Mặc Đình sững sờ cả người, có chút ngạc nhiên: “Có phải là quá đắng rồi không?”
“Đắng.” Đường Ninh trả lời, còn gương mặt thì dán chặt trên ngực Mặc Đình: “Nhưng mà phần đắng này, là vì không được nhìn thấy anh, thế nhưng đây mới trôi qua có 5 ngày…vì vậy em để cho thời gian của bản thân mình trở nên dư dả, rồi đi tìm một thầy dạy võ thuật học đầy đủ hết các bài đánh võ, em chiếm trọn hét tất cả thời gian rảnh rỗi của bản thân mình, thế nhưng…vô ích, vẫn nhớ anh.”
Nghe hết những lời nói này của Đường Ninh, Mặc Đình bỗng cong môi mỉm cười: “Anh còn tưởng chỉ có mình anh là như thế thôi chứ.”
“Sau này, anh sẽ không giúp em nhận cái trò chia xa như thế này nữa đâu, chỉ một lần này thôi.”
*Ừm.” Đường Ninh gật đầu, tuy là tương lai có như thế nào, cô không cách nào miêu tả được, nhưng giờ phút này trong lòng cô đã mãn nguyện lắm rồi.
“Bên phía nhà sản xuất phim luôn không quên tuyên truyền cho “Cao nhân ẩn thế”, hiện tại đã tích lũy được một lượng lớn fans hâm mộ muốn xem phim, sau khi casting “Tiếng súng”, bên ngoài đối với kỹ năng diễn xuất của em cũng yên tâm hơn rất nhiều, vì vậy, Ninh, tất cả những cố gắng của em đều xứng đáng, những bộ phim trong mùa hè năm nay, em nhát định sẽ bùng nỗ màn ảnh bạc.”
“Đạo trời đền đáp người cần cù, cố gắng.”
*Ông trời nhất định sẽ chiếu có bảo bối của anh.”
“Chúng ta cố gắng hét sức để chạy nước rút cho giải cá nhân mới xuất sắc nhất của Phi Thiên (*) năm nay.”
() Phi Thiên: là buổi giải trao thưởng diễn ra 2 năm một lần cho thành tựu xuất sắc trong phim truyền hình TQ.
Sau khi đã từng diễn qua vai nữ chính, rồi lại diễn vai một cô nàng đầu đường xó chợ, Đường Ninh quả thật là làm mê mẫn người xem bởi những vai diễn phong phú đầy tình cảm. Cảm giác như đã từng trải qua nhiều cuộc đời của những người không giống nhau vậy, đây là cảm giác đạt được thành tựu mà sàn diễn catwalk không mang lại được.
Nếu như cho cô được lựa chọn thêm một lần nữa, là được nêu tên trên sàn sân khấu siêu mẫu hay là đóng phim trong cái tổ ở trên núi giống như bây giờ, cô nghĩ, cô vẫn sẵn lòng đắm chìm trong những vai diễn.
Những tưởng niệm của nghề siêu mẫu đã nguôi ngoai lúc cô từ bỏ tuần lễ thời trang rồi, mặc dù là có nuối tiếc, nhưng lại càng may mắn nhiều hơn, nếu như cô chưa từng đóng phim qua cô sẽ không biết rằng hóa ra bản thân vẫn còn có nhiều thứ đam mê nhiệt huyết hơn, vẫn còn có thể để lại một chút thứ gì đó có giá trị cho thế giới.
Như thế, sau này khi cô và Mặc Đình đã già rồi, cô cũng có thể cùng Mặc Đình xem lại những vai diễn mà cô đã từng đóng qua, có khi sẽ lại cảm thấy trẻ lại một lần không?
Mặc Đình là người hiểu cô nhát, vẫn luôn là như thé…
Hai người ôm nhau rất lâu, mãi đến khi đạo diễn kêu Hinh Nhi đến hỏi Đường Ninh khi nào thì có thể quay, Đường Ninh mới rút ra khỏi vòng tay của Mặc Đình, và cũng nói với anh: “Hôm nay em có cảnh quay treo dây cáp để diễn, muốn xem không? Có điều, hóa trang của em rất xấu…”
“Đã lên đây rồi, đương nhiên phải xem rồi.”
