Dưới sự chèn ép mạnh mẽ của “Đồ nhi ngốc”, đoàn phim “Quỷ vương Spear King” cũng bắt đầu ra sức, nhân vật chính của bộ phim đều dừng hết tất cả các công việc trong tay, bắt đầu tuyên truyền cho cả nước, gặp gỡ fan hâm mộ, buồi diễn dày đặc.
Có nghệ sĩ còn dùng ngôn từ dẫn dắt fan hâm mộ, để bọn họ quan tâm đến mỗi phim của mình, đồng thời bộc lộ rằng mình tủi thân khi bị số liệu đánh giá thấp.
Cứ thế, khiến cho fan hâm mộ phản cảm và chống đối “Đồ nhi ngốc”.
Để ủng hộ thần tượng của mình, một số fan đã lên một trang web chấm điểm phim chuyên nghiệp để chấm điểm cho “Đồ nhi ngốc”, không những thế còn đăng lên những bài đánh giá rất khó nghe.
Nhưng đối với những điều này, Mặc Đình vẫn thờ ơ.
Đối mặt với sự tắn công dồn dập của đối thủ, anh vẫn luôn duy trì thái độ bình tĩnh thản nhiên.
Không có lí do gì khác, chỉ là vì những chuyện như thế này anh đã thấy quá nhiều, đây chính là tình cảnh của thị trường phim, ai ngăn cản con đường kiếm tiền của mình đều trở thành kẻ địch, nên bị diệt!
“Tổng giám đốc, đoàn phim “Quỷ vương Spear King” có hai người mới, có vẻ như ngại mình chưa đủ nổi nên công khai cho rằng kỹ năng diễn xuất của phu nhân căn bản không theo kịp diễn viên của đoàn phim bọn họ.” Bây giờ trong đồng tin tức kia, Lục Triệt chỉ chuyển cho Mặc Đình những tin tức liên quan đến Đường Ninh, bởi vì những chuyện khác, Mặc Đình cũng không hề quan tâm.
Ngành giải trí biến động thất thường, chỉ có anh vẫn vững như Thái Sơn.
Sở dĩ đối phương không dám lôi Lâm Thanh ra để so sánh, hoàn toàn là bởi vì địa vị ảnh đề của Lâm Thanh.
“Nhưng anh cũng không cần phải lo lắng, Lạc Tinh đã phản kích đối phương, hơn nữa, fan hâm mộ cũng đã nhanh chóng vùi dập đối phương rồi.” Lục Triệt cười nói.
Không ngờ cuối cùng cũng có một ngày Đường Tĩnh Tuyên bảo vệ Đường Ninh.
“Coi như không uỗổng công thương yêu cậu ta.” Mặc Đình thản nhiên trả lời một câu.
“Nhưng thưa tổng giám đốc, chúng ta không thể không đè phòng ông trùm bắt động sản này, người này âm hiểm xảo quyệt, có lẽ sẽ có chiêu trò khác.”
“Kịch bản này… có độ khó rất cao đấy.” Đường Ninh bỗng nhiên cười: “Thế nhưng chắc chắn sẽ rất mạo hiểm kích thích, em thích nó.”
Mặc Đình chọn kịch bản, yếu tố đầu tiên chính là chuyện xưa phong phú, hơn nữa, kịch bản anh nhận cho Đường Ninh cũng không hề giống nhau. Đây là bởi vì anh biết Đường Ninh chắc chắn có thể diễn, không như rất nhiều diễn viên khác, sau khi vào nghề cứ luôn diễn đi diễn lại một thể loại, sở dĩ anh không muốn Đường Ninh quay phim truyền hình cũng là vì chu kỳ quay phim ngắn có thể nhanh chóng tôi luyện Đường Ninh.
“Thế nhưng em sẽ bị thương…” Mặc Đình khép kịch bản lại: “Để anh xem những kịch bản khác…”
“Còn xem cái gì nữa, nếu anh đã quyết định chọn thì chắc chắn đó chính là cái tốt nhất, không cần phải cân nhắc thêm, em diễn!” Đường Ninh nói: “Độ khó cao nhất, em biết, nhưng em thật sự thích đây là tác phẩm cuối cùng trước khi em chuẩn bị mang thai, em muốn dành cho fan hâm mộ một niềm vui bất ngờ.”
