Edit: Tiểu Vũ
Ván đấu chính thức bắt đầu.
Lão K vẫn theo thói quen mà bắt đầu lên nửa rừng trên ăn bùa xanh… Khiến Đồng Dao thở phào là lần này, anh ấy không gọi cô đến hỗ trợ, mà tự mình đi thẳng đến khu vực quái bùa xanh, sau đó nhìn thấy Lão Miêu đã ngoan ngoãn chờ ở đó từ lâu.
Hai người bắt đầu im lặng đánh bùa xanh.
Đồng Dao thu hồi sự chú ý, chăm chú đối đầu với Ngải Giai —– Trước kia đã nói qua, cậu chàng này là người đi đường vững như núi Thái Sơn vậy, có tiếng là “Trụ phòng ngự đường giữa” luôn… Kiểu tuyển thủ này, hoặc là yếu như gà chỉ có thể đợi đồng đội đến carry; hoặc là thật sự rất cẩn trọng, là người hợp với cách chơi này.
Ngải Giai đương nhiên thuộc về kiểu thứ 2, thao tác tốt, lối chơi trầm ổn điềm tĩnh trái ngược với kiểu tấn công xúc động của Đồng Dao, quen thuộc với lối chơi phòng ngự phản công và cũng nhiều lần thành công với cách chơi này—– Kiểu tuyển thủ hấp tấp nóng vội như Đồng Dao, đã có rất nhiều người gục ngã dưới tay cậu ta.
Trước đây cả đội YQCB đều ngốc ngếch chỉ biết phòng thủ từ bỏ tài nguyên rồi từ từ bại trận, thế nên phong cách chơi này của Ngải Giai cũng không được thể hiện quá rõ ràng—– Còn bây giờ, lối chơi của cả đội YQCB đã hoàn toàn thay đổi, chuyển sang lối đánh quyết liệt, chỉ còn một mình Ngải Giai với phong cách vững như Thái Sơn, chính điều này đã khiến tác dụng và cảm giác tồn tại của cậu ta được nhận thấy rõ ràng hơn: Thế nên đối mặt với Ngải Giai, tất nhiên cô không dám lơ là cảnh giác, nhưng lại bởi lưu tâm chú ý quá nhiều mà cô không thể phát huy được hết sức mạnh của mình…
Bình luận viên A: [Đã 3 phút rồi, cả hai đội đều đang bình tĩnh đi đường, chúng ta có thể nhìn thấy ở khu vực đường giữa, dù smiling lấy được Vladimir nhưng cô ấy dường như có chút gò bó chân tay…]
Bình luận viên B: [Đổi lại là tôi, khi phải đối mặt với những tuyển thủ có lối đánh thiên về phòng thủ như Ngải Giai hay Lục Nhạc, nếu tôi lại là tuyển thủ thiên về tấn công vậy thì tôi cũng sẽ càng thêm thận trọng trong việc lựa chọn thời điểm tấn công đối thủ——]
Bình luận viên A: [Tôi rất hoài niệm một smiling thời mới gia nhập LPL, dảng vẻ nghé con không sợ cọp ngŕy ấy thật sự khí phách kinh hồn!]
Bình luận viên B: [… Đó là anh thôi, chứ còn đội ZGDX người ta không nhớ nhung gì đâu—- Tôi nghe nói có một khoảng thời gian, khi smiling đấu xếp hạng thì Thành ca sẽ cầm chổi lông gà đứng đằng sau, cứ mỗi lần cô ấy có xúc động muốn xông lên thì sẽ bị quất vào mu bàn tay…]
Mọi người cười ầm lên.
Bình luận viên A: [Ha ha ha ha ha ha ha ha anh nghe được tin vịt này ở đâu đấy?]
Bình luận viên B: [Giờ thì chắc chắn không còn như vậy rồi, hiện tại chúng ta chỉ có thể nhìn thấy một Thành ca bám vào lưng ghế của smiling như con thạch sùng tình đi ý lại thôi…]
Bình luận viên A: [Ngày nào xem live stream của họ cũng toàn ngửi thấy vị thức ăn cho chó.]
…
Phía bên này, trong trận đấu, đương nhiên các tuyển thủ không nghe được bình luận viên nói gì, Đồng Dao vẫn luôn cố nắm lấy khoảng thời gian lính chưa tới để đánh trộm Ngải Giai, nhưng bởi vì so với Vladimir thì phạm vi tấn công Viktor rộng hơn, vì thế sau vài lần chủ động lẫn bị động xông lên, lượng máu của Đồng Dao tụt xuống khá nhiều, mà tệ hơn chính là cô không tìm cơ hội để có thể tấn công Ngải Giai—–
Vào chính lúc này, đường dưới vừa lên cấp ba đã xảy ra giao tranh rồi.
Bắt nguồn từ việc Tiểu Bàn qua sông cắm mắt, lúc quay lại thì vị trí đứng có hơi không bắt nhịp được với Lục Tư Thành.
Mà cùng lúc đó Giáo Hoàng hình như đã lên cấp 3 trước đó 2 giây và hơn 1-2 lính, Sivir sau khi có khiên chống phép e thì đánh nhau với Ashe dễ như trở bàn tay, vì thế sau khi lên được cấp 3 trước, các kỹ năng nhỏ đều đã mở, Giáo Hoàng không chút do dự xông lên—– Phía bên này có lẽ Lục Tư Thành cũng đã dự liệu được, cộng thêm độ ăn ý với Tiểu Bàn sau nhiều năm hợp tác, hai người họ không cần phải trao đổi với nhau quá nhiều, Lục Tư Thành chỉ nhàn nhạt nói một câu “đánh được” sau đó click xuống nền đất, hai người quả quyết đánh trả—–
Lục Tư Thành ăn xong con lính cũng lên đến cấp 3, Tiểu Bàn quăng kỹ năng khống chế lên người Giáo Hoàng, đồng thời Lục Tư Thành bắt đầu lùi về sau, lợi dụng ưu thế tay dài của Ashe và kết hợp thêm những đòn đánh thường chờ cơ hội phản công—– Đây là thời điểm mà tốc độ tay cực kỳ quan trọng, chỉ trong khoảng 2 giây, Giáo Hoàng đã đẩy lên làm mất nửa thanh máu của Tiểu Bàn, cùng lúc đó trên con tướng của anh ta cũng bị chồng bốn tầng buff, Lục Tư Thành lập tức dùng kỹ năng q, ngăn cản bước tiến mạnh mẽ của anh ta!
Lượng máu hiện tại của Giáo Hoàng cũng không còn quá nhiều, cộng thêm Khiên chống phép e đã được kích hoạt để chặn một lần sát thương từ kỹ năng wcủa Lục Tư Thành!
Thêm vào đó, thời gian hồi w của Ashe chỉ có 15 giây trong khi Khiên chống phép của Sivir lại phải mất 22 giây mới hồi lại, thế nên khi bọn họ tiếp tục dồn lên, hỗ trợ Braum của đối phương đã phải đứng ra làm lá chắn cho Sivir—–
“Đếm ngược 5 giây thì dùng Kiệt Sức, chờ lá chắn của Braum biến mất thì chuyển sang đánh hỗ trợ, 5 4 —-“
Lục Tư Thành nhìn lượng máu cũng đang nhanh chóng cạn đi của mình nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh truyền qua micro—– Song song với thời gian đếm ngược, lá chắn của Braum biến mất, từng mũi tên đánh thường của Ashe nhanh chóng phóng lên người cậu ta, một Braum mới cấp 3 giáp không quá dày, sau khi hứng chịu mấy phát bắn, lượng máu của Braum gần như đã không còn, sau khi dùng Kiệt Sức lên người Lục Tư Thành, Braum lùi về sau, nhưng vào chính lúc này, kỹ năng sát thương w của Lục Tư Thành hồi lại, anh không cho hỗ trợ đối phương có cơ hồi lùi về, 9 mũi tên được bắn ra, hạ thành công một Braum đã lùi về sau một khoảng!
