*Tôi sẽ chăm sóc anh khi có một ngày anh trở thành ngôi sao lớn thế giới, đến lúc đó, anh sẽ không còn nhớ đến tôi người đại diện nhỏ bé này nữa.” Tống Nghiên Thư mỉm cười nói: “Lúc đó, tôi lại sẽ thành công mà rút lui.”
“Tại sao không chọn việc chia sẻ vinh quang đó cùng với tôi?”
*Trông chừng anh là được rồi.” Tống Nghiên Thư nói xong, cầm lây chiếc túi bằng da đặt lên sofa, xoay người rời khỏi chung cư mới mua gần đây của Đường Tĩnh Tuyên.
Thế nhưng câu nói này của Tống Nghiên Thư, vẫn cứ văng vẳng bên tai của Đường Tĩnh Tuyên.
Nếu như trở thành ngôi sao nỗi tiếng, thì cũng chính là lúc Tống Nghiên Thư rời xa, vậy thì cậu ấy tại sao lại phải trở thành ngôi sao nỏi tiếng thế giới cơ chứ?
Trong lòng đột nhiên lại nảy sinh suy nghĩ như thế, Đường Tĩnh Tuyên tự mình có chút giật mình…
Thế nhưng, cậu ấy quả thật là nghĩ như thế, nếu như có thể giữ Tống Nghiên Thư lại, không làm minh tinh nồi tiếng thế giới cậu ấy cũng có giá trị tồn tại của cậu ấy.
Thời gian công bố ra mắt sản phẩm mới của Đường Thị sắp đến gần, thế nhưng, bên ngoài cũng không nhận được tin tức chính xác là Đường Ninh muốn tham dự.
Sau khi đã giải quyết xong chuyện danh sách mời VỊP bị rò rỉ, thì Đường Ninh lại một lần nữa chơi trò mất tích, cho dù là Tổng tài đại diện, cũng lộ diện rát ít, ngay cả nhân viên của Đường Thị đi chăng nữa thì cơ hội nhìn thấy Đường Ninh cũng rất ít.
3 giờ chiều, tại khách sạn Crown Stars buổi họp báo của Đường Thị sắp bắt đầu, khách mời lần lượt đi vào phòng nghỉ mà Đường Thị đặc biệt chuẩn bị, nhưng cuối cùng lại vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Đường Ninh.
Còn ở trong phòng nghỉ đó, Đường Huyên đã thay xong lễ phục ngồi trước bàn trang điểm, Lâm Thiệu Viễn và thợ make up đang đứng bên cạnh cô ta, mang theo ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm Đường Huyên một cách cần thận.
“Anh Lâm, đã được rồi.” Thợ make up buông dụng cụ trong tay xuống, trực tiếp lùi về phía sau lưng Lâm Thiệu Viễn.
Lâm Thiệu Viễn điềm tĩnh nhìn Đường Huyên, con người này trong gương cũng không phải là một cây hoa hồng diêm dúa lẳng lơ nữa rồi…
Chỉ thấy cô ta trang điểm thanh nhã, gương mặt dịu dàng, cái này so với Đường Huyên lúc bình thường xem ra hoàn toàn là hai người khác nhau.
“Nhớ lấy lời tôi nói, mỉm cười nhiều, ít nói chuyện.”
Lâm Thiệu Viện biết rất rõ lưu trình của cả buổi công bồ ra mắt sản phẩm mới tối hôm nay, đương nhiên cũng biết rằng Đường Ninh đã có dự tính cho một dự định độc đáo cho sự ra mắt nước hoa mới của Đường Thị, vì vậy…
Anh ta đã cho người giở trò ở khâu đó.
Tuy Đường Ninh không xuất hiện, nhưng đó là vì Đường Ninh muốn xuất hiện vào phút chót, suy cho cùng, cô cũng là xuất thân người thân, những nơi như thế này, sao cô có thể bỏ lỡ chứ?
Thế nhưng, Lâm Thiệu Viễn thật sự đã nghĩ sai rồi, Đường Ninh sở dĩ không xuất hiện là bởi vì cô trước giờ không hề để tâm đến những mánh lới PR bản thân này. Cô ngồi cùng với hàng khách quý, hơn nữa còn vào hội trường rất sớm, còn phải cải trang cực kỳ đơn giản khiêm tốn, hoàn toàn không thu hút được sự chú ý của người khác.
Dưới sân khấu của hội trường, Đường Ninh và Mặc Đình đã ngồi vào chỗ vị trí khách mời tương đối khuất để chờ: đợi, Mặc Đình đội một chiếc nón để bảo vệ cho Đường Ninh, hai người ăn mặc trông giống như nhân viên làm việc tại hiện trường vậy.
