Vào ban đêm, trong căn biệt thự nhìn ra biển ở Khải Duyệt Đề Cảnh, Hoa Văn Phụng đọc được những lời trù ẻo và tấn công trên mạng, bà ta hoàn toàn không nhận được bắt cứ sự tha thứ và độ lượng nào của làng giải trí, bà ta chỉ có thể tức đỏ mắt ném điện thoại sang một bên.
*Bà xã, cẩn thận tức giận quá ảnh hưởng tới sức khoẻ.”
Cha Mặc không ngừng an ủi: “Việc này tôi sẽ bảo Mặc Đình đi xử lý.”
“Xử lý? Trong mắt nó bây giờ ngoài Đường Ninh ra còn có vị trí cho chúng ta sao?” Hoa Văn Phụng hỏi lại: “Ông nói xem thằng bé này, từ khi nó còn nhỏ chúng ta đối xử với nó không đến nỗi nào, nhưng xem nó bây giờ đấy, vì một con đàn bà mà có thể khiến dân tình cả nước mắng chửi mẹ nó một cách thậm tệ, tôi đúng là đã sinh ra đứa con gì vậy.”
“Hay là chúng ta về Mỹ?” Cha Mặc gợi ý.
“Về cái gì mà về?” Cơn tức này ông có thể nhịn được nhưng tôi thì không.” Hoa Văn Phụng phản bác lại luôn: “Làm sao mà tôi lại sinh ra đứa con mát hét tính người này cơ chứ?”
“Không lẽ, bà vẫn muốn tiếp tục đối phó với Đường Ninh sao? Thôi bỏ đi, như vậy bà sẽ đánh mắt vị trí của mình đấy! Hơn nữa con bé cũng đã kết hôn với con trai chúng ta rôi!”
“Ông đừng can thiệp vào!” Hoa Văn Phụng lạnh lùng nói.
Thực ra, đa số các thủ đoạn mà bà ta dùng để đối phó với Đường Ninh, Đường Ninh đều đã gặp trong làng giải trí rồi, nên cho dù Hoa Văn Phụng có dở chiêu trò gì, cô cũng sẽ không sợ hãi.
Chỉ là Đường Ninh muốn dành thời gian luyện tập kịch bản hơn là lún vào việc đấu đá này, kịch bản “Nịnh Phi” càng đọc đến cuối, cô càng cảm thấy hứng thú.
Vốn tưởng rằng, đây chỉ là câu chuyện về Nịnh Phi nhưng……điều đáng ngạc nhiên hơn là các tình tiết đảo ngược tình thế, cốt truyện lồng vào nhau, Nịnh Phi làm những điều tồi tệ nhất trên thế giới, cuối cùng cũng bị bắt giam, còn bị chặt đầu trước công chúng, nhưng……
Nhưng người bị giết đó lại là chị của Nịnh Phi, còn cô ta lại thoát chết một lần nữa, lại xuất hiện một lần nữa trong buổi chầu sáng ngày thứ hai ở triều đại này.
Người bị chặt đầu biến mát, một số người cho rằng Nịnh Phi đã mượn xác hoàn hồn, một số khác lại cho rằng vị vua cũ của vương triều chắc hẳn đã gây ra rất nhiều tội ác nên mới khiến Nịnh Phi không chết được, tiếp tục chịu khổ ở trần gian.
Nhưng lúc này, Nịnh Phi lại thay đổi bản thân, dưới sự phản đối của mọi người từng bước lấy lại đức hạnh của mình cho đến khi mọi người chuyển từ ghét sang yêu cô Ấy.
Nhưng mà vào một ngày trên triều đình lại xuất hiện một xác chết phụ nữ không có đầu, lại đòi Nịnh Phi đầu của cô ta Tắt cả mọi người đều bị dọa tới hồn bay phách lạc, chỉ có Nịnh Phi nói cho mọi người biết chân tướng sự việc, cô ấy thực sự không phải là Nịnh Phi mà là chị gái của Nịnh Phi, hồi đó bị em gái hãm hại chặt mắt đầu, thật là kinh thiên động địa.
Nhưng ông trời đã trừng phạt Nịnh Phi bằng cách chặt đầu Nịnh Phi và để cô ấy mượn cơ thể của Nịnh Phi sống lại.
Nghe xong câu chuyện này, mọi người lập tức muốn tóm lấy xác chết phụ nữ không đầu, nhưng xác chết phụ nữ không đầu này đã chặt ngón tay viết mấy chữ lớn trên đại điện: “Người của triều đình không ai khác chính là Nịnh PS) Nhưng đáng tiếc là không ai tin lời của xác chết phụ nữ không đầu đó, mà còn mang cô ta ra ngũ mã phanh thây.
Vậy thân phận thực sự của xác chết này là như thế nào?
Đến Đường Ninh cũng chưa có được kịch bản cuối cùng.
“Em mê kịch bản này đến vậy sao?” Khi tan sở trở về nhà, nhìn thấy Đường Ninh đang mải mê đọc kịch bản, Mặc Đình tiến lại gần hỏi.
Đường Ninh đặt kịch bản xuống, cười không ngớt nói với Mặc Đình: “Câu chuyện này có thăng có trầm, thật sự rất hay nhưng cũng rất khó để quay, em thích kiểu thử thách này.”
“Hay thế nào đi nữa cũng phải ăn cơm trước đã!” Mặc Đình thu dọn kịch bản, kéo cô ấy vào lòng: “Em đói, anh “Được.” Đường Ninh ngoan ngoãn để Mặc Đình đưa ra bàn ăn.
“Lục Triệt muốn rời đi vài hôm, nên ngày mai chúng ta sẽ càng bận hơn.”