D!
Cổ động viên của ZGDX mừng rỡ hét lên—–
Bình luận viên A: [Một màn chuyển mục tiêu phản công vô cùng xuất sắc! Khả năng tính toán thời gian hồi chiêu của chessman phải nói là cực kỳ chuẩn xác! Quả thật là tính toán cực kỳ tốt, mỗi một chiêu thức—–bao gồm cả sát thương của chiêu đánh thường cũng được tính toán vô cùng chính xác!]
[Bình luận viên B: Chúng ta không thể ngờ được —- Sivir đối đầu với Ashe, trong tình huống Sivir đã lên cấp 3 trước mà Ashe vẫn có thể phản công lại, giết chết một hỗ trợ đang lùi về…]
[NICE!”
“Đòn phản công quá đỉnh!”
Trong kênh nội bộ, bên tai là những lời khen ngời mà các đồng đội dành cho Lục Tư Thành.
Bình luận viên A: [Bị chessman lấy được First Blood Giáo Hoàng cũng rất thua thiệt đấy, 400 vàng chứ không ít đâu, lính cũng dọn xong rồi, bây giờ Thành ca quay về nhà là đã mua được một món trang bị kha khá, bất lợi về chất tướng của sẽ nhanh chóng được… ]
Không đợi bình luận viên nói hết câu.
Lúc này, Sivir đã làm ra một hàng động kinh người —- Chỉ nhìn thấy Sivir tốc biến xông lên rồi dùng Q xử đẹp hai mạng của Tiểu Bàn và Lục Tư Thành vốn đã không còn nhiều máu đang đứng trong trụ biến về nhà!
Sau đó bản thân anh ta cũng được đưa lên chầu trời vì sát thương của trụ bắn ra!
Băng trụ hạ người! Trong nháy mắt từ 1:0 biến thành 2:2, một lần nữa quay về thế cân bằng!
ADC của hai đội đều hạ được 2 mạng, cổ động viên của YQCB mới vừa rồi còn im lặng thì giờ đã sôi trào cả lên!
Bình luận viên A, B: [… … … … …]
Bình luận viên A: [Nói thật là màn chớp nhoáng vừa rồi khiến tôi chỉ biết trợn tròn mắt mà thôi.]
Bình luận viên B: [Anh không thấy là tôi cũng không dám nói gì luôn à?]
Bình luận viên A: [Như bình thường thì vào lúc này ADC sẽ chỉ có thể lui về mà thôi, màn tốc biến đổi mạng này, chắc chắn là phải hiểu rất rõ sát thương của Sivir, cực kỳ tự tin với tốc độ và thao tác của mình thì mới dám làm như vậy!]
Bình luận viên A: [Các khán giả đang theo dõi trận đấu, các bạn có phát hiện ra không, đối với các bình luận viên có thể thời thời khắc khắc bị vả mặt thì, ván đấu này có hơi khó tường thuật rồi ha ha ha ha ha ha ha ha…]
Bình luận viên ở bên ngoài đùa giỡn, nhưng bầu không khí trên sàn đấu thì lại không được thoải mái như vậy, ưu thế cực lớn của ZGDX bây giờ lại chỉ là Lục Tư Thành dẫn trước 100 vàng tiền thưởng first blood và Tiểu Bàn dẫn trước với 1 hỗ trợ mà thôi…
“Còn chưa kịp ấn Hồi Máu, cái tên Lý Quân Hách này.” Lục Tư Thành vẫn khá bình tĩnh, “AD đối phương không còn tốc biến, nhưng Lão K cậu đừng tới vội, đi rừng của bọn họ có lẽ sẽ tới đường dưới nhanh thôi.”
Lục Tư Thành quả nhiên không nói sai, chỉ 2 phút sau đó đi rừng đối phương đã chạy tới đường dưới quấy rối 2 lần, khiến Lục Tư Thành rất khó khắn trong việc farm lính lấy kinh nghiệm, chỉ có thể lùi về sau, level kinh nghiệm cũng đã kém hơn đối phương một ít, cuối cùng bởi vì lượng máu không đủ nên bị AD đối phương ép phải lùi về, trơ mắt nhìn đối phương đẩy xong trụ một đường dưới——
“Đường trên bên kia về rồi, Lão K lên trên đổi trụ đi.”
Giọng Lão Miêu có chút gấp gáp, có lẽ là muốn kết hợp với đi rừng đẩy xong trụ một đường trên của đối phương– Nhưng khi cậu ta đến gần khu vực trụ, Lão K lại vẫn ung dung ăn nốt bãi quái rừng rồi mới đi lên đường trên, thật ra chỉ chênh có vài giây thôi, nhưng khi lão K sắp lên đến nơi, đường trên của đối phương đã dịch chuyển đến, ép Lão Miêu phải lui về, lão K thấy lượng máu của cậu ta không còn nhiều, vội vàng chạy lên trên cứu—–
Nhưng vào đúng lúc này, đi rừng của đối phương cũng đuổi theo đến nơi, thực hiện một pha mai phục tấn công, nhanh chóng nhẹ nhàng lấy 0 mạng đổi 2 mạng!
Phút thứ 11, chênh lệch về lượng tiền giữa hai đội là 1300, YQCB tạm thời dẫn trước.
Mà lúc này đường trên và đường dưới của ZGDX thật ra đang gặp rất nhiều khó khăn, Giáo Hoàng không như những AD khác, không cho Lục Tư Thành cơ hội đổi đường ăn kinh nghiệm tăng cấp, anh ta vây khốn Lục Tư Thành ở đường dưới, khiến anh đi không được, đánh cũng không xong!
—– Người lên cấp bình thường nhất trong cả đội chỉ có duy nhất Đồng Dao, người vẫn luôn nhăm nhe cơ hội hạ Ngải Giai.
Nhưng bọn họ lại chẳng thể làm gì ở đường giữa cả, bọn họ quyết đinh bỏ rồng lửa đầu tiên, muốn đổi lấy một trụ đường giữa, nhưng chi viện bên kia lại tới quá nhanh, đánh được 1 nửa thì dứt khoát để lại đi rừng ở lại ăn rồng còn tất cả tập trung sang đường giữa, buộ ZGDX phải lui về sau…
Bắt đầu từ lần Lão K đến chậm vài giây đó, ZGDX như dính phải lời nguyền, trụ một đường trên và trụ một đường giữa của đối phương chỉ còn lại một ít máu, nhưng lại không cách nào đến phá được—— Đối thủ như được gắn thêm động cơ, đến chi viện cực kỳ nhanh, tính tổ chức cực kỳ tốt, mỗi lần đều đến trước ZGDX một bước!
Đến phút thứ 25.
Chênh lệch kinh tế giữa hai đội đã lên tới con số 2500 vàng.
Lục Tư Thành nói: “Ráng cầm cự một chút, đẩy xong trụ thì sẽ không khó khăn như này nữa.”
