tại nhà hàng 5 sao cao cấp và sang trọng dành cho giới thượng lưu. ngay vẻ bề ngoài của nó cũng khiến người ta phải trầm trồ cảm thán về đằng cấp.đương nhiên nhân viên phục vụ ở đây đều là những người đã được chọn lọc rất kĩ càng thậm chí là trải qua quá trình đào tạo rất khắt khe. nhà hàng này nổi tiếng cả nước về sự xa hoa và đắt tiền một món ăn cũng có giá trên trời. với người giàu thì chẳng là gì nhưng với những người nghèo thì nghe thôi cũng đủ mãn nguyện.
tại một phòng Vip, màu trắng làm chủ đạo cho căn phòng. ở giữa là một chiếc bàn tròn bằng gỗ cao cấp cùng một hàng ghế bao quanh.
gia đình nó bước vào trong tuy nhiên đã có người đợi sẵn.Ông bà Lí cùng con mình đứng dậy, nụ cười hòa nhã luôn thường trực, bà Lý cùng chồng lên tiếng chào hỏi
" anh chị đến rồi à" nghe cách nói chuyện cũng biết là người được giáo dục đoàng hoàng tử tế là một thiên kim chuẩn mực.
" ngại quá để anh chị chờ lâu" mẹ nó cười áy láy
" Gia Thành càng lớn lại càng đẹp trai và tài giỏi thật khiến người khác nể phục" ông Trần nhìn hắn khen ngợi
" cháu không dám nhận" hắn chẳng thèm nhìn nó đáp lại giọng điệu khách sáo
" mau ngồi vào đi" ông LÝ đưa tay ra mời, thái độ thoải mái không còn vẻ tác phong thường ngày
nó cũng vội lên tiếng chào hỏi " cháu chào hai bác" bà Lý vội ôm lấy nó vẻ mặt bắt đầu nghẹn ngào " đã lớn từng này rồi. con càng ngày càng xinh ra"
nó nghĩ bụng " bác quá khen cháu cũng biết thế" nhưng ngoài mặt vẫn cười giả lả " đâu có đâu có ạ cũng bình thường thôi". công nhận nghe người ta khen mà sướng cả người. nhưng đâu thể quên phải khen lại chứ
" bác cũng vậy ngày càng đẹp. thật khiến mọi người nhìn mà ghen tị"
bà Lý nghe thế cười càng tươi hơn, giọng điệu có phần mắng yêu " con bé nhà chị khéo mồm quá đi" nói xong liền buông tôi ra đi về chỗ.
hôm nay nó mặc một chiếc váy hồng, phần trên ôm lấy ngực, bó eo dưới thì là vải voan với những họa tiết hoa lá cầu kì, đi thêm đôi giày hồng 10 phân nữa khiến nó càng thêm xinh đẹp và đáng yêu bên cạnh là ba mẹ nó. còn đối diện là hôn phu tương lai của nó cùng với mẹ chồng và bố chồng tương lai. vừa nhìn hắn thôi nó cũng thầm phải cảm thán trong lòng " người đâu mà đẹp thế", khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, làn da trắng mịn, sống mũi cao đôi môi đẹp khiến con gái còn ghen tị, ôi đôi mắt hổ phách sâu toát rõ vẻ sâu thẳm và khó đoán. còn dáng người cao, đôi chân dài,body tuyệt đẹp.mỗi tội là người hắn tỏa ra một luồng khí lạnh khiến người khác khiếp sợ, sự lạnh lùng ấy còn chứa cả sự tàn nhẫn và nguy hiểm. chậc nhìn thôi mà muốn chảy cả máu mũi. nếu đúc kết trong một từ thì chính là MASTERPIECE ( kiệt tác). nó thừa nhận mình bị đổ gục hoàn toàn trước nhan sắc ấy. nhưng thật sự là rất lạnh lùng ngồi đối diện hắn mà nó còn cảm thấy có một luồng sát khí rất lớn.
món ăn được bày ra đầy kín một bàn toàn sơn hào hải vị khiến nó chép chép miệng, phải cố kìm nén. bà Trần giới thiệu
" đây là Giản Hi năm nay 20t, con bé vẫn còn hơi trẻ con mong con sau này chiếu cố nhiều" bà vừa nói vừa nhìn hắn
" vừa hay Gia Thành nhà tôi mới có 28t." bà Lý cũng phối hợp theo
nhìn xung quanh thấy thiếu người, bố nó vội thắc mắc " hình như thiếu ông cụ với Gia Viễn"
" à ngại quá bố tôi vì bệnh tình nên không đi được còn thằng bé thì đang công tác nước ngoài lên chưa về" mọi người dần hiểu ra còn riêng tôi vẫn ngơ ra. Gia Viễn là ai? anh trai hay em trai? hay là... thấy nó thắc mắc bà Lý vội giải thích " Gia Viễn là em trai Gia Thành". tôi ồ lên rồi lại cười. cười, cười và lại cười cứ như cuộc sống của nó rất thiếu vắng nụ cười.
