Chẳng mấy chốc đã tới cuộc họp lúc chín giờ.
Dạ Đình Sâm dẫn đầu đoàn người đi vào phòng họp, vừa thấy hắn xuất hiện, cả phòng họp như nổ tung, rất nhiều thành viên kỳ cựu của hội đồng quản trị, đủ tư cách nói chuyện với Dạ Đình Sâm đều không kìm được truy vấn liên tục, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Dạ Đình Sâm không để ý đến một ai, mọi người thấy hắn cứ thế đi thẳng, vốn tưởng rằng hắn sẽ ngồi vào chỗ của chủ tịch giống như trước kia, nhưng không ngờ hắn không ngồi xuống ghế chủ tọa mà lại ngồi xuống ghế phụ ở kế bên.
Tất cả xôn xao, chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau, sau đó đều trợn tròn mắt.
Nhưng không ai dám mở miệng nói chuyện mà chỉ nhìn Dạ Đình Sâm với vẻ khó hiểu.
Cửa phòng họp lại được đẩy ra, lần này người đi vào là Anjoye.
Anh ta cười hì hì đi vào trong, chủ động chào hỏi các thành viên khác của hội đồng với vẻ ngả ngớn nông cạn, dưới ánh nhìn của mọi người, anh ta nghênh ngang ngồi xuống ghế chủ tịch.
Toàn trường xôn xao…
Louis là người đầu tiên đứng lên phản đối:
- Sao cậu không hiểu quy tắc thế hả, đây là chỗ mà cậu có thể ngồi à? Mau đứng dậy cho tôi!
Mike là người thông minh cơ trí, nhanh chóng phát hiện ra sự kỳ lạ giữa hai anh em nhà họ Dạ nên gõ nhẹ xuống bàn, Louis lập tức không nói gì nữa, cả phòng họp lại rơi vào một bầu không khí quái dị.
Mike cau mày nhìn Dạ Đình Sâm, hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
- Các vị, nhìn thế này chắc các vị đã hiểu rồi.
Anjoye vứt văn kiện trong tay ra, đống giấy tờ cứ thế trượt theo mặt bàn bóng loáng, dừng lại trước mặt Mike.
Ông vừa mở ra xem liền nhìn thấy mấy chữ thật nhức mắt.
‘Hợp Đồng Chuyển Nhượng Cổ Phần’, ‘Cam Kết Tự Nguyện Từ Bỏ Quyền Thừa Kế’, sắc mặt của ông thay đổi ngay tức khắc, với tư cách là cổ đông lâu năm của LN, tất nhiên ông biết ý nghĩa của mấy chữ này.
- Dạ Đình Sâm, cậu giải thích rõ ràng cho tôi, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Mike nhìn Dạ Đình Sâm với ánh mắt nghiêm túc, thay đổi người thừa kế không phải là chuyện nhỏ, sao có thể để cho hai anh em tự xử lý được, chuyện này phải được cả hội đồng quản trị bàn bạc và quyết định, chỉ cần có một người phản đối thì không thể thay đổi.
Trong những người tới tham dự cuộc họp ngày hôm nay lại còn có cả Rose, một mỹ nhân da trắng vô cùng xinh đẹp, đồng thời cũng là mẹ của Anjoye, bà hai của nhà họ Dạ.
Nghe thấy mọi người tranh cãi, trên khuôn mặt của phu nhân Rose lộ ra vẻ hung ác, bà ta đập tay xuống bàn:
- Mike, chẳng lẽ ông không nhìn thấy nội dung của những giấy tờ đó sao? Tất cả đều là do Dạ Đình Sâm tự nguyện…
- Tổng giám đốc Rose, đây là nơi nào? Có chỗ cho cô nói chuyện sao?
Mẹ của Dạ Đình Sâm - phu nhân Minh Tú dùng khí thế mạnh mẽ trấn áp tất cả mọi người, bà chỉ liếc mắt qua một cái, Rose lập tức xẹp xuống.
Không có gì phải nghi ngờ, phu nhân Minh Tú là người phụ nữ mà Rose hận nhất, dù bị bà cướp mất tất cả nhưng bà ta lại chẳng làm gì được.
Phu nhân Rose vừa tức vừa hận, bà ta giậm mạnh giày cao gót xuống nền nhà nhiều lần, cuối cùng chỉ có thể thầm phẫn nộ mà thôi.
