Nó mở đôi mắt màu cà phê ra nhìn xung quanh.Nó thấy mình đang ở trg một căn phòng sơn màu trắng,đầy màu thuốc sát trùng nếu nó ko nhầm thì đây là bệnh viện.Và mẹ nó đang...khóc
-M-mẹ lm sao thế,sao mẹ lại khóc?_nó mệt mỏi hỏi
-À...mẹ ko sao đâu_Bà Loan vừa lau nước mắt vừa ns vs nó
-Sao con lại ở trg này hả mẹ,con đang lm bài kiểm tra ở trường kia mà?_Nó lại hỏi tiếp
-Cô giáo chủ nhiệm của con ns là con ngất trg giờ kiểm tra.._mẹ nó trl
-Con lại ''say nắng'' hả mẹ?-Nó hỏi rồi cười nhạt
-U..à-uk..._mẹ nó trl khó khăn
-Mẹ ơi,con đói rồi về nhà thôi_nó ns rồi ngồi dậy
-uk_mẹ nó
...Nhà nó...
-con lên phòng nghỉ đi,mẹ đi mua đồ về nấu bữa trưa_mẹ nó ns
-dạ_nó trl rồi đi lên phòng
Căn phòng của nó,pải ns là rất đẹp.Cả phòng sơn màu hồng nhạt,rèm cửa cùng màu.Cái giường bày đầy sách vở của nó cx đc dọn dẹp sạch sẽ và ngăn nắp.Nó nằm dài lên giường và nghĩ về những điều xảy ra ngày hôm nay.Dạo này,nó hay cảm thấy mệt mỏi,chán ăn và thường xem pải nhập viện.Hỏi mẹ thì mẹ nó chỉ trl rằng nó bị''say nắng''.Nó ko hiểu ''say nắng'' kiểu gì mà kì lạ thế?Nó ko tin.suy nghĩ miên man cx chỉ khiến con người ta cảm thấy mệt mỏi.Nó sớm chìm vào giấc ngủ.
-Dâu...Dâu...Dậy ăn cơm đi con ( Dâu là nickname của nó,thường đc gọi ở nhà)_mẹ nó lay người nó
-C..on...ko..ăn đâu..._nó ngái ngủ trl mẹ
-Vậy thì bao giờ đói thì xuống ăn nhé,mẹ pải ra ngoài một lát_mẹ nó ns
-Dạ,mẹ đi cẩn thận_nó trl rồi tiếp tục ngủ
Cuối cùng cái bao tử cx trống rỗng và réo inh ỏi.Nó dậy và mò xuống bếp.Ăn đc có một bát cơm,rồi nó đi ra phòng khách xem tivi.Đang xem thì đt bàn reo lên.
-Alo,ai vậy ạ?_Nó lễ phép nghe
-Là Dâu,hả con?_Ba nó hỏi
-Dạ_nó
-Mẹ con đâu?_Ba nó
-Mẹ con ra ngoài rồi ạ,có chuyện gì ko ba?_Nó
-À...Ba để quên một tập tài liệu quan trọng ở nhà...nhưng mẹ con lại ko có ở nhà..._ba nó giải thih
-Thế ba để con đem đến cho ba nhé?_nó hớn hở nhận việc
-Thôi ko cần đâu,ba về lấy là đc rồi_ba nó ns
-Ba này thì..con gái ba lớn từng này tuổi rồi mà chẳng lm đc gì cả,thui ba để con mang đến cho_Nó nũng nịu
-uk,ba để trên bàn,cuốn màu xanh ấy_ba nó đồng ý rồi bảo nó
-dạ,ba cứ yên tâm đi để con lm cho_nó tươi cười nhận việc
Vào phòng của ba mẹ nó.Bàn lm việccủa ba nó chất đầy giấy tờ.Nó tìm thấy hai cuốn màu xanh giống hệt nhau.Nó cx chẳng ngốc là ko pik lm thế nào nữa.Chạy ra phòng khách,cầm cái đt bàn lên và gọi lại cho ba nó.
