1. Chuyện quà cáp…
“Chị nhớ 2 em muốn chết luôn đây này…” – Thùy Vân đưa ánh mắt bệnh hoạn nhìn 2 tiểu thiên thần ở “Liêu trai”.
“Cảm ơn…” – A Lợi lạnh nhạt đáp.
Cô mở ngay balo lấy 2 món quà đặc biệt lựa chọn cho 2 đứa nhóc này, hí hửng nói – “Quà này chị mua cho 2 em đó, cảm ơn luôn chuyện 2 đứa trông Miêu Miêu giùm chị.”
A Lợi và Tiểu Hoa nhận lấy 2 hộp quà rồi mở ra.
“Thích không?” – Thùy Vân mỉm cười hỏi, hai con tắc kè ướp khô tẩm màu này cô chọn dữ lắm mới có được, một xanh một hồng quá là hợp 2 tiểu thiên thần này.
A Lợi đưa mắt khinh bỉ nhìn cô rồi cúi xuống nhét con tắc kè vào miệng Miêu Miêu ra lệnh – “Mày đói rồi phải không? Ăn đi…”
Thùy Vân mở to mắt nhìn hành động cực phũ này của tiểu thiên thần.
Tiểu Hoa không buồn nhìn cô chỉ im lặng nắm đuôi con còn lại để trước mặt Miêu Miêu nhẹ nhàng hỏi – “Còn con nữa nè…”
Thùy Vân kinh ngạc lần hai, không ngờ 2 tiểu thiên thần này phũ như thế.
“Phụt…” – Lý Cảnh bật cười, anh biết ngay là người bình thường không thể nào thích mấy món này mà. Chắc Miêu Miêu của anh lần trước ăn luôn 2 bàn tay khỉ mà lão Bàng kia mua về làm quà luôn rồi… Mai mốt phải đưa đi làm sạch bụng nó mới được.
“Còn cái này là quà của anh…” – Lý Cảnh đưa một cái túi xách mua ở Tây Tạng cùng mấy gói đặc sản mua ở Trung Quốc cho A Lợi.
A Lợi nhìn gật đầu rồi liếc mắt nhìn ông Bàng và Thùy Vân nói – “Đây mới là quà của con người…”
2. Lần đầu đến tiệm chị Hân…
Thùy Vân mới bước vào cửa thì thấy ngay 2 bên 2 anh - Lý Thanh và Ken đang nhìn chằm chằm thù địch nhau. Cô vội bước ra khỏi tiệm mở điện thoại lên xem địa chỉ, đúng là nó rồi cơ mà…
Cô bước vào thì thấy cảnh tượng không hề thay đổi. Cô mới đi có gần 4 tháng mà sao như đi lạc kịch bản thế này…
“À, em tới rồi hả?” – Thùy Hân lên tiếng.
“Ừ… mà 2 người này là…”
Thùy Hân lạnh lùng nói – Kệ họ đi, chị không quen…
Sao tự dưng Thùy Vân thấy mình làm nữ phụ ngôn tình nữa rồi, chút Lý Cảnh tới thì cảnh tượng này còn khốn nạn hơn nữa à…
Chút … Lý Cảnh tới… Tụi em có chuyện muốn nói… - cô ngập ngừng.
Tụi em ? - Thùy Hân hỏi.
Em xin lỗi…
Chị tôn trọng quyết định của em - Thùy Hân nói – … đây chị mới thử một loại café mới, em có muốn thử không?”
Ừ…
Anh cũng muốn thử - Ken và Lý Thanh cùng tiến đến đứng đối diện Thùy Hân lên tiếng.
Anh tìm chỗ gửi xe nên hơi lâu… - Lý Cảnh mở cửa bước vào thấy cảnh tượng trước mặt liền bước ra đóng cửa rồi bước vào lại…
Cậu vào thử cafe luôn đi ! - Thùy Hân nói.
Thùy Hân từ tốn pha 4 ly cafe cho 4 người rồi hỏi – Thấy thế nào ?
Em thấy loại nào cũng như nhau thôi, không phân biệt được - Thùy Vân lên tiếng. Bắt cô phân biệt trà còn biết chứ café thì bó tay.
Đúng là thiếu thẩm vị… - Thùy Hân nhận xét.
Thật tuyệt vời, anh chưa từng uống loại café nào ngon đến thế… - Lý Thanh tán thưởng.
Quả là Thùy Hân mà, ngon hơn hẳn mấy chuỗi bên ngoài… - Ken khen tới tấp.