“Nếu như anh có chuyện phải rời khỏi trước, thì nói với Hinh Nhi một tiếng là được.” Đường Ninh dắt tay Mặc Đình đi ra chỗ phim trường.
Phim trường đang phối cảnh, còn Đường Ninh thì cần phải hóa trang.
Mặc Đình buông tay cô, rồi cùng trò chuyện với đạo diễn, trong những câu chữ của đạo diễn tất nhiên đều là ý khen ngợi.
“Lúc ban đầu khi anh tiến cử cô ấy đến, nói thật lòng, tôi đa phần phải xem sắc mặt của Bắc Thần Đông, anh cũng biết Bắc Thần Đông chọn vai phụ, thế nhưng anh ấy vậy mà lại không chọn Đường Ninh.”
“Lúc trước khi cùng anh gặp mặt, tôi cũng từng nói qua những lời khó nghe, bởi vì tôi cho rằng một người mẫu, cứ coi là có thể đóng phim, cũng không thể nào tiếp nhận được đóng vai xấu, thậm chí tôi cũng đã chuẩn bị xong việc phải đổi vai bất cứ lúc nào, thế nhưng Đường Ninh thật sự gây bất ngờ cho tôi đấy.”
“Mỗi ngày luôn là người đầu tiên đến phim trường, vĩnh viễn luôn là một người cần cù siêng năng nhất, chỉ mới đi theo chỉ đạo võ thuật máy ngày mà đã luyện tập lặp đi lặp lại vô số lần những động tác đánh võ cần dùng trước đó, để làm đến khi nào thông hiểu kỹ càng thì thôi.”
“Điều quan trọng nhất chính là, vì vai diễn mà cô ấy có thể hy sinh bất cứ thứ gì, đây mới là điểm mà tôi yêu thích nhất.”
“Mặc tổng à, bây giờ tôi có thể nói với anh mà không hề khoe khoang khoác lác, Đường Ninh nhất định sẽ trở thành báu vật, cô ấy là một diễn viên giỏi, vì thế đừng để cô ấy diễn sàn catwalk nữa…”
Mặc Đình nghiêm túc lắng nghe, nở một nụ cười hiểm khi mới được nhìn thấy với người bên cạnh, giống như người được khen là chính mình vậy.
“Thật là hiếm có, bây giờ người có thể làm được như Đường Ninh như thế này, đã rất hiếm thấy rồi.”
“Cô ấy cũng là báu vật quý giá nhất của tôi.”
Một lúc sau, Đường Ninh hóa trang bước ra, cả người xấu xí, tóc tai bù xù mặt mày bẩn thỉu.
Ngay cả Mặc Đình nhìn thấy cũng phải kinh ngạc, đây gần như là tạo hình cực tiêu chuẩn để sắm vai xấu xí rồi, xem ra, sự hi sinh của vợ anh, thật sự rát là lớn.
Có Mặc Đình bên cạnh, Đường Ninh hít sâu một hơi, cảm thấy trong lòng được yên tâm rất nhiều.
“Được rồi, Đường Ninh đi mặc trang phục treo dây cáp thôi.”
Nhân viên trợ lý hiện trường lập tức cho nhân viên vào vị trí, ai cũng đều không phát hiện ra, sợi dây thép này là đã bị động tay động chân vào rồi.
Cảnh này ngày hôm nay, là ghi hình cảnh Vương gia mang theo tên lưu manh đầu đường xó chợ bay qua vách đá đến một ngôi đền đổ nát.
Tên lưu manh lần đầu tiên được bay lên trời, nên biểu hiện ra vẻ phần khởi khác thường.
“Đường Ninh, cô thích ứng trước một chút đi.”
Tuy là lúc bình thường khi diễn catwalk, cũng có những tình huống từ trên trời rơi xuống, nhưng nếu là bay qua bay lại như thế này, đây vẫn là lần đầu tiên.
Đường Ninh có chút thấp thỏm nhìn Mặc Đình, còn Mặc Đình lại nháy mắt với cô, tỏ ý cô đừng căng thẳng.