Mặc Đình ôm Đường Ninh, từ ngôn ngữ cơ thể có thể nhìn thấy rõ, anh không nỡ.
Đua xe, bắn nhau, đấu võ, thoát chết, bát luận những loại hình gì trong đó đều khiến anh vô cùng lo lắng.
“Người đại diện của em là anh, mà hiện tại “Đồ nhi ngốc”
còn chưa được công chiều, chờ sau khi công chiếu, cơ hội sẽ nhiều hơn nữa.”
Đường Ninh biết Mặc Đình lo lắng, cho nên không tiếp tục kiên trì, chỉ mỉm cười đưa sữa bò cho anh: “Uống sữa trước đi, sắp ba mươi ba tuổi rồi, phải chú ý bổ sung canxi.”
Mặc Đình quay đầu nhìn thấy nụ cười của Đường Ninh, đột nhiên gập máy tính lại, ôm Đường Ninh ngồi lên đùi anh: “Trước tiên anh sẽ cho em mở mang kiến thức một chút về lực eo của anh!”
Đêm khuya, trong một biệt thự vắng lặng, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi đang đánh cờ cùng bạn tốt của mình, nhưng đột nhiên trợ lý lại đi đến trước mặt anh ta, nói: “Chủ tịch Chu, đã dẫn người đến…”
Sau đó, sau lưng người trợ lý trẻ tuổi là một cô gái tầm hai mươi ba tuổi. Vẻ mặt cô ta kinh sợ, thậm chí cơ thể còn đang run rẩy.
“Hạ Cảnh Nghị, Hạ tiểu thư, mời cô ngồi.” Người được gọi là chủ tịch Chu kia vẫn chăm chú vào bàn cờ, đột nhiên mở miệng.
“Tôi… tôi đã trốn người đại diện để đến đây, tôi… không…không có nhiều thời gian.” Cô gái trẻ đáp lời.
“Gấp như thế sao?” Chủ tịch Chu ngẳng đầu lên, đưa tay đẩy gọng kính của mình: “Bây giờ cô đang là nữ ca sĩ được bồi dưỡng nhiều nhất ở Hải Thụy, mà tôi lại rất có hứng thú với cô…”
“Tôi và các người không thù không oán, tại sao các người lại động vào em trai tôi?” Hạ Cảnh Nghi hỏi đối phương.
“Cô không thù không oán gì với chúng tôi, nhưng mà…
tổng giám đốc của các cô lại có thù với chúng tôi đấy, tôi thật vất vả mới đầu tư được một bộ phim, tổng giám đốc của các cô đối đầu với tôi cũng thôi đi, còn điều khiển lòng người và thị trường để chèn ép tôi, cô nói đây có được tính là thù hận hay không?” Đối phương sau khi hung ác nói xong, ném quân cờ xuống: “Thật ra tôi cũng không cần cô làm gì cả, rất đơn giản, ai cũng biết Mặc Đình yêu thương Đường Ninh kia vô cùng, tôi chỉ cần biết tin tức về Đường Ninh là được rồi.”
“Tôi… tôi cũng không thể tiếp xúc đến những người ở tầng lớp ây.” Hạ Cảnh Nghi vội vàng xua tay.
“Cô có thể!” Chủ tịch Chu cười nói: “Tất cả các người đều không biết, Lạc Tinh kia của Hải Thụy, tên thật là Đường Tĩnh Tuyên, là em ruột của Đường Ninh, mà cô lại thường xuyên hợp tác với cậu ta, cô cảm thấy, có việc gì cô ta sẽ không nói cho em trai ruột của cô ta biết sao?”
“Làm sao ông biết?” Hạ Cảnh Nghi kinh ngạc hỏi.
“Đây là chuyện của giới kinh doanh, cô cũng không cần phải hỏi nhiều, tôi muốn biết tình hình gần đây của Đường Ninh, chỉ cần Mặc Đình tiếp tục ngăn cản con đường kiếm tiền của tôi, tôi sẽ… động đến bảo bối của cậu ta. Đừng tưởng cậu ta tính toán những gì ở sau lưng tôi, tôi không nhìn thấy…” Chủ tịch Chu hừ lạnh: “Có câu này cậu ta chưa nghe tháy sao? Gừng càng già càng cay?”
