Dương Hi nhắm mắt, hít một hơi thật sâu, vì cô ta bây giờ đang nằm trong bàn tay của quỷ, cũng cảm thấy rõ cái chết đã thít chặt cổ cô ta rồi.
Sau đó, đúng vào lúc Nghê Gia định đưa người đi thì cửa chính của quán cafe một lần nữa bị đẩy mạnh. Lần TAY. 2. người bước vào là người đến Nghê Gia cũng phải khom lưng, cúi đầu.
Bởi vì đây là Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Thịnh Kinh!
“Cục trưởng Lý, ngài cũng có thời gian uống café sao?”
Người đàn ông được gọi là Cục trưởng Lý có làn da đen và rất có tinh thần, nhìn thấy Nghê Gia đang dắt Dương Hi, lập tức nói: “Tôi đến đón con gái nuôi tôi về nhà ăn bữa cơm.”
Nghê Gia bị Cục trưởng Lý làm cho mơ hồ, vội vã hỏi: “Không biết con gái nuôi của Cục trưởng Lý là..
“Dương Hi chính là đứa con gái tôi mới nhận, anh không biết sao?” Cục trưởng Lý thuận tay kéo Dương Hi đến bên cạnh mình: “Vợ tôi thích xem con bé diễn xuất, cho nên sau khi nhìn thấy con bé ở Cục Cảnh sát thì thấy đó là cơ hội khó kiếm, vợ tôi cả ngày đòi tôi đưa con bé về nhà cho bà ấy gặp, thỏa mãn nguyện vọng gặp thần tượng của bà ây.”
Đường Ninh giành người từ tay trợ lý.
Nghê Gia giành người trong tay Đường Ninh……
Cứ tưởng rằng, Nghê Gia là người thắng cuộc, nhưng không ngờ rằng, cuối cùng lại trực tiếp giết ra một vị Cục trưởng Cục cảnh sát!
Nghê Gia nhìn Đường Ninh bằng ánh mắt căm hận, bởi vì hắn thể ngờ rằng sự tính toán của Đường Ninh lại có thể tinh vi đến mức này.
Làm cho Dương Hi trở thành con gái nuôi của Cục trưởng Cục Cảnh Sát, như vậy, ông ta không những đã động vào Dương Hi, lại còn động vào người nhà của Cảnh sát, vậy thì tội danh không giống bình thường được rồi, quan trọng hơn nữa Dương Hi trở thành con nuôi của Cục trưởng Cục Cảnh sát đồng nghĩa với việc mang lại cho Dương Hi một lớp màng bảo vệ không thể phá vỡ.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết cái tầm của mối quan hệ này! Thật ra, người ngoài cũng không khó hiểu, dễ dàng đoán ra ẩn ý.
Đây là cảnh sát và…… đang bảo vệ nhân chứng!
Đây cũng là điểm thông minh tuyệt đỉnh của Đường Ninh, ba bên không ai nắm đằng chuôi, cho nên sắp đặt đều hợp tình họp lý.
Nếu Nghê Gia thật sự muốn loại bỏ Dương Hi, vậy thì anh ta sẽ phải mạo hiểm gấp trăm lần bình thường … đồng nghĩa với việc anh ta sẽ mắt tắt cả.
Nếu anh ta không loại bỏ Dương Hi, vậy thì… anh ta chỉ có thể tiếp tục nhịn cục tức này, từ giờ trở đi coi như không có một người như Dương Hi nữa……
Nhưng mà anh ta nhịn thế nào được một cục tức lớn như vậy.
Cuối cùng, Nghê gia chỉ có thể mỉm cười với Đường Ninh ngoài ý muốn mà thán phục: “Quả thật là diễn viên nha, bà Mặc đã chuẩn bị ngay từ đầu, còn để tôi bắt trượt. Thật vô cùng thông minh. Nghê mỗ thật sự rất bái phục.”
“Nghê gia biết rất rõ nếu Dương Hi thực sự có trong tay bắt kỳ thông tin quan trọng nào, vậy ông hiện tại không thẻ đứng ở đây.” Đường Ninh trầm giọng nói.
