“Rốt cuộc cô đang làm cái trò gì vậy?” Hàn Nhược Tuyết bị tổng biên tập TQ tát vào mặt, lúc này cô ta chỉ có thể cụp đuôi ra trận, hận không tìm được một cái lỗ để chui xuống.
Hàn Vũ Phàm nhìn Đường Ninh đang đi tới trước mặt mấy người, ánh mắt lộ ra ý vị phức tạp: “Chắc cô ta đã biết từ trước rồi, chúng ta xé thư mời của cô ta, nên dù có đề phòng thế nào thì Đường Ninh cũng luôn chú ý mọi hành động của chúng ta ở một góc nào đó trong bóng tối.”
“Tại sao cô ta lại thông minh như vậy?” Hàn Nhược Tuyết chỉ trách Hàn Vũ Phàm làm việc không thuận lợi, chờ mà xem, hôm nay không ngăn cô thì sau này càng không thể ngăn cô lại.
Mặc Vũ Nhu nhìn hai chị em này bên cạnh, đặc biệt là Hàn Nhược Tuyết kiêu ngạo, trong mắt thoáng qua một tia châm chọc, không phải Đường Ninh quá thông minh, mà là mọi người đã đánh giá thấp Đường Ninh và thả lỏng cảnh giác với Đường Ninh, kể cả cô ta…
Tuy nhiên, ngay cả khi Đường Ninh có chật vật để leo lên cũng không thành vấn đề, vì cô ta có thể giành được danh hiệu mười người dẫn đầu của năm nên cô ta có cơ hội chiến thắng trước Đường Ninh.
Dù sao thì cô ta cũng đã ném trải hết vị ngọt của quy tắc ngầm.
Một vài người đã gây ồn ào khi bước vào ra trận. Việc Thiên Nghệ không chèn ép được Đường Ninh đã sớm lan ra khắp nơi. Hàn Vũ Phàm nhìn những ánh mắt chế nhạo của khách mời, cố gắng kiềm chế cơn tức giận trong lòng. Sau đó mấy người tìm được chỗ ngồi của mình, tùy theo vị trí của họ trong giới, một vài người được xếp ở giữa và sau, tạm thời cũng tránh ánh mắt của đám đông, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng điều họ không ngờ là chỗ ngồi của Đường Ninh lại rất gần với hàng thứ hai của sân khấu.
Bên tay trái là tổng biên tập của TQ, và bên phải là giám khảo của cuộc bầu cử người mẫu hàng năm, mà người đàn ông đó lại tình cờ là đối tượng lừa gạt của Mặc Vũ Nhu.
Tại sao Đường Ninh lại luôn gặp may mắn như vậy?
Mặc dù Đường Ninh không quen với đối phương nhưng Mặc Vũ Nhu vẫn cảm tháy bối rối vì chột dạ.
“Vũ Nhu, cô sao vậy? Trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.”
“Không có gì, tôi chỉ hơi lo lắng thôi.”
Hàn Vũ Phàm nhìn Đường Ninh đang đi tới trước mặt mấy người, ánh mắt lộ ra ý vị phức tạp: “Chắc cô ta đã biết từ trước rồi, chúng ta xé thư mời của cô ta, nên dù có đề phòng thế nào thì Đường Ninh cũng luôn chú ý mọi hành động của chúng ta ở một góc nào đó trong bóng tối.”
“Tại sao cô ta lại thông minh như vậy?” Hàn Nhược Tuyết chỉ trách Hàn Vũ Phàm làm việc không thuận lợi, chờ mà xem, hôm nay không ngăn cô thì sau này càng không thể ngăn cô lại.
Mặc Vũ Nhu nhìn hai chị em này bên cạnh, đặc biệt là Hàn Nhược Tuyết kiêu ngạo, trong mắt thoáng qua một tia châm chọc, không phải Đường Ninh quá thông minh, mà là mọi người đã đánh giá thấp Đường Ninh và thả lỏng cảnh giác với Đường Ninh, kể cả cô ta…
Tuy nhiên, ngay cả khi Đường Ninh có chật vật để leo lên cũng không thành vấn đề, vì cô ta có thể giành được danh hiệu mười người dẫn đầu của năm nên cô ta có cơ hội chiến thắng trước Đường Ninh.
Dù sao thì cô ta cũng đã ném trải hết vị ngọt của quy tắc ngầm.
Một vài người đã gây ồn ào khi bước vào ra trận. Việc Thiên Nghệ không chèn ép được Đường Ninh đã sớm lan ra khắp nơi. Hàn Vũ Phàm nhìn những ánh mắt chế nhạo của khách mời, cố gắng kiềm chế cơn tức giận trong lòng. Sau đó mấy người tìm được chỗ ngồi của mình, tùy theo vị trí của họ trong giới, một vài người được xếp ở giữa và sau, tạm thời cũng tránh ánh mắt của đám đông, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng điều họ không ngờ là chỗ ngồi của Đường Ninh lại rất gần với hàng thứ hai của sân khấu.
Bên tay trái là tổng biên tập của TQ, và bên phải là giám khảo của cuộc bầu cử người mẫu hàng năm, mà người đàn ông đó lại tình cờ là đối tượng lừa gạt của Mặc Vũ Nhu.
Tại sao Đường Ninh lại luôn gặp may mắn như vậy?
Mặc dù Đường Ninh không quen với đối phương nhưng Mặc Vũ Nhu vẫn cảm tháy bối rối vì chột dạ.
“Vũ Nhu, cô sao vậy? Trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.”
“Không có gì, tôi chỉ hơi lo lắng thôi.”
/1589
|