ngày đầu tiên trở lại làm diễn ra trong khung cảnh
trên phòng nó, tiếng điện thoại liên tục réo, tiếng chuông quen thuộc vẫn tiếp tục kêu.nó chụp chăn kín đầu nhưng vẫn rất ồn. mắt nó nhắm chặt, nó thò tay ra với lên bàn cạnh giường, lần mò lung tung cũng với được cái điện thoại
"alo ai đấy?" nó chịu cất giọng, gương mặt ngái ngủ đáng yêu vô phần
" mấy giờ rồi còn ngủ đêm qua hai người mặn nồng đến mức quên là hôm nay phải đi làm ư?" tiếng hét chói tai của Mặc Nhiên vọng vào tai nó như muốn phá màng nhĩ của người ta
tất cả đều bay hết chỉ còn lại hai chữ " đi làm" chui vào tai nó. nó vùng dậy, tay kéo cặp mắt nhắm chặt cố mở ra hết sức. nó quay sang với lấy chiếc đồng hồ, đập vào mắt là con số 6h 50p to đùng và đẹp đẽ.
oh no, nó ôm đầu đau khổ, vội vàng chạy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân thật nhanh chóng rồi lao thẳng xuống nhà, để lại tiếng hét đầu bực bội của Mặc nhiên trong điện thoại
dì Năm thấy nó phóng như bay thì cuống cuồng hỏi
" cô chủ sao thế"
" con muộn giờ làm rồi. thôi con đi đây tạm biệt dì" nó méo mó trả lời hướng cửa chính phi đầy oanh liệt
chiếc zenvo ST1 đậu bên đường, hắn đang chuẩn bị lái thì nó chạy đến giang hai tay chắn đằng trước
giới thiệu:chiếc xe zenvo ST1 màu đen đẳng cấp được thiết kế và nâng cấp đặc biệt ở cấp cao nhất có thể chống đạn, sơn xe dù cọ xước thì vẫn nguyên vẹn, khả năng thích nghi cao với các loại môi trường từ đơn giản tới khó đi nhất, ngoài ra bên trong còn có các cơ quan đặc biệt mà chỉ có người sở hữu mới biết ngoài ra từng chi tiết trong xe đều được chọn lọc và kiểm tra kĩ càng nên có độ bền và độ tốt tối ưu nhất.
" có thể..cho..tôi đi nhờ được không? làm ơn đi mà" nó chắp tay vào nhau năn nỉ hắn
" tránh ra" hắn lạnh lùng cất tiếng
" anh làm ơn giúp tôi lần này chỉ lần này thôi" nó vừa nhìn đồng hồ vừa căng thẳng. mới hôm đầu đi làm mà đã đi muộn chắc chắn mất mặt lắm.
thấy hắn im lặng nó giơ ngón tay ra làm thành hình số 1, gương mặt ngây thơ vô số tội lại càng nhăn lại hơn
" chỉ một đoạn thôi tôi đảm bảo ra đến đường chính sẽ xuống ngay. đằng nào công ty tôi và anh cũng đâu có cùng đường hơn nữa người ta nói giúp người còn hơn xây 7 tòa tháp anh coi như làm chút việc công ích đi"
" lên xe đi"
nó lao vù vào ghế đằng sau, liên tục nhìn đồng hồ bất an, trong lòng thì thấp thỏm " làm sao đây, ông trời ơi phù hộ cho con đi, con chưa bao giờ làm hại ai mà, ông làm ơn giúp con lần này. nếu con thoát con đảm bảo sẽ biết ơn ông rất nhiều luôn đó". nó chợt nhận ra hắn cũng đâu đáng ghét lắm ít nhất vẫn chấp nhận được!
tiếng kít của phanh đưa hồn nó trở về hiện tại, nó cảm ơn hắn rồi lao xuống đường. trễ chuyến xe buýt rồi chỉ còn cách bắt taxi thôi.
