Thấy Thùy Vân cứ không nói không rằng cứ im lặng ăn cả buổi tối, Lý Cảnh cố nén tiếng thở dài. Cứ nghĩ hôm nay đưa cô ra ngoài tạo không khí cho 2 người thế mà không ngờ lại gặp Hồng Ngân ở nơi này, nếu không phải vì chính cô lên tiếng mời cô ta lại và giữ thái độ lịch sự xã giao thì anh cũng đã từ chối khéo. Anh gọi người phục vụ lại và nói nhỏ vào tai anh ta.
Ken lên tiếng - “Có chuyện gì sao?”
Lý Cảnh mỉm cười lịch sự với đôi uyên ương đối diện - “E là tối rồi, chúng tôi nên về sớm. Hôm nay trò chuyện với hai người rất thú vị.”
Anh chàng ca sĩ mỉm cười xã giao lại – “Tôi hiểu. Thật sự hôm nay có thể gặp và nói chuyện với anh đúng là thật hân hạnh. Hy vọng lần sau gặp mặt có thời gian hơn”. Dù sao người này có quen biết thêm chỉ có lợi chứ không hại cho tiền đồ của anh.
Chết tiệt, cái màn này sao gay bỏ mẹ thế này. Đúng rồi, nam chính kết hợp nam phụ là xu hướng thời đại.
Người phục vụ đi tới bàn mọi người đưa 1 chiếc hộp tới, Lý Cảnh vui vẻ cầm lấy và nói.
“Cảm ơn. Có gì thanh toán giúp tôi”. Sau đó anh từ tốn đưa thẻ tín dụng cho anh ta.
“Không cần đâu, bữa ăn này chúng tôi sẽ trả tiền.” – Ken lên tiếng.
Lý Cảnh mỉm cười xã giao – “Có mấy khi tôi được vinh hạnh được trò chuyện cùng 2 siêu sao như 2 người chứ? Đừng để tâm.”
Ken cười nhạt – “Vậy lần này làm phiền anh. Cảm ơn.”
Khốn thiệt, nhìn 2 anh khách sáo qua lại đau tim quá. Hay là mình đi lộn kịch bản rồi, đây là đam mỹ trá hình.
Hồng Ngân nhìn hộp đồ mà người phục vụ mang tới thì có phần tò mò, cô lên tiếng hỏi – “Đây là...”
“Là phần ban nãy anh gọi cho Thùy Vân” – Lý Cảnh nhìn Thùy Vân dịu dàng nói.
Hồng Ngân nhìn thấy thái độ người bạn trai cũ dành cho cô gái này thì hiểu tất cả. Anh chàng này thay đổi thật rồi, từ trước đến nay chưa từng quan tâm 1 cô gái nào như thế. Thật sự có chút tiếc nuối khi mất 1 người như anh ta nhưng biết làm sao được, người chủ động là người này mà. Anh ta là 1 kẻ luôn tuyệt tình và bình thản như lúc chia tay cô. Mà chứng kiến sự quan tâm này đúng là có chút khó chịu thật
Hồng Ngân mỉm cười – “Em hiểu rồi.”
Lý Cảnh sau khi nhận lại thẻ từ người phục vụ thì tạm biệt đôi tiên đồng ngọc nữ trước mặt và nắm tay Thùy Vân kéo đi. Thật sự anh không muốn chứng kiến cô gái này khó xử như hiện giờ nữa.
“Chuyện gì nữa đây anh hai?” – Thùy Vân rủa thầm. Dù sao kế hoạch của cô đã thành công bước đầu.
Lý Cảnh kéo cô nhét vào xe và leo lên vị trí tài xế của mình lăn bánh.
“Có thể là hôm nay máu lên não chậm nên em ngu ra nên không biết chuyện gì đang diễn ra. Nãy giờ hình như 3 người các anh nói chuyện vui vẻ mà sao tự dưng lên cơn vậy?” – Thùy Vân lên tiếng. Kẻ này luôn hành động bất thường và khó hiểu, khó mà gãi quá.
Lý Cảnh lạnh lùng nói – “Nếu em không thích thì đừng ngồi đó.”