Mike hoàn toàn không hề quan tâm đến cuộc tranh cãi của hai vị phu nhân, ánh mắt sáng quắc của ông nhìn thẳng vào Dạ Đình Sâm, bên trong tràn đầy ý tứ sâu xa.
Cuối cùng, dưới ánh nhìn mong đợi của mọi người, Dạ Đình Sâm chậm rãi đứng dậy:
- Đúng thế, tất cả mọi thứ cứ làm theo hợp đồng đi.
Louis đập tay xuống bàn rồi đứng bật dậy.
- Cậu đang đùa gì thế hả, cậu không dễ gì vượt qua sát hạch của chúng tôi, sao có thể nói bỏ là bỏ được! Một khi cậu từ bỏ, mặc kệ kết quả của buổi họp này ra sao, cậu cũng không thể thay đổi. Hơn nữa, nếu từ bỏ thì cậu không còn là người thừa kế chính thức nữa, thậm chí còn phải chịu trừng phạt đấy!
- Tôi hiểu, ông Louis, tất cả mọi chuyện cứ theo đúng quy trình mà làm.
Thái độ của Dạ Đình Sâm rất nhẹ nhàng, tùy ý cứ như không phải quyết định thảy đổi người thừa kế của một tập đoàn xuyên quốc gia mà chỉ như nói chuyện trưa nay ăn món gì vậy.
Theo quy trình ư?
Vậy tiếp đây phải triệu tập đại hội cổ đông, quyết định xem hợp đồng này có hiệu lực hay không.
Nhưng cho dù kết quả cuối cùng ra sao, Dạ Đình Sâm cũng đã làm trái với ý của gia tộc, tự ý hành sự, chắc chắn hắn không tránh được bị trừng phạt.
Những thành viên của hội đồng có mặt ở đây đều là người có kiến thức rộng rãi nhưng từ trước tới giờ họ chưa từng chứng kiến tình cảnh thế này nên nhất thời không biết nên làm thế nào.
Sắc mặt của Mike trầm xuống, ông quay đầu nhìn phu nhân Minh Tú, hỏi bà:
- Vậy ý của phó chủ tịch thế nào, bà cũng đồng ý cho người thừa kế mà mình bồi dưỡng ra làm loạn thế này sao?
- Nó có khả năng tự quyết định mọi chuyện, tôi sẽ không can thiệp vào, tất cả mọi chuyện xin nghe theo sắp xếp của hội đồng.
Phu nhân Minh Tú không nhìn Dạ Đình Sâm lấy một cái mà chỉ tỏ ra như lúc bình thường giải quyết việc công, dường như không hề quan tâm đến đứa con trai này.
Phu nhân Rose luôn thấp thỏm bất an cuối cùng cũng yên tâm.
Lúc mới đầu bà ta còn lo phu nhân Minh Tú sẽ ra tay cản trở, vì chỉ cần một người phản đối thì không thể tiến hành bãi miễn người thừa kế được.
Nhưng thái độ hiện giờ của phu nhân Minh Tú cho thấy bà ta không muốn can thiệp vào quyết định của con trai mình, cũng sẽ không bỏ phiếu chống.
Bà ta hiểu người như phu nhân Minh Tú một khi đã làm việc công thì sẽ không bận tâm đến bất cứ tình cảm riêng tư nào, đôi mắt xanh thẳm của bà ta hiện lên ánh sáng đắc ý, giờ bà ta lại thấy có chút thương hại cho Dạ Đình Sâm rồi.
- Nếu như mọi người đã chuẩn bị xong, vậy chúng ta sẽ bắt đầu đại hội cổ đông, mọi người đều đã hiểu quy tắc rồi, hiện giờ chủ tịch tập đoàn LN ngài Dạ Đình Sâm muốn từ bỏ quyền thừa kế, đồng thời chuyển nhượng bốn mươi phần trăm cổ phần của mình sang tên ông Anjoye, hiện tại bắt đầu bỏ phiếu.
Tiếng nói vừa dứt thì cả hội nghị đột nhiên rơi vào yên lặng dằng dặc.
Những thành viên hội đồng này căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không dám bỏ phiếu một cách tùy tiện.
Đặc biệt là những người có chức vị cao, phải bỏ phiếu trước thì lại càng thấp thỏm bất an.
