phóng viên khác sôi nỗi mắng chửi.
“Đường Ninh chính là một con ****. Tôi sẽ để lời nói ở đây. Một ngày nào đó, các người sẽ tin những gì tôi nói. Cô ấy đánh thái cực còn chưa nhiều sao? Các người còn muốn tin cô ấy…
Trước đây rất nhiều lần đều nói bản thân không có bạn trai, nhưng mà… lại hẹn hò với vài ông chủ lớn, chỉ là các người không biết!”
Chị Long nghe được lời vu khống như vậy, lập tức tức giận chỉ vào đối phương nói: “Có bản lĩnh, cậu lặp lại những gì vừa nói?”
“Cho dù cô có Mặc Đình làm hậu thuẫn, tôi cũng không sợ.” Đối phương lưu manh nói: “Đợi chúng tôi sắp xếp lại bằng chứng, tuyệt đối là sức mạnh bùng nỗ, rơi khỏi sân khấu? Cô thực sự cho rằng đó là fan cứng của cô, là có người nhìn cô không vừa mắt nên có tình chỉnh cô!”
“Tôi ghét những người phụ nữ bề ngoài trong sáng nhưng thực ra lại bẩn thỉu hơn ai hết, tôi khinhl”
Tần Ngữ bị bỏ quên một bên xem náo nhiệt, bỗng cảm thấy người phóng viên này có vẻ rất thú vị, chẳng lẽ trên người anh ta, có thể biết được rất nhiều tin tức không ai biết của Đường Ninh?
“Cậu rửa sạch miệng một chút cho tôi!” Chị Long tức giận cảnh cáo đối phương.
“Bảo tôi sạch sẽ? Có thể, vậy cũng phải làm sạch sẽ những chuyện các cô làm! Bản thân cô khiến mọi người nghi ngờ, tại sao Mặc tổng không làm người đại diện của ai mà lại muốn làm người đại diện độc quyền của Đường Ninh?”
“Còn có, bóng lưng trước đây nữa…”
Thực ra, câu hỏi mà nam phóng viên nói ra vừa hay chính là điều mà mọi người đều muốn biết.
Chỉ là bọn họ không dám hỏi thẳng Đường Ninh như thế, suy cho cùng Đường Ninh bây giờ khác trước rồi.
Đường Ninh đứng vài phút, eo vô cùng đau, thậm chí đến mức lùi lại một bước. Chị Long cảm nhận rõ điều đó, lập tức liên hệ với ban tổ chức yêu cầu hỗ trợ.
Mà đúng lúc đó, một chiếc xe bảo mẫu Mercedes-Benz màu đen chạy như bay tới, dừng lại ở lối vào của đài truyền hình, tiếp sau đó, Mặc Đình từ trên xe bảo mẫu bước xuống, trong một loạt tiếng la hét bén nhọn, đi lại gần Đường Ninh.
Anh không giống đang tự đi xuất hành như trước, không sử dụng xe sang, dùng xe bảo mẫu phù hợp với thân phận của Đường Ninh. Điều này cho thấy anh nghiêm túc làm người đại diện của Đường Ninh, mà không phải là muốn coi Đường Ninh như một người tình để bao dưỡng…
Các phương tiện truyền thông lập tức đổi hướng gió, nhưng lại giơ micro mà không dám đặt câu hỏi nào.
Bởi vì, sợ ánh mắt của Mặc Đình…
Không vì điều gì khác, trên người Đường Ninh đã được dán nhãn của Mặc Đình.
Nếu có người không muốn lăn lộn ở trong giới này nữa, có thể thử đi khiêu chiến quyền uy của Mặc Đình.
Đường Ninh vô thức nhíu mày, mà Hoắc Thanh Thanh cũng chú ý tới, không nhịn được hỏi cô: “Đây là chuyện cậu nhất định phải thừa nhận, phải gánh vác.”
“Tớ cần một chút thời gian để làm quen.” Đường Ninh trả lời: “Ngoài ra, về tương lai, tớ có rất nhiều điều không chắc chắn”.
“Tin rằng hai người nhát định có thể nắm tay cùng tiến!”
Đường Ninh gật đầu, mà lễ trao giải cũng đã gần két thúc. Tần Ngữ vì sợ bị Mặc Đình tính sổ nên hơi chột dạ rời đi trước, nhưng lại bị Hoắc Thanh Thanh lên tiếng kéo lại: “Cô Tần, bây giờ đã muốn đi rồi sao? Là vì sợ Mặc tổng tính sổ à?”