Đường Ninh có lẽ vẫn chưa biết chuyện về cô bé đóng thế võ thuật, nhưng cô ấy rất ngạc nhiên khi An Tử Hạo, trước.
nay người luôn đúng giờ, hôm nay lại lỡ hẹn với cô ấy.
*Bà xã, cẩn thận tức giận quá ảnh hưởng tới sức khoẻ.”
Cha Mặc không ngừng an ủi: “Việc này tôi sẽ bảo Mặc Đình đi xử lý.”
“Xử lý? Trong mắt nó bây giờ ngoài Đường Ninh ra còn có vị trí cho chúng ta sao?” Hoa Văn Phụng hỏi lại: “Ông nói xem thằng bé này, từ khi nó còn nhỏ chúng ta đối xử với nó không đến nỗi nào, nhưng xem nó bây giờ đấy, vì một con đàn bà mà có thể khiến dân tình cả nước mắng chửi mẹ nó một cách thậm tệ, tôi đúng là đã sinh ra đứa con gì vậy.”
“Hay là chúng ta về Mỹ?” Cha Mặc gợi ý.
“Về cái gì mà về?” Cơn tức này ông có thể nhịn được nhưng tôi thì không.” Hoa Văn Phụng phản bác lại luôn: “Làm sao mà tôi lại sinh ra đứa con mát hét tính người này cơ chứ?”
“Không lẽ, bà vẫn muốn tiếp tục đối phó với Đường Ninh sao? Thôi bỏ đi, như vậy bà sẽ đánh mắt vị trí của mình đấy! Hơn nữa con bé cũng đã kết hôn với con trai chúng ta rôi!”
“Ông đừng can thiệp vào!” Hoa Văn Phụng lạnh lùng nói.
Thực ra, đa số các thủ đoạn mà bà ta dùng để đối phó với Đường Ninh, Đường Ninh đều đã gặp trong làng giải trí rồi, nên cho dù Hoa Văn Phụng có dở chiêu trò gì, cô cũng sẽ không sợ hãi.
Chỉ là Đường Ninh muốn dành thời gian luyện tập kịch bản hơn là lún vào việc đấu đá này, kịch bản “Nịnh Phi” càng đọc đến cuối, cô càng cảm thấy hứng thú.
Vốn tưởng rằng, đây chỉ là câu chuyện về Nịnh Phi nhưng……điều đáng ngạc nhiên hơn là các tình tiết đảo ngược tình thế, cốt truyện lồng vào nhau, Nịnh Phi làm những điều tồi tệ nhất trên thế giới, cuối cùng cũng bị bắt giam, còn bị chặt đầu trước công chúng, nhưng……
Nhưng người bị giết đó lại là chị của Nịnh Phi, còn cô ta lại thoát chết một lần nữa, lại xuất hiện một lần nữa trong buổi chầu sáng ngày thứ hai ở triều đại này.
Người bị chặt đầu biến mát, một số người cho rằng Nịnh Phi đã mượn xác hoàn hồn, một số khác lại cho rằng vị vua cũ của vương triều chắc hẳn đã gây ra rất nhiều tội ác nên mới khiến Nịnh Phi không chết được, tiếp tục chịu khổ ở trần gian.
Nhưng lúc này, Nịnh Phi lại thay đổi bản thân, dưới sự phản đối của mọi người từng bước lấy lại đức hạnh của mình cho đến khi mọi người chuyển từ ghét sang yêu cô Ấy.
Nhưng mà vào một ngày trên triều đình lại xuất hiện một xác chết phụ nữ không có đầu, lại đòi Nịnh Phi đầu của cô ta Tắt cả mọi người đều bị dọa tới hồn bay phách lạc, chỉ có Nịnh Phi nói cho mọi người biết chân tướng sự việc, cô ấy thực sự không phải là Nịnh Phi mà là chị gái của Nịnh Phi, hồi đó bị em gái hãm hại chặt mắt đầu, thật là kinh thiên động địa.
Nhưng ông trời đã trừng phạt Nịnh Phi bằng cách chặt đầu Nịnh Phi và để cô ấy mượn cơ thể của Nịnh Phi sống lại.
Nghe xong câu chuyện này, mọi người lập tức muốn tóm lấy xác chết phụ nữ không đầu, nhưng xác chết phụ nữ không đầu này đã chặt ngón tay viết mấy chữ lớn trên đại điện: “Người của triều đình không ai khác chính là Nịnh PS) Nhưng đáng tiếc là không ai tin lời của xác chết phụ nữ không đầu đó, mà còn mang cô ta ra ngũ mã phanh thây.
Vậy thân phận thực sự của xác chết này là như thế nào?
Đến Đường Ninh cũng chưa có được kịch bản cuối cùng.
“Em mê kịch bản này đến vậy sao?” Khi tan sở trở về nhà, nhìn thấy Đường Ninh đang mải mê đọc kịch bản, Mặc Đình tiến lại gần hỏi.
Đường Ninh đặt kịch bản xuống, cười không ngớt nói với Mặc Đình: “Câu chuyện này có thăng có trầm, thật sự rất hay nhưng cũng rất khó để quay, em thích kiểu thử thách này.”
“Hay thế nào đi nữa cũng phải ăn cơm trước đã!” Mặc Đình thu dọn kịch bản, kéo cô ấy vào lòng: “Em đói, anh “Được.” Đường Ninh ngoan ngoãn để Mặc Đình đưa ra bàn ăn.
“Lục Triệt muốn rời đi vài hôm, nên ngày mai chúng ta sẽ càng bận hơn.”
Đường Ninh có lẽ vẫn chưa biết chuyện về cô bé đóng thế võ thuật, nhưng cô ấy rất ngạc nhiên khi An Tử Hạo, trước.
nay người luôn đúng giờ, hôm nay lại lỡ hẹn với cô ấy.
/1589
|