Hả? Không hề. Mọi chuyện đang diễn ra đúng kế hoạch của tôi mà.
“Anh không muốn ăn uống mà em cứ ngồi im lặng như người thừa như thế.”
Thùy Vân ngẩn người ra.
Đúng rồi, tên này galant bẩm sinh. Đệch, hèn chi mấy em gái trong truyện tranh hay phim ảnh lúc nào cũng đổ mấy anh yandere – kun từ đầu phim.
“Cảm ơn” – Thùy Vân lên tiếng – “Mà giờ chúng ta đi đâu đây?”
“Chắc là đi về nhà. Giờ này mà ăn uống gì nữa. - anh ngập ngừng – …mà anh nghĩ có chuyện cần nói với em.
Nói đi !
Hồng Ngân từng là bạn gái cũ của anh . Thùy Vân là 1 cô gái thông minh, không nói có lẽ sau này cô cũng biết thôi thì anh tự khai thật.
Ừ. - cô hờ hững đáp. Thông tin này cô biết từ kiếp nào, cần gì thông báo chứ?
Nhìn thái độ hờ hững không quan tâm của cô gái này, không hiểu sao Lý Cảnh thấy không vui. Ít nhất cô nên có chút phản ứng sao lại thế này ?
Mà này… - Thùy Vân nhìn phần đồ ăn đem về - Giờ có về sớm thì tiếc quá mà anh chưa ăn gì nhiều hay giờ tới lượt em khao anh ha ?
Hả ?
View thì chắc không lung linh như của anh nhưng chắc cũng tạm gọi là thức ăn Tây view bờ sông đó . Đằng nào người này cũng phối hợp diễn xuất cùng cô nên có thứ gọi là cát sê cho phải phép.
Hả ? - Lý Cảnh nhìn cô khó hiểu.
Thùy Vân ra lệnh - Dừng lại ở KFC trước mặt đi. Anh cứ ở ngoài, lần này em khao cho.
Lỳ Cảnh máy móc làm theo lời cô gái này không ý kiến. Sau khi đến KFC cô rinh 1 đống đồ ăn ra lại kêu anh lên xe chạy tiếp. Điểm dừng cuối cùng là 1 công viên nhỏ ở bờ sông, trước mặt là con sông Sài Gòn. Thùy Vân lấy hết đồ ăn ra và kéo anh ra 1 băng ghế đá.
Đây đúng chuẩn thức ăn Tây, view sông đó chứ? - cô cười ranh ma. Thùy Vân cảm thấy mình không được gì mà chỉ được cái quen nhiều người thần thánh mà bạn thân cô Kiều My là 1 người cực kỳ có tố chất thần thánh. Con nhỏ này hơi làm chuyện thiếu suy nghĩ 1 chút nhưng lúc nào cũng thấy được những nét đẹp bình dị không ai nhận ra và chỗ này là 1 phát hiện của cô nàng.
Lý Cảnh nhìn cô ngẩn người rồi bật cười – «Đúng thật là thức ăn Tây, view bờ sông.
Thùy Vân đưa bịch thức ăn cho anh – Anh mời đồ ăn Pháp, giờ em bao lại đồ ăn Mỹ. Coi như hòa. Nãy view thành phố giờ em cho anh ngắm view sông lại cũng là kẻ tám lạng người nửa cân đúng không ?
Lý Cảnh nhận bịch thức ăn KFC rồi cởi áo khoác ra, ngồi ăn ngon lành miếng bánh hamburger, thỉnh thoảng lại bật cười – Cũng không tồi . Thật sự anh chưa bao giờ đánh giá cao mấy thứ thức ăn nhanh này nhưng không hiểu vì sao hôm nay lại thấy nó ngon đến thế.
Cô liếc nhìn người đàn ông bên cạnh thấy nực cười thật. Đúng là người này trẻ con thật, tổng tiền cô tốn chỉ có gần 100 nghìn sao lại ăn như thể mỹ vị cung đình thế này. Cái này gọi là ăn nhân sâm quen lại đâm ra thèm củ cải muối sao ?