Sắc mặt Tần Ngữ đỏ rồi trắng bệch, muốn rời khỏi sân khấu, nhưng Hoắc Thanh Thanh không những không thả người, còn tiền đến thân mật kéo cô ta lại: “Chúng ta cùng đi.”
Đường Ninh cúi đầu cười một tiếng, lúc đứng lên khỏi chỗ ngồi 7 cảm thấy choáng váng, đầu căng ra, chắc khoảnh khắc lăn xuống khỏi sân khâu, vẫn để lại một số di chứng.
Hoắc Thanh Thanh quay người nhìn cô, sau khi chắc chắn cô không sao, mới yên tâm đi ở phía trước, đoàn người rời khỏi hiện trường một cách trật tự, nhưng tiêu điểm hôm nay của giới truyền thông đều đỗ dồn vào Đường Ninh, thấy cô vừa xuất hiện, giới truyền thông lập tức ùn ùn ùa đến.
“Cô Đường, có thể trả lời chúng tôi vài câu được không?”
“Cô Đường, cô có thể cho chúng tôi biết tại sao Mặc tổng nghĩ tới việc muốn ký với cô làm nghệ sĩ của anh ấy không?”
“Cô Đường, Mặc tổng bận như vậy, thật sự có thời gian làm người đại diện của cô sao?”
Nghe những câu hỏi này, Đường Ninh không nhịn được cười, vì cô biết rằng những điều này đều không phải là điều mà giới truyền thông thực sự muốn hỏi. Thực tế, điều họ muốn biết là, Mặc Đình đường đường là chủ tịch, ông chủ lớn của giới giải trí, tại sao muốn làm người đại diện cho 1 người mẫu như cô.
Cô và Mặc Đình là mối quan hệ gì?
Có phải có giao dịch bỉ ổi gì không?
Chỉ là không ai dám truyền ra scandal của Mặc Đình, cho nên đám phóng viên này coi như kìm nén rất vất vả, câu hỏi không dám sắc bén, chỉ có thể xem ý tứ của Đường Ninh có kín kế không, có điều gì có thể hé lộ tin tức không.
Vì phương tiện truyền thông quá nhiều đã khiến đường bị tắc nghẽn nên chị Long và trợ lý của Hoắc Thanh Thanh vội lên trước giúp đỡ. Chị Long thậm chí còn đứng chắn trước mặt Đường Ninh, nói với giới truyền thông: “Đường Ninh hôm nay không được khỏe, hy vọng các vị trong giới truyền thông có thể nương tay.”
Sau lời nhắc nhở này, giới truyền thông mới nhớ rằng hóa ra hôm nay Đường Ninh còn rơi khỏi sân kháu.
Nhưng giới truyền thông không cho Đường Ninh đi, bởi vì Đường Ninh không thích được phỏng vấn, nếu bỏ lỡ lần này thì còn không biết khi nào mới có lần sau, mà họ càng không thể đi phỏng vấn Mặc Đình!
“Đường Ninh, cô cứ làm thỏa mãn giới truyền thông chúng tôi một chút. Mọi người chỉ là đang lăn lộn kiếm bữa cơm thôi.”
“Đúng vậy, cô cứ trả lời một chút những chất vấn ở bên ngoài đi.”
Nghe được hai từ chất vấn này, Đường Ninh cười hỏi đối phương: “Bên ngoài chất vấn gì?”
Phóng viên được hỏi sừng sờ trong giây lát, rồi trả lời: “Chúng tôi đều rất muốn biết đường đường là chủ tịch của Hải Thụy tại sao lại làm người đại diện cho một người mẫu. Chúng tôi thực sự rất ngạc nhiên.”
“Nếu là câu hỏi này thì các anh nên đi hỏi anh ấy chứ không phải là hỏi tôi.” Đường Ninh trực tiếp đánh thái cực, thực ra, phần eo rất đau nhức, lại đi giày cao gót đứng lâu sẽ rất đau.
“Vậy… cô là tình nhân của Mặc tổng à?” Câu hỏi của phóng viên bắt đầu to gan hơn.
Đường Ninh cười phì một tiếng, sau đó lắc lắc: “Đương nhiên không phải.”
Là vợ mà thôi…
“Vậy cô và Mặc tổng quen nhau rất lâu rồi à?”
“Tôi cảm thấy nói với mọi người những điều này cũng không có ý nghĩa gì.” Đường Ninh duy trì nụ cười của mình, trả lời không lọt một giọt nước nào.