dáng vẻ gấp gáp vẫy taxi quên sự đời của nó khiến hắn chú ý
một chiếc taxi dừng lại, nó ngồi vào trong
" bác tài lái xe nhanh nhất đi cháu rất gấp "
" đi thế nguy hiểm lắm" bác tài lo lắng nhìn nó qua gương chiếu hậu
" ý cháu là đoạn nào nhanh được bác nhanh cho cháu. cháu sẽ trả thêm tiền mà" nó vừa thở vừa nói
" gấp đến độ đó ư"
" rất gấp" nó nôn nóng
"vậy được rồi"
=============**================
trước cổng công ty LP
nó thanh toán rồi chạy như bay vào,nhấn số 2 quen thuộc, lòng khấn trời phật cho nó nhanh lên một tí.
cửa thang máy mở ra, nó lao vào phòng nhưng xin chia buồn cùng bạn bạn đã đến muộn một phút rồi.
ôi gương mặt và cặp mắt quen thuộc của quản lí LÝ LAN đập vào mắt nó, ánh mắt tia laze quét người nó từ trên xuống dưới. Lý Lan buông nụ cười đầy lạnh lùng, hếch mắt phía phòng mình với nó. và từ đây số phận của nó đã được phán xử.
Mặc Nhiên nhìn nó chia buồn, nó ngậm ngùi lê từng bước phía sau theo quản lí vào phòng. tiếng cửa dần đóng lại chia cắt hòa bình và chiến tranh, sự yên bình bên ngoài và sự thịnh nộ của cơn bão nó sắp hứng chịu.
Lý Lan từ từ ngồi xuống ghế, rất có phong thái. sự xinh đẹp và cư xử chuẩn mực, công tư phân minh đã đốn đổ hàng ngàn người nhưng chẳng ai biết tại sao cô đều lạnh lùng từ chối họ
đầu nó quay vòng vòng, phải làm gì đây? đúng rồi là chủ động nhận tội để được xử khoan hồng
" quản lí em xin lỗi. em biết mình sai rồi nhưng tại đường tắc quá nên em mới đến muộn. hơn nữa đây là lần đầu em vi phạm chị có thể nhẹ tay cho qua không? em hứa sẽ rút kinh nghiệm "
nó tuôn một tràng, biểu cảm " em mới phạm sai có lần đầu xin chị hãy tha thứ cho em" đầy vô tội, ánh mắt nhìn nền nhà đắm đuối khiến người ta cảm giác như nó đang bị bỏ rơi đến nơi ấy
" haiz, chị đâu có ăn thịt em trưng vẻ mặt ấy làm gì. đừng có lần sau là được"
" vâng. vậy em đi làm việc đây" nó hớn hở đi ra khỏi phòng, may mắn quá thoát được nạn này, nó đúng là có quý nhân phù trợ hề hề
công việc biên tập này vốn rất nhàn nhã chỉ cần sắp xếp lại tin tức đã có rồi soạn chúng hợp lí và khoa học là xong. nhưng lại có điểm hạn chế là suốt ngày chỉ ngồi trong cơ quan có máy lạnh, điều hòa khuất đi sự trải nghiệm của cuộc sống. tuy nhiên nó vẫn rất yêu nghề này
nó vừa uống nước vừa phiêu dạt chân trời
Mặc Nhiên đưa tay vẫy vẫy trước mặt nó, vẫn vô hồn, cô nàng liền dùng biện pháp vô cùng hiệu quả trong mọi tình huống. ghé sát tai nó cô nàng thủ thỉ
" có phải hôm qua nhiệt huyết quá nên hôm nay mới đi muộn?"
" phụt..."