Nếu như họ bỏ phiếu đồng ý, phía sau lại có người bỏ phiếu phản đối, vậy Dạ Đình Sâm có trả thù bọn họ hay không?
Nếu như họ bỏ phiếu phản đối nhưng những người phía sau lại đồng ý hết thì sao Anjoye có thể dễ dàng bỏ qua cho họ?
Đây đúng là quyết sách khó khăn nhất trong đời họ.
Nhưng cũng may là với tư cách người nắm giữ nhiều cổ phần nhất chỉ sau Dạ Đình Sâm, phu nhân Minh Tú sẽ là người đầu tiên bỏ phiếu.
Tất cả mọi người đồng loạt quay sang nhìn bà chằm chằm.
Phu nhân Minh Tú là mẹ ruột của Dạ Đình Sâm, bất luận bà quyết định thế nào thì bọn họ cũng theo bà.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, phu nhân Minh Tú vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, bà chỉ liếc qua Dạ Đình Sâm một cái rồi lãnh đạm nói:
- Tôi đồng ý.
Dạ Đình Sâm nghe thế cũng chỉ hờ hững ngước mắt lên, ánh mắt tối đen của hắn nhìn chăm chú vào bà một thoáng rồi lại bình tĩnh quay đi chỗ khác.
Đến phu nhân Minh Tú cũng quyết định rồi, những người khác còn do dự gì nữa, họ lũ lượt bỏ phiếu theo.
- Tôi đồng ý.
- Tôi đồng ý.
- Tôi cũng đồng ý.
…
Cuối cùng, tất cả mười tám người bao gồm mười sáu thành viên của hội đồng quản trị, phó chủ tịch hội đồng phu nhân Minh Tú và tổng giám đốc phu nhân Rose đều bỏ phiếu tán thành.
Sắc mặt Mike rất khó chịu, ông nhìn Dạ Đình Sâm một cái thật sâu, tuy rằng trong mắt có vẻ không tán thành nhưng vẫn đành phải nói:
- Được, nếu như đã thông qua bỏ phiếu, vậy tôi tuyên bố, kể từ ngày hôm nay, chủ tịch của LN là…
Dạ Đình Sâm dẫn đầu đoàn người đi vào phòng họp, vừa thấy hắn xuất hiện, cả phòng họp như nổ tung, rất nhiều thành viên kỳ cựu của hội đồng quản trị, đủ tư cách nói chuyện với Dạ Đình Sâm đều không kìm được truy vấn liên tục, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng Dạ Đình Sâm không để ý đến một ai, mọi người thấy hắn cứ thế đi thẳng, vốn tưởng rằng hắn sẽ ngồi vào chỗ của chủ tịch giống như trước kia, nhưng không ngờ hắn không ngồi xuống ghế chủ tọa mà lại ngồi xuống ghế phụ ở kế bên.
Tất cả xôn xao, chỉ biết ngơ ngác nhìn nhau, sau đó đều trợn tròn mắt.
Nhưng không ai dám mở miệng nói chuyện mà chỉ nhìn Dạ Đình Sâm với vẻ khó hiểu.
Cửa phòng họp lại được đẩy ra, lần này người đi vào là Anjoye.
Anh ta cười hì hì đi vào trong, chủ động chào hỏi các thành viên khác của hội đồng với vẻ ngả ngớn nông cạn, dưới ánh nhìn của mọi người, anh ta nghênh ngang ngồi xuống ghế chủ tịch.
Toàn trường xôn xao…
Louis là người đầu tiên đứng lên phản đối:
- Sao cậu không hiểu quy tắc thế hả, đây là chỗ mà cậu có thể ngồi à? Mau đứng dậy cho tôi!
Mike là người thông minh cơ trí, nhanh chóng phát hiện ra sự kỳ lạ giữa hai anh em nhà họ Dạ nên gõ nhẹ xuống bàn, Louis lập tức không nói gì nữa, cả phòng họp lại rơi vào một bầu không khí quái dị.
Mike cau mày nhìn Dạ Đình Sâm, hỏi:
- Rốt cuộc là có chuyện gì?
- Các vị, nhìn thế này chắc các vị đã hiểu rồi.
Anjoye vứt văn kiện trong tay ra, đống giấy tờ cứ thế trượt theo mặt bàn bóng loáng, dừng lại trước mặt Mike.
Ông vừa mở ra xem liền nhìn thấy mấy chữ thật nhức mắt.