Mà cái món gan ngỗng đó ngon thì ngon thật mà không phải gu của em - Thùy Vân ngửa mặt lên nhìn bầu trời lơ đãng nói. Sau đó cô mở phần thức ăn Lý Cảnh kêu nhân viên nhà hàng gói về dùng nĩa đưa lên môi. Hai người hoàn toàn không hợp nhau, hy vọng anh ta hiểu ý cô.
Anh thấy thức ăn nhanh cũng ngon đó chứ. - Lý Cảnh thản nhiên đáp.
Lâu rồi anh mới thoải mái như thế. Nếu ngày nào cũng như bây giờ thì tốt quá. Không lo nghĩ, không hoài nghi chỉ đơn thuần ở bên nhau như thế này thôi.
…
Thùy Vân mở máy tính, lên facebook đăng nhập mấy tài khoản ảo cô mới tạo và like mấy tấm hình ngày xưa của Hồng Ngân cùng Lý Cảnh.
Bước thứ nhất gợi lại tình cũ, cho 2 người gặp nhau và để 1 chút cảm xúc trong lòng họ. Bước thứ hai khuếch đại cảm xúc đó lên bằng cách gợi lại kỷ niệm xưa, công cụ chính là hình ảnh, không gian,… Điều thuận lợi cho kế hoạch này là Hồng Ngân là người của công chúng, lượng người hâm mộ nhiều nên càng tiện cho cô trà trộn hơn. Chuyện còn lại là của tay sai cô làm việc.
Cái khó là làm sao gợi lại cô gái kia cho tên Lý Cảnh sa ngã đây. Hôm nay nhìn có vẻ hắn ta không hề bị tác động bởi hình ảnh đối lập của cô gái thần thánh kia và sự tầm thường của cô. Nếu bí quá thì đành sử dụng thủ đoạn đê tiện nhất vậy mà nếu có làm thật thì anh ta cũng chả mất mát gì.
…
Hồng Ngân nhìn lên màn hình điện thoại kiểm tra thông tin thì thấy thông báo của Facebook. Chuyện này không có gì là lạ với người của công chúng như cô nhưng kỳ lạ lại có người like mấy bức ảnh cũ rích của cô và người bạn trai cũ. Hai người trùng hợp gặp nhau 2 lần chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi lại thêm chuyện này. Cái này gọi là tình cũ không rủ cũng đến sao ?
Nhảm nhí ! - Hồng Ngân cười nhạt mà trong lòng nhớ lại hình ảnh Lý Cảnh lấy khăn lau cho miệng cho cô gái kia.
Ken là người thực tế, cô cũng như thế. Hai người lăn lộn thế giới này bao nhiêu năm lại gần 30 tuổi sao lại làm mấy hành động trẻ con như thế chứ ? Bình thường đóng kịch cho công chúng xem chưa đủ sao ? Ba cái chuyện như thế chỉ là thứ cho mấy đứa em gái mới lớn mơ mộng. Hồng Ngân bấm xóa ngay bức ảnh đó.
…
Tôi đã làm theo ý cô. Đột nhập vào phim trường moi đống tạp chí cũ có hình ảnh của họ lên để hớ hên ở phòng nghỉ của cô Ngân bên cạnh đó xịt 1 đống nước hoa mà tên bạn trai cô sử dụng trong một số nơi cô ta hay lui tới.
Đưa mắt nhìn tin nhắn của Hoàng Trí, Thùy Vân có phần tò mò về thân thế người này hơn. Đáng ra ban đầu cô nên hỏi anh chàng này làm ở tổ chức nào, thật sự hắn khá được việc dù thỉnh thoảng hơi khùng nói mấy câu thiếu muối nhưng thôi một trong các nguyên tắc sống bình yên của cô Biết càng nhiều càng chết sớm nên kệ đi. Tối ngày bị bắt cóc vì 2 anh em nhà họ Lý này, cô không muốn bị liên lụy thêm vì tên nội gián này nữa. Cuộc đời 1 đứa bình thường như cô từ khi gặp tên Lý Cảnh tại sao gặp toàn quái nhân truyền thuyết thế này.