người lớn bắt đầu động đũa đương nhiên tôi cũng phải nhanh chân hưởng thụ chứ. gắp thử tất cả các món. ngon quá đi! nó chìm đắm trong thế giới đồ ăn, người ta có câu gì nhỉ à sinh ra đã là con người phải biết tận hưởng những tinh hoa cuộc sống và đồ ăn sẽ giúp cuộc sống bạn thăng hoa. câu đấy thật chuẩn.
bà lý vào trọng tâm vấn đề
" gia đình tôi biết để hai đứa kết hôn sớm là hơi vội nhưng mong gia đình chị thông cảm cho. tôi đã nhờ thầy xem qua nếu được thì tháng sau ngày mùng 8 là đẹp nhất. anh chị thông gia thấy thế nào?" bà Lý dò hỏi
từ "thông gia" khiến nó bừng tỉnh. what? mùng 8 tháng sau chẳng nhẽ là kết hôn ư?
" anh chị thấy ổn là được"
nó bức xúc ổn cái con khỉ hai người ổn còn con không. nó thầm thì " hai người bán con gái cũng dễ dàng quá" nó bĩu môi còn mọi người phá lên cười trừ một người vẫn như tượng từ lúc đầu vào đến giờ. hừ bổn cô nương nói sự thật mà.
bà Trần âu yếm nhìn con gái " con bé trẻ con thế đấy đừng để ý"
ông Lý trêu nó " vậy con không thích trở thành con dâu của ta ư?"
" đương nhiên là không nhưng lấy một người có trị giá lớn thế cũng tốt" nó nghĩ gì nói thế lại khiến mọi người thêm trận cười lần nữa. hiển nhiên ông bà Lý rất ưng ý cô con dâu này
" chưa chi đã lộ bộ mặt hám tiền rồi" ông trần lắc đầu cười với con gái mình. lại lo nếu nó cứ ngây thơ như vậy sợ bị người khác bắt nạt dù sao nhà người ta cũng khác với nhà mình.
kết thúc buổi xem mắt hai bên chào nhau rồi ra về chuẩn bị cho hôn lễ
tại một phòng Vip, màu trắng làm chủ đạo cho căn phòng. ở giữa là một chiếc bàn tròn bằng gỗ cao cấp cùng một hàng ghế bao quanh.
gia đình nó bước vào trong tuy nhiên đã có người đợi sẵn.Ông bà Lí cùng con mình đứng dậy, nụ cười hòa nhã luôn thường trực, bà Lý cùng chồng lên tiếng chào hỏi
" anh chị đến rồi à" nghe cách nói chuyện cũng biết là người được giáo dục đoàng hoàng tử tế là một thiên kim chuẩn mực.
" ngại quá để anh chị chờ lâu" mẹ nó cười áy láy
" Gia Thành càng lớn lại càng đẹp trai và tài giỏi thật khiến người khác nể phục" ông Trần nhìn hắn khen ngợi
" cháu không dám nhận" hắn chẳng thèm nhìn nó đáp lại giọng điệu khách sáo
" mau ngồi vào đi" ông LÝ đưa tay ra mời, thái độ thoải mái không còn vẻ tác phong thường ngày
nó cũng vội lên tiếng chào hỏi " cháu chào hai bác" bà Lý vội ôm lấy nó vẻ mặt bắt đầu nghẹn ngào " đã lớn từng này rồi. con càng ngày càng xinh ra"
nó nghĩ bụng " bác quá khen cháu cũng biết thế" nhưng ngoài mặt vẫn cười giả lả " đâu có đâu có ạ cũng bình thường thôi". công nhận nghe người ta khen mà sướng cả người. nhưng đâu thể quên phải khen lại chứ
" bác cũng vậy ngày càng đẹp. thật khiến mọi người nhìn mà ghen tị"
bà Lý nghe thế cười càng tươi hơn, giọng điệu có phần mắng yêu " con bé nhà chị khéo mồm quá đi" nói xong liền buông tôi ra đi về chỗ.
