hôm nay là ngày đại hôn của nó khiến nó vô cùng hồi hộp và lo lắng. nó ngồi trong bàn trang điểm để mấy nhân viên tùy ý make up. Mặc Nhiên đứng bên cạnh liên tục trầm trồ. cô nàng cười không ngớt, thỉnh thoảng còn trêu chọc nó
" sướng nhất bà rồi nhé vừa có chồng giàu vừa được làm phu nhân "
nó ngoái đầu lại trừng mắt với cô nàng " nói vớ vẩn gì thế ngậm miệng lại tôi cho bà bay khỏi đây bây giờ"
cô nàng lại càng cười to hơn, sảng khoái nói " giấy mời đã phát tiền mừng đã đưa còn đòi đuổi ư như thế là vô đạo lắm nhé vốn chi bà chỉ có mỗi tôi là bạn thân thôi haha" nó hừ một tiếng, dậm chân coi như hôm nay số cô may mắn. mấy nhân viên thấy nó cứ quay ngang dọc liền đặt hai tay lên má nó kéo về đúng vị trí, giọng ngọt nhưng khá vào tai " tiểu tổ tông ơi nghe lời tý đi sắp xong hết rồi.em là cô dâu đẹp nhất mà bọn chị từng gặp đó nhìn thôi đã yêu rồi". Mặc Nhiên liền chen ngang " ầy, chị nói thế chú rể nghe được sẽ ghen đấy" mọi người lại phá lên cười còn nó thì đỏ mặt như quả cà chua, xấu hổ chết mất thôi.
bên ngoài hội trường không khí cũng tập lập chẳng kém. những đóa hoa hồng đỏ tươi và đẹp nhất và được tạo hình trái tim vô cùng công phu đặt ở trên những cột hoa trắng nhỏ hai bên lối đi. sân khấu giữa trung tâm là bục dành cho Mc hai bên treo lơ lửng tên của cô dâu và chú rể. pháo sáng cũng được đặt trước sân khấu. dụng cụ và người tạo bong bóng mặc bộ đồ đen đứng ở góc sân chuẩn bị sẵn sàng. khách cũng bắt đầu tới và đi về chỗ ngồi. vì tổ chức bí mật nên khách mời chỉ toàn những người thân quen và quan trọng với hai bên giới hạn trong khoảng 200 người.
đến giờ đã định,nó bước vào lễ đường, bộ váy trắng kéo dài phần đuôi càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt trần của nó. kiểu tóc nhẹ nhàng cùng vương miện có gắn sẵn vải voan khiến nó càng thêm lộng lẫy, đáng yêu. bố dắt tay cô dâu đi trên bục tiến về phía chú rể đã đợi sẵn. vẻ mặt ông tràn đầy sự mãn nguyện và vui sướng. con gái mà ông thương nhất giờ đã có chốn về rồi. tâm nguyện lớn nhất đời ông là chỉ mong con gái của mình được hạnh phúc. dù đây là sắp đặt của người lớn nhưng ông tin giản HI sẽ chinh phục được trái tim của Gia Thành.
đặt tay con gái vào tay chú rể, ông run run nói " phải sống thật tốt nhé con" rồi quay sang phía hắn vỗ nhẹ lên tay hai người " ba mong con chăm sóc cô ấy thật tốt. hai đứa phải thật hạnh phúc" xong đi về phía cuối sân khấu, quay vào nơi khuất gạt đi giọt nước mắt vui mừng. ông trần trở về bên cạnh vợ mình, nắm tay bà động viên " hãy tin vào con gái chúng ta". bà Trần ôm ông, khóe mắt sụt sùi " cảm ơn ông" ông trần vỗ nhẹ vai vợ mình động viên an ủi.
hắn vẫn như thế lạnh lùng và vô cảm nhưng hôm nay khi khoác lên mình bộ com lê trắng thật sự rất quyến rũ.