“Em thật sự không lên sân khấu sao?” Mặc Đình ghé sát bên tai vợ yêu của mình hỏi thăm dò. Hiện trường Đường Thị long trọng như vậy, lại là kế hoạch chủ yéu của Đường Ninh, tuy là anh đã quen với tính cách khiêm tốn của Đường Ninh, nhưng anh cũng không muốn phần công lao này bị người khác cướp mắt.
“Bé con quan trọng!” Đường Ninh sờ bụng dưới của mình trả lời Mặc Đình: “Từ lúc nào mà em lại để tâm đến một chút hư vinh này đâu chứ?” . Truyện Quan Trường
Mặc Đình mỉm cười ấm áp, không nói lời nào nữa, sự thật chứng minh rằng người càng có năng lực thì lại càng khiêm tốn, vả lại, Đường Ninh đã không thiếu những tiếng vỗ tay và những lời ca tụng.
Còn những người khác của Đường gia, từ sau khi Đường Huyên tìm ông cụ nói về chuyện tách ra riêng ngày hôm đó, đột nhiên lại an phận trở lại, không vênh váo gây chuyện nữa, tâm trạng cũng trở nên cực kỳ bình tĩnh.
Ông cụ Đường đã càng ngày càng không đoán được tính khí của cô ta nữa, trong lòng có chút lờ mờ cảm thấy Đường Huyên sở dĩ có nhiều mánh khóe như vậy là vì phía sau còn có người đang đưa ra những chủ ý vớ vần, trước đây là mẹ Trọng, còn bây giờ lại là ai đây cơ chứ?
Rất nhanh, những người nổi tiếng của các giới đều lần lượt tiền vào hội trường, còn có cả một số minh tinh nghệ sĩ cũng được mời, bọn họ sau khi bước trên thảm đỏ thì trực tiếp ngồi vào vị trí của mình, đương nhiên xung quanh khách sạn Crown Stars đã chật kín hết những fans hâm mộ đến từ các nơi trên cả nước.
Nhiều nhất trong số đó, chính là các bạn nhỏ thuộc fans hâm mộ của Đường Ninh và Lạc Tinh.
“Lạc Tinh…Lạc Tinh, lấp lánh hằng tinh, hào quang vạn trượng…”
“Tại sao không chọn việc chia sẻ vinh quang đó cùng với tôi?”
*Trông chừng anh là được rồi.” Tống Nghiên Thư nói xong, cầm lây chiếc túi bằng da đặt lên sofa, xoay người rời khỏi chung cư mới mua gần đây của Đường Tĩnh Tuyên.
Thế nhưng câu nói này của Tống Nghiên Thư, vẫn cứ văng vẳng bên tai của Đường Tĩnh Tuyên.
Nếu như trở thành ngôi sao nỗi tiếng, thì cũng chính là lúc Tống Nghiên Thư rời xa, vậy thì cậu ấy tại sao lại phải trở thành ngôi sao nỏi tiếng thế giới cơ chứ?
Trong lòng đột nhiên lại nảy sinh suy nghĩ như thế, Đường Tĩnh Tuyên tự mình có chút giật mình…
Thế nhưng, cậu ấy quả thật là nghĩ như thế, nếu như có thể giữ Tống Nghiên Thư lại, không làm minh tinh nồi tiếng thế giới cậu ấy cũng có giá trị tồn tại của cậu ấy.
Thời gian công bố ra mắt sản phẩm mới của Đường Thị sắp đến gần, thế nhưng, bên ngoài cũng không nhận được tin tức chính xác là Đường Ninh muốn tham dự.
Sau khi đã giải quyết xong chuyện danh sách mời VỊP bị rò rỉ, thì Đường Ninh lại một lần nữa chơi trò mất tích, cho dù là Tổng tài đại diện, cũng lộ diện rát ít, ngay cả nhân viên của Đường Thị đi chăng nữa thì cơ hội nhìn thấy Đường Ninh cũng rất ít.
3 giờ chiều, tại khách sạn Crown Stars buổi họp báo của Đường Thị sắp bắt đầu, khách mời lần lượt đi vào phòng nghỉ mà Đường Thị đặc biệt chuẩn bị, nhưng cuối cùng lại vẫn không nhìn thấy bóng dáng của Đường Ninh.