…
Hồng Ngân không hiểu tại sao gần đây cô luôn tránh né mấy buổi tiệc có xác suất gặp bạn trai cũ của mình cao, không phải 2 người hoàn toàn không còn gì nữa sao ? Mà chả biết tại sao hình ảnh người này dạo gần đây cứ lảng vảng xung quanh cô, từ mạng xã hội đến mấy tờ báo cũ rích hay ba cái mùi nước hoa anh ta sử dụng ám ảnh cô liên tục.
Mình là người trưởng thành, có 1 người bạn trai phù hợp không thể nào suy nghĩ linh tinh được - cô thầm nhắc nhở bản thân – Bên cạnh đó, anh ta đã có người mới . Hồng Ngân nhớ tới Thùy Vân, cô gái này bề ngoài có gì đó thật tầm thường nhưng tại sao lại có thể làm Lý Cảnh hành xử như thế chứ ? Nếu thế thì cô nàng này tất không đơn giản nhưng cô không thể giải thích được cái sự mưu mô của cô gái này ở đâu ?
Hôm ấy do bận tiếp chuyện cùng 2 người đàn ông, cô không để ý mấy Thùy Vân mà chỉ thấy cô ta im lặng ăn. Hành động người này không chút gì đáng nói, đúng hơn là hoàn toàn bình thường không hề gây chú ý đến mức kỳ lạ. Bình thường không phải 1 cô gái khi bị 1 cô gái khác áp chế khí thế như ngày hôm đó nên có chút nộ khí ghen tỵ hay sao ? Đặc biệt bên bạn trai mình mà tại sao cô gái này không hề có chút động tình nào ? Phải nói là hoàn toàn thản nhiên xem như không có gì. Ngày hôm đó, người hoàn toàn bị động là cô.
Bất giác, Hồng Ngân đưa mắt nhìn lướt buổi tiệc mà cô được mời tham gia thì thấy người mà cô không muốn gặp nhất hiện giờ.
Chết tiệt, anh ta làm gì ở đây chứ ?
Thấy ánh mắt 2 bên giao nhau, cô gật đầu chào anh và đưa mắt tìm cô gái kia. Không hiểu sao không thấy cô gái này bên cạnh anh ta, Hồng Ngân thấy chút nhẹ lòng.
Cô tiến đến gần anh lên tiếng – Không ngờ lại gặp anh ở đây ?
Trùng hợp thật. - Lý Cảnh cười lịch sự - Mà thế giới này nhỏ quá nhỉ.
Hồng Ngân nghiêng đầu mỉm cười ngọt ngào – Chúng ta có duyên thật . Tại sao hành động và lời nói của cô lại đậm mùi câu anh ta thế này ? Chết tiệt, không kiểm soát được.
Chúng ta đều là người của công chúng mà, gặp nhau là chuyện thường tình. - Lý Cảnh đáp trả. Một lời nói khẳng định lại mối quan hệ của hai người. Tự dưng nhớ lại thái độ bàng quan không để tâm của Thùy Vân đâm ra hơi khó chịu, cô gái này chưa bao giờ nhận ra anh có sức hút hay sao mà tại sao người như anh lại ghen cùng 1 thằng nhóc bí ẩn có mối quan hệ mập mờ với cô ta chứ ? Nếu thế thì anh nên cho cô gái này biết sức hấp dẫn của mình. Anh nói tiếp – Chúng ta dùng 1 ly chứ ?
Thùy Vân này gần đây đã mở lòng với anh. Dựa vào anh nhiều hơn không còn khí thế vũ trang như ban đầu nữa. Cười nhiều hơn. Nói nhảm nhiều hơn. Lại bằng lòng nghe lời anh nhiều hơn. Nếu anh không thể giữ lấy cô tại sao không để cô tự buộc mình vào anh ?
Nếu không thể chống thì thuận vậy.
Lý Cảnh nhớ lại lời của cô thì bật cười – Em nói đúng.