Đường Ninh hít một hơi thật sâu, giống như bát luận là có chuyện gì đi chăng nữa chỉ cần có Mặc Đình bên cạnh, thì đều có thể trở nên chẳng có gì gọi là đáng sợ cả.
“Nào, tập luyện trước một lần nào, trợ lý hiện trường, kiểm tra lại một lần nữa xem, dây cáp có vấn đề gì hay không.”
Phần eo và bên trong đôi chân đều bị buộc chặt, còn sợi dây thép cũng mắc lên bộ đồ treo dây cáp, sau đó Đường Ninh từ từ bị treo lên…
“Đường Ninh cảm thấy ổn không?”
“Đạo diễn, có thể quay phim rồi.”
“Được, vậy đợi anh Đông hóa trang xong, thì có thể bắt đầu rồi.”
Bắc Thần Đông mặc trên người chiếc áo đạo sĩ màu trắng, cải trang thuần khiết mộc mạc, càng lộ rõ sự giản dị hơn.
Thế nhưng lần này, Mặc Đình cũng có mặt tại hiện trường, Hàn Hinh Nhi đang cằm đồ đạc, đầu óc dao động không khỏi so sánh hai người.
Quả nhiên mà, vẫn là loại cảm giác đó của trước đây.
Nếu như Mặc Đình là một ông vua tôn quý, vậy thì Bắc Thần Đông chính là một cao nhân ẳn thế, một bên là tôn quý, một bên là thanh cao.
Một người là thích hợp với diện mạo cao cao tại thượng, một người lại thích hợp với dáng vẻ cách biệt phàm trần.
“Nào, vào vị trí, chúng ta làm lại một lần nữa.”
Trong tắm màn diễn màu xanh, trợ lý hiện trường thu dọn hiện trường sạch sẽ, sau đó, Bắc Thần Đông cũng mặc lên người bộ đồ treo dây cáp, cảnh này anh ta cần phải giữ lầy Đường Ninh.
“Chút nữa cố gắng đừng nhìn xuống dưới…hơn nữa, căn bản là có tôi túm lấy cô, cô có thể yên tâm.”
Đường Ninh ngắng đầu nhìn anh, rồi gật đầu, chỉ là đột nhiên trong lòng cũng có cách nghĩ giống với Hinh Nhi, lúc Mặc Đình không ở đây, cô vẫn không cảm thấy gì, nhưng Mặc Đình cũng đang ở đây, lại nhìn về Bắc Thần Đông, thì cảm thấy hai người có máy phần giống nhau.
*Action!”
“Này, đạo sĩ thối, thế này thì làm sao mà bay qua được vách đá chứ?” Đường Ninh bước vào vai diễn, vẻ côn đồ của tên lưu manh đầu đường xó chợ, cùng với những bước chân hình chữ bát của cô, được thể hiện một cách rất tinh tế sâu sắc.
“Không có người nào thối hơn người đâu.” Người đàn ông khẽ “hừm” một tiếng, nhưng đã đến được bên vách đá.
“Này, tôi nói…” Tên lưu manh đang muốn cãi lại, nhưng người đàn ông lại đột nhiên túm lấy cổ áo cô, đưa cô cùng bay qua vách đá.
Tên lưu manh kinh ngạc trừng to đôi mắt, tuy Bắc Thần Đông đã nhắc nhở Đường Ninh là đừng nhìn xuống phía dưới, thế nhưng là một diễn viên, là một tên lưu manh lần đầu tiên được bay lên trên không trung, rất khó khống chế được việc không nhìn xuống cao độ ở bên dưới đúng chứ?
Còn trong lúc này, sợi dây thép trên người của Đường Ninh, cả ba sợi đồng thời đều đút…
Sự việc xảy ra quá nhanh, còn Bắc Thần Đông thì túm lấy cổ áo của Đường Ninh trong tiềm thức, cuối cùng hai người cùng nhau ngã xuống đắt, dọa cho tất cả mọi người đều biến sắc…
Một bóng đen, đã chạy như bay lao đến bên cạnh Đường Ninh khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng.
