Mặc Đình nghe thấy câu “tướng phu thê”, trong lòng ấm áp hơn hẳn, nhưng anh rất rõ, xét theo địa vị hiện tại của mình trong giới, nếu như Đường Ninh muốn sánh bước bên anh, còn kém xa rất nhiều, cho dù là siêu sao của Hải Thụy, hành động thân mật nhát với anh cũng chỉ có cụng ly mà thôi, chỉ vậy thôi bởi trong cái vòng tròn này, ai cũng biết anh coi khinh những thủ đoạn dơ bản lợi dụng cơ hội để đi lên.
Mà công khai quan hệ hôn nhân, lúc nào anh cũng có thể, nhưng anh đã đáp ứng với Đường Ninh, sẽ cho cô thời gian chứng minh, cho đến khi cô với anh sát cánh bên nhau, vậy nên, anh xoa xoa mái đầu của Đường Ninh, dường như sức mạnh trong lòng bàn tay là sự cỗ vũ, bởi vì Đường Ninh cô có năng lực đứng ở đỉnh cao, anh không muốn nửa đời sau của cô chỉ là chim yến Đại Tây Dương của anh!
“Quên không nói với em, bìa tạp chí của TQ đã đàm phán xong xuôi cả rồi.”
Đường Ninh chớp mắt đầy xinh đẹp, không khỏi trêu chọc: “Người của TQ nhất định sẽ không biết, người đàm phán với bọn họ lại là tổng giám đốc mặc nhỉ?”
“Anh cũng rất hiếm khi được cảm nhận thú vui của một trợ lí nhỏ, quan trọng hon là, khi đi thảm đó anh đã mời chủ biên nỗi tiếng của TQ đi cùng với em, hộ tống cho em.”
Hộ tống…
Đường Ninh nghe thấy hai chữ này, cuối cùng cũng quay sang, vươn tay ôm lấy cổ Mặc Đình, trong ánh mắt là sự ấm áp dịu dàng: “Anh cho em nhiều như vậy, em có thứ gì có thể báo đáp anh đây? Thứ em có, anh đều có… Thứ em không có, anh cũng có thể dễ dàng có được.”
Mặc Đình dịu dàng ôm lại cô trả lời vô cùng đơn giản: “Anh chỉ thiếu mình em thôi…”
Đường Ninh vùi đầu vào vai Mặc Định, không nhịn được mà thấp giọng khóc, Mặc Đình bất lực vỗ nhẹ vai cô, nhận ra rằng người phụ nữ trong lòng mình thật sự quá dễ cảm động, cũng quá dễ dàng thỏa mãn hài lòng.
Ngày hôm sau, Đường Ninh bàn bạc với Mina — nhiếp ảnh gia được cử đến từ Mĩ, tiến hành chụp trang bìa của tháng mười, sau đó cô hợp tác với ISN về mọi mặt, chỉ còn lại hoạt động biểu diễn, mà trang bìa của TQ cũng được tiến hành một cách long trọng sau đêm trao giải.
Mà công khai quan hệ hôn nhân, lúc nào anh cũng có thể, nhưng anh đã đáp ứng với Đường Ninh, sẽ cho cô thời gian chứng minh, cho đến khi cô với anh sát cánh bên nhau, vậy nên, anh xoa xoa mái đầu của Đường Ninh, dường như sức mạnh trong lòng bàn tay là sự cỗ vũ, bởi vì Đường Ninh cô có năng lực đứng ở đỉnh cao, anh không muốn nửa đời sau của cô chỉ là chim yến Đại Tây Dương của anh!
“Quên không nói với em, bìa tạp chí của TQ đã đàm phán xong xuôi cả rồi.”
Đường Ninh chớp mắt đầy xinh đẹp, không khỏi trêu chọc: “Người của TQ nhất định sẽ không biết, người đàm phán với bọn họ lại là tổng giám đốc mặc nhỉ?”
“Anh cũng rất hiếm khi được cảm nhận thú vui của một trợ lí nhỏ, quan trọng hon là, khi đi thảm đó anh đã mời chủ biên nỗi tiếng của TQ đi cùng với em, hộ tống cho em.”
Hộ tống…
Đường Ninh nghe thấy hai chữ này, cuối cùng cũng quay sang, vươn tay ôm lấy cổ Mặc Đình, trong ánh mắt là sự ấm áp dịu dàng: “Anh cho em nhiều như vậy, em có thứ gì có thể báo đáp anh đây? Thứ em có, anh đều có… Thứ em không có, anh cũng có thể dễ dàng có được.”
Mặc Đình dịu dàng ôm lại cô trả lời vô cùng đơn giản: “Anh chỉ thiếu mình em thôi…”
Đường Ninh vùi đầu vào vai Mặc Định, không nhịn được mà thấp giọng khóc, Mặc Đình bất lực vỗ nhẹ vai cô, nhận ra rằng người phụ nữ trong lòng mình thật sự quá dễ cảm động, cũng quá dễ dàng thỏa mãn hài lòng.
Ngày hôm sau, Đường Ninh bàn bạc với Mina — nhiếp ảnh gia được cử đến từ Mĩ, tiến hành chụp trang bìa của tháng mười, sau đó cô hợp tác với ISN về mọi mặt, chỉ còn lại hoạt động biểu diễn, mà trang bìa của TQ cũng được tiến hành một cách long trọng sau đêm trao giải.
/1589
|