sau khi cả hai đồng ý và nhận được lời chứng giám hai người liền trao nhẫn. MC yêu cầu cô dâu chú rể hôn nhau.hắn nghiêng người về phía trước đặt một nụ hôn có lệ lên môi nó rồi buông ra. Nó không kìm được cảm xúc hai má cứ đỏ rân rân. nụ hôn đầu lại như vậy ư? tim nó đập nhanh quá? chắc là do không khí nên vậy. nó tự động viên mình.
hai thông gia nhìn nhau cười nhẹ nhõm. cô dâu khoác tay chú rể đi xuống tiếp khách. đầu tiên là kính rượu bề trên. ông nội hắn nhìn hai đứa tiến về phía mình vui mừng khôn xiết vì tâm nguyện đã thành
" ông nội" cả hai cùng chào
" ông vui lắm. Gia Thành à con có phúc lắm mới lấy được con bé. ngoan nhớ đến chơi với ông nhiều nha"ông ôm cô, giọng khàn khàn
" vâng.ông phải mau khỏe" cô cũng ôm ông và động viên
" thôi hai đứa đến chỗ ba mẹ đi"
" vậy bọn con đi nha ông cứ từ từ tận hưởng"
bọn nó đến chỗ ba mẹ
" con trai uống một ly chứ? ông Lý đem ly rượu đưa đến trước mặt hắn. hắn lấy một ly rượu khác rồi đáp lại thay câu trả lời
nó ôm ba mẹ mình. bà trần vỗ vai nó " ở bên đó phải ngoan đừng gây chuyện nữa ba mẹ không giúp được con đâu" -" mẹ này" nó cố tình kéo dài giọng làm nũng
Mặc Nhiên và Gia Viễn cùng đi đến từ hai phía
" giản Hi, chúc mừng hạnh phúc!"cô nàng đưa ly rượu đến trước mặt hai người rồi chuyển sang bên cho hắn uống
" anh trai chúc mừng. chị dâu có phúc nha" hắn nhận lấy rồi uống cạn
tuy Gia Viễn không đẹp bằng anh trai nhưng lại được cái miệng rất dẻo và đào hoa, ai nhìn cũng yêu.
" ai nói tôi có phúc phải là hắn ta có phúc khi lấy được tôi. cậu nói ngược rồi" nó bĩu môi đáp rồi chợt nhớ ra " à cậu chính là Gia Viễn?"
" chính là em" anh khẳng định, mắt liếc sang bên cạnh nó vội giới thiệu
" đây là Mặc Nhiên bạn thân nhất của tôi" gia viễn ồ lên một tiếng
"Mình còn tưởng cậu vui quá quên mất bạn bè rồi cơ" Mặc Nhiên mắng yêu nó
" ầy sao thế được"nó xua tay, nói tiếp " cứ tự nhiên đi nha "
" biết rồi hôm nay là ngày của hai người ai dám tranh" cô nàng tỏ vẻ không cần lo cho mình rồi đi về phía bàn thức ăn
cùng hắn tiếp cả đống khách khứa chỉ nói chuyện thôi cũng phiền rồi. giờ nó khẳng định họ hàng đông cũng chẳng tốt lành, dẫn chứng là mồm thì mỏi, chân thì đau, đồ ăn thì chẳng được động nhưng được cái khối phong bì hì hì mệnh giá to
nó đến chỗ Mặc Nhiên ghé sát tai cô nàng thì thầm " mau ra ngoài đi chọn chỗ tốt vào tôi tung hoa cho bF". cô nàng phì cười vì vẻ mặt của nó rồi gật gật đầu" đừng lo tôi chưa ế đến mức đấy".
nó quay lại chỗ hắn rồi cùng ra ngoài
gia viễn đứng bên cạnh, bỗng bị nó kéo kéo tay áo đe dọa " tí bạn tôikhông đỡ được hoa thì cậu phải có trách nhiệm lấy hoa giao cho bạn tôi không thì đừng có trách"
" vâng" anh chàng vừa nén cười vừa dạ vâng. không ngờ chị dâu lại là người thú vị đến thế còn hắn vẫn coi như chưa nhìn thấy gì
nó quay người lại rồi tung hoa ngược về sau. Mặc Nhiên thành công tiếp nhận. hai người nháy mắt trao đổi với nhau rồi tạm biệt.