“Đắng.” Đường Ninh trả lời, còn gương mặt thì dán chặt trên ngực Mặc Đình: “Nhưng mà phần đắng này, là vì không được nhìn thấy anh, thế nhưng đây mới trôi qua có 5 ngày…vì vậy em để cho thời gian của bản thân mình trở nên dư dả, rồi đi tìm một thầy dạy võ thuật học đầy đủ hết các bài đánh võ, em chiếm trọn hét tất cả thời gian rảnh rỗi của bản thân mình, thế nhưng…vô ích, vẫn nhớ anh.”
Nghe hết những lời nói này của Đường Ninh, Mặc Đình bỗng cong môi mỉm cười: “Anh còn tưởng chỉ có mình anh là như thế thôi chứ.”
“Sau này, anh sẽ không giúp em nhận cái trò chia xa như thế này nữa đâu, chỉ một lần này thôi.”
*Ừm.” Đường Ninh gật đầu, tuy là tương lai có như thế nào, cô không cách nào miêu tả được, nhưng giờ phút này trong lòng cô đã mãn nguyện lắm rồi.
“Bên phía nhà sản xuất phim luôn không quên tuyên truyền cho “Cao nhân ẩn thế”, hiện tại đã tích lũy được một lượng lớn fans hâm mộ muốn xem phim, sau khi casting “Tiếng súng”, bên ngoài đối với kỹ năng diễn xuất của em cũng yên tâm hơn rất nhiều, vì vậy, Ninh, tất cả những cố gắng của em đều xứng đáng, những bộ phim trong mùa hè năm nay, em nhát định sẽ bùng nỗ màn ảnh bạc.”
“Đạo trời đền đáp người cần cù, cố gắng.”
*Ông trời nhất định sẽ chiếu có bảo bối của anh.”
“Chúng ta cố gắng hét sức để chạy nước rút cho giải cá nhân mới xuất sắc nhất của Phi Thiên (*) năm nay.”
() Phi Thiên: là buổi giải trao thưởng diễn ra 2 năm một lần cho thành tựu xuất sắc trong phim truyền hình TQ.
Sau khi đã từng diễn qua vai nữ chính, rồi lại diễn vai một cô nàng đầu đường xó chợ, Đường Ninh quả thật là làm mê mẫn người xem bởi những vai diễn phong phú đầy tình cảm. Cảm giác như đã từng trải qua nhiều cuộc đời của những người không giống nhau vậy, đây là cảm giác đạt được thành tựu mà sàn diễn catwalk không mang lại được.
Nếu như cho cô được lựa chọn thêm một lần nữa, là được nêu tên trên sàn sân khấu siêu mẫu hay là đóng phim trong cái tổ ở trên núi giống như bây giờ, cô nghĩ, cô vẫn sẵn lòng đắm chìm trong những vai diễn.
Những tưởng niệm của nghề siêu mẫu đã nguôi ngoai lúc cô từ bỏ tuần lễ thời trang rồi, mặc dù là có nuối tiếc, nhưng lại càng may mắn nhiều hơn, nếu như cô chưa từng đóng phim qua cô sẽ không biết rằng hóa ra bản thân vẫn còn có nhiều thứ đam mê nhiệt huyết hơn, vẫn còn có thể để lại một chút thứ gì đó có giá trị cho thế giới.
Như thế, sau này khi cô và Mặc Đình đã già rồi, cô cũng có thể cùng Mặc Đình xem lại những vai diễn mà cô đã từng đóng qua, có khi sẽ lại cảm thấy trẻ lại một lần không?
Mặc Đình là người hiểu cô nhát, vẫn luôn là như thé…
Hai người ôm nhau rất lâu, mãi đến khi đạo diễn kêu Hinh Nhi đến hỏi Đường Ninh khi nào thì có thể quay, Đường Ninh mới rút ra khỏi vòng tay của Mặc Đình, và cũng nói với anh: “Hôm nay em có cảnh quay treo dây cáp để diễn, muốn xem không? Có điều, hóa trang của em rất xấu…”
“Đã lên đây rồi, đương nhiên phải xem rồi.”
