Chương 2: Móc mắt
"A a a!!! —— Mắt của tôi, mắt của tôi! Mắt của tôi!!!" Cơn đau thấu tim từ sâu thẳm linh hồn truyền đến khắp cơ thể, khiến người đàn ông cao gầy lập tức mất đi sức chiến đấu, che hai mắt, một tay khuỵu xuống, đau đớn giãy giụa!
Mái tươi đỏ thẫm chảy xuống từ ngón tay của đối phương, nhỏ thành vũng dưới cơ thể của Cố Như Vân hòa làm một với máu trong vũng nước…..
Người đàn ông cao gầy đau đớn kêu gào, điên cuồng phẫn nộ rít gào: "A a a!!! —— giết cô ta đi! Lão Nhị giết cô ta đi, lão nhị anh mau giúp em giết cô ta đi! Đau quá, em đau quá! Mắt của em!"
Tiếng kêu thảm thiết thê lương của đối phương vang vọng khắp căn nhà gỗ bỏ hoang, nghe rợn cả người!
Người đàn ông cao gầy đau đớn lăn lộn đến run rẩy cả người khiến người đàn ông cường tráng đứng bên cạnh trợn mắt há hốc mồm, bật người phản ứng lại, lấy ra một con dao ngắn ở thắt lưng, vẻ mặt dữ tợn nhằm về phía Cố Như Vân!
"Ả đàn bà thối chết tiệt này, lại dám làm anh em của tao bị thương! Đã thế mày cứ lấy mạng để bồi thường đi!"
"Khụ khụ khụ, muốn moi tim của tôi? Cũng phải nhìn xem anh có mạng này hay không! . . . . . ." Cố Như Vân yếu ớt ho khan hai tiếng, gương mặt tái nhợt hiện lên nụ cười lạnh thấu xương, âm thanh khàn vô cùng, trong mắt lộ ra sự sắc lạnh.
Trước khi thân thể này thuộc về cô đã bị hai người đàn ông trước mắt này hung hăng đánh đập, bị đánh khiến cả người da tróc thịt bong vết thương chồng chất, cô chỉ khẽ cử động ngón tay cũng có thể đau đến đầu đầy mồ hôi! Hơn nữa Cố Như Vân đã nhiều năm chưa từng luyện tập, cả người thoạt nhìn càng thêm chật vật!
Cố Như Vân hấp hối, dáng vẻ run rẩy, cho dù cô có buông ra những lời độc ác, cũng không khiến người ta để ở trong lòng.
Người đàn ông cường tráng nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt dữ tợn, anh ta cười lạnh liên tục, lỗ mũi phập phồng, cầm dao đâm vào đầu Cố Như Vân, vừa đâm vừa hét lên giận dữ: "Chẳng những tao phải moi tim mày, mà ngay cả gan của mày, thận của mày, tao cũng muốn moi ra bán hết!"
Một cặp giác mạc trị giá 10 vạn, một quả tim giá 150 vạn, giá gan, thận cũng không thấp, đều là tiền!
Người đàn ông cường tráng nhe răng cười, anh ta phải moi hết tất cả nội tạng của người phụ nữ thối tha trước mắt này đi bán hết! Cho dù nội tạng kia trong chốc lát không thể tìm được người mua thích hợp cũng chả sao, vì dám tổn thương anh em của anh ta, tất phải trả giá! Anh ta muốn làm cho người phụ nữ trước mặt này chết không toàn thây!
Nhưng ngay lúc người đàn ông cường tráng lao xuống, muốn một dao đâm vào đầu của Cố Như Vân thì không biết từ khi nào Cố Như Vân đã lặng lẽ cầm thanh côn dính máu rơi ở bên kia lên!
Trong chớp nhoáng, Cố Như Vân bình tĩnh nhìn người đàn ông kia xông tới, cổ tay phải quay một cái, ngay lúc người đàn ông cường tráng kia vọt tới phía trước, hai mắt Cố Như Vân nhíu lại, thanh côn dính đầy máu tươi trong tay đâm vào chỗ sườn ba tấc trên bàn chân trái của người đàn ông cường tráng kia một góc thẳng tắp đến kỳ lạ—— Phập!!!
Một tiếng trầm đục vang lên!
Tốc độ của người đàn ông cường tráng vốn rất mạnh, nhưng bàn chân tê rần, lao thẳng vào bên cạnh người đàn ông cao gầy!
Con dao ngắn trong tay của người đàn ông cường tráng bất ngờ lao thẳng vào lưng của người đàn ông cao gầy!
Phụt ——!
Máu bắn tung tóe!
………..
/704
|