Thùy Hân không quan tâm, cô nhìn chăm chú người duy nhất ở đây có khả năng nhận xét café cô pha.
Nó có một chút đắng ngọt khó quên của hạt Villasarchi hậu chua thanh của hạt Geisha… - Lý Cảnh lên tiếng.
Biết thưởng thức… - Thùy Hân mỉm cười tán dương. Cô bắt đầu thích tên này rồi, đúng là hàng được đào tạo từ nhỏ có khác mà.
Nhưng nó chưa làm nổi bật hết cái ngon của cả 2 loại hạt… - Lý Cảnh nhận xét – … bên cạnh đó giá thành của 1 ly thế này khá cao.
Đó là chuyện tôi đang lo lắng…
Tôi nghĩ cô nên thay đổi tỷ lệ của 2 loại này và thêm một hạt phổ thông thứ 3 cho hạ giá thành xuống…
Ừ mà tôi đang…
Thùy Vân, Ken, Lý Thanh nhìn 2 người con nhà người ta bàn luận chỉ biết im lặng…
Chưa bao giờ Thùy Vân cô thấy số mình nhọ thế này, còn phụ hơn cả vai phụ, chị cô còn quên luôn cô em gái này…
Lý Thanh và Ken nhìn nụ cười của Thùy Hân nhìn Lý Cảnh rồi quay qua nhìn Thùy Vân, cô gái này thật không thể so cùng chị gái mình. Hai anh bắt đầu thấy mùi nguy hiểm phát ra từ tên con nhà người ta này.
3. Tiểu Hoa không phải thánh nữ gì, em cũng có máu khốn nạn.
A Lợi mới tan học chạy ngay tới nơi hẹn cùng Tiểu Hoa, mới tới cậu đã bị Thùy Vân túm lại ném ngay bộ quần áo cho mình ra lệnh.
“Mặc ngay cho chị.”
“Hả?” – cậu mở to mắt nhìn bà chị này rồi đưa mắt nhìn Tiểu Hoa đứng bên cạnh.
“Anh thay đồ đi…” – Tiểu Hoa mỉm cười dịu dàng nói.
A Lợi máy móc nghe lời đi thay quần áo liếc thấy ánh mắt gian ma 2 chị em kia nhìn nhau thấy lòng không yên tâm. Cậu mặc bộ đồ phục vụ vào bước ra đã thấy Thùy Vân phục kích, ánh mắt chị ta nhìn cậu như sói đói.
“Đúng là tiểu thiên thần mà…” – cô nhận xét rồi đưa khay café cho cậu – “Em cầm đi phục vụ đi…”
“Hả?”
“Làm đi anh…” – Tiểu Hoa đưa đôi mắt đáng yêu nhìn cậu.
“Ờ…” – A Lợi nhìn 2 người này khó hiểu.
Mới bước ra cậu đã thấy một dàn con gái ngồi ở tiệm nhìn cậu như sói đói, cái quái gì thế này…
“Quán này chất lượng thật, không ngờ mời được anh Ken đánh piano”
“ Chúa ơi, đẹp cứ như hoàng tử ấy!”
“Nhìn anh chàng pha café kia cũng thật đáng yêu quá đi… Mà nhìn quen quen nhỉ?”
Hình như đó là Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Lai đúng không ?
Sao nghe như phim Hàn Quốc thế này chứ ?
Anh phục vụ kia cũng thật phong độ dù nhìn hơi vụng về một chút…
Không sao, dạng đàn ông thế mới đáng tin…
“Mình thích cậu nhóc này hơn…”
“Nhìn nó đáng yêu thế nào ấy… Mới nhìn là muốn đè xuống làm thịt rồi…”
“Mai mốt ghé nơi này nhiều hơn mới được…”
“Mà cậu ship 2 anh nào hả?”
“Khó à nha…”
“Hả?” – A Lợi há hốc nhìn mấy cô gái ở đây sao họ tự nhiên bình phẩm người ta như người điên thế này? Cậu đưa mắt nhìn Lý Cảnh thấy anh nhìn cậu với ánh mắt thông cảm… Anh cũng chả muốn làm cái trò này đâu nhưng Thùy Vân nói anh không làm thì không luyện tập gì nữa hết… Chia tay!
Tiểu Hoa và Thùy Vân nhìn nhau cười nham hiểm… Tiểu Hoa muốn xem A Lợi mặc đồ phục vụ như phim Hàn Quốc như thế nào, không ngờ đẹp thật… Mai mốt phải dụ anh ấy đến đây nhiều hơn mới được…
“Chị nhớ 2 em muốn chết luôn đây này…” – Thùy Vân đưa ánh mắt bệnh hoạn nhìn 2 tiểu thiên thần ở “Liêu trai”.
