Trong một khách sạn sang trọng yên tĩnh, ấm áp, chị Long và Lục Triệt lúc này đang cùng nhau ngồi ăn tối bên cửa số.
Lục Triệt rất giữ lời hứa, đã nói cậu không gặp bố mẹ thì thật sự không làm chị Long khó xử, chỉ là… Chị Long không khỏi căng thẳng khi nhớ đến việc Lục Triệt trước đó nói rằng cô sẽ đến nhà cậu sau bữa tối, lòng bàn tay không ngừng chảy mồ hôi lạnh.
Bởi vì cô ấy dường như chưa chuẩn bị sẵn sàng cho mối quan hệ tiền xa hơn…
Vì để che giấu sự hoảng sợ của mình, chị Long thậm chí còn vừa ăn miếng bò bít tết mà Lục Triết cắt vừa lấy điện thoại di động ra lướt đọc tin tức.
Khi nhìn thấy những bức ảnh kinh diễm của Đường Ninh cô ấy sẽ vui mừng hoan hô, mà khi nhìn thấy những bức ảnh xấu mặt của Chân Mạn Ny cô ấy sẽ chửi rủa.
Sau cùng, sau khi tiệc tàn, cô còn đọc được tin tức Hạ Lâm tung những bức ảnh bị đánh đập lên mạng.
Chị Long ngắng đầu nhìn Lục Triệt, đưa điện thoại đến trước mặt anh, hỏi: “Đây là kiệt tác của Boss sao?”
Lục Triệt cúi đầu liếc nhẹ nhìn một cái, giọng điệu có chút không rõ ràng: “Em bây giờ hóng tin tức còn nhanh hơn so với anh rồi?”
Chị Long sửng sốt một chút, ân cần cắt miếng bít tết trong đĩa sứ của mình, sau đó lấy lòng mà cùng Lục Triệt trao đổi: “Em đây đều là tám chuyện chợ búa, Sở dĩ mấy người các anh không cần biết, là bởi vì chuyện này đều do các anh nắm trong lòng bàn tay… “
Chị Long trên phương diện nghề nghiệp đều không giấu giếm việc cô ấy sùng bái Lục Triệt.
Tuy nhiên, chị Long có thể thu phục được rất nhiều chó săn như vậy, có thể chia sẻ tin tức càng nhanh hơn so với nhiều công ty lớn, thực tế thì điều này không hề dễ dàng.
“Hạ Lâm này không có đầu óc sao? Cô ta cho rằng nếu cô ta kêu ca và phàn nàn trên mạng, liệu sẽ có người quan tâm đến cô ta sao?”
“Trước bị Chân Mạn Ny sỉ nhục, sau có Hải Thụy trả thù, Tinh Hoàng bên kia cũng đã cắt đút liên lạc với cô ta. Cô ta bây giờ có thể làm gì khác ngoài việc lên mạng?” Lục Triệt đặt dao nĩa xuống, nghiêm túc nhìn chị Long: “Tối nay em định ăn tối với anh liền cứ nói chuyện công việc à?”
Chị Long có chút sửng sốt, toàn thân lại bắt đầu căng thẳng, giọng nói nhỏ như muỗi kêu: “Còn không phải bị anh dọa sợ à?”
“Anh?” Lục Triết không biết nguyên do.
“Anh nói đi ăn cơm xong sẽ cùng đi đến nhà anh…”
Nghe chị Long nói xong, Lục Triết không khỏi bật cười: “Anh nhớ có người nào đó từng, trước hôn nhân từ chối hành vi XXX, trong đầu em liền không thể nghĩ tới chuyện khác sao?”
Chị Long thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó mới than thở: “Cái gì mà ăn cơm xong liền đến nhà anh, là con gái thì đều sẽ hiểu lầm đấy?”
“Sẽ không làm gì em!”
Chị Long dùng cái nĩa uy hiếp Lục Triệt: “Anh dám!”
Lục Triệt cười bất lực ra hiệu cho cô ấy ăn nhanh. Dưới sự đảm bảo của Lục Triệt, chị Long cuối cùng cũng thả lỏng, đặt tất cả những thứ cô ấy không thích ăn vào đĩa của Lục Triệt.
Tất nhiên, là một người bạn trai, có nghĩa vụ phải chiến sạch những món bạn gái không thích ăn.
Sau bữa tối vui vẻ, Lục Triệt đưa chị Long về căn hộ của mình, hai người một trước một sau bước vào cửa, cậu đích thực không có làm cái việc cởi áo tháo thắt lưng đối với chị Long, mà nhắn trên ghế sofa, trực tiếp hôn xuống.