Còn ở trong phòng nghỉ đó, Đường Huyên đã thay xong lễ phục ngồi trước bàn trang điểm, Lâm Thiệu Viễn và thợ make up đang đứng bên cạnh cô ta, mang theo ánh mắt dò xét nhìn chằm chằm Đường Huyên một cách cần thận.
“Anh Lâm, đã được rồi.” Thợ make up buông dụng cụ trong tay xuống, trực tiếp lùi về phía sau lưng Lâm Thiệu Viễn.
Lâm Thiệu Viễn điềm tĩnh nhìn Đường Huyên, con người này trong gương cũng không phải là một cây hoa hồng diêm dúa lẳng lơ nữa rồi…
Chỉ thấy cô ta trang điểm thanh nhã, gương mặt dịu dàng, cái này so với Đường Huyên lúc bình thường xem ra hoàn toàn là hai người khác nhau.
“Nhớ lấy lời tôi nói, mỉm cười nhiều, ít nói chuyện.”
Lâm Thiệu Viện biết rất rõ lưu trình của cả buổi công bồ ra mắt sản phẩm mới tối hôm nay, đương nhiên cũng biết rằng Đường Ninh đã có dự tính cho một dự định độc đáo cho sự ra mắt nước hoa mới của Đường Thị, vì vậy…
Anh ta đã cho người giở trò ở khâu đó.
Tuy Đường Ninh không xuất hiện, nhưng đó là vì Đường Ninh muốn xuất hiện vào phút chót, suy cho cùng, cô cũng là xuất thân người thân, những nơi như thế này, sao cô có thể bỏ lỡ chứ?
Thế nhưng, Lâm Thiệu Viễn thật sự đã nghĩ sai rồi, Đường Ninh sở dĩ không xuất hiện là bởi vì cô trước giờ không hề để tâm đến những mánh lới PR bản thân này. Cô ngồi cùng với hàng khách quý, hơn nữa còn vào hội trường rất sớm, còn phải cải trang cực kỳ đơn giản khiêm tốn, hoàn toàn không thu hút được sự chú ý của người khác.
Dưới sân khấu của hội trường, Đường Ninh và Mặc Đình đã ngồi vào chỗ vị trí khách mời tương đối khuất để chờ: đợi, Mặc Đình đội một chiếc nón để bảo vệ cho Đường Ninh, hai người ăn mặc trông giống như nhân viên làm việc tại hiện trường vậy.
“Em thật sự không lên sân khấu sao?” Mặc Đình ghé sát bên tai vợ yêu của mình hỏi thăm dò. Hiện trường Đường Thị long trọng như vậy, lại là kế hoạch chủ yéu của Đường Ninh, tuy là anh đã quen với tính cách khiêm tốn của Đường Ninh, nhưng anh cũng không muốn phần công lao này bị người khác cướp mắt.
“Bé con quan trọng!” Đường Ninh sờ bụng dưới của mình trả lời Mặc Đình: “Từ lúc nào mà em lại để tâm đến một chút hư vinh này đâu chứ?” . Truyện Quan Trường
Mặc Đình mỉm cười ấm áp, không nói lời nào nữa, sự thật chứng minh rằng người càng có năng lực thì lại càng khiêm tốn, vả lại, Đường Ninh đã không thiếu những tiếng vỗ tay và những lời ca tụng.
Còn những người khác của Đường gia, từ sau khi Đường Huyên tìm ông cụ nói về chuyện tách ra riêng ngày hôm đó, đột nhiên lại an phận trở lại, không vênh váo gây chuyện nữa, tâm trạng cũng trở nên cực kỳ bình tĩnh.
Ông cụ Đường đã càng ngày càng không đoán được tính khí của cô ta nữa, trong lòng có chút lờ mờ cảm thấy Đường Huyên sở dĩ có nhiều mánh khóe như vậy là vì phía sau còn có người đang đưa ra những chủ ý vớ vần, trước đây là mẹ Trọng, còn bây giờ lại là ai đây cơ chứ?
Rất nhanh, những người nổi tiếng của các giới đều lần lượt tiền vào hội trường, còn có cả một số minh tinh nghệ sĩ cũng được mời, bọn họ sau khi bước trên thảm đỏ thì trực tiếp ngồi vào vị trí của mình, đương nhiên xung quanh khách sạn Crown Stars đã chật kín hết những fans hâm mộ đến từ các nơi trên cả nước.
Nhiều nhất trong số đó, chính là các bạn nhỏ thuộc fans hâm mộ của Đường Ninh và Lạc Tinh.
“Lạc Tinh…Lạc Tinh, lấp lánh hằng tinh, hào quang vạn trượng…”
/1589
|