Thường thì mọi người sẽ nói vài câu khích lệ nhau tiếp tục cố gắng, nhưng hôm nay lại không ai nói gì, Đồng Dao nhíu mày, kéo bản đồ nhỏ nhìn hai cái trụ chỉ còn một tí máu, đẩy cả 10 phút vẫn mẹ nó không tìm được cơ hội phá nó, trong lòng chợt nghĩ đến một điều: Ván này có thể có giai đoạn cuối trận không?
Sự nghi ngờ chưa từng có này khiến cô hoảng hốt, lòng bàn tay bắt đầu ra mồ hôi.
Phút thứ 27, cuối cùng hai bên cũng có một pha giao tranh tổng, hiệu ứng chiêu thức của Janna và Kindred rất có lợi, chiêu cuối của Kindred sẽ tạo ra một khu vực mà trong đó mọi sinh vật sống, không phân biệt địch ta đều sẽ không bị chết, khu vực đó được tạo ra xong, dùng chiêu cuối của Janna trong tay Tiểu Bàn hất văng đối phương đang thấp máu ra khỏi khu vực đó, tiện thể hồi lại máu—–
Sau đó Đồng Dao và Lục Tư Thành thừa dịp đối phương bị hất tung ra dồn sát thương vào rồi điên cuồng chém giết.
Tiểu Bàn: “Được đó được đó.”
Lão Miêu: “Chiêu này rất ngon luôn… Chắc chưa có ai dùng nó khi thi đấu đâu nhỉ.”
Tiểu Bàn: “Nhưng có lẽ chỉ có thể dùng một lần thôi, lần sau làm gì có ai ngu đần mà bu lại cậu khi máu sắp cạn để giao tranh nữa chứ?”
Tiểu Bàn nói không sai, thắng được đợt giao tranh này, cuối cùng cũng đẩy được hai trụ còn chút máu của đối phương—– Nhưng kể từ sau pha giao tranh đó, trừ khi Janna hoặc Kindred, một trong hai hoặc đã dùng chiêu cuối hoặc đã chết, không có ai đến mở giao tranh chính diện với bọn họ nữa…
Trận đấu lại quay trở về với sự áp lực, ZGDX đi đến đâu đối phương cho người ra kèm đến đó, sau đó vì thua về mặt trang bị nên ZGDX bị đánh cho chạy trối chết, Đồng Dao nhìn mảng tối trên bản đồ, không có một tầm nhìn nào, đến rừng nhà mình ăn bùa xanh mà cứ như ăn trộm với mua xổ số vậy…
Sau đó việc thăng cấp vẫn theo kịch bản thông thường.
—– Đến phút thứ 42.
Lão K cắm mắt thì bị gank, đối phương chạy thẳng sang ăn Baron.
Hiểu được rằng lần này mà để mất Baron nghĩa là sẽ bị đối phương tràn vào khu vực nhà chính, bốn người ZGDX dù không muốn cũng buộc phải xông lên, Ashe dùng chiêu cuối muốn đóng băng đối phương để làm giảm bất lợi về số người—– Chiêu cuối của Ashe trong tay Lục Tư Thành vẫn rất chuẩn, nhưng phía đối diện lại là Giáo Hoàng, Sivir của anh ta quả quyết ra khỏi khu vực hang Baron dùng Khiên chống phép e chặn lại chiêu cuối của Lục Tư Thành, Đồng Dao nghe thấy người đàn ông bên cạnh mình lần đầu tiên gặp phải tình cảnh này trong trận đấu, chửi tục một câu.
Đương nhiên là mất Baron rồi.
Sau đó là được ăn cả ngã về không, pha giao tranh không lên cũng phải lên —-
Tiểu Bàn thổi bay được 3 người, Đồng Dao dùng w muốn cắt máu của AD đối phương trước, nhưng một bước di chuyển sai lầm nhỏ nho đã khiến cô không thể nào chạm đến dù chỉ là một sợi tóc của Giáo Hoàng, sau khi hiệu ứng w của cô biến mất, Braum lập tức dùng chiêu cuối hất cô ra, Sivir tung ra hai chiêu q trí mạng rồi phối hợp với Ngải Giai đang khống chế ở trên không giết chết cô!
–Phút thứ 43 của trận đấu.
Lão K hồi sinh vội vàng chạy ra, thiếu đi một vị trí C, ZGDX không thể đấu lại một YQCB có Baron, nhanh chóng bị đối phương diệt sạch, chỉ còn lại một mình Lão K vừa chạy ra, nhưng lại bị đuổi phải chạy về, chẳng thể làm được gì…
Ngoài sàn đấu, bình luận viên tỏ ra tiếc nuối, nói rằng nếu Vladimir đợi thêm 3 giây nữa và chờ Kindred ra thì có thể mọi chuyện đã khác rồi;
Khán giả cũng thở dài, sao lại để đường giữa mở giao tranh, còn Maokai thì lại tránh ở phía sau không kịp lên;
Khu vực bình luận trên sóng trực tiếp đang hùa vào mắng, mắng Đồng Dao không có mắt chọn vị trí, mắng Lão Miêu thi đấu như đi ngủ, mắng Lão K ngu ngốc có mỗi cắm mắt mà cũng để bị gank…
—– Phút thứ 44 giây thứ 20.
Lục Tư Thành vẫn bình tĩnh, nói: “Ván tiếp thôi.”
Sau đó YQCB tràn vào khu vực nhà chính.
Có Sivir, tốc độ farm lính phải nói là cực kỳ nhanh, mang theo vô số lính, bọn họ đẩy xong trụ ba đường giữa, phá xong nhà lính, đi thẳng đến đẩy luôn trụ bảo vệ nhà chính.
—– Phút thứ 44, giây thứ 45.
Nhà chính đội xanh nổ tung.
Đồng Dao: “…”
Thua rồi.
Trơ mắt nhìn AD Giáo Hoàng và đường giữa Ngải Giai phá ung dung phá nát nhà chính, Đồng Dao không biết phải miêu tả cảm giác đó là như thế nào —–
Không phải cô xem những lời Lục Tư Thành nói là đùa giỡn mà không chuẩn bị tâm lý cho việc thất bại; cũng không phải chưa từng bị đối phương dẫn trước rồi lại nhanh chóng lội ngược ở ván sau; càng không phải chưa từng bị đối phương điên cuồng nhắm đến rồi trở thành điểm đột phá cho đối phương tấn công;
—- Thế nhưng.
—- Tất cả đều không có ích gì vào lúc này.
Việc đều đã xảy ra rồi, vốn dĩ nên bình tĩnh đối mặt, song khi nhìn thấy nhà chính bị phá thì, trong đầu Đồng Dao đột nhiên trống rỗng… Sau đó, 45 phút thi đấu cứ như một bộ phim ngắn chiếu lại từ giây đầu tiên hiện lên trong đầu cô, cô ngồi tại chỗ, cố gắng hồi tưởng xem đến tột cùng thì bọn họ đã thua cuộc vào lúc nào…
Cô mở giao tranh quá sớm?
Không, từ trước nữa cơ.
Mất Baron?
Không không không, từ trước nữa kìa.
Giao tranh đường giữa cô di chuyển sai bị giết ngay tức khắc?
Không không không, có lẽ vẫn phải lui về trước đó nữa…
Hoặc có lẽ là ngay khi trận đấu bắt đầu, giây đầu tiên khi tuyển thủ rời bệ đá cổ đến khu vực đường của mình, khi cô dùng kỹ năng đầu tiên trao đổi chiêu thức với Ngải Giai?