Chị Long lúc đầu cũng có chút giãy dụa, cảm thấy người đàn ông này chỉ đơn giản là không giữ lời hứa, nhưng cảm thấy tim mình loạn nhịp, cô ấy nghiêm túc hỏi lại bản thân, lẽ nào cô ấy không khao khát nụ hôn của người đàn ông này sao?
Sau đó, cô ấy thả lỏng… hai người hôn nhau đến đen trời tối đất, nhưng dừng lại không hơn, Lục Triệt thái độ đúng mực buông tha cho chị Long, cho dù cậu phải trở về phòng để giải quyết một số việc riêng tư.
Chị Long dựa vào cửa, trong lòng ôm trái tim thiếu nữ không nhịn được cười cười liên tục không ngừng.
Trong gian phòng tối đen, hoàn toàn im lặng không một chút âm thanh.
Sau khi Hạ Lâm bị đánh đập tàn nhẫn, còn bị bạn trai bỏ rơi, vẫn luôn trốn trong phòng của Chân Mạn Ny không dám ra ngoài. Việc phơi bày sự việc lên mạng là điều duy nhất cô ta có thể làm, nhưng trên thực tế, cô ta chỉ bị một vài vết thương ngoài da.
Ban đầu cô ta vốn dĩ tìm đến bạn trai, muốn dùng bí mật của Hải Thụy để trao đổi các điều kiện, nhờ bạn trai cô ta giúp cô ta gia nhập vào Tinh Hoàng. Tuy nhiên, khi trở về nhà bạn trai, phát hiện bạn trai của mình đang lâm trận chiến NP với một nhỏ người mẫu nào đó.
Hạ Lâm đau lòng muốn chết chạy ra khỏi căn hộ, phát hiện bản thân không còn nơi nào để đi, cô ta chỉ có chìa khóa căn hộ của Chân Mạn Ny, nhưng còn tương lai thì sao? Sau này cô ta phải làm thế nào đây?
Hạ Lâm đứng dậy đánh giá căn phòng của Chân Mạn Ny, cuối cùng đã đưa ra một quyết định vô cùng mạo hiểm. Chỉ thấy cô ta trực tiếp lấy túi ra, bỏ hết đồ trang sức của Chân Mạn Ny vào trong túi, nhiều năm như vậy, cô ta đều ở bên cạnh Chân Mạn Ny, không có công lao thì cũng có khổ lao mà không phải sao?
Lấy chút đồ này, thật sự không tính là gì!
Nhất là nhớ tới những cú đấm đá của Chân Mạn Ny, Hạ Lâm gần như lục tung căn hộ của Chân Mạn Ny, thu gom hết mọi thứ, chỉ là trên đường rời đi, Hạ Lâm nhận được một cuộc gọi lạ.
“Cô Hạ phải không? Xin chào, tôi là phóng viên của phòng làm việc Hoa Vinh. Tôi họ Lâm. Việc là thế này, tôi đã xem bài viết oan ức của cô trên mạng, nếu đã như vậy, cô ở lại Hải Thụy không hợp lý chút nào. Không bằng cô hãy gia nhập phòng làm việc của chúng tôi?”
“Không có hứng thú…” Hạ Lâm vừa nói xong liền muốn cúp máy, nhưng câu nói tiếp theo của đối phương lại thu hút sự chú ý của cô.
“Chúng tôi đang theo dõi Đường Ninh. Nếu như cô có thể cung cấp manh mối, chúng tôi có thể thảo luận về giá cả.”
Đường Ninh!
Nghĩ đến cái tên khiến cô ta nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng Hạ Lâm dừng xe lại bên đường đề ra yêu cầu với đối phương: “Tôi cần một nơi để trú ẩn.”
“Không thành vấn đề.” Bên kia sảng khoái đáp ứng.
“Nói địa chỉ, tôi hiện tại sẽ qua ngay.”
Hoa Vinh đã thu thập bằng chứng cho thấy Đường Ninh cùng lúc mập mờ với các loại người đàn ông khác nhau, ít nhất bọn họ cho rằng Đường Ninh có gian tình với nhiều đàn ông.
Nhưng mà nhìn Đường Ninh một đường thuận buồm xuôi gió, trở thành nghệ sĩ ký hợp đồng với Hải Thụy, người của Hoa Vinh từ tận đáy lòng cảm thấy không cam tâm. Bọn họ không chỉ cần lấy chuyện của Đường Ninh để tạo nên tên tuổi mà còn muốn điên cuồng phá bỏ bộ mặt thật của “Đường Ninh”.