‘Hợp Đồng Chuyển Nhượng Cổ Phần’, ‘Cam Kết Tự Nguyện Từ Bỏ Quyền Thừa Kế’, sắc mặt của ông thay đổi ngay tức khắc, với tư cách là cổ đông lâu năm của LN, tất nhiên ông biết ý nghĩa của mấy chữ này.
- Dạ Đình Sâm, cậu giải thích rõ ràng cho tôi, đây rốt cuộc là chuyện gì?
Mike nhìn Dạ Đình Sâm với ánh mắt nghiêm túc, thay đổi người thừa kế không phải là chuyện nhỏ, sao có thể để cho hai anh em tự xử lý được, chuyện này phải được cả hội đồng quản trị bàn bạc và quyết định, chỉ cần có một người phản đối thì không thể thay đổi.
Trong những người tới tham dự cuộc họp ngày hôm nay lại còn có cả Rose, một mỹ nhân da trắng vô cùng xinh đẹp, đồng thời cũng là mẹ của Anjoye, bà hai của nhà họ Dạ.
Nghe thấy mọi người tranh cãi, trên khuôn mặt của phu nhân Rose lộ ra vẻ hung ác, bà ta đập tay xuống bàn:
- Mike, chẳng lẽ ông không nhìn thấy nội dung của những giấy tờ đó sao? Tất cả đều là do Dạ Đình Sâm tự nguyện…
- Tổng giám đốc Rose, đây là nơi nào? Có chỗ cho cô nói chuyện sao?
Mẹ của Dạ Đình Sâm - phu nhân Minh Tú dùng khí thế mạnh mẽ trấn áp tất cả mọi người, bà chỉ liếc mắt qua một cái, Rose lập tức xẹp xuống.
Không có gì phải nghi ngờ, phu nhân Minh Tú là người phụ nữ mà Rose hận nhất, dù bị bà cướp mất tất cả nhưng bà ta lại chẳng làm gì được.
Phu nhân Rose vừa tức vừa hận, bà ta giậm mạnh giày cao gót xuống nền nhà nhiều lần, cuối cùng chỉ có thể thầm phẫn nộ mà thôi.
Mike hoàn toàn không hề quan tâm đến cuộc tranh cãi của hai vị phu nhân, ánh mắt sáng quắc của ông nhìn thẳng vào Dạ Đình Sâm, bên trong tràn đầy ý tứ sâu xa.
Cuối cùng, dưới ánh nhìn mong đợi của mọi người, Dạ Đình Sâm chậm rãi đứng dậy:
- Đúng thế, tất cả mọi thứ cứ làm theo hợp đồng đi.
Louis đập tay xuống bàn rồi đứng bật dậy.
- Cậu đang đùa gì thế hả, cậu không dễ gì vượt qua sát hạch của chúng tôi, sao có thể nói bỏ là bỏ được! Một khi cậu từ bỏ, mặc kệ kết quả của buổi họp này ra sao, cậu cũng không thể thay đổi. Hơn nữa, nếu từ bỏ thì cậu không còn là người thừa kế chính thức nữa, thậm chí còn phải chịu trừng phạt đấy!
- Tôi hiểu, ông Louis, tất cả mọi chuyện cứ theo đúng quy trình mà làm.
Thái độ của Dạ Đình Sâm rất nhẹ nhàng, tùy ý cứ như không phải quyết định thảy đổi người thừa kế của một tập đoàn xuyên quốc gia mà chỉ như nói chuyện trưa nay ăn món gì vậy.
Theo quy trình ư?
Vậy tiếp đây phải triệu tập đại hội cổ đông, quyết định xem hợp đồng này có hiệu lực hay không.
Nhưng cho dù kết quả cuối cùng ra sao, Dạ Đình Sâm cũng đã làm trái với ý của gia tộc, tự ý hành sự, chắc chắn hắn không tránh được bị trừng phạt.
Những thành viên của hội đồng có mặt ở đây đều là người có kiến thức rộng rãi nhưng từ trước tới giờ họ chưa từng chứng kiến tình cảnh thế này nên nhất thời không biết nên làm thế nào.
Sắc mặt của Mike trầm xuống, ông quay đầu nhìn phu nhân Minh Tú, hỏi bà:
- Vậy ý của phó chủ tịch thế nào, bà cũng đồng ý cho người thừa kế mà mình bồi dưỡng ra làm loạn thế này sao?