Mặc Nhiên hiên ngang hứng trọn.
nó bày vẻ mặt ngây thơ vô số tội
" xin lỗi, tôi đâu biết bà đứng bên đây"
Mặc Nhiên hai tay vừa lau nước vừa bày vẻ giận dỗi, cố tình bơ nó
" ầy, bạn tốt. người hào phóng tuyệt không được chấp chuyện nhỏ nhặt. bà xem vào ai trong hoàn cảnh đó đều phản ứng như vậy. thôi, đừng giận nữa" nó lay lay tay hối lỗi
" tha cho bà lần này. đi ăn cơm nào nhưng bà thật sự nghĩ như tôi nói à"
" phụt..."
" nói nghe này đừng nghĩ ai cũng đen tối như bà chứ. tôi nghi ngờ bà đọc ngôn tình chỉ chờ có cảnh H+ "
" bạn tốt đoán đúng rồi. bà không biết đó là một cách để bù đắp dự thiếu hụt yêu thương hả"
" đâu phải không có ai theo đuổi bà "
" cái quan trọng là độc thân mới là muôn năm hiểu chứ?"
vạch đen bay đầy đầu, nó hết cách với cô nàng rồi
==========**============
phòng ăn của LP
nó và Mặc Nhiên ngồi đối diện
" biết gì chưa nghe nói chủ nhân bí ẩn của G & H trở về Việt Nam rồi" Mặc Nhiên kể
" liên quan à" nó thờ ơ nói
mặt cô nàng đen đi vài phần chỉ hận không thể đem nó đi cải tổ lại bộ não
" đĩa bay này bay về Trái Đất đi. bây giờ giới truyền thông đang đặc biệt quan tâm về anh ta chỉ cần phong phanh nghe được anh ta xuất hiện ở đâu sẽ ào ào phi đến đó. anh ta cực kì nổi tiếng đấy, giá trị con người chỉ xếp thứ 3 thế giới thôi. anh ta còn rất đẹp trai và bí ẩn. hình như là không thích truyền thông lắm nên mới đây quản lí của anh ta ra mặt nói nếu công ty nào cố tính quay hoặc tìm hiểu về anh ta sẽ cho cả công ty đó phá sản" Mặc Nhiên thao thao bất tuyện chẳng
trên phòng nó, tiếng điện thoại liên tục réo, tiếng chuông quen thuộc vẫn tiếp tục kêu.nó chụp chăn kín đầu nhưng vẫn rất ồn. mắt nó nhắm chặt, nó thò tay ra với lên bàn cạnh giường, lần mò lung tung cũng với được cái điện thoại
"alo ai đấy?" nó chịu cất giọng, gương mặt ngái ngủ đáng yêu vô phần
" mấy giờ rồi còn ngủ đêm qua hai người mặn nồng đến mức quên là hôm nay phải đi làm ư?" tiếng hét chói tai của Mặc Nhiên vọng vào tai nó như muốn phá màng nhĩ của người ta
tất cả đều bay hết chỉ còn lại hai chữ " đi làm" chui vào tai nó. nó vùng dậy, tay kéo cặp mắt nhắm chặt cố mở ra hết sức. nó quay sang với lấy chiếc đồng hồ, đập vào mắt là con số 6h 50p to đùng và đẹp đẽ.
oh no, nó ôm đầu đau khổ, vội vàng chạy vào nhà tắm vệ sinh cá nhân thật nhanh chóng rồi lao thẳng xuống nhà, để lại tiếng hét đầu bực bội của Mặc nhiên trong điện thoại
dì Năm thấy nó phóng như bay thì cuống cuồng hỏi
" cô chủ sao thế"
" con muộn giờ làm rồi. thôi con đi đây tạm biệt dì" nó méo mó trả lời hướng cửa chính phi đầy oanh liệt
chiếc zenvo ST1 đậu bên đường, hắn đang chuẩn bị lái thì nó chạy đến giang hai tay chắn đằng trước
giới thiệu:chiếc xe zenvo ST1 màu đen đẳng cấp được thiết kế và nâng cấp đặc biệt ở cấp cao nhất có thể chống đạn, sơn xe dù cọ xước thì vẫn nguyên vẹn, khả năng thích nghi cao với các loại môi trường từ đơn giản tới khó đi nhất, ngoài ra bên trong còn có các cơ quan đặc biệt mà chỉ có người sở hữu mới biết ngoài ra từng chi tiết trong xe đều được chọn lọc và kiểm tra kĩ càng nên có độ bền và độ tốt tối ưu nhất.