Hai giờ sáng, Hạ Lâm đỗ xe trước cửa tòa nhà nơi Hoa Dung đang ở, cô ta vốn dĩ vẫn có chút sợ hãi, hiện tại gần như là hai bàn tay trắng, cô ta còn có thứ gì đáng để bị lừa gạt?
Lấy hết sự can đảm, Hạ Lâm bước vào tòa nhà, và suôn sẻ chạm mặt với tổng biên tập Lâm.
Để thể hiện thành ý của mình, Tổng biên tập Lâm đã chủ động lấy chứng cứ thu thập được, nói với Hạ Lâm: “Lần đầu tiên tôi gặp Đường Ninh có vấn đề, đó là ở Mỹ, sau đó tôi đi theo cô ta đến vài nơi, cuối cùng là chụp ảnh ở trang viên. Đây là bức ảnh cô ta hôn môi với một người đàn ông.”
“Bây giờ lại có một vụ bê bối với chủ tịch Hải Thụy. Người phụ nữ này cả ngày nói bản thân không có bạn trai. Thực tế, cô ta miệng lưỡi dối trá. Gần như cô ta đều muốn hẹn hò với một người đàn ông mỗi khi cô ta đến một đất nước nào đó.”
Hạ Lâm nhìn vào bức ảnh mờ ảo, không thể biết người đàn ông trong bức ảnh là ai, càng nhìn không ra có phải là Mặc Đình hay không.
“Anh muốn tôi làm gì?” Hạ Lâm hỏi Tổng biên tập Lâm, từ trong đáy lòng cô ta cảm thấy mình cùng với Tổng biên tập Lâm có chung một hận ý.
“Cô có thông tin gì về Đường Ninh và Chủ tịch Hải Thụy không? Không cần biết là gì, hoặc là… những bức ảnh?” Tổng biên tập Lâm dò hỏi: “Chúng tôi vẫn còn thiếu bằng chứng. Nếu Đường Ninh lang sói như vậy, khẳng định sẽ còn tìm ra người khác, chỉ cần chúng ta lại chụp thêm vài người, tôi liền có thể hủy hoại cô ta đến mức thân bại danh liệt.”
Lục Triệt rất giữ lời hứa, đã nói cậu không gặp bố mẹ thì thật sự không làm chị Long khó xử, chỉ là… Chị Long không khỏi căng thẳng khi nhớ đến việc Lục Triệt trước đó nói rằng cô sẽ đến nhà cậu sau bữa tối, lòng bàn tay không ngừng chảy mồ hôi lạnh.
Bởi vì cô ấy dường như chưa chuẩn bị sẵn sàng cho mối quan hệ tiền xa hơn…
Vì để che giấu sự hoảng sợ của mình, chị Long thậm chí còn vừa ăn miếng bò bít tết mà Lục Triết cắt vừa lấy điện thoại di động ra lướt đọc tin tức.
Khi nhìn thấy những bức ảnh kinh diễm của Đường Ninh cô ấy sẽ vui mừng hoan hô, mà khi nhìn thấy những bức ảnh xấu mặt của Chân Mạn Ny cô ấy sẽ chửi rủa.
Sau cùng, sau khi tiệc tàn, cô còn đọc được tin tức Hạ Lâm tung những bức ảnh bị đánh đập lên mạng.
Chị Long ngắng đầu nhìn Lục Triệt, đưa điện thoại đến trước mặt anh, hỏi: “Đây là kiệt tác của Boss sao?”
Lục Triệt cúi đầu liếc nhẹ nhìn một cái, giọng điệu có chút không rõ ràng: “Em bây giờ hóng tin tức còn nhanh hơn so với anh rồi?”
Chị Long sửng sốt một chút, ân cần cắt miếng bít tết trong đĩa sứ của mình, sau đó lấy lòng mà cùng Lục Triệt trao đổi: “Em đây đều là tám chuyện chợ búa, Sở dĩ mấy người các anh không cần biết, là bởi vì chuyện này đều do các anh nắm trong lòng bàn tay… “
Chị Long trên phương diện nghề nghiệp đều không giấu giếm việc cô ấy sùng bái Lục Triệt.
Tuy nhiên, chị Long có thể thu phục được rất nhiều chó săn như vậy, có thể chia sẻ tin tức càng nhanh hơn so với nhiều công ty lớn, thực tế thì điều này không hề dễ dàng.