“Đồ nhi ngốc” và “Quỷ vương Spear King” vốn dĩ chỉ là cạnh tranh ngầm…
Đương nhiên bây giờ cũng vẫn đang cạnh tranh ngầm, chỉ là từ đầu đến cuối không thể phòng bị người khác khỏi nhưng âm mưu hèn hạ.
Có nghệ sĩ còn dùng ngôn từ dẫn dắt fan hâm mộ, để bọn họ quan tâm đến mỗi phim của mình, đồng thời bộc lộ rằng mình tủi thân khi bị số liệu đánh giá thấp.
Cứ thế, khiến cho fan hâm mộ phản cảm và chống đối “Đồ nhi ngốc”.
Để ủng hộ thần tượng của mình, một số fan đã lên một trang web chấm điểm phim chuyên nghiệp để chấm điểm cho “Đồ nhi ngốc”, không những thế còn đăng lên những bài đánh giá rất khó nghe.
Nhưng đối với những điều này, Mặc Đình vẫn thờ ơ.
Đối mặt với sự tắn công dồn dập của đối thủ, anh vẫn luôn duy trì thái độ bình tĩnh thản nhiên.
Không có lí do gì khác, chỉ là vì những chuyện như thế này anh đã thấy quá nhiều, đây chính là tình cảnh của thị trường phim, ai ngăn cản con đường kiếm tiền của mình đều trở thành kẻ địch, nên bị diệt!
“Tổng giám đốc, đoàn phim “Quỷ vương Spear King” có hai người mới, có vẻ như ngại mình chưa đủ nổi nên công khai cho rằng kỹ năng diễn xuất của phu nhân căn bản không theo kịp diễn viên của đoàn phim bọn họ.” Bây giờ trong đồng tin tức kia, Lục Triệt chỉ chuyển cho Mặc Đình những tin tức liên quan đến Đường Ninh, bởi vì những chuyện khác, Mặc Đình cũng không hề quan tâm.
Ngành giải trí biến động thất thường, chỉ có anh vẫn vững như Thái Sơn.
Sở dĩ đối phương không dám lôi Lâm Thanh ra để so sánh, hoàn toàn là bởi vì địa vị ảnh đề của Lâm Thanh.
“Nhưng anh cũng không cần phải lo lắng, Lạc Tinh đã phản kích đối phương, hơn nữa, fan hâm mộ cũng đã nhanh chóng vùi dập đối phương rồi.” Lục Triệt cười nói.
Không ngờ cuối cùng cũng có một ngày Đường Tĩnh Tuyên bảo vệ Đường Ninh.
“Coi như không uỗổng công thương yêu cậu ta.” Mặc Đình thản nhiên trả lời một câu.
“Nhưng thưa tổng giám đốc, chúng ta không thể không đè phòng ông trùm bắt động sản này, người này âm hiểm xảo quyệt, có lẽ sẽ có chiêu trò khác.”
“Kịch bản này… có độ khó rất cao đấy.” Đường Ninh bỗng nhiên cười: “Thế nhưng chắc chắn sẽ rất mạo hiểm kích thích, em thích nó.”
Mặc Đình chọn kịch bản, yếu tố đầu tiên chính là chuyện xưa phong phú, hơn nữa, kịch bản anh nhận cho Đường Ninh cũng không hề giống nhau. Đây là bởi vì anh biết Đường Ninh chắc chắn có thể diễn, không như rất nhiều diễn viên khác, sau khi vào nghề cứ luôn diễn đi diễn lại một thể loại, sở dĩ anh không muốn Đường Ninh quay phim truyền hình cũng là vì chu kỳ quay phim ngắn có thể nhanh chóng tôi luyện Đường Ninh.
“Thế nhưng em sẽ bị thương…” Mặc Đình khép kịch bản lại: “Để anh xem những kịch bản khác…”
“Còn xem cái gì nữa, nếu anh đã quyết định chọn thì chắc chắn đó chính là cái tốt nhất, không cần phải cân nhắc thêm, em diễn!” Đường Ninh nói: “Độ khó cao nhất, em biết, nhưng em thật sự thích đây là tác phẩm cuối cùng trước khi em chuẩn bị mang thai, em muốn dành cho fan hâm mộ một niềm vui bất ngờ.”
Mặc Đình ôm Đường Ninh, từ ngôn ngữ cơ thể có thể nhìn thấy rõ, anh không nỡ.
Đua xe, bắn nhau, đấu võ, thoát chết, bát luận những loại hình gì trong đó đều khiến anh vô cùng lo lắng.