“Cảm ơn…” – A Lợi lạnh nhạt đáp.
Cô mở ngay balo lấy 2 món quà đặc biệt lựa chọn cho 2 đứa nhóc này, hí hửng nói – “Quà này chị mua cho 2 em đó, cảm ơn luôn chuyện 2 đứa trông Miêu Miêu giùm chị.”
A Lợi và Tiểu Hoa nhận lấy 2 hộp quà rồi mở ra.
“Thích không?” – Thùy Vân mỉm cười hỏi, hai con tắc kè ướp khô tẩm màu này cô chọn dữ lắm mới có được, một xanh một hồng quá là hợp 2 tiểu thiên thần này.
A Lợi đưa mắt khinh bỉ nhìn cô rồi cúi xuống nhét con tắc kè vào miệng Miêu Miêu ra lệnh – “Mày đói rồi phải không? Ăn đi…”
Thùy Vân mở to mắt nhìn hành động cực phũ này của tiểu thiên thần.
Tiểu Hoa không buồn nhìn cô chỉ im lặng nắm đuôi con còn lại để trước mặt Miêu Miêu nhẹ nhàng hỏi – “Còn con nữa nè…”
Thùy Vân kinh ngạc lần hai, không ngờ 2 tiểu thiên thần này phũ như thế.
“Phụt…” – Lý Cảnh bật cười, anh biết ngay là người bình thường không thể nào thích mấy món này mà. Chắc Miêu Miêu của anh lần trước ăn luôn 2 bàn tay khỉ mà lão Bàng kia mua về làm quà luôn rồi… Mai mốt phải đưa đi làm sạch bụng nó mới được.
“Còn cái này là quà của anh…” – Lý Cảnh đưa một cái túi xách mua ở Tây Tạng cùng mấy gói đặc sản mua ở Trung Quốc cho A Lợi.
A Lợi nhìn gật đầu rồi liếc mắt nhìn ông Bàng và Thùy Vân nói – “Đây mới là quà của con người…”
2. Lần đầu đến tiệm chị Hân…
Thùy Vân mới bước vào cửa thì thấy ngay 2 bên 2 anh - Lý Thanh và Ken đang nhìn chằm chằm thù địch nhau. Cô vội bước ra khỏi tiệm mở điện thoại lên xem địa chỉ, đúng là nó rồi cơ mà…
Cô bước vào thì thấy cảnh tượng không hề thay đổi. Cô mới đi có gần 4 tháng mà sao như đi lạc kịch bản thế này…
“À, em tới rồi hả?” – Thùy Hân lên tiếng.
“Ừ… mà 2 người này là…”
Thùy Hân lạnh lùng nói – Kệ họ đi, chị không quen…
Sao tự dưng Thùy Vân thấy mình làm nữ phụ ngôn tình nữa rồi, chút Lý Cảnh tới thì cảnh tượng này còn khốn nạn hơn nữa à…
Chút … Lý Cảnh tới… Tụi em có chuyện muốn nói… - cô ngập ngừng.
Tụi em ? - Thùy Hân hỏi.
Em xin lỗi…
Chị tôn trọng quyết định của em - Thùy Hân nói – … đây chị mới thử một loại café mới, em có muốn thử không?”
Ừ…
Anh cũng muốn thử - Ken và Lý Thanh cùng tiến đến đứng đối diện Thùy Hân lên tiếng.
Anh tìm chỗ gửi xe nên hơi lâu… - Lý Cảnh mở cửa bước vào thấy cảnh tượng trước mặt liền bước ra đóng cửa rồi bước vào lại…
Cậu vào thử cafe luôn đi ! - Thùy Hân nói.
Thùy Hân từ tốn pha 4 ly cafe cho 4 người rồi hỏi – Thấy thế nào ?
Em thấy loại nào cũng như nhau thôi, không phân biệt được - Thùy Vân lên tiếng. Bắt cô phân biệt trà còn biết chứ café thì bó tay.
Đúng là thiếu thẩm vị… - Thùy Hân nhận xét.
Thật tuyệt vời, anh chưa từng uống loại café nào ngon đến thế… - Lý Thanh tán thưởng.
Quả là Thùy Hân mà, ngon hơn hẳn mấy chuỗi bên ngoài… - Ken khen tới tấp.