Nghê gia cười nhẹ, sau đó xoay người nói với Mặc Đình: “Bà Mặc thật sự rất phi thường.”
“Phụ nữ mang thai không có việc gì làm, luôn tìm thứ gì đó để giết thời gian.” Mặc Đình nói với vẻ cưng chiều, nhưng thật ra lời nói này còn mang một ý nghĩa sâu xa hơn, đó là lời cảnh báo với Nghê gia.
“Vậy thì Nghê mỗ sẽ không quấy rầy hai người nữa.” Nghê gia nhìn Dương Hi một cái sâu xa, sau đó xoay người rời đi. Mặc dù rất không muốn thua Đường Ninh, nhưng với tư cách là bá chủ của một phương, ông ta vẫn biết vì nhỏ mất lớn là có ý nghĩa gì, dù sao cũng có rất nhiều huynh đệ đang chờ ông ta bảo vệ.
“Nghê gia đi thong thả…” Đường Ninh cười nói.
Ngay sau đó, bóng dáng của Nghê gia biến mắt trước mặt.
Lúc này, Dương Hi mới mới hoàn toàn thở ra một hơi, ngồi xổm xuống.
Lúc sắp bị Nghê gia bắt đi, cô ta thật sự nghĩ rằng mình sẽ chết, nhưng không ngờ…
Đường Ninh thực sự có thể gọi cho trưởng đồn cảnh sát.
Tuy nhiên, vừa định đứng dậy chào cảnh sát trưởng, cô ta đã nhìn thấy “cục trưởng” kia trực tiếp cúi đầu chào Mặc Đình, lời nói đã mắt đi khí thế của một cục trưởng: “Mặc tổng”
“Làm rất tốt.” Mặc Đình nhẹ gật đầu.
Lần này, Dương Hi choáng váng…
Thực ra ở đây không có cục trưởng nào cả, cái gọi là cục trưởng Lý chỉ là một diễn viên có thân hình tương tự cục trưởng cục cảnh sát. Cứ tưởng tượng, làm sao mà cảnh sát trưởng lại có thể nhận một diễn viên là con gái nuôi?
Sau đó, đúng vào lúc Nghê Gia định đưa người đi thì cửa chính của quán cafe một lần nữa bị đẩy mạnh. Lần TAY. 2. người bước vào là người đến Nghê Gia cũng phải khom lưng, cúi đầu.
Bởi vì đây là Cục trưởng Cục cảnh sát thành phố Thịnh Kinh!
“Cục trưởng Lý, ngài cũng có thời gian uống café sao?”
Người đàn ông được gọi là Cục trưởng Lý có làn da đen và rất có tinh thần, nhìn thấy Nghê Gia đang dắt Dương Hi, lập tức nói: “Tôi đến đón con gái nuôi tôi về nhà ăn bữa cơm.”
Nghê Gia bị Cục trưởng Lý làm cho mơ hồ, vội vã hỏi: “Không biết con gái nuôi của Cục trưởng Lý là..
“Dương Hi chính là đứa con gái tôi mới nhận, anh không biết sao?” Cục trưởng Lý thuận tay kéo Dương Hi đến bên cạnh mình: “Vợ tôi thích xem con bé diễn xuất, cho nên sau khi nhìn thấy con bé ở Cục Cảnh sát thì thấy đó là cơ hội khó kiếm, vợ tôi cả ngày đòi tôi đưa con bé về nhà cho bà ấy gặp, thỏa mãn nguyện vọng gặp thần tượng của bà ây.”
Đường Ninh giành người từ tay trợ lý.
Nghê Gia giành người trong tay Đường Ninh……
Cứ tưởng rằng, Nghê Gia là người thắng cuộc, nhưng không ngờ rằng, cuối cùng lại trực tiếp giết ra một vị Cục trưởng Cục cảnh sát!
Nghê Gia nhìn Đường Ninh bằng ánh mắt căm hận, bởi vì hắn thể ngờ rằng sự tính toán của Đường Ninh lại có thể tinh vi đến mức này.