Cả trận, đối phương đề phòng rất cẩn thận, không hề phạm phải bất cứ sai lầm nào vì vấn đề tâm lý, so với bản thân cô hay di chuyển sai lầm, phối hợp lệch sóng, chi viện muộn mạng…
—– Chơi như vậy thì không có khả năng thắng được.
—– Có thể chống đỡ được 45 phút đã không tệ rồi.
—– Thực lực ở 3 đường đều ngang ngửa nhau, nhưng nếu như cứ phối hợp không tốt rồi để lộ ra nhiều sơ hở thì có lẽ ván sau sẽ tiếp tục thua.
…
—– Sẽ là một trận thua cực kỳ nực cười và tệ hại.
Ngay khi suy nghĩ đó hiện ra trong đầu cô, cảm giác hít thở không thông cũng đồng thời tràn ra khắp người, đó là một loại khủng hoảng không tên… Đồng Dao dùng bàn tay với những ngón tay chết lặng tháo tai nghe xuống, lúc đứng lên cô đột nhiên cảm thấy ánh đèn trước mắt, tiếng hoan hô cổ vũ dưới đài kia sao mà trở nên lạ lùng đến thế, cô hơi lảo đảo, sau đó cánh tay bị người khác nắm lấy kéo lại.
Lục Tư Thành không nói gì, chỉ là nửa nâng nửa đỡ cô trở về phòng nghỉ của tuyển thủ —– Có lẽ người cảm giác được lần thất bại này hoàn toàn khác so với những lần thất bại trước không chỉ có mình Đồng Dao, thế nên trong phòng nghỉ lúc này tương đối yên tĩnh…
Điều hòa trong phòng mở hơi lạnh.
Đồng Dao về đến phòng liền ngồi xuống không nói gì, Lục Tư Thành hiếm khi không tận dụng thời gian nghỉ giải lao ít ỏi, dùng trí nhớ siêu phàm của mình để chỉ ra những lỗi sai ở phút thứ mấy giây thứ mấy. Anh khoác áo lên, sau đó như thái tử gia của hắc bang lạnh lùng quét mắt nhìn một vòng người trong phòng nghỉ, tất cả đều im lặng, hoặc là chỉ dám xì xào be bé,
Chuyện tốt nhất hiện tại chính là, Lão K và Lão Miêu đã ngồi xuống gần nhau, sắc mặt bình tĩnh, lần đầu tiên nói chuyện bình thường sau 2 ngày chiến tranh—-
“Đợt đầu sao lại muốn đổi trụ?”
“Em tưởng đường trên của đối phương không phát hiện ra.”
“Hại anh phải chạy tới cứu cậu, đi tong 2 mạng.”
“Ừm ừm, đúng vây, là lỗi của em.” Lão Miêu rũ mắt, khóe mắt ôn hòa, cười cười áy náy, không hề chất vấn tại sao Lão K phải ăn quái xong rồi mới chạy tới chi viện.
Lão K hình như có chút bất ngờ, ngẩng đầu lên nhìn Lão Miêu, tuy không nói gì nhưng đương nhiên đã không giận nữa rồi, anh vươn tay vỗ vỗ bờ vai cậu—- Động tác này dường như còn mang ý nghĩa quan trọng khác.
Trong phòng nghỉ lại trở nên yên lặng, bên ngoài hành lang có vài nhân viên đi lại, tiếng nói chuyện bàn luận về trận đầu vừa rồi truyền tới…
“Tôi biết dù lúc trước tôi có nói gì thì các cậu cũng sẽ không để trong lòng, hiện tại thì sao?” Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lụng của Lục Tư Thành vang lên, “Tự mình dùng 2 tay trải nghiệm rồi thì có để trong lòng không, có thấy mình đánh như shit không?”
Giọng nói của anh rất bình tĩnh.
Thậm chí không mang theo bất cứ sự trào phúng giễu cợt nào kiểu như “Tôi đã nói rồi mà”, anh chỉ đơn thuần đưa ra nghi vấn và dùng sự so sánh tương đối phù hợp mà thôi.
“Khinh địch.” Hời hợt ném ra 2 chữ tổng kết, người đàn ông dừng lại, sau đó lại nhẹ nhàng nói, “Cứ để cái trạng thái này đến trận chung kết thế giới thì không bằng tự bỏ quyền thi đấu như năm ngoái còn hơn, dù sao thì kết cục cũng đều như nhau.”
Tiểu Bàn giơ tay lên, cau mày, có chút buồn bực mà gãi đầu.
Lão K và Lão Miêu nhìn nhau, đồng thời nhìn thấy trong mắt đối phương có 3 chữ “Tôi sai rồi”.
Đồng Dao cúi đầu, đan tay vào nhau ngồi trên ghế—– Thoáng chốc như quay về khoảng một tháng trước, hôm cô bị cấm thi đấu, Lục Tư Thành nhốt cô trong phòng tối giáo dục tố chất cho cô.
“Được rồi đấy, anh dữ như vậy đủ rồi.” Lục Nhạc đứng dậy, vỗ vỗ vai Đồng Dao, “Không thấy đường giữa nhà anh cứ luôn run cầm cập như mắc chứng Parkinson à?”
Lục Tư Thành lập tức nhìn sang chỗ Đồng Dao, Đồng Dao cũng ngước đầu lên mờ mịt nhìn Lục Nhạc, một giây sau cảm giác được có một cái áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể choàng lấy người cô, Đồng Dao thu hồi tầm mắt, sau đó dáng người cao lớn đứng trước mặt cô ngồi xổm xuống… Cô ngẩng đầu, mắt đối mắt với đôi ngươi màu nâu của anh.
Lục Tư Thành nắm lấy bàn tay với các ngón tay lạnh ngắt nhưng lòng bàn tay lại đầy mồ hôi của cô, mạnh mẽ kẽo những ngón tay của cô mở ra sau đó nhéo một cái: “Có muốn để Lục Nhạc lên không?”
Ánh mắt của Lục Tư Thành vẫn luôn luôn bình tĩnh.
Đồng Dao ngẩn người, trong ánh nhìn chăm chú của anh cô vô thức lắc đầu…
Cô nhìn thấy anh mắt của anh cuối cùng cũng trở nên dịu dàng hơn một chút, anh đưa tay xoa xoa đầu cô, có lẽ muốn biểu đạt một thông tin đơn giản: Anh đã có đáp án mà anh muốn rồi.
…
Đồng Dao hiểu hành động này của anh.
Điều khiến cô khủng hoảng là, vừa rồi dường như có những khoảnh khắc cô không biết mình phải làm sao để thắng được YQCB—- Tuy rằng hiện tại cô vẫn không biết, thế nhưng cô đã hiểu ra rằng trốn tránh cũng không phải cách làm tốt.
Nếu như muốn đánh, phải tự mình đi giành chiến thắng.
Nếu như thất bại thảm hại, thì bắt đầu lại một lần nữa.
Trước đây cô vẫn luôn cho rằng trốn tránh tuy đáng xấu hổ nhưng lại có lợi, thế nhưng hiện tại cô đột nhiên phát hiện ra, cái “có lợi” này thực chất chỉ là tạm thời mà thôi —–
Cô cuối cùng vẫn phải đối mặt.
Tiểu Vũ có lời muốn nói: 2 chương 122 với 123 nói dài quá đi, t làm xong rồi t không cả muốn đọc lại xem nó có vấp váp ở đâu không =))). Mn đọc truyện rồi chỉ chỗ sai giùm t nhé, yêu thươnggggg
Ván đấu chính thức bắt đầu.