Thùy Hân không quan tâm, cô nhìn chăm chú người duy nhất ở đây có khả năng nhận xét café cô pha.
Nó có một chút đắng ngọt khó quên của hạt Villasarchi hậu chua thanh của hạt Geisha… - Lý Cảnh lên tiếng.
Biết thưởng thức… - Thùy Hân mỉm cười tán dương. Cô bắt đầu thích tên này rồi, đúng là hàng được đào tạo từ nhỏ có khác mà.
Nhưng nó chưa làm nổi bật hết cái ngon của cả 2 loại hạt… - Lý Cảnh nhận xét – … bên cạnh đó giá thành của 1 ly thế này khá cao.
Đó là chuyện tôi đang lo lắng…
Tôi nghĩ cô nên thay đổi tỷ lệ của 2 loại này và thêm một hạt phổ thông thứ 3 cho hạ giá thành xuống…
Ừ mà tôi đang…
Thùy Vân, Ken, Lý Thanh nhìn 2 người con nhà người ta bàn luận chỉ biết im lặng…
Chưa bao giờ Thùy Vân cô thấy số mình nhọ thế này, còn phụ hơn cả vai phụ, chị cô còn quên luôn cô em gái này…
Lý Thanh và Ken nhìn nụ cười của Thùy Hân nhìn Lý Cảnh rồi quay qua nhìn Thùy Vân, cô gái này thật không thể so cùng chị gái mình. Hai anh bắt đầu thấy mùi nguy hiểm phát ra từ tên con nhà người ta này.
3. Tiểu Hoa không phải thánh nữ gì, em cũng có máu khốn nạn.
A Lợi mới tan học chạy ngay tới nơi hẹn cùng Tiểu Hoa, mới tới cậu đã bị Thùy Vân túm lại ném ngay bộ quần áo cho mình ra lệnh.
“Mặc ngay cho chị.”
“Hả?” – cậu mở to mắt nhìn bà chị này rồi đưa mắt nhìn Tiểu Hoa đứng bên cạnh.
“Anh thay đồ đi…” – Tiểu Hoa mỉm cười dịu dàng nói.
A Lợi máy móc nghe lời đi thay quần áo liếc thấy ánh mắt gian ma 2 chị em kia nhìn nhau thấy lòng không yên tâm. Cậu mặc bộ đồ phục vụ vào bước ra đã thấy Thùy Vân phục kích, ánh mắt chị ta nhìn cậu như sói đói.
“Đúng là tiểu thiên thần mà…” – cô nhận xét rồi đưa khay café cho cậu – “Em cầm đi phục vụ đi…”
“Hả?”
“Làm đi anh…” – Tiểu Hoa đưa đôi mắt đáng yêu nhìn cậu.
“Ờ…” – A Lợi nhìn 2 người này khó hiểu.
Mới bước ra cậu đã thấy một dàn con gái ngồi ở tiệm nhìn cậu như sói đói, cái quái gì thế này…
“Quán này chất lượng thật, không ngờ mời được anh Ken đánh piano”
“ Chúa ơi, đẹp cứ như hoàng tử ấy!”
“Nhìn anh chàng pha café kia cũng thật đáng yêu quá đi… Mà nhìn quen quen nhỉ?”
Hình như đó là Tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Lai đúng không ?
Sao nghe như phim Hàn Quốc thế này chứ ?
Anh phục vụ kia cũng thật phong độ dù nhìn hơi vụng về một chút…
Không sao, dạng đàn ông thế mới đáng tin…
“Mình thích cậu nhóc này hơn…”
“Nhìn nó đáng yêu thế nào ấy… Mới nhìn là muốn đè xuống làm thịt rồi…”
“Mai mốt ghé nơi này nhiều hơn mới được…”
“Mà cậu ship 2 anh nào hả?”
“Khó à nha…”
“Hả?” – A Lợi há hốc nhìn mấy cô gái ở đây sao họ tự nhiên bình phẩm người ta như người điên thế này? Cậu đưa mắt nhìn Lý Cảnh thấy anh nhìn cậu với ánh mắt thông cảm… Anh cũng chả muốn làm cái trò này đâu nhưng Thùy Vân nói anh không làm thì không luyện tập gì nữa hết… Chia tay!
Tiểu Hoa và Thùy Vân nhìn nhau cười nham hiểm… Tiểu Hoa muốn xem A Lợi mặc đồ phục vụ như phim Hàn Quốc như thế nào, không ngờ đẹp thật… Mai mốt phải dụ anh ấy đến đây nhiều hơn mới được…
/85
|