“Hạ Lâm này không có đầu óc sao? Cô ta cho rằng nếu cô ta kêu ca và phàn nàn trên mạng, liệu sẽ có người quan tâm đến cô ta sao?”
“Trước bị Chân Mạn Ny sỉ nhục, sau có Hải Thụy trả thù, Tinh Hoàng bên kia cũng đã cắt đút liên lạc với cô ta. Cô ta bây giờ có thể làm gì khác ngoài việc lên mạng?” Lục Triệt đặt dao nĩa xuống, nghiêm túc nhìn chị Long: “Tối nay em định ăn tối với anh liền cứ nói chuyện công việc à?”
Chị Long có chút sửng sốt, toàn thân lại bắt đầu căng thẳng, giọng nói nhỏ như muỗi kêu: “Còn không phải bị anh dọa sợ à?”
“Anh?” Lục Triết không biết nguyên do.
“Anh nói đi ăn cơm xong sẽ cùng đi đến nhà anh…”
Nghe chị Long nói xong, Lục Triết không khỏi bật cười: “Anh nhớ có người nào đó từng, trước hôn nhân từ chối hành vi XXX, trong đầu em liền không thể nghĩ tới chuyện khác sao?”
Chị Long thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó mới than thở: “Cái gì mà ăn cơm xong liền đến nhà anh, là con gái thì đều sẽ hiểu lầm đấy?”
“Sẽ không làm gì em!”
Chị Long dùng cái nĩa uy hiếp Lục Triệt: “Anh dám!”
Lục Triệt cười bất lực ra hiệu cho cô ấy ăn nhanh. Dưới sự đảm bảo của Lục Triệt, chị Long cuối cùng cũng thả lỏng, đặt tất cả những thứ cô ấy không thích ăn vào đĩa của Lục Triệt.
Tất nhiên, là một người bạn trai, có nghĩa vụ phải chiến sạch những món bạn gái không thích ăn.
Sau bữa tối vui vẻ, Lục Triệt đưa chị Long về căn hộ của mình, hai người một trước một sau bước vào cửa, cậu đích thực không có làm cái việc cởi áo tháo thắt lưng đối với chị Long, mà nhắn trên ghế sofa, trực tiếp hôn xuống.
Chị Long lúc đầu cũng có chút giãy dụa, cảm thấy người đàn ông này chỉ đơn giản là không giữ lời hứa, nhưng cảm thấy tim mình loạn nhịp, cô ấy nghiêm túc hỏi lại bản thân, lẽ nào cô ấy không khao khát nụ hôn của người đàn ông này sao?
Sau đó, cô ấy thả lỏng… hai người hôn nhau đến đen trời tối đất, nhưng dừng lại không hơn, Lục Triệt thái độ đúng mực buông tha cho chị Long, cho dù cậu phải trở về phòng để giải quyết một số việc riêng tư.
Chị Long dựa vào cửa, trong lòng ôm trái tim thiếu nữ không nhịn được cười cười liên tục không ngừng.
Trong gian phòng tối đen, hoàn toàn im lặng không một chút âm thanh.
Sau khi Hạ Lâm bị đánh đập tàn nhẫn, còn bị bạn trai bỏ rơi, vẫn luôn trốn trong phòng của Chân Mạn Ny không dám ra ngoài. Việc phơi bày sự việc lên mạng là điều duy nhất cô ta có thể làm, nhưng trên thực tế, cô ta chỉ bị một vài vết thương ngoài da.
Ban đầu cô ta vốn dĩ tìm đến bạn trai, muốn dùng bí mật của Hải Thụy để trao đổi các điều kiện, nhờ bạn trai cô ta giúp cô ta gia nhập vào Tinh Hoàng. Tuy nhiên, khi trở về nhà bạn trai, phát hiện bạn trai của mình đang lâm trận chiến NP với một nhỏ người mẫu nào đó.
Hạ Lâm đau lòng muốn chết chạy ra khỏi căn hộ, phát hiện bản thân không còn nơi nào để đi, cô ta chỉ có chìa khóa căn hộ của Chân Mạn Ny, nhưng còn tương lai thì sao? Sau này cô ta phải làm thế nào đây?
Hạ Lâm đứng dậy đánh giá căn phòng của Chân Mạn Ny, cuối cùng đã đưa ra một quyết định vô cùng mạo hiểm. Chỉ thấy cô ta trực tiếp lấy túi ra, bỏ hết đồ trang sức của Chân Mạn Ny vào trong túi, nhiều năm như vậy, cô ta đều ở bên cạnh Chân Mạn Ny, không có công lao thì cũng có khổ lao mà không phải sao?