Lão K vẫn theo thói quen mà bắt đầu lên nửa rừng trên ăn bùa xanh… Khiến Đồng Dao thở phào là lần này, anh ấy không gọi cô đến hỗ trợ, mà tự mình đi thẳng đến khu vực quái bùa xanh, sau đó nhìn thấy Lão Miêu đã ngoan ngoãn chờ ở đó từ lâu.
Hai người bắt đầu im lặng đánh bùa xanh.
Đồng Dao thu hồi sự chú ý, chăm chú đối đầu với Ngải Giai —– Trước kia đã nói qua, cậu chàng này là người đi đường vững như núi Thái Sơn vậy, có tiếng là “Trụ phòng ngự đường giữa” luôn… Kiểu tuyển thủ này, hoặc là yếu như gà chỉ có thể đợi đồng đội đến carry; hoặc là thật sự rất cẩn trọng, là người hợp với cách chơi này.
Ngải Giai đương nhiên thuộc về kiểu thứ 2, thao tác tốt, lối chơi trầm ổn điềm tĩnh trái ngược với kiểu tấn công xúc động của Đồng Dao, quen thuộc với lối chơi phòng ngự phản công và cũng nhiều lần thành công với cách chơi này—– Kiểu tuyển thủ hấp tấp nóng vội như Đồng Dao, đã có rất nhiều người gục ngã dưới tay cậu ta.
Trước đây cả đội YQCB đều ngốc ngếch chỉ biết phòng thủ từ bỏ tài nguyên rồi từ từ bại trận, thế nên phong cách chơi này của Ngải Giai cũng không được thể hiện quá rõ ràng—– Còn bây giờ, lối chơi của cả đội YQCB đã hoàn toàn thay đổi, chuyển sang lối đánh quyết liệt, chỉ còn một mình Ngải Giai với phong cách vững như Thái Sơn, chính điều này đã khiến tác dụng và cảm giác tồn tại của cậu ta được nhận thấy rõ ràng hơn: Thế nên đối mặt với Ngải Giai, tất nhiên cô không dám lơ là cảnh giác, nhưng lại bởi lưu tâm chú ý quá nhiều mà cô không thể phát huy được hết sức mạnh của mình…
Bình luận viên A: [Đã 3 phút rồi, cả hai đội đều đang bình tĩnh đi đường, chúng ta có thể nhìn thấy ở khu vực đường giữa, dù smiling lấy được Vladimir nhưng cô ấy dường như có chút gò bó chân tay…]
Bình luận viên B: [Đổi lại là tôi, khi phải đối mặt với những tuyển thủ có lối đánh thiên về phòng thủ như Ngải Giai hay Lục Nhạc, nếu tôi lại là tuyển thủ thiên về tấn công vậy thì tôi cũng sẽ càng thêm thận trọng trong việc lựa chọn thời điểm tấn công đối thủ——]
Bình luận viên A: [Tôi rất hoài niệm một smiling thời mới gia nhập LPL, dảng vẻ nghé con không sợ cọp ngŕy ấy thật sự khí phách kinh hồn!]
Bình luận viên B: [… Đó là anh thôi, chứ còn đội ZGDX người ta không nhớ nhung gì đâu—- Tôi nghe nói có một khoảng thời gian, khi smiling đấu xếp hạng thì Thành ca sẽ cầm chổi lông gà đứng đằng sau, cứ mỗi lần cô ấy có xúc động muốn xông lên thì sẽ bị quất vào mu bàn tay…]
Mọi người cười ầm lên.
Bình luận viên A: [Ha ha ha ha ha ha ha ha anh nghe được tin vịt này ở đâu đấy?]
Bình luận viên B: [Giờ thì chắc chắn không còn như vậy rồi, hiện tại chúng ta chỉ có thể nhìn thấy một Thành ca bám vào lưng ghế của smiling như con thạch sùng tình đi ý lại thôi…]
Bình luận viên A: [Ngày nào xem live stream của họ cũng toàn ngửi thấy vị thức ăn cho chó.]
…
Phía bên này, trong trận đấu, đương nhiên các tuyển thủ không nghe được bình luận viên nói gì, Đồng Dao vẫn luôn cố nắm lấy khoảng thời gian lính chưa tới để đánh trộm Ngải Giai, nhưng bởi vì so với Vladimir thì phạm vi tấn công Viktor rộng hơn, vì thế sau vài lần chủ động lẫn bị động xông lên, lượng máu của Đồng Dao tụt xuống khá nhiều, mà tệ hơn chính là cô không tìm cơ hội để có thể tấn công Ngải Giai—–
Vào chính lúc này, đường dưới vừa lên cấp ba đã xảy ra giao tranh rồi.
Bắt nguồn từ việc Tiểu Bàn qua sông cắm mắt, lúc quay lại thì vị trí đứng có hơi không bắt nhịp được với Lục Tư Thành.
Mà cùng lúc đó Giáo Hoàng hình như đã lên cấp 3 trước đó 2 giây và hơn 1-2 lính, Sivir sau khi có khiên chống phép e thì đánh nhau với Ashe dễ như trở bàn tay, vì thế sau khi lên được cấp 3 trước, các kỹ năng nhỏ đều đã mở, Giáo Hoàng không chút do dự xông lên—– Phía bên này có lẽ Lục Tư Thành cũng đã dự liệu được, cộng thêm độ ăn ý với Tiểu Bàn sau nhiều năm hợp tác, hai người họ không cần phải trao đổi với nhau quá nhiều, Lục Tư Thành chỉ nhàn nhạt nói một câu “đánh được” sau đó click xuống nền đất, hai người quả quyết đánh trả—–
Lục Tư Thành ăn xong con lính cũng lên đến cấp 3, Tiểu Bàn quăng kỹ năng khống chế lên người Giáo Hoàng, đồng thời Lục Tư Thành bắt đầu lùi về sau, lợi dụng ưu thế tay dài của Ashe và kết hợp thêm những đòn đánh thường chờ cơ hội phản công—– Đây là thời điểm mà tốc độ tay cực kỳ quan trọng, chỉ trong khoảng 2 giây, Giáo Hoàng đã đẩy lên làm mất nửa thanh máu của Tiểu Bàn, cùng lúc đó trên con tướng của anh ta cũng bị chồng bốn tầng buff, Lục Tư Thành lập tức dùng kỹ năng q, ngăn cản bước tiến mạnh mẽ của anh ta!
Lượng máu hiện tại của Giáo Hoàng cũng không còn quá nhiều, cộng thêm Khiên chống phép e đã được kích hoạt để chặn một lần sát thương từ kỹ năng wcủa Lục Tư Thành!
Thêm vào đó, thời gian hồi w của Ashe chỉ có 15 giây trong khi Khiên chống phép của Sivir lại phải mất 22 giây mới hồi lại, thế nên khi bọn họ tiếp tục dồn lên, hỗ trợ Braum của đối phương đã phải đứng ra làm lá chắn cho Sivir—–
“Đếm ngược 5 giây thì dùng Kiệt Sức, chờ lá chắn của Braum biến mất thì chuyển sang đánh hỗ trợ, 5 4 —-“
Lục Tư Thành nhìn lượng máu cũng đang nhanh chóng cạn đi của mình nhưng giọng nói vẫn bình tĩnh truyền qua micro—– Song song với thời gian đếm ngược, lá chắn của Braum biến mất, từng mũi tên đánh thường của Ashe nhanh chóng phóng lên người cậu ta, một Braum mới cấp 3 giáp không quá dày, sau khi hứng chịu mấy phát bắn, lượng máu của Braum gần như đã không còn, sau khi dùng Kiệt Sức lên người Lục Tư Thành, Braum lùi về sau, nhưng vào chính lúc này, kỹ năng sát thương w của Lục Tư Thành hồi lại, anh không cho hỗ trợ đối phương có cơ hồi lùi về, 9 mũi tên được bắn ra, hạ thành công một Braum đã lùi về sau một khoảng!