-sao thế con?_ba nó hỏi
-Có tận hai cuốn giống nhau,là cuốn nào ạ?_nó hỏi
-Con mở từng cuốn ra xem,có mấy tờ giấy ghi :''....'' thì đây là tập tài liệu ba cần_ba nó nhắc nó
-Dạ,con pik rồi_nó ns rồi tắt máy
Mở từng cuốn ra xem,đúng lk đó có một tờ giấy rơi xuống.Nó nhặt lên và nhận ra:"GIẤY XÉT NGHIỆM'' người xét nghiệm lại chính là nó.Kết quả xét nghiệm là:Nó mắc bệnh máu trắng giai đoạn đầu
-M-mẹ lm sao thế,sao mẹ lại khóc?_nó mệt mỏi hỏi
-À...mẹ ko sao đâu_Bà Loan vừa lau nước mắt vừa ns vs nó
-Sao con lại ở trg này hả mẹ,con đang lm bài kiểm tra ở trường kia mà?_Nó lại hỏi tiếp
-Cô giáo chủ nhiệm của con ns là con ngất trg giờ kiểm tra.._mẹ nó trl
-Con lại ''say nắng'' hả mẹ?-Nó hỏi rồi cười nhạt
-U..à-uk..._mẹ nó trl khó khăn
-Mẹ ơi,con đói rồi về nhà thôi_nó ns rồi ngồi dậy
-uk_mẹ nó
...Nhà nó...
-con lên phòng nghỉ đi,mẹ đi mua đồ về nấu bữa trưa_mẹ nó ns
-dạ_nó trl rồi đi lên phòng
Căn phòng của nó,pải ns là rất đẹp.Cả phòng sơn màu hồng nhạt,rèm cửa cùng màu.Cái giường bày đầy sách vở của nó cx đc dọn dẹp sạch sẽ và ngăn nắp.Nó nằm dài lên giường và nghĩ về những điều xảy ra ngày hôm nay.Dạo này,nó hay cảm thấy mệt mỏi,chán ăn và thường xem pải nhập viện.Hỏi mẹ thì mẹ nó chỉ trl rằng nó bị''say nắng''.Nó ko hiểu ''say nắng'' kiểu gì mà kì lạ thế?Nó ko tin.suy nghĩ miên man cx chỉ khiến con người ta cảm thấy mệt mỏi.Nó sớm chìm vào giấc ngủ.
-Dâu...Dâu...Dậy ăn cơm đi con ( Dâu là nickname của nó,thường đc gọi ở nhà)_mẹ nó lay người nó
-C..on...ko..ăn đâu..._nó ngái ngủ trl mẹ
-Vậy thì bao giờ đói thì xuống ăn nhé,mẹ pải ra ngoài một lát_mẹ nó ns
-Dạ,mẹ đi cẩn thận_nó trl rồi tiếp tục ngủ
Cuối cùng cái bao tử cx trống rỗng và réo inh ỏi.Nó dậy và mò xuống bếp.Ăn đc có một bát cơm,rồi nó đi ra phòng khách xem tivi.Đang xem thì đt bàn reo lên.
-Alo,ai vậy ạ?_Nó lễ phép nghe
-Là Dâu,hả con?_Ba nó hỏi
-Dạ_nó
-Mẹ con đâu?_Ba nó
-Mẹ con ra ngoài rồi ạ,có chuyện gì ko ba?_Nó
-À...Ba để quên một tập tài liệu quan trọng ở nhà...nhưng mẹ con lại ko có ở nhà..._ba nó giải thih
-Thế ba để con đem đến cho ba nhé?_nó hớn hở nhận việc
-Thôi ko cần đâu,ba về lấy là đc rồi_ba nó ns
-Ba này thì..con gái ba lớn từng này tuổi rồi mà chẳng lm đc gì cả,thui ba để con mang đến cho_Nó nũng nịu
-uk,ba để trên bàn,cuốn màu xanh ấy_ba nó đồng ý rồi bảo nó
-dạ,ba cứ yên tâm đi để con lm cho_nó tươi cười nhận việc
Vào phòng của ba mẹ nó.Bàn lm việccủa ba nó chất đầy giấy tờ.Nó tìm thấy hai cuốn màu xanh giống hệt nhau.Nó cx chẳng ngốc là ko pik lm thế nào nữa.Chạy ra phòng khách,cầm cái đt bàn lên và gọi lại cho ba nó.
-sao thế con?_ba nó hỏi
-Có tận hai cuốn giống nhau,là cuốn nào ạ?_nó hỏi
-Con mở từng cuốn ra xem,có mấy tờ giấy ghi :''....'' thì đây là tập tài liệu ba cần_ba nó nhắc nó
-Dạ,con pik rồi_nó ns rồi tắt máy
Mở từng cuốn ra xem,đúng lk đó có một tờ giấy rơi xuống.Nó nhặt lên và nhận ra:"GIẤY XÉT NGHIỆM'' người xét nghiệm lại chính là nó.Kết quả xét nghiệm là:Nó mắc bệnh máu trắng giai đoạn đầu
/23
|