" có thể..cho..tôi đi nhờ được không? làm ơn đi mà" nó chắp tay vào nhau năn nỉ hắn
" tránh ra" hắn lạnh lùng cất tiếng
" anh làm ơn giúp tôi lần này chỉ lần này thôi" nó vừa nhìn đồng hồ vừa căng thẳng. mới hôm đầu đi làm mà đã đi muộn chắc chắn mất mặt lắm.
thấy hắn im lặng nó giơ ngón tay ra làm thành hình số 1, gương mặt ngây thơ vô số tội lại càng nhăn lại hơn
" chỉ một đoạn thôi tôi đảm bảo ra đến đường chính sẽ xuống ngay. đằng nào công ty tôi và anh cũng đâu có cùng đường hơn nữa người ta nói giúp người còn hơn xây 7 tòa tháp anh coi như làm chút việc công ích đi"
" lên xe đi"
nó lao vù vào ghế đằng sau, liên tục nhìn đồng hồ bất an, trong lòng thì thấp thỏm " làm sao đây, ông trời ơi phù hộ cho con đi, con chưa bao giờ làm hại ai mà, ông làm ơn giúp con lần này. nếu con thoát con đảm bảo sẽ biết ơn ông rất nhiều luôn đó". nó chợt nhận ra hắn cũng đâu đáng ghét lắm ít nhất vẫn chấp nhận được!
tiếng kít của phanh đưa hồn nó trở về hiện tại, nó cảm ơn hắn rồi lao xuống đường. trễ chuyến xe buýt rồi chỉ còn cách bắt taxi thôi.
dáng vẻ gấp gáp vẫy taxi quên sự đời của nó khiến hắn chú ý
một chiếc taxi dừng lại, nó ngồi vào trong
" bác tài lái xe nhanh nhất đi cháu rất gấp "
" đi thế nguy hiểm lắm" bác tài lo lắng nhìn nó qua gương chiếu hậu
" ý cháu là đoạn nào nhanh được bác nhanh cho cháu. cháu sẽ trả thêm tiền mà" nó vừa thở vừa nói
" gấp đến độ đó ư"
" rất gấp" nó nôn nóng
"vậy được rồi"
=============**================
trước cổng công ty LP
nó thanh toán rồi chạy như bay vào,nhấn số 2 quen thuộc, lòng khấn trời phật cho nó nhanh lên một tí.
cửa thang máy mở ra, nó lao vào phòng nhưng xin chia buồn cùng bạn bạn đã đến muộn một phút rồi.
ôi gương mặt và cặp mắt quen thuộc của quản lí LÝ LAN đập vào mắt nó, ánh mắt tia laze quét người nó từ trên xuống dưới. Lý Lan buông nụ cười đầy lạnh lùng, hếch mắt phía phòng mình với nó. và từ đây số phận của nó đã được phán xử.
Mặc Nhiên nhìn nó chia buồn, nó ngậm ngùi lê từng bước phía sau theo quản lí vào phòng. tiếng cửa dần đóng lại chia cắt hòa bình và chiến tranh, sự yên bình bên ngoài và sự thịnh nộ của cơn bão nó sắp hứng chịu.