“Nếu như anh có chuyện phải rời khỏi trước, thì nói với Hinh Nhi một tiếng là được.” Đường Ninh dắt tay Mặc Đình đi ra chỗ phim trường.
Phim trường đang phối cảnh, còn Đường Ninh thì cần phải hóa trang.
Mặc Đình buông tay cô, rồi cùng trò chuyện với đạo diễn, trong những câu chữ của đạo diễn tất nhiên đều là ý khen ngợi.
“Lúc ban đầu khi anh tiến cử cô ấy đến, nói thật lòng, tôi đa phần phải xem sắc mặt của Bắc Thần Đông, anh cũng biết Bắc Thần Đông chọn vai phụ, thế nhưng anh ấy vậy mà lại không chọn Đường Ninh.”
“Lúc trước khi cùng anh gặp mặt, tôi cũng từng nói qua những lời khó nghe, bởi vì tôi cho rằng một người mẫu, cứ coi là có thể đóng phim, cũng không thể nào tiếp nhận được đóng vai xấu, thậm chí tôi cũng đã chuẩn bị xong việc phải đổi vai bất cứ lúc nào, thế nhưng Đường Ninh thật sự gây bất ngờ cho tôi đấy.”
“Mỗi ngày luôn là người đầu tiên đến phim trường, vĩnh viễn luôn là một người cần cù siêng năng nhất, chỉ mới đi theo chỉ đạo võ thuật máy ngày mà đã luyện tập lặp đi lặp lại vô số lần những động tác đánh võ cần dùng trước đó, để làm đến khi nào thông hiểu kỹ càng thì thôi.”
“Điều quan trọng nhất chính là, vì vai diễn mà cô ấy có thể hy sinh bất cứ thứ gì, đây mới là điểm mà tôi yêu thích nhất.”
“Mặc tổng à, bây giờ tôi có thể nói với anh mà không hề khoe khoang khoác lác, Đường Ninh nhất định sẽ trở thành báu vật, cô ấy là một diễn viên giỏi, vì thế đừng để cô ấy diễn sàn catwalk nữa…”
Mặc Đình nghiêm túc lắng nghe, nở một nụ cười hiểm khi mới được nhìn thấy với người bên cạnh, giống như người được khen là chính mình vậy.
“Thật là hiếm có, bây giờ người có thể làm được như Đường Ninh như thế này, đã rất hiếm thấy rồi.”
“Cô ấy cũng là báu vật quý giá nhất của tôi.”
Một lúc sau, Đường Ninh hóa trang bước ra, cả người xấu xí, tóc tai bù xù mặt mày bẩn thỉu.
Ngay cả Mặc Đình nhìn thấy cũng phải kinh ngạc, đây gần như là tạo hình cực tiêu chuẩn để sắm vai xấu xí rồi, xem ra, sự hi sinh của vợ anh, thật sự rát là lớn.
Có Mặc Đình bên cạnh, Đường Ninh hít sâu một hơi, cảm thấy trong lòng được yên tâm rất nhiều.
“Được rồi, Đường Ninh đi mặc trang phục treo dây cáp thôi.”
Nhân viên trợ lý hiện trường lập tức cho nhân viên vào vị trí, ai cũng đều không phát hiện ra, sợi dây thép này là đã bị động tay động chân vào rồi.
Cảnh này ngày hôm nay, là ghi hình cảnh Vương gia mang theo tên lưu manh đầu đường xó chợ bay qua vách đá đến một ngôi đền đổ nát.
Tên lưu manh lần đầu tiên được bay lên trời, nên biểu hiện ra vẻ phần khởi khác thường.
“Đường Ninh, cô thích ứng trước một chút đi.”
Tuy là lúc bình thường khi diễn catwalk, cũng có những tình huống từ trên trời rơi xuống, nhưng nếu là bay qua bay lại như thế này, đây vẫn là lần đầu tiên.
Đường Ninh có chút thấp thỏm nhìn Mặc Đình, còn Mặc Đình lại nháy mắt với cô, tỏ ý cô đừng căng thẳng.