“Người đại diện của em là anh, mà hiện tại “Đồ nhi ngốc”
còn chưa được công chiều, chờ sau khi công chiếu, cơ hội sẽ nhiều hơn nữa.”
Đường Ninh biết Mặc Đình lo lắng, cho nên không tiếp tục kiên trì, chỉ mỉm cười đưa sữa bò cho anh: “Uống sữa trước đi, sắp ba mươi ba tuổi rồi, phải chú ý bổ sung canxi.”
Mặc Đình quay đầu nhìn thấy nụ cười của Đường Ninh, đột nhiên gập máy tính lại, ôm Đường Ninh ngồi lên đùi anh: “Trước tiên anh sẽ cho em mở mang kiến thức một chút về lực eo của anh!”
Đêm khuya, trong một biệt thự vắng lặng, một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi đang đánh cờ cùng bạn tốt của mình, nhưng đột nhiên trợ lý lại đi đến trước mặt anh ta, nói: “Chủ tịch Chu, đã dẫn người đến…”
Sau đó, sau lưng người trợ lý trẻ tuổi là một cô gái tầm hai mươi ba tuổi. Vẻ mặt cô ta kinh sợ, thậm chí cơ thể còn đang run rẩy.
“Hạ Cảnh Nghị, Hạ tiểu thư, mời cô ngồi.” Người được gọi là chủ tịch Chu kia vẫn chăm chú vào bàn cờ, đột nhiên mở miệng.
“Tôi… tôi đã trốn người đại diện để đến đây, tôi… không…không có nhiều thời gian.” Cô gái trẻ đáp lời.
“Gấp như thế sao?” Chủ tịch Chu ngẳng đầu lên, đưa tay đẩy gọng kính của mình: “Bây giờ cô đang là nữ ca sĩ được bồi dưỡng nhiều nhất ở Hải Thụy, mà tôi lại rất có hứng thú với cô…”
“Tôi và các người không thù không oán, tại sao các người lại động vào em trai tôi?” Hạ Cảnh Nghi hỏi đối phương.
“Cô không thù không oán gì với chúng tôi, nhưng mà…
tổng giám đốc của các cô lại có thù với chúng tôi đấy, tôi thật vất vả mới đầu tư được một bộ phim, tổng giám đốc của các cô đối đầu với tôi cũng thôi đi, còn điều khiển lòng người và thị trường để chèn ép tôi, cô nói đây có được tính là thù hận hay không?” Đối phương sau khi hung ác nói xong, ném quân cờ xuống: “Thật ra tôi cũng không cần cô làm gì cả, rất đơn giản, ai cũng biết Mặc Đình yêu thương Đường Ninh kia vô cùng, tôi chỉ cần biết tin tức về Đường Ninh là được rồi.”
“Tôi… tôi cũng không thể tiếp xúc đến những người ở tầng lớp ây.” Hạ Cảnh Nghi vội vàng xua tay.
“Cô có thể!” Chủ tịch Chu cười nói: “Tất cả các người đều không biết, Lạc Tinh kia của Hải Thụy, tên thật là Đường Tĩnh Tuyên, là em ruột của Đường Ninh, mà cô lại thường xuyên hợp tác với cậu ta, cô cảm thấy, có việc gì cô ta sẽ không nói cho em trai ruột của cô ta biết sao?”
“Làm sao ông biết?” Hạ Cảnh Nghi kinh ngạc hỏi.
“Đây là chuyện của giới kinh doanh, cô cũng không cần phải hỏi nhiều, tôi muốn biết tình hình gần đây của Đường Ninh, chỉ cần Mặc Đình tiếp tục ngăn cản con đường kiếm tiền của tôi, tôi sẽ… động đến bảo bối của cậu ta. Đừng tưởng cậu ta tính toán những gì ở sau lưng tôi, tôi không nhìn thấy…” Chủ tịch Chu hừ lạnh: “Có câu này cậu ta chưa nghe tháy sao? Gừng càng già càng cay?”
“Đồ nhi ngốc” và “Quỷ vương Spear King” vốn dĩ chỉ là cạnh tranh ngầm…
Đương nhiên bây giờ cũng vẫn đang cạnh tranh ngầm, chỉ là từ đầu đến cuối không thể phòng bị người khác khỏi nhưng âm mưu hèn hạ.
/1589
|