Lý Lan từ từ ngồi xuống ghế, rất có phong thái. sự xinh đẹp và cư xử chuẩn mực, công tư phân minh đã đốn đổ hàng ngàn người nhưng chẳng ai biết tại sao cô đều lạnh lùng từ chối họ
đầu nó quay vòng vòng, phải làm gì đây? đúng rồi là chủ động nhận tội để được xử khoan hồng
" quản lí em xin lỗi. em biết mình sai rồi nhưng tại đường tắc quá nên em mới đến muộn. hơn nữa đây là lần đầu em vi phạm chị có thể nhẹ tay cho qua không? em hứa sẽ rút kinh nghiệm "
nó tuôn một tràng, biểu cảm " em mới phạm sai có lần đầu xin chị hãy tha thứ cho em" đầy vô tội, ánh mắt nhìn nền nhà đắm đuối khiến người ta cảm giác như nó đang bị bỏ rơi đến nơi ấy
" haiz, chị đâu có ăn thịt em trưng vẻ mặt ấy làm gì. đừng có lần sau là được"
" vâng. vậy em đi làm việc đây" nó hớn hở đi ra khỏi phòng, may mắn quá thoát được nạn này, nó đúng là có quý nhân phù trợ hề hề
công việc biên tập này vốn rất nhàn nhã chỉ cần sắp xếp lại tin tức đã có rồi soạn chúng hợp lí và khoa học là xong. nhưng lại có điểm hạn chế là suốt ngày chỉ ngồi trong cơ quan có máy lạnh, điều hòa khuất đi sự trải nghiệm của cuộc sống. tuy nhiên nó vẫn rất yêu nghề này
nó vừa uống nước vừa phiêu dạt chân trời
Mặc Nhiên đưa tay vẫy vẫy trước mặt nó, vẫn vô hồn, cô nàng liền dùng biện pháp vô cùng hiệu quả trong mọi tình huống. ghé sát tai nó cô nàng thủ thỉ
" có phải hôm qua nhiệt huyết quá nên hôm nay mới đi muộn?"
" phụt..."
Mặc Nhiên hiên ngang hứng trọn.
nó bày vẻ mặt ngây thơ vô số tội
" xin lỗi, tôi đâu biết bà đứng bên đây"
Mặc Nhiên hai tay vừa lau nước vừa bày vẻ giận dỗi, cố tình bơ nó
" ầy, bạn tốt. người hào phóng tuyệt không được chấp chuyện nhỏ nhặt. bà xem vào ai trong hoàn cảnh đó đều phản ứng như vậy. thôi, đừng giận nữa" nó lay lay tay hối lỗi
" tha cho bà lần này. đi ăn cơm nào nhưng bà thật sự nghĩ như tôi nói à"
" phụt..."
" nói nghe này đừng nghĩ ai cũng đen tối như bà chứ. tôi nghi ngờ bà đọc ngôn tình chỉ chờ có cảnh H+ "
" bạn tốt đoán đúng rồi. bà không biết đó là một cách để bù đắp dự thiếu hụt yêu thương hả"
" đâu phải không có ai theo đuổi bà "
" cái quan trọng là độc thân mới là muôn năm hiểu chứ?"
vạch đen bay đầy đầu, nó hết cách với cô nàng rồi
==========**============
phòng ăn của LP
nó và Mặc Nhiên ngồi đối diện
" biết gì chưa nghe nói chủ nhân bí ẩn của G & H trở về Việt Nam rồi" Mặc Nhiên kể
" liên quan à" nó thờ ơ nói
mặt cô nàng đen đi vài phần chỉ hận không thể đem nó đi cải tổ lại bộ não
" đĩa bay này bay về Trái Đất đi. bây giờ giới truyền thông đang đặc biệt quan tâm về anh ta chỉ cần phong phanh nghe được anh ta xuất hiện ở đâu sẽ ào ào phi đến đó. anh ta cực kì nổi tiếng đấy, giá trị con người chỉ xếp thứ 3 thế giới thôi. anh ta còn rất đẹp trai và bí ẩn. hình như là không thích truyền thông lắm nên mới đây quản lí của anh ta ra mặt nói nếu công ty nào cố tính quay hoặc tìm hiểu về anh ta sẽ cho cả công ty đó phá sản" Mặc Nhiên thao thao bất tuyện chẳng
/72
|