D!
Cổ động viên của ZGDX mừng rỡ hét lên—–
Bình luận viên A: [Một màn chuyển mục tiêu phản công vô cùng xuất sắc! Khả năng tính toán thời gian hồi chiêu của chessman phải nói là cực kỳ chuẩn xác! Quả thật là tính toán cực kỳ tốt, mỗi một chiêu thức—–bao gồm cả sát thương của chiêu đánh thường cũng được tính toán vô cùng chính xác!]
[Bình luận viên B: Chúng ta không thể ngờ được —- Sivir đối đầu với Ashe, trong tình huống Sivir đã lên cấp 3 trước mà Ashe vẫn có thể phản công lại, giết chết một hỗ trợ đang lùi về…]
[NICE!”
“Đòn phản công quá đỉnh!”
Trong kênh nội bộ, bên tai là những lời khen ngời mà các đồng đội dành cho Lục Tư Thành.
Bình luận viên A: [Bị chessman lấy được First Blood Giáo Hoàng cũng rất thua thiệt đấy, 400 vàng chứ không ít đâu, lính cũng dọn xong rồi, bây giờ Thành ca quay về nhà là đã mua được một món trang bị kha khá, bất lợi về chất tướng của sẽ nhanh chóng được… ]
Không đợi bình luận viên nói hết câu.
Lúc này, Sivir đã làm ra một hàng động kinh người —- Chỉ nhìn thấy Sivir tốc biến xông lên rồi dùng Q xử đẹp hai mạng của Tiểu Bàn và Lục Tư Thành vốn đã không còn nhiều máu đang đứng trong trụ biến về nhà!
Sau đó bản thân anh ta cũng được đưa lên chầu trời vì sát thương của trụ bắn ra!
Băng trụ hạ người! Trong nháy mắt từ 1:0 biến thành 2:2, một lần nữa quay về thế cân bằng!
ADC của hai đội đều hạ được 2 mạng, cổ động viên của YQCB mới vừa rồi còn im lặng thì giờ đã sôi trào cả lên!
Bình luận viên A, B: [… … … … …]
Bình luận viên A: [Nói thật là màn chớp nhoáng vừa rồi khiến tôi chỉ biết trợn tròn mắt mà thôi.]
Bình luận viên B: [Anh không thấy là tôi cũng không dám nói gì luôn à?]
Bình luận viên A: [Như bình thường thì vào lúc này ADC sẽ chỉ có thể lui về mà thôi, màn tốc biến đổi mạng này, chắc chắn là phải hiểu rất rõ sát thương của Sivir, cực kỳ tự tin với tốc độ và thao tác của mình thì mới dám làm như vậy!]
Bình luận viên A: [Các khán giả đang theo dõi trận đấu, các bạn có phát hiện ra không, đối với các bình luận viên có thể thời thời khắc khắc bị vả mặt thì, ván đấu này có hơi khó tường thuật rồi ha ha ha ha ha ha ha ha…]
Bình luận viên ở bên ngoài đùa giỡn, nhưng bầu không khí trên sàn đấu thì lại không được thoải mái như vậy, ưu thế cực lớn của ZGDX bây giờ lại chỉ là Lục Tư Thành dẫn trước 100 vàng tiền thưởng first blood và Tiểu Bàn dẫn trước với 1 hỗ trợ mà thôi…
“Còn chưa kịp ấn Hồi Máu, cái tên Lý Quân Hách này.” Lục Tư Thành vẫn khá bình tĩnh, “AD đối phương không còn tốc biến, nhưng Lão K cậu đừng tới vội, đi rừng của bọn họ có lẽ sẽ tới đường dưới nhanh thôi.”
Lục Tư Thành quả nhiên không nói sai, chỉ 2 phút sau đó đi rừng đối phương đã chạy tới đường dưới quấy rối 2 lần, khiến Lục Tư Thành rất khó khắn trong việc farm lính lấy kinh nghiệm, chỉ có thể lùi về sau, level kinh nghiệm cũng đã kém hơn đối phương một ít, cuối cùng bởi vì lượng máu không đủ nên bị AD đối phương ép phải lùi về, trơ mắt nhìn đối phương đẩy xong trụ một đường dưới——
“Đường trên bên kia về rồi, Lão K lên trên đổi trụ đi.”
Giọng Lão Miêu có chút gấp gáp, có lẽ là muốn kết hợp với đi rừng đẩy xong trụ một đường trên của đối phương– Nhưng khi cậu ta đến gần khu vực trụ, Lão K lại vẫn ung dung ăn nốt bãi quái rừng rồi mới đi lên đường trên, thật ra chỉ chênh có vài giây thôi, nhưng khi lão K sắp lên đến nơi, đường trên của đối phương đã dịch chuyển đến, ép Lão Miêu phải lui về, lão K thấy lượng máu của cậu ta không còn nhiều, vội vàng chạy lên trên cứu—–
Nhưng vào đúng lúc này, đi rừng của đối phương cũng đuổi theo đến nơi, thực hiện một pha mai phục tấn công, nhanh chóng nhẹ nhàng lấy 0 mạng đổi 2 mạng!
Phút thứ 11, chênh lệch về lượng tiền giữa hai đội là 1300, YQCB tạm thời dẫn trước.
Mà lúc này đường trên và đường dưới của ZGDX thật ra đang gặp rất nhiều khó khăn, Giáo Hoàng không như những AD khác, không cho Lục Tư Thành cơ hội đổi đường ăn kinh nghiệm tăng cấp, anh ta vây khốn Lục Tư Thành ở đường dưới, khiến anh đi không được, đánh cũng không xong!
—– Người lên cấp bình thường nhất trong cả đội chỉ có duy nhất Đồng Dao, người vẫn luôn nhăm nhe cơ hội hạ Ngải Giai.
Nhưng bọn họ lại chẳng thể làm gì ở đường giữa cả, bọn họ quyết đinh bỏ rồng lửa đầu tiên, muốn đổi lấy một trụ đường giữa, nhưng chi viện bên kia lại tới quá nhanh, đánh được 1 nửa thì dứt khoát để lại đi rừng ở lại ăn rồng còn tất cả tập trung sang đường giữa, buộ ZGDX phải lui về sau…
Bắt đầu từ lần Lão K đến chậm vài giây đó, ZGDX như dính phải lời nguyền, trụ một đường trên và trụ một đường giữa của đối phương chỉ còn lại một ít máu, nhưng lại không cách nào đến phá được—— Đối thủ như được gắn thêm động cơ, đến chi viện cực kỳ nhanh, tính tổ chức cực kỳ tốt, mỗi lần đều đến trước ZGDX một bước!
Đến phút thứ 25.
Chênh lệch kinh tế giữa hai đội đã lên tới con số 2500 vàng.
Lục Tư Thành nói: “Ráng cầm cự một chút, đẩy xong trụ thì sẽ không khó khăn như này nữa.”