Đường Ninh hít một hơi thật sâu, giống như bát luận là có chuyện gì đi chăng nữa chỉ cần có Mặc Đình bên cạnh, thì đều có thể trở nên chẳng có gì gọi là đáng sợ cả.
“Nào, tập luyện trước một lần nào, trợ lý hiện trường, kiểm tra lại một lần nữa xem, dây cáp có vấn đề gì hay không.”
Phần eo và bên trong đôi chân đều bị buộc chặt, còn sợi dây thép cũng mắc lên bộ đồ treo dây cáp, sau đó Đường Ninh từ từ bị treo lên…
“Đường Ninh cảm thấy ổn không?”
“Đạo diễn, có thể quay phim rồi.”
“Được, vậy đợi anh Đông hóa trang xong, thì có thể bắt đầu rồi.”
Bắc Thần Đông mặc trên người chiếc áo đạo sĩ màu trắng, cải trang thuần khiết mộc mạc, càng lộ rõ sự giản dị hơn.
Thế nhưng lần này, Mặc Đình cũng có mặt tại hiện trường, Hàn Hinh Nhi đang cằm đồ đạc, đầu óc dao động không khỏi so sánh hai người.
Quả nhiên mà, vẫn là loại cảm giác đó của trước đây.
Nếu như Mặc Đình là một ông vua tôn quý, vậy thì Bắc Thần Đông chính là một cao nhân ẳn thế, một bên là tôn quý, một bên là thanh cao.
Một người là thích hợp với diện mạo cao cao tại thượng, một người lại thích hợp với dáng vẻ cách biệt phàm trần.
“Nào, vào vị trí, chúng ta làm lại một lần nữa.”
Trong tắm màn diễn màu xanh, trợ lý hiện trường thu dọn hiện trường sạch sẽ, sau đó, Bắc Thần Đông cũng mặc lên người bộ đồ treo dây cáp, cảnh này anh ta cần phải giữ lầy Đường Ninh.
“Chút nữa cố gắng đừng nhìn xuống dưới…hơn nữa, căn bản là có tôi túm lấy cô, cô có thể yên tâm.”
Đường Ninh ngắng đầu nhìn anh, rồi gật đầu, chỉ là đột nhiên trong lòng cũng có cách nghĩ giống với Hinh Nhi, lúc Mặc Đình không ở đây, cô vẫn không cảm thấy gì, nhưng Mặc Đình cũng đang ở đây, lại nhìn về Bắc Thần Đông, thì cảm thấy hai người có máy phần giống nhau.
*Action!”
“Này, đạo sĩ thối, thế này thì làm sao mà bay qua được vách đá chứ?” Đường Ninh bước vào vai diễn, vẻ côn đồ của tên lưu manh đầu đường xó chợ, cùng với những bước chân hình chữ bát của cô, được thể hiện một cách rất tinh tế sâu sắc.
“Không có người nào thối hơn người đâu.” Người đàn ông khẽ “hừm” một tiếng, nhưng đã đến được bên vách đá.
“Này, tôi nói…” Tên lưu manh đang muốn cãi lại, nhưng người đàn ông lại đột nhiên túm lấy cổ áo cô, đưa cô cùng bay qua vách đá.
Tên lưu manh kinh ngạc trừng to đôi mắt, tuy Bắc Thần Đông đã nhắc nhở Đường Ninh là đừng nhìn xuống phía dưới, thế nhưng là một diễn viên, là một tên lưu manh lần đầu tiên được bay lên trên không trung, rất khó khống chế được việc không nhìn xuống cao độ ở bên dưới đúng chứ?
Còn trong lúc này, sợi dây thép trên người của Đường Ninh, cả ba sợi đồng thời đều đút…
Sự việc xảy ra quá nhanh, còn Bắc Thần Đông thì túm lấy cổ áo của Đường Ninh trong tiềm thức, cuối cùng hai người cùng nhau ngã xuống đắt, dọa cho tất cả mọi người đều biến sắc…
Một bóng đen, đã chạy như bay lao đến bên cạnh Đường Ninh khi tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng.
/1589
|