- Nó có khả năng tự quyết định mọi chuyện, tôi sẽ không can thiệp vào, tất cả mọi chuyện xin nghe theo sắp xếp của hội đồng.
Phu nhân Minh Tú không nhìn Dạ Đình Sâm lấy một cái mà chỉ tỏ ra như lúc bình thường giải quyết việc công, dường như không hề quan tâm đến đứa con trai này.
Phu nhân Rose luôn thấp thỏm bất an cuối cùng cũng yên tâm.
Lúc mới đầu bà ta còn lo phu nhân Minh Tú sẽ ra tay cản trở, vì chỉ cần một người phản đối thì không thể tiến hành bãi miễn người thừa kế được.
Nhưng thái độ hiện giờ của phu nhân Minh Tú cho thấy bà ta không muốn can thiệp vào quyết định của con trai mình, cũng sẽ không bỏ phiếu chống.
Bà ta hiểu người như phu nhân Minh Tú một khi đã làm việc công thì sẽ không bận tâm đến bất cứ tình cảm riêng tư nào, đôi mắt xanh thẳm của bà ta hiện lên ánh sáng đắc ý, giờ bà ta lại thấy có chút thương hại cho Dạ Đình Sâm rồi.
- Nếu như mọi người đã chuẩn bị xong, vậy chúng ta sẽ bắt đầu đại hội cổ đông, mọi người đều đã hiểu quy tắc rồi, hiện giờ chủ tịch tập đoàn LN ngài Dạ Đình Sâm muốn từ bỏ quyền thừa kế, đồng thời chuyển nhượng bốn mươi phần trăm cổ phần của mình sang tên ông Anjoye, hiện tại bắt đầu bỏ phiếu.
Tiếng nói vừa dứt thì cả hội nghị đột nhiên rơi vào yên lặng dằng dặc.
Những thành viên hội đồng này căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ cũng không dám bỏ phiếu một cách tùy tiện.
Đặc biệt là những người có chức vị cao, phải bỏ phiếu trước thì lại càng thấp thỏm bất an.
Nếu như họ bỏ phiếu đồng ý, phía sau lại có người bỏ phiếu phản đối, vậy Dạ Đình Sâm có trả thù bọn họ hay không?
Nếu như họ bỏ phiếu phản đối nhưng những người phía sau lại đồng ý hết thì sao Anjoye có thể dễ dàng bỏ qua cho họ?
Đây đúng là quyết sách khó khăn nhất trong đời họ.
Nhưng cũng may là với tư cách người nắm giữ nhiều cổ phần nhất chỉ sau Dạ Đình Sâm, phu nhân Minh Tú sẽ là người đầu tiên bỏ phiếu.
Tất cả mọi người đồng loạt quay sang nhìn bà chằm chằm.
Phu nhân Minh Tú là mẹ ruột của Dạ Đình Sâm, bất luận bà quyết định thế nào thì bọn họ cũng theo bà.
Dưới sự chú ý của tất cả mọi người, phu nhân Minh Tú vẫn tỏ ra vô cùng bình tĩnh, bà chỉ liếc qua Dạ Đình Sâm một cái rồi lãnh đạm nói:
- Tôi đồng ý.
Dạ Đình Sâm nghe thế cũng chỉ hờ hững ngước mắt lên, ánh mắt tối đen của hắn nhìn chăm chú vào bà một thoáng rồi lại bình tĩnh quay đi chỗ khác.
Đến phu nhân Minh Tú cũng quyết định rồi, những người khác còn do dự gì nữa, họ lũ lượt bỏ phiếu theo.
- Tôi đồng ý.
- Tôi đồng ý.
- Tôi cũng đồng ý.
…
Cuối cùng, tất cả mười tám người bao gồm mười sáu thành viên của hội đồng quản trị, phó chủ tịch hội đồng phu nhân Minh Tú và tổng giám đốc phu nhân Rose đều bỏ phiếu tán thành.
Sắc mặt Mike rất khó chịu, ông nhìn Dạ Đình Sâm một cái thật sâu, tuy rằng trong mắt có vẻ không tán thành nhưng vẫn đành phải nói:
- Được, nếu như đã thông qua bỏ phiếu, vậy tôi tuyên bố, kể từ ngày hôm nay, chủ tịch của LN là…
/1084
|