Thường thì mọi người sẽ nói vài câu khích lệ nhau tiếp tục cố gắng, nhưng hôm nay lại không ai nói gì, Đồng Dao nhíu mày, kéo bản đồ nhỏ nhìn hai cái trụ chỉ còn một tí máu, đẩy cả 10 phút vẫn mẹ nó không tìm được cơ hội phá nó, trong lòng chợt nghĩ đến một điều: Ván này có thể có giai đoạn cuối trận không?
Sự nghi ngờ chưa từng có này khiến cô hoảng hốt, lòng bàn tay bắt đầu ra mồ hôi.
Phút thứ 27, cuối cùng hai bên cũng có một pha giao tranh tổng, hiệu ứng chiêu thức của Janna và Kindred rất có lợi, chiêu cuối của Kindred sẽ tạo ra một khu vực mà trong đó mọi sinh vật sống, không phân biệt địch ta đều sẽ không bị chết, khu vực đó được tạo ra xong, dùng chiêu cuối của Janna trong tay Tiểu Bàn hất văng đối phương đang thấp máu ra khỏi khu vực đó, tiện thể hồi lại máu—–
Sau đó Đồng Dao và Lục Tư Thành thừa dịp đối phương bị hất tung ra dồn sát thương vào rồi điên cuồng chém giết.
Tiểu Bàn: “Được đó được đó.”
Lão Miêu: “Chiêu này rất ngon luôn… Chắc chưa có ai dùng nó khi thi đấu đâu nhỉ.”
Tiểu Bàn: “Nhưng có lẽ chỉ có thể dùng một lần thôi, lần sau làm gì có ai ngu đần mà bu lại cậu khi máu sắp cạn để giao tranh nữa chứ?”
Tiểu Bàn nói không sai, thắng được đợt giao tranh này, cuối cùng cũng đẩy được hai trụ còn chút máu của đối phương—– Nhưng kể từ sau pha giao tranh đó, trừ khi Janna hoặc Kindred, một trong hai hoặc đã dùng chiêu cuối hoặc đã chết, không có ai đến mở giao tranh chính diện với bọn họ nữa…
Trận đấu lại quay trở về với sự áp lực, ZGDX đi đến đâu đối phương cho người ra kèm đến đó, sau đó vì thua về mặt trang bị nên ZGDX bị đánh cho chạy trối chết, Đồng Dao nhìn mảng tối trên bản đồ, không có một tầm nhìn nào, đến rừng nhà mình ăn bùa xanh mà cứ như ăn trộm với mua xổ số vậy…
Sau đó việc thăng cấp vẫn theo kịch bản thông thường.
—– Đến phút thứ 42.
Lão K cắm mắt thì bị gank, đối phương chạy thẳng sang ăn Baron.
Hiểu được rằng lần này mà để mất Baron nghĩa là sẽ bị đối phương tràn vào khu vực nhà chính, bốn người ZGDX dù không muốn cũng buộc phải xông lên, Ashe dùng chiêu cuối muốn đóng băng đối phương để làm giảm bất lợi về số người—– Chiêu cuối của Ashe trong tay Lục Tư Thành vẫn rất chuẩn, nhưng phía đối diện lại là Giáo Hoàng, Sivir của anh ta quả quyết ra khỏi khu vực hang Baron dùng Khiên chống phép e chặn lại chiêu cuối của Lục Tư Thành, Đồng Dao nghe thấy người đàn ông bên cạnh mình lần đầu tiên gặp phải tình cảnh này trong trận đấu, chửi tục một câu.
Đương nhiên là mất Baron rồi.
Sau đó là được ăn cả ngã về không, pha giao tranh không lên cũng phải lên —-
Tiểu Bàn thổi bay được 3 người, Đồng Dao dùng w muốn cắt máu của AD đối phương trước, nhưng một bước di chuyển sai lầm nhỏ nho đã khiến cô không thể nào chạm đến dù chỉ là một sợi tóc của Giáo Hoàng, sau khi hiệu ứng w của cô biến mất, Braum lập tức dùng chiêu cuối hất cô ra, Sivir tung ra hai chiêu q trí mạng rồi phối hợp với Ngải Giai đang khống chế ở trên không giết chết cô!
–Phút thứ 43 của trận đấu.
Lão K hồi sinh vội vàng chạy ra, thiếu đi một vị trí C, ZGDX không thể đấu lại một YQCB có Baron, nhanh chóng bị đối phương diệt sạch, chỉ còn lại một mình Lão K vừa chạy ra, nhưng lại bị đuổi phải chạy về, chẳng thể làm được gì…
Ngoài sàn đấu, bình luận viên tỏ ra tiếc nuối, nói rằng nếu Vladimir đợi thêm 3 giây nữa và chờ Kindred ra thì có thể mọi chuyện đã khác rồi;
Khán giả cũng thở dài, sao lại để đường giữa mở giao tranh, còn Maokai thì lại tránh ở phía sau không kịp lên;
Khu vực bình luận trên sóng trực tiếp đang hùa vào mắng, mắng Đồng Dao không có mắt chọn vị trí, mắng Lão Miêu thi đấu như đi ngủ, mắng Lão K ngu ngốc có mỗi cắm mắt mà cũng để bị gank…
—– Phút thứ 44 giây thứ 20.
Lục Tư Thành vẫn bình tĩnh, nói: “Ván tiếp thôi.”
Sau đó YQCB tràn vào khu vực nhà chính.
Có Sivir, tốc độ farm lính phải nói là cực kỳ nhanh, mang theo vô số lính, bọn họ đẩy xong trụ ba đường giữa, phá xong nhà lính, đi thẳng đến đẩy luôn trụ bảo vệ nhà chính.
—– Phút thứ 44, giây thứ 45.
Nhà chính đội xanh nổ tung.
Đồng Dao: “…”
Thua rồi.
Trơ mắt nhìn AD Giáo Hoàng và đường giữa Ngải Giai phá ung dung phá nát nhà chính, Đồng Dao không biết phải miêu tả cảm giác đó là như thế nào —–
Không phải cô xem những lời Lục Tư Thành nói là đùa giỡn mà không chuẩn bị tâm lý cho việc thất bại; cũng không phải chưa từng bị đối phương dẫn trước rồi lại nhanh chóng lội ngược ở ván sau; càng không phải chưa từng bị đối phương điên cuồng nhắm đến rồi trở thành điểm đột phá cho đối phương tấn công;
—- Thế nhưng.
—- Tất cả đều không có ích gì vào lúc này.
Việc đều đã xảy ra rồi, vốn dĩ nên bình tĩnh đối mặt, song khi nhìn thấy nhà chính bị phá thì, trong đầu Đồng Dao đột nhiên trống rỗng… Sau đó, 45 phút thi đấu cứ như một bộ phim ngắn chiếu lại từ giây đầu tiên hiện lên trong đầu cô, cô ngồi tại chỗ, cố gắng hồi tưởng xem đến tột cùng thì bọn họ đã thua cuộc vào lúc nào…
Cô mở giao tranh quá sớm?
Không, từ trước nữa cơ.
Mất Baron?
Không không không, từ trước nữa kìa.
Giao tranh đường giữa cô di chuyển sai bị giết ngay tức khắc?
Không không không, có lẽ vẫn phải lui về trước đó nữa…
Hoặc có lẽ là ngay khi trận đấu bắt đầu, giây đầu tiên khi tuyển thủ rời bệ đá cổ đến khu vực đường của mình, khi cô dùng kỹ năng đầu tiên trao đổi chiêu thức với Ngải Giai?