“Giả bộ cái gì, còn không phải là người phụ nữ bán mình, ngủ một giấc là tới đích sao?” Trong đám đông bỗng vang lên một tiếng châm chọc không khách khí, mọi người đều quay lại nhìn anh ta, mà người đàn ông trạc hai mươi tuổi nhịn không được chế nhạo: “Nhìn cái gì? Tưởng rằng tôi nói giỡn sao? Tôi nói cho mọi người biết, trong tay tôi thật sự có chứng cứ.”
Đường Ninh nhìn đối phương, cũng chú ý tới thẻ tác nghiệp của phóng viên kia.
Phòng làm việc Hoa Vinh.
Có vẻ như phòng làm việc này thực sự là âm hồn không tan, người được gọi là tổng biên tập Lâm dường như đã tìm được một nhóm lâu la rắc rồi.
Đường Ninh càng không biết là thực ra trước kia Hoa Vinh đã chụp được ảnh cô và Mặc Đình thân mật trong trang viên, chỉ là vẫn chưa tung chiêu lớn ra.
“Điên à, muốn được quan tâm à?”
Các phóng viên khác sôi nỗi mắng chửi.
“Đường Ninh chính là một con ****. Tôi sẽ để lời nói ở đây. Một ngày nào đó, các người sẽ tin những gì tôi nói. Cô ấy đánh thái cực còn chưa nhiều sao? Các người còn muốn tin cô ấy…
Trước đây rất nhiều lần đều nói bản thân không có bạn trai, nhưng mà… lại hẹn hò với vài ông chủ lớn, chỉ là các người không biết!”
Chị Long nghe được lời vu khống như vậy, lập tức tức giận chỉ vào đối phương nói: “Có bản lĩnh, cậu lặp lại những gì vừa nói?”
“Cho dù cô có Mặc Đình làm hậu thuẫn, tôi cũng không sợ.” Đối phương lưu manh nói: “Đợi chúng tôi sắp xếp lại bằng chứng, tuyệt đối là sức mạnh bùng nỗ, rơi khỏi sân khấu? Cô thực sự cho rằng đó là fan cứng của cô, là có người nhìn cô không vừa mắt nên có tình chỉnh cô!”
“Tôi ghét những người phụ nữ bề ngoài trong sáng nhưng thực ra lại bẩn thỉu hơn ai hết, tôi khinhl”
Tần Ngữ bị bỏ quên một bên xem náo nhiệt, bỗng cảm thấy người phóng viên này có vẻ rất thú vị, chẳng lẽ trên người anh ta, có thể biết được rất nhiều tin tức không ai biết của Đường Ninh?
“Cậu rửa sạch miệng một chút cho tôi!” Chị Long tức giận cảnh cáo đối phương.
“Bảo tôi sạch sẽ? Có thể, vậy cũng phải làm sạch sẽ những chuyện các cô làm! Bản thân cô khiến mọi người nghi ngờ, tại sao Mặc tổng không làm người đại diện của ai mà lại muốn làm người đại diện độc quyền của Đường Ninh?”
“Còn có, bóng lưng trước đây nữa…”
Thực ra, câu hỏi mà nam phóng viên nói ra vừa hay chính là điều mà mọi người đều muốn biết.
Chỉ là bọn họ không dám hỏi thẳng Đường Ninh như thế, suy cho cùng Đường Ninh bây giờ khác trước rồi.
Đường Ninh đứng vài phút, eo vô cùng đau, thậm chí đến mức lùi lại một bước. Chị Long cảm nhận rõ điều đó, lập tức liên hệ với ban tổ chức yêu cầu hỗ trợ.
Mà đúng lúc đó, một chiếc xe bảo mẫu Mercedes-Benz màu đen chạy như bay tới, dừng lại ở lối vào của đài truyền hình, tiếp sau đó, Mặc Đình từ trên xe bảo mẫu bước xuống, trong một loạt tiếng la hét bén nhọn, đi lại gần Đường Ninh.
Anh không giống đang tự đi xuất hành như trước, không sử dụng xe sang, dùng xe bảo mẫu phù hợp với thân phận của Đường Ninh. Điều này cho thấy anh nghiêm túc làm người đại diện của Đường Ninh, mà không phải là muốn coi Đường Ninh như một người tình để bao dưỡng…
Các phương tiện truyền thông lập tức đổi hướng gió, nhưng lại giơ micro mà không dám đặt câu hỏi nào.
Bởi vì, sợ ánh mắt của Mặc Đình…
/1589
|