Hồng Ngân nhìn thấy thái độ quái dị của người đàn ông đối diện thì có chút khó hiểu trong lòng, hai người chia tay nhau không lâu sao người này lại thay đổi kỳ quái như thế này chứ ? Mới nghiêm túc sao tự dưng bật cười chả có lý do.
Cô mỉm cười – Thôi được.
Ken lên tiếng - “Có chuyện gì sao?”
Lý Cảnh mỉm cười lịch sự với đôi uyên ương đối diện - “E là tối rồi, chúng tôi nên về sớm. Hôm nay trò chuyện với hai người rất thú vị.”
Anh chàng ca sĩ mỉm cười xã giao lại – “Tôi hiểu. Thật sự hôm nay có thể gặp và nói chuyện với anh đúng là thật hân hạnh. Hy vọng lần sau gặp mặt có thời gian hơn”. Dù sao người này có quen biết thêm chỉ có lợi chứ không hại cho tiền đồ của anh.
Chết tiệt, cái màn này sao gay bỏ mẹ thế này. Đúng rồi, nam chính kết hợp nam phụ là xu hướng thời đại.
Người phục vụ đi tới bàn mọi người đưa 1 chiếc hộp tới, Lý Cảnh vui vẻ cầm lấy và nói.
“Cảm ơn. Có gì thanh toán giúp tôi”. Sau đó anh từ tốn đưa thẻ tín dụng cho anh ta.
“Không cần đâu, bữa ăn này chúng tôi sẽ trả tiền.” – Ken lên tiếng.
Lý Cảnh mỉm cười xã giao – “Có mấy khi tôi được vinh hạnh được trò chuyện cùng 2 siêu sao như 2 người chứ? Đừng để tâm.”
Ken cười nhạt – “Vậy lần này làm phiền anh. Cảm ơn.”
Khốn thiệt, nhìn 2 anh khách sáo qua lại đau tim quá. Hay là mình đi lộn kịch bản rồi, đây là đam mỹ trá hình.
Hồng Ngân nhìn hộp đồ mà người phục vụ mang tới thì có phần tò mò, cô lên tiếng hỏi – “Đây là...”
“Là phần ban nãy anh gọi cho Thùy Vân” – Lý Cảnh nhìn Thùy Vân dịu dàng nói.
Hồng Ngân nhìn thấy thái độ người bạn trai cũ dành cho cô gái này thì hiểu tất cả. Anh chàng này thay đổi thật rồi, từ trước đến nay chưa từng quan tâm 1 cô gái nào như thế. Thật sự có chút tiếc nuối khi mất 1 người như anh ta nhưng biết làm sao được, người chủ động là người này mà. Anh ta là 1 kẻ luôn tuyệt tình và bình thản như lúc chia tay cô. Mà chứng kiến sự quan tâm này đúng là có chút khó chịu thật
Hồng Ngân mỉm cười – “Em hiểu rồi.”
Lý Cảnh sau khi nhận lại thẻ từ người phục vụ thì tạm biệt đôi tiên đồng ngọc nữ trước mặt và nắm tay Thùy Vân kéo đi. Thật sự anh không muốn chứng kiến cô gái này khó xử như hiện giờ nữa.
“Chuyện gì nữa đây anh hai?” – Thùy Vân rủa thầm. Dù sao kế hoạch của cô đã thành công bước đầu.
Lý Cảnh kéo cô nhét vào xe và leo lên vị trí tài xế của mình lăn bánh.
“Có thể là hôm nay máu lên não chậm nên em ngu ra nên không biết chuyện gì đang diễn ra. Nãy giờ hình như 3 người các anh nói chuyện vui vẻ mà sao tự dưng lên cơn vậy?” – Thùy Vân lên tiếng. Kẻ này luôn hành động bất thường và khó hiểu, khó mà gãi quá.
Lý Cảnh lạnh lùng nói – “Nếu em không thích thì đừng ngồi đó.”
Hả? Không hề. Mọi chuyện đang diễn ra đúng kế hoạch của tôi mà.
“Anh không muốn ăn uống mà em cứ ngồi im lặng như người thừa như thế.”
Thùy Vân ngẩn người ra.