Cả trận, đối phương đề phòng rất cẩn thận, không hề phạm phải bất cứ sai lầm nào vì vấn đề tâm lý, so với bản thân cô hay di chuyển sai lầm, phối hợp lệch sóng, chi viện muộn mạng…
—– Chơi như vậy thì không có khả năng thắng được.
—– Có thể chống đỡ được 45 phút đã không tệ rồi.
—– Thực lực ở 3 đường đều ngang ngửa nhau, nhưng nếu như cứ phối hợp không tốt rồi để lộ ra nhiều sơ hở thì có lẽ ván sau sẽ tiếp tục thua.
…
—– Sẽ là một trận thua cực kỳ nực cười và tệ hại.
Ngay khi suy nghĩ đó hiện ra trong đầu cô, cảm giác hít thở không thông cũng đồng thời tràn ra khắp người, đó là một loại khủng hoảng không tên… Đồng Dao dùng bàn tay với những ngón tay chết lặng tháo tai nghe xuống, lúc đứng lên cô đột nhiên cảm thấy ánh đèn trước mắt, tiếng hoan hô cổ vũ dưới đài kia sao mà trở nên lạ lùng đến thế, cô hơi lảo đảo, sau đó cánh tay bị người khác nắm lấy kéo lại.
Lục Tư Thành không nói gì, chỉ là nửa nâng nửa đỡ cô trở về phòng nghỉ của tuyển thủ —– Có lẽ người cảm giác được lần thất bại này hoàn toàn khác so với những lần thất bại trước không chỉ có mình Đồng Dao, thế nên trong phòng nghỉ lúc này tương đối yên tĩnh…
Điều hòa trong phòng mở hơi lạnh.
Đồng Dao về đến phòng liền ngồi xuống không nói gì, Lục Tư Thành hiếm khi không tận dụng thời gian nghỉ giải lao ít ỏi, dùng trí nhớ siêu phàm của mình để chỉ ra những lỗi sai ở phút thứ mấy giây thứ mấy. Anh khoác áo lên, sau đó như thái tử gia của hắc bang lạnh lùng quét mắt nhìn một vòng người trong phòng nghỉ, tất cả đều im lặng, hoặc là chỉ dám xì xào be bé,
Chuyện tốt nhất hiện tại chính là, Lão K và Lão Miêu đã ngồi xuống gần nhau, sắc mặt bình tĩnh, lần đầu tiên nói chuyện bình thường sau 2 ngày chiến tranh—-
“Đợt đầu sao lại muốn đổi trụ?”
“Em tưởng đường trên của đối phương không phát hiện ra.”
“Hại anh phải chạy tới cứu cậu, đi tong 2 mạng.”
“Ừm ừm, đúng vây, là lỗi của em.” Lão Miêu rũ mắt, khóe mắt ôn hòa, cười cười áy náy, không hề chất vấn tại sao Lão K phải ăn quái xong rồi mới chạy tới chi viện.
Lão K hình như có chút bất ngờ, ngẩng đầu lên nhìn Lão Miêu, tuy không nói gì nhưng đương nhiên đã không giận nữa rồi, anh vươn tay vỗ vỗ bờ vai cậu—- Động tác này dường như còn mang ý nghĩa quan trọng khác.
Trong phòng nghỉ lại trở nên yên lặng, bên ngoài hành lang có vài nhân viên đi lại, tiếng nói chuyện bàn luận về trận đầu vừa rồi truyền tới…
“Tôi biết dù lúc trước tôi có nói gì thì các cậu cũng sẽ không để trong lòng, hiện tại thì sao?” Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lụng của Lục Tư Thành vang lên, “Tự mình dùng 2 tay trải nghiệm rồi thì có để trong lòng không, có thấy mình đánh như shit không?”
Giọng nói của anh rất bình tĩnh.
Thậm chí không mang theo bất cứ sự trào phúng giễu cợt nào kiểu như “Tôi đã nói rồi mà”, anh chỉ đơn thuần đưa ra nghi vấn và dùng sự so sánh tương đối phù hợp mà thôi.
“Khinh địch.” Hời hợt ném ra 2 chữ tổng kết, người đàn ông dừng lại, sau đó lại nhẹ nhàng nói, “Cứ để cái trạng thái này đến trận chung kết thế giới thì không bằng tự bỏ quyền thi đấu như năm ngoái còn hơn, dù sao thì kết cục cũng đều như nhau.”
Tiểu Bàn giơ tay lên, cau mày, có chút buồn bực mà gãi đầu.
Lão K và Lão Miêu nhìn nhau, đồng thời nhìn thấy trong mắt đối phương có 3 chữ “Tôi sai rồi”.
Đồng Dao cúi đầu, đan tay vào nhau ngồi trên ghế—– Thoáng chốc như quay về khoảng một tháng trước, hôm cô bị cấm thi đấu, Lục Tư Thành nhốt cô trong phòng tối giáo dục tố chất cho cô.
“Được rồi đấy, anh dữ như vậy đủ rồi.” Lục Nhạc đứng dậy, vỗ vỗ vai Đồng Dao, “Không thấy đường giữa nhà anh cứ luôn run cầm cập như mắc chứng Parkinson à?”
Lục Tư Thành lập tức nhìn sang chỗ Đồng Dao, Đồng Dao cũng ngước đầu lên mờ mịt nhìn Lục Nhạc, một giây sau cảm giác được có một cái áo khoác mang theo nhiệt độ cơ thể choàng lấy người cô, Đồng Dao thu hồi tầm mắt, sau đó dáng người cao lớn đứng trước mặt cô ngồi xổm xuống… Cô ngẩng đầu, mắt đối mắt với đôi ngươi màu nâu của anh.
Lục Tư Thành nắm lấy bàn tay với các ngón tay lạnh ngắt nhưng lòng bàn tay lại đầy mồ hôi của cô, mạnh mẽ kẽo những ngón tay của cô mở ra sau đó nhéo một cái: “Có muốn để Lục Nhạc lên không?”
Ánh mắt của Lục Tư Thành vẫn luôn luôn bình tĩnh.
Đồng Dao ngẩn người, trong ánh nhìn chăm chú của anh cô vô thức lắc đầu…
Cô nhìn thấy anh mắt của anh cuối cùng cũng trở nên dịu dàng hơn một chút, anh đưa tay xoa xoa đầu cô, có lẽ muốn biểu đạt một thông tin đơn giản: Anh đã có đáp án mà anh muốn rồi.
…
Đồng Dao hiểu hành động này của anh.
Điều khiến cô khủng hoảng là, vừa rồi dường như có những khoảnh khắc cô không biết mình phải làm sao để thắng được YQCB—- Tuy rằng hiện tại cô vẫn không biết, thế nhưng cô đã hiểu ra rằng trốn tránh cũng không phải cách làm tốt.
Nếu như muốn đánh, phải tự mình đi giành chiến thắng.
Nếu như thất bại thảm hại, thì bắt đầu lại một lần nữa.
Trước đây cô vẫn luôn cho rằng trốn tránh tuy đáng xấu hổ nhưng lại có lợi, thế nhưng hiện tại cô đột nhiên phát hiện ra, cái “có lợi” này thực chất chỉ là tạm thời mà thôi —–
Cô cuối cùng vẫn phải đối mặt.
Tiểu Vũ có lời muốn nói: 2 chương 122 với 123 nói dài quá đi, t làm xong rồi t không cả muốn đọc lại xem nó có vấp váp ở đâu không =))). Mn đọc truyện rồi chỉ chỗ sai giùm t nhé, yêu thươnggggg
/155
|