Làm cho Dương Hi trở thành con gái nuôi của Cục trưởng Cục Cảnh Sát, như vậy, ông ta không những đã động vào Dương Hi, lại còn động vào người nhà của Cảnh sát, vậy thì tội danh không giống bình thường được rồi, quan trọng hơn nữa Dương Hi trở thành con nuôi của Cục trưởng Cục Cảnh sát đồng nghĩa với việc mang lại cho Dương Hi một lớp màng bảo vệ không thể phá vỡ.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết cái tầm của mối quan hệ này! Thật ra, người ngoài cũng không khó hiểu, dễ dàng đoán ra ẩn ý.
Đây là cảnh sát và…… đang bảo vệ nhân chứng!
Đây cũng là điểm thông minh tuyệt đỉnh của Đường Ninh, ba bên không ai nắm đằng chuôi, cho nên sắp đặt đều hợp tình họp lý.
Nếu Nghê Gia thật sự muốn loại bỏ Dương Hi, vậy thì anh ta sẽ phải mạo hiểm gấp trăm lần bình thường … đồng nghĩa với việc anh ta sẽ mắt tắt cả.
Nếu anh ta không loại bỏ Dương Hi, vậy thì… anh ta chỉ có thể tiếp tục nhịn cục tức này, từ giờ trở đi coi như không có một người như Dương Hi nữa……
Nhưng mà anh ta nhịn thế nào được một cục tức lớn như vậy.
Cuối cùng, Nghê gia chỉ có thể mỉm cười với Đường Ninh ngoài ý muốn mà thán phục: “Quả thật là diễn viên nha, bà Mặc đã chuẩn bị ngay từ đầu, còn để tôi bắt trượt. Thật vô cùng thông minh. Nghê mỗ thật sự rất bái phục.”
“Nghê gia biết rất rõ nếu Dương Hi thực sự có trong tay bắt kỳ thông tin quan trọng nào, vậy ông hiện tại không thẻ đứng ở đây.” Đường Ninh trầm giọng nói.
Nghê gia cười nhẹ, sau đó xoay người nói với Mặc Đình: “Bà Mặc thật sự rất phi thường.”
“Phụ nữ mang thai không có việc gì làm, luôn tìm thứ gì đó để giết thời gian.” Mặc Đình nói với vẻ cưng chiều, nhưng thật ra lời nói này còn mang một ý nghĩa sâu xa hơn, đó là lời cảnh báo với Nghê gia.
“Vậy thì Nghê mỗ sẽ không quấy rầy hai người nữa.” Nghê gia nhìn Dương Hi một cái sâu xa, sau đó xoay người rời đi. Mặc dù rất không muốn thua Đường Ninh, nhưng với tư cách là bá chủ của một phương, ông ta vẫn biết vì nhỏ mất lớn là có ý nghĩa gì, dù sao cũng có rất nhiều huynh đệ đang chờ ông ta bảo vệ.
“Nghê gia đi thong thả…” Đường Ninh cười nói.
Ngay sau đó, bóng dáng của Nghê gia biến mắt trước mặt.
Lúc này, Dương Hi mới mới hoàn toàn thở ra một hơi, ngồi xổm xuống.
Lúc sắp bị Nghê gia bắt đi, cô ta thật sự nghĩ rằng mình sẽ chết, nhưng không ngờ…
Đường Ninh thực sự có thể gọi cho trưởng đồn cảnh sát.
Tuy nhiên, vừa định đứng dậy chào cảnh sát trưởng, cô ta đã nhìn thấy “cục trưởng” kia trực tiếp cúi đầu chào Mặc Đình, lời nói đã mắt đi khí thế của một cục trưởng: “Mặc tổng”
“Làm rất tốt.” Mặc Đình nhẹ gật đầu.
Lần này, Dương Hi choáng váng…
Thực ra ở đây không có cục trưởng nào cả, cái gọi là cục trưởng Lý chỉ là một diễn viên có thân hình tương tự cục trưởng cục cảnh sát. Cứ tưởng tượng, làm sao mà cảnh sát trưởng lại có thể nhận một diễn viên là con gái nuôi?
/1589
|