bước vào xe hoa nó quay lại cười với mọi người rồi dần mất hút
" sướng nhất bà rồi nhé vừa có chồng giàu vừa được làm phu nhân "
nó ngoái đầu lại trừng mắt với cô nàng " nói vớ vẩn gì thế ngậm miệng lại tôi cho bà bay khỏi đây bây giờ"
cô nàng lại càng cười to hơn, sảng khoái nói " giấy mời đã phát tiền mừng đã đưa còn đòi đuổi ư như thế là vô đạo lắm nhé vốn chi bà chỉ có mỗi tôi là bạn thân thôi haha" nó hừ một tiếng, dậm chân coi như hôm nay số cô may mắn. mấy nhân viên thấy nó cứ quay ngang dọc liền đặt hai tay lên má nó kéo về đúng vị trí, giọng ngọt nhưng khá vào tai " tiểu tổ tông ơi nghe lời tý đi sắp xong hết rồi.em là cô dâu đẹp nhất mà bọn chị từng gặp đó nhìn thôi đã yêu rồi". Mặc Nhiên liền chen ngang " ầy, chị nói thế chú rể nghe được sẽ ghen đấy" mọi người lại phá lên cười còn nó thì đỏ mặt như quả cà chua, xấu hổ chết mất thôi.
bên ngoài hội trường không khí cũng tập lập chẳng kém. những đóa hoa hồng đỏ tươi và đẹp nhất và được tạo hình trái tim vô cùng công phu đặt ở trên những cột hoa trắng nhỏ hai bên lối đi. sân khấu giữa trung tâm là bục dành cho Mc hai bên treo lơ lửng tên của cô dâu và chú rể. pháo sáng cũng được đặt trước sân khấu. dụng cụ và người tạo bong bóng mặc bộ đồ đen đứng ở góc sân chuẩn bị sẵn sàng. khách cũng bắt đầu tới và đi về chỗ ngồi. vì tổ chức bí mật nên khách mời chỉ toàn những người thân quen và quan trọng với hai bên giới hạn trong khoảng 200 người.
đến giờ đã định,nó bước vào lễ đường, bộ váy trắng kéo dài phần đuôi càng tôn lên vẻ đẹp tuyệt trần của nó. kiểu tóc nhẹ nhàng cùng vương miện có gắn sẵn vải voan khiến nó càng thêm lộng lẫy, đáng yêu. bố dắt tay cô dâu đi trên bục tiến về phía chú rể đã đợi sẵn. vẻ mặt ông tràn đầy sự mãn nguyện và vui sướng. con gái mà ông thương nhất giờ đã có chốn về rồi. tâm nguyện lớn nhất đời ông là chỉ mong con gái của mình được hạnh phúc. dù đây là sắp đặt của người lớn nhưng ông tin giản HI sẽ chinh phục được trái tim của Gia Thành.
đặt tay con gái vào tay chú rể, ông run run nói " phải sống thật tốt nhé con" rồi quay sang phía hắn vỗ nhẹ lên tay hai người " ba mong con chăm sóc cô ấy thật tốt. hai đứa phải thật hạnh phúc" xong đi về phía cuối sân khấu, quay vào nơi khuất gạt đi giọt nước mắt vui mừng. ông trần trở về bên cạnh vợ mình, nắm tay bà động viên " hãy tin vào con gái chúng ta". bà Trần ôm ông, khóe mắt sụt sùi " cảm ơn ông" ông trần vỗ nhẹ vai vợ mình động viên an ủi.
hắn vẫn như thế lạnh lùng và vô cảm nhưng hôm nay khi khoác lên mình bộ com lê trắng thật sự rất quyến rũ.
sau khi cả hai đồng ý và nhận được lời chứng giám hai người liền trao nhẫn. MC yêu cầu cô dâu chú rể hôn nhau.hắn nghiêng người về phía trước đặt một nụ hôn có lệ lên môi nó rồi buông ra. Nó không kìm được cảm xúc hai má cứ đỏ rân rân. nụ hôn đầu lại như vậy ư? tim nó đập nhanh quá? chắc là do không khí nên vậy. nó tự động viên mình.