Đúng rồi, tên này galant bẩm sinh. Đệch, hèn chi mấy em gái trong truyện tranh hay phim ảnh lúc nào cũng đổ mấy anh yandere – kun từ đầu phim.
“Cảm ơn” – Thùy Vân lên tiếng – “Mà giờ chúng ta đi đâu đây?”
“Chắc là đi về nhà. Giờ này mà ăn uống gì nữa. - anh ngập ngừng – …mà anh nghĩ có chuyện cần nói với em.
Nói đi !
Hồng Ngân từng là bạn gái cũ của anh . Thùy Vân là 1 cô gái thông minh, không nói có lẽ sau này cô cũng biết thôi thì anh tự khai thật.
Ừ. - cô hờ hững đáp. Thông tin này cô biết từ kiếp nào, cần gì thông báo chứ?
Nhìn thái độ hờ hững không quan tâm của cô gái này, không hiểu sao Lý Cảnh thấy không vui. Ít nhất cô nên có chút phản ứng sao lại thế này ?
Mà này… - Thùy Vân nhìn phần đồ ăn đem về - Giờ có về sớm thì tiếc quá mà anh chưa ăn gì nhiều hay giờ tới lượt em khao anh ha ?
Hả ?
View thì chắc không lung linh như của anh nhưng chắc cũng tạm gọi là thức ăn Tây view bờ sông đó . Đằng nào người này cũng phối hợp diễn xuất cùng cô nên có thứ gọi là cát sê cho phải phép.
Hả ? - Lý Cảnh nhìn cô khó hiểu.
Thùy Vân ra lệnh - Dừng lại ở KFC trước mặt đi. Anh cứ ở ngoài, lần này em khao cho.
Lỳ Cảnh máy móc làm theo lời cô gái này không ý kiến. Sau khi đến KFC cô rinh 1 đống đồ ăn ra lại kêu anh lên xe chạy tiếp. Điểm dừng cuối cùng là 1 công viên nhỏ ở bờ sông, trước mặt là con sông Sài Gòn. Thùy Vân lấy hết đồ ăn ra và kéo anh ra 1 băng ghế đá.
Đây đúng chuẩn thức ăn Tây, view sông đó chứ? - cô cười ranh ma. Thùy Vân cảm thấy mình không được gì mà chỉ được cái quen nhiều người thần thánh mà bạn thân cô Kiều My là 1 người cực kỳ có tố chất thần thánh. Con nhỏ này hơi làm chuyện thiếu suy nghĩ 1 chút nhưng lúc nào cũng thấy được những nét đẹp bình dị không ai nhận ra và chỗ này là 1 phát hiện của cô nàng.
Lý Cảnh nhìn cô ngẩn người rồi bật cười – «Đúng thật là thức ăn Tây, view bờ sông.
Thùy Vân đưa bịch thức ăn cho anh – Anh mời đồ ăn Pháp, giờ em bao lại đồ ăn Mỹ. Coi như hòa. Nãy view thành phố giờ em cho anh ngắm view sông lại cũng là kẻ tám lạng người nửa cân đúng không ?
Lý Cảnh nhận bịch thức ăn KFC rồi cởi áo khoác ra, ngồi ăn ngon lành miếng bánh hamburger, thỉnh thoảng lại bật cười – Cũng không tồi . Thật sự anh chưa bao giờ đánh giá cao mấy thứ thức ăn nhanh này nhưng không hiểu vì sao hôm nay lại thấy nó ngon đến thế.
Cô liếc nhìn người đàn ông bên cạnh thấy nực cười thật. Đúng là người này trẻ con thật, tổng tiền cô tốn chỉ có gần 100 nghìn sao lại ăn như thể mỹ vị cung đình thế này. Cái này gọi là ăn nhân sâm quen lại đâm ra thèm củ cải muối sao ?
Mà cái món gan ngỗng đó ngon thì ngon thật mà không phải gu của em - Thùy Vân ngửa mặt lên nhìn bầu trời lơ đãng nói. Sau đó cô mở phần thức ăn Lý Cảnh kêu nhân viên nhà hàng gói về dùng nĩa đưa lên môi. Hai người hoàn toàn không hợp nhau, hy vọng anh ta hiểu ý cô.
