Bởi vì thang máy lên thẳng được phòng của Mặc Đình, vậy nên Đường Ninh không cần lo sẽ gặp phải nhân viên nào của Hải Thụy. Rời khỏi thang máy là nhìn thấy phòng làm việc rộng lớn của Mặc Đình, tâm trạng của Đường Ninh cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Khác hoàn toàn với phong cách cung đình Tây Ban Nha ở nhà, phòng làm việc của Mặc Đình rất đơn giản, hơn nữa có thiết kế trần nhà kiểu kim loại, góc cạnh. Điều này làm tôn lên sự uy nghiêm trong công việc và hiệu suất làm việc cao của anh, khiến người khác nghiêm túc lên theo bản năng.
Lúc này, người đàn ông ngồi trước bàn làm việc đang chăm chú vào tài liệu, nốt ruồi đen ở tai phải khiến anh nhìn trưởng thành và ghê gớm hơn. Mọi người đều nói đàn ông lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất, Đường Ninh đứng ở chỗ xa cũng hơi đơ ra, đến tận lúc Mặc Đình ngắng đầu lên, phát hiện ra cô đang đứng đó…
“Ngồi trên sô pha trước một lúc đi.” Mặc Đình nói nhẹ nhàng, dặn dò Lục Triệt đang đứng sau Đường Ninh: “Đi chuẩn bị hai cốc hồng trà kiểu Anh và đồ ăn nhẹ, tiện thì lấy luôn một tắm thảm mỏng nữa.”
“Vâng ạ, thưa giám đốc.”
Đường Ninh nhìn Mặc Đình ký xong hợp đồng với tốc độ rất nhanh rồi đứng lên, đi đến bên cạnh cô: “Sao không đưa chị Long lên đây?”
“Chị ấy bảo chị ấy không muốn làm kỳ đà cản mũi.”
Lục Triệt lầy bánh kem vào trong phòng, còn Mặc Đình sau khi lầy thảm mỏng thì đặt lên đùi Đường Ninh: “Chỗ này hơi lạnh.”
Đường Ninh cười mỉm rồi giơ tay ra giục Mặc Đình: “Anh cứ bận đi, đừng làm phiền em thưởng ngoạn cảnh đẹp.”
“Cảnh đẹp?”
“Anh khi làm việc đó….”
Mặc Đình bất lực đứng dậy, lại quay lại bàn làm việc tiếp tục bận rộn, mà Đường Ninh chỉ ở đó một lúc đã mệt mỏi dựa vào ghế sô pha rồi thiếp đi. Mặc Đình đứng dậy cho cô nằm thẳng người, rồi lại lấy thêm gối và chăn mỏng cho cô, còn nói đi làm cùng anh cơ đấy, đi quay chụp quảng cáo, để mệt thành như này…..
Phòng làm việc của Mặc Đình lúc nào cũng có người ra người vào, không chỉ có Lục Triệt mà còn có thư kí và những quan chức cấp cao khác, mà vẻ mặt của mỗi người bọn họ khi bước vào và khi đi ra ngoài đều khác nhau.
Khác hoàn toàn với phong cách cung đình Tây Ban Nha ở nhà, phòng làm việc của Mặc Đình rất đơn giản, hơn nữa có thiết kế trần nhà kiểu kim loại, góc cạnh. Điều này làm tôn lên sự uy nghiêm trong công việc và hiệu suất làm việc cao của anh, khiến người khác nghiêm túc lên theo bản năng.
Lúc này, người đàn ông ngồi trước bàn làm việc đang chăm chú vào tài liệu, nốt ruồi đen ở tai phải khiến anh nhìn trưởng thành và ghê gớm hơn. Mọi người đều nói đàn ông lúc nghiêm túc là đẹp trai nhất, Đường Ninh đứng ở chỗ xa cũng hơi đơ ra, đến tận lúc Mặc Đình ngắng đầu lên, phát hiện ra cô đang đứng đó…
“Ngồi trên sô pha trước một lúc đi.” Mặc Đình nói nhẹ nhàng, dặn dò Lục Triệt đang đứng sau Đường Ninh: “Đi chuẩn bị hai cốc hồng trà kiểu Anh và đồ ăn nhẹ, tiện thì lấy luôn một tắm thảm mỏng nữa.”
“Vâng ạ, thưa giám đốc.”
Đường Ninh nhìn Mặc Đình ký xong hợp đồng với tốc độ rất nhanh rồi đứng lên, đi đến bên cạnh cô: “Sao không đưa chị Long lên đây?”
“Chị ấy bảo chị ấy không muốn làm kỳ đà cản mũi.”
Lục Triệt lầy bánh kem vào trong phòng, còn Mặc Đình sau khi lầy thảm mỏng thì đặt lên đùi Đường Ninh: “Chỗ này hơi lạnh.”
Đường Ninh cười mỉm rồi giơ tay ra giục Mặc Đình: “Anh cứ bận đi, đừng làm phiền em thưởng ngoạn cảnh đẹp.”
“Cảnh đẹp?”
“Anh khi làm việc đó….”
Mặc Đình bất lực đứng dậy, lại quay lại bàn làm việc tiếp tục bận rộn, mà Đường Ninh chỉ ở đó một lúc đã mệt mỏi dựa vào ghế sô pha rồi thiếp đi. Mặc Đình đứng dậy cho cô nằm thẳng người, rồi lại lấy thêm gối và chăn mỏng cho cô, còn nói đi làm cùng anh cơ đấy, đi quay chụp quảng cáo, để mệt thành như này…..
Phòng làm việc của Mặc Đình lúc nào cũng có người ra người vào, không chỉ có Lục Triệt mà còn có thư kí và những quan chức cấp cao khác, mà vẻ mặt của mỗi người bọn họ khi bước vào và khi đi ra ngoài đều khác nhau.
/1589
|