hai thông gia nhìn nhau cười nhẹ nhõm. cô dâu khoác tay chú rể đi xuống tiếp khách. đầu tiên là kính rượu bề trên. ông nội hắn nhìn hai đứa tiến về phía mình vui mừng khôn xiết vì tâm nguyện đã thành
" ông nội" cả hai cùng chào
" ông vui lắm. Gia Thành à con có phúc lắm mới lấy được con bé. ngoan nhớ đến chơi với ông nhiều nha"ông ôm cô, giọng khàn khàn
" vâng.ông phải mau khỏe" cô cũng ôm ông và động viên
" thôi hai đứa đến chỗ ba mẹ đi"
" vậy bọn con đi nha ông cứ từ từ tận hưởng"
bọn nó đến chỗ ba mẹ
" con trai uống một ly chứ? ông Lý đem ly rượu đưa đến trước mặt hắn. hắn lấy một ly rượu khác rồi đáp lại thay câu trả lời
nó ôm ba mẹ mình. bà trần vỗ vai nó " ở bên đó phải ngoan đừng gây chuyện nữa ba mẹ không giúp được con đâu" -" mẹ này" nó cố tình kéo dài giọng làm nũng
Mặc Nhiên và Gia Viễn cùng đi đến từ hai phía
" giản Hi, chúc mừng hạnh phúc!"cô nàng đưa ly rượu đến trước mặt hai người rồi chuyển sang bên cho hắn uống
" anh trai chúc mừng. chị dâu có phúc nha" hắn nhận lấy rồi uống cạn
tuy Gia Viễn không đẹp bằng anh trai nhưng lại được cái miệng rất dẻo và đào hoa, ai nhìn cũng yêu.
" ai nói tôi có phúc phải là hắn ta có phúc khi lấy được tôi. cậu nói ngược rồi" nó bĩu môi đáp rồi chợt nhớ ra " à cậu chính là Gia Viễn?"
" chính là em" anh khẳng định, mắt liếc sang bên cạnh nó vội giới thiệu
" đây là Mặc Nhiên bạn thân nhất của tôi" gia viễn ồ lên một tiếng
"Mình còn tưởng cậu vui quá quên mất bạn bè rồi cơ" Mặc Nhiên mắng yêu nó
" ầy sao thế được"nó xua tay, nói tiếp " cứ tự nhiên đi nha "
" biết rồi hôm nay là ngày của hai người ai dám tranh" cô nàng tỏ vẻ không cần lo cho mình rồi đi về phía bàn thức ăn
cùng hắn tiếp cả đống khách khứa chỉ nói chuyện thôi cũng phiền rồi. giờ nó khẳng định họ hàng đông cũng chẳng tốt lành, dẫn chứng là mồm thì mỏi, chân thì đau, đồ ăn thì chẳng được động nhưng được cái khối phong bì hì hì mệnh giá to
nó đến chỗ Mặc Nhiên ghé sát tai cô nàng thì thầm " mau ra ngoài đi chọn chỗ tốt vào tôi tung hoa cho bF". cô nàng phì cười vì vẻ mặt của nó rồi gật gật đầu" đừng lo tôi chưa ế đến mức đấy".
nó quay lại chỗ hắn rồi cùng ra ngoài
gia viễn đứng bên cạnh, bỗng bị nó kéo kéo tay áo đe dọa " tí bạn tôikhông đỡ được hoa thì cậu phải có trách nhiệm lấy hoa giao cho bạn tôi không thì đừng có trách"
" vâng" anh chàng vừa nén cười vừa dạ vâng. không ngờ chị dâu lại là người thú vị đến thế còn hắn vẫn coi như chưa nhìn thấy gì
nó quay người lại rồi tung hoa ngược về sau. Mặc Nhiên thành công tiếp nhận. hai người nháy mắt trao đổi với nhau rồi tạm biệt.
bước vào xe hoa nó quay lại cười với mọi người rồi dần mất hút
/72
|