Anh thấy thức ăn nhanh cũng ngon đó chứ. - Lý Cảnh thản nhiên đáp.
Lâu rồi anh mới thoải mái như thế. Nếu ngày nào cũng như bây giờ thì tốt quá. Không lo nghĩ, không hoài nghi chỉ đơn thuần ở bên nhau như thế này thôi.
…
Thùy Vân mở máy tính, lên facebook đăng nhập mấy tài khoản ảo cô mới tạo và like mấy tấm hình ngày xưa của Hồng Ngân cùng Lý Cảnh.
Bước thứ nhất gợi lại tình cũ, cho 2 người gặp nhau và để 1 chút cảm xúc trong lòng họ. Bước thứ hai khuếch đại cảm xúc đó lên bằng cách gợi lại kỷ niệm xưa, công cụ chính là hình ảnh, không gian,… Điều thuận lợi cho kế hoạch này là Hồng Ngân là người của công chúng, lượng người hâm mộ nhiều nên càng tiện cho cô trà trộn hơn. Chuyện còn lại là của tay sai cô làm việc.
Cái khó là làm sao gợi lại cô gái kia cho tên Lý Cảnh sa ngã đây. Hôm nay nhìn có vẻ hắn ta không hề bị tác động bởi hình ảnh đối lập của cô gái thần thánh kia và sự tầm thường của cô. Nếu bí quá thì đành sử dụng thủ đoạn đê tiện nhất vậy mà nếu có làm thật thì anh ta cũng chả mất mát gì.
…
Hồng Ngân nhìn lên màn hình điện thoại kiểm tra thông tin thì thấy thông báo của Facebook. Chuyện này không có gì là lạ với người của công chúng như cô nhưng kỳ lạ lại có người like mấy bức ảnh cũ rích của cô và người bạn trai cũ. Hai người trùng hợp gặp nhau 2 lần chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi lại thêm chuyện này. Cái này gọi là tình cũ không rủ cũng đến sao ?
Nhảm nhí ! - Hồng Ngân cười nhạt mà trong lòng nhớ lại hình ảnh Lý Cảnh lấy khăn lau cho miệng cho cô gái kia.
Ken là người thực tế, cô cũng như thế. Hai người lăn lộn thế giới này bao nhiêu năm lại gần 30 tuổi sao lại làm mấy hành động trẻ con như thế chứ ? Bình thường đóng kịch cho công chúng xem chưa đủ sao ? Ba cái chuyện như thế chỉ là thứ cho mấy đứa em gái mới lớn mơ mộng. Hồng Ngân bấm xóa ngay bức ảnh đó.
…
Tôi đã làm theo ý cô. Đột nhập vào phim trường moi đống tạp chí cũ có hình ảnh của họ lên để hớ hên ở phòng nghỉ của cô Ngân bên cạnh đó xịt 1 đống nước hoa mà tên bạn trai cô sử dụng trong một số nơi cô ta hay lui tới.
Đưa mắt nhìn tin nhắn của Hoàng Trí, Thùy Vân có phần tò mò về thân thế người này hơn. Đáng ra ban đầu cô nên hỏi anh chàng này làm ở tổ chức nào, thật sự hắn khá được việc dù thỉnh thoảng hơi khùng nói mấy câu thiếu muối nhưng thôi một trong các nguyên tắc sống bình yên của cô Biết càng nhiều càng chết sớm nên kệ đi. Tối ngày bị bắt cóc vì 2 anh em nhà họ Lý này, cô không muốn bị liên lụy thêm vì tên nội gián này nữa. Cuộc đời 1 đứa bình thường như cô từ khi gặp tên Lý Cảnh tại sao gặp toàn quái nhân truyền thuyết thế này.