Lấy chút đồ này, thật sự không tính là gì!
Nhất là nhớ tới những cú đấm đá của Chân Mạn Ny, Hạ Lâm gần như lục tung căn hộ của Chân Mạn Ny, thu gom hết mọi thứ, chỉ là trên đường rời đi, Hạ Lâm nhận được một cuộc gọi lạ.
“Cô Hạ phải không? Xin chào, tôi là phóng viên của phòng làm việc Hoa Vinh. Tôi họ Lâm. Việc là thế này, tôi đã xem bài viết oan ức của cô trên mạng, nếu đã như vậy, cô ở lại Hải Thụy không hợp lý chút nào. Không bằng cô hãy gia nhập phòng làm việc của chúng tôi?”
“Không có hứng thú…” Hạ Lâm vừa nói xong liền muốn cúp máy, nhưng câu nói tiếp theo của đối phương lại thu hút sự chú ý của cô.
“Chúng tôi đang theo dõi Đường Ninh. Nếu như cô có thể cung cấp manh mối, chúng tôi có thể thảo luận về giá cả.”
Đường Ninh!
Nghĩ đến cái tên khiến cô ta nghiến răng nghiến lợi, cuối cùng Hạ Lâm dừng xe lại bên đường đề ra yêu cầu với đối phương: “Tôi cần một nơi để trú ẩn.”
“Không thành vấn đề.” Bên kia sảng khoái đáp ứng.
“Nói địa chỉ, tôi hiện tại sẽ qua ngay.”
Hoa Vinh đã thu thập bằng chứng cho thấy Đường Ninh cùng lúc mập mờ với các loại người đàn ông khác nhau, ít nhất bọn họ cho rằng Đường Ninh có gian tình với nhiều đàn ông.
Nhưng mà nhìn Đường Ninh một đường thuận buồm xuôi gió, trở thành nghệ sĩ ký hợp đồng với Hải Thụy, người của Hoa Vinh từ tận đáy lòng cảm thấy không cam tâm. Bọn họ không chỉ cần lấy chuyện của Đường Ninh để tạo nên tên tuổi mà còn muốn điên cuồng phá bỏ bộ mặt thật của “Đường Ninh”.
Hai giờ sáng, Hạ Lâm đỗ xe trước cửa tòa nhà nơi Hoa Dung đang ở, cô ta vốn dĩ vẫn có chút sợ hãi, hiện tại gần như là hai bàn tay trắng, cô ta còn có thứ gì đáng để bị lừa gạt?
Lấy hết sự can đảm, Hạ Lâm bước vào tòa nhà, và suôn sẻ chạm mặt với tổng biên tập Lâm.
Để thể hiện thành ý của mình, Tổng biên tập Lâm đã chủ động lấy chứng cứ thu thập được, nói với Hạ Lâm: “Lần đầu tiên tôi gặp Đường Ninh có vấn đề, đó là ở Mỹ, sau đó tôi đi theo cô ta đến vài nơi, cuối cùng là chụp ảnh ở trang viên. Đây là bức ảnh cô ta hôn môi với một người đàn ông.”
“Bây giờ lại có một vụ bê bối với chủ tịch Hải Thụy. Người phụ nữ này cả ngày nói bản thân không có bạn trai. Thực tế, cô ta miệng lưỡi dối trá. Gần như cô ta đều muốn hẹn hò với một người đàn ông mỗi khi cô ta đến một đất nước nào đó.”
Hạ Lâm nhìn vào bức ảnh mờ ảo, không thể biết người đàn ông trong bức ảnh là ai, càng nhìn không ra có phải là Mặc Đình hay không.
“Anh muốn tôi làm gì?” Hạ Lâm hỏi Tổng biên tập Lâm, từ trong đáy lòng cô ta cảm thấy mình cùng với Tổng biên tập Lâm có chung một hận ý.
“Cô có thông tin gì về Đường Ninh và Chủ tịch Hải Thụy không? Không cần biết là gì, hoặc là… những bức ảnh?” Tổng biên tập Lâm dò hỏi: “Chúng tôi vẫn còn thiếu bằng chứng. Nếu Đường Ninh lang sói như vậy, khẳng định sẽ còn tìm ra người khác, chỉ cần chúng ta lại chụp thêm vài người, tôi liền có thể hủy hoại cô ta đến mức thân bại danh liệt.”
/1589
|