hôm nay nó mặc một chiếc váy hồng, phần trên ôm lấy ngực, bó eo dưới thì là vải voan với những họa tiết hoa lá cầu kì, đi thêm đôi giày hồng 10 phân nữa khiến nó càng thêm xinh đẹp và đáng yêu bên cạnh là ba mẹ nó. còn đối diện là hôn phu tương lai của nó cùng với mẹ chồng và bố chồng tương lai. vừa nhìn hắn thôi nó cũng thầm phải cảm thán trong lòng " người đâu mà đẹp thế", khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, làn da trắng mịn, sống mũi cao đôi môi đẹp khiến con gái còn ghen tị, ôi đôi mắt hổ phách sâu toát rõ vẻ sâu thẳm và khó đoán. còn dáng người cao, đôi chân dài,body tuyệt đẹp.mỗi tội là người hắn tỏa ra một luồng khí lạnh khiến người khác khiếp sợ, sự lạnh lùng ấy còn chứa cả sự tàn nhẫn và nguy hiểm. chậc nhìn thôi mà muốn chảy cả máu mũi. nếu đúc kết trong một từ thì chính là MASTERPIECE ( kiệt tác). nó thừa nhận mình bị đổ gục hoàn toàn trước nhan sắc ấy. nhưng thật sự là rất lạnh lùng ngồi đối diện hắn mà nó còn cảm thấy có một luồng sát khí rất lớn.
món ăn được bày ra đầy kín một bàn toàn sơn hào hải vị khiến nó chép chép miệng, phải cố kìm nén. bà Trần giới thiệu
" đây là Giản Hi năm nay 20t, con bé vẫn còn hơi trẻ con mong con sau này chiếu cố nhiều" bà vừa nói vừa nhìn hắn
" vừa hay Gia Thành nhà tôi mới có 28t." bà Lý cũng phối hợp theo
nhìn xung quanh thấy thiếu người, bố nó vội thắc mắc " hình như thiếu ông cụ với Gia Viễn"
" à ngại quá bố tôi vì bệnh tình nên không đi được còn thằng bé thì đang công tác nước ngoài lên chưa về" mọi người dần hiểu ra còn riêng tôi vẫn ngơ ra. Gia Viễn là ai? anh trai hay em trai? hay là... thấy nó thắc mắc bà Lý vội giải thích " Gia Viễn là em trai Gia Thành". tôi ồ lên rồi lại cười. cười, cười và lại cười cứ như cuộc sống của nó rất thiếu vắng nụ cười.
người lớn bắt đầu động đũa đương nhiên tôi cũng phải nhanh chân hưởng thụ chứ. gắp thử tất cả các món. ngon quá đi! nó chìm đắm trong thế giới đồ ăn, người ta có câu gì nhỉ à sinh ra đã là con người phải biết tận hưởng những tinh hoa cuộc sống và đồ ăn sẽ giúp cuộc sống bạn thăng hoa. câu đấy thật chuẩn.
bà lý vào trọng tâm vấn đề
" gia đình tôi biết để hai đứa kết hôn sớm là hơi vội nhưng mong gia đình chị thông cảm cho. tôi đã nhờ thầy xem qua nếu được thì tháng sau ngày mùng 8 là đẹp nhất. anh chị thông gia thấy thế nào?" bà Lý dò hỏi
từ "thông gia" khiến nó bừng tỉnh. what? mùng 8 tháng sau chẳng nhẽ là kết hôn ư?
" anh chị thấy ổn là được"
nó bức xúc ổn cái con khỉ hai người ổn còn con không. nó thầm thì " hai người bán con gái cũng dễ dàng quá" nó bĩu môi còn mọi người phá lên cười trừ một người vẫn như tượng từ lúc đầu vào đến giờ. hừ bổn cô nương nói sự thật mà.
bà Trần âu yếm nhìn con gái " con bé trẻ con thế đấy đừng để ý"
ông Lý trêu nó " vậy con không thích trở thành con dâu của ta ư?"
" đương nhiên là không nhưng lấy một người có trị giá lớn thế cũng tốt" nó nghĩ gì nói thế lại khiến mọi người thêm trận cười lần nữa. hiển nhiên ông bà Lý rất ưng ý cô con dâu này
" chưa chi đã lộ bộ mặt hám tiền rồi" ông trần lắc đầu cười với con gái mình. lại lo nếu nó cứ ngây thơ như vậy sợ bị người khác bắt nạt dù sao nhà người ta cũng khác với nhà mình.
kết thúc buổi xem mắt hai bên chào nhau rồi ra về chuẩn bị cho hôn lễ
/72
|