…
Hồng Ngân không hiểu tại sao gần đây cô luôn tránh né mấy buổi tiệc có xác suất gặp bạn trai cũ của mình cao, không phải 2 người hoàn toàn không còn gì nữa sao ? Mà chả biết tại sao hình ảnh người này dạo gần đây cứ lảng vảng xung quanh cô, từ mạng xã hội đến mấy tờ báo cũ rích hay ba cái mùi nước hoa anh ta sử dụng ám ảnh cô liên tục.
Mình là người trưởng thành, có 1 người bạn trai phù hợp không thể nào suy nghĩ linh tinh được - cô thầm nhắc nhở bản thân – Bên cạnh đó, anh ta đã có người mới . Hồng Ngân nhớ tới Thùy Vân, cô gái này bề ngoài có gì đó thật tầm thường nhưng tại sao lại có thể làm Lý Cảnh hành xử như thế chứ ? Nếu thế thì cô nàng này tất không đơn giản nhưng cô không thể giải thích được cái sự mưu mô của cô gái này ở đâu ?
Hôm ấy do bận tiếp chuyện cùng 2 người đàn ông, cô không để ý mấy Thùy Vân mà chỉ thấy cô ta im lặng ăn. Hành động người này không chút gì đáng nói, đúng hơn là hoàn toàn bình thường không hề gây chú ý đến mức kỳ lạ. Bình thường không phải 1 cô gái khi bị 1 cô gái khác áp chế khí thế như ngày hôm đó nên có chút nộ khí ghen tỵ hay sao ? Đặc biệt bên bạn trai mình mà tại sao cô gái này không hề có chút động tình nào ? Phải nói là hoàn toàn thản nhiên xem như không có gì. Ngày hôm đó, người hoàn toàn bị động là cô.
Bất giác, Hồng Ngân đưa mắt nhìn lướt buổi tiệc mà cô được mời tham gia thì thấy người mà cô không muốn gặp nhất hiện giờ.
Chết tiệt, anh ta làm gì ở đây chứ ?
Thấy ánh mắt 2 bên giao nhau, cô gật đầu chào anh và đưa mắt tìm cô gái kia. Không hiểu sao không thấy cô gái này bên cạnh anh ta, Hồng Ngân thấy chút nhẹ lòng.
Cô tiến đến gần anh lên tiếng – Không ngờ lại gặp anh ở đây ?
Trùng hợp thật. - Lý Cảnh cười lịch sự - Mà thế giới này nhỏ quá nhỉ.
Hồng Ngân nghiêng đầu mỉm cười ngọt ngào – Chúng ta có duyên thật . Tại sao hành động và lời nói của cô lại đậm mùi câu anh ta thế này ? Chết tiệt, không kiểm soát được.
Chúng ta đều là người của công chúng mà, gặp nhau là chuyện thường tình. - Lý Cảnh đáp trả. Một lời nói khẳng định lại mối quan hệ của hai người. Tự dưng nhớ lại thái độ bàng quan không để tâm của Thùy Vân đâm ra hơi khó chịu, cô gái này chưa bao giờ nhận ra anh có sức hút hay sao mà tại sao người như anh lại ghen cùng 1 thằng nhóc bí ẩn có mối quan hệ mập mờ với cô ta chứ ? Nếu thế thì anh nên cho cô gái này biết sức hấp dẫn của mình. Anh nói tiếp – Chúng ta dùng 1 ly chứ ?
Thùy Vân này gần đây đã mở lòng với anh. Dựa vào anh nhiều hơn không còn khí thế vũ trang như ban đầu nữa. Cười nhiều hơn. Nói nhảm nhiều hơn. Lại bằng lòng nghe lời anh nhiều hơn. Nếu anh không thể giữ lấy cô tại sao không để cô tự buộc mình vào anh ?
Nếu không thể chống thì thuận vậy.
Lý Cảnh nhớ lại lời của cô thì bật cười – Em nói đúng.
Hồng Ngân nhìn thấy thái độ quái dị của người đàn ông đối diện thì có chút khó hiểu trong lòng, hai người chia tay nhau không lâu sao người này lại thay đổi kỳ quái như thế này chứ ? Mới nghiêm túc sao tự dưng bật cười chả có lý do.
Cô mỉm cười – Thôi được.
/85
|