Edit: Tiểu Vũ
Mười phút sau.
YQCB đương nhiên là thua trận, lần này thì thật sự vấn đề nằm ở đường giữa, cậu ta không theo kịp nhịp điệu của cả đội, vậy nên, rất nhiều người lúc đầu còn gào lên “Hố đen Ngải Giai” “Khối u ác tính của cả đội” “Đường giữa vô dụng” “Đổi người khác thì sẽ tốt hơn đấy” thì bây giờ đã phải ngậm cái miệng chó của mình lại—–
Nhưng vẫn có những người cố giãy chết thêm một câu: Thế nhưng ván thứ 2 thật sự là vấn đề của Lulu mà, đúng không?
Đồng Dao nhìn thấy mấy lời như thế, mặt không biểu cảm nghĩ thầm: Không đúng.
Cô không biết ván thứ 3 này là do Ngải Giai tức giận không lên, hay là do CLB sắp xếp, một giây trước khi ZGDX lên sàn thi đấu, cô vẫn đang lo lắng gửi tin nhắn cho Kim Dương hỏi thăm——
[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Rùng cả mình, tớ còn tưởng bản tính sói hoang ngủ sâu suốt bao nhiêu năm của cậu chàng bị đánh thức cơ… Bà đây bỏ công dạy dỗ bao nhiêu năm mới huấn luyện được chó sói thành chó Husky, suýt nữa thì bị cô em điên kia phá hỏng hết.]
[zgdx, smiling: Ờ, thế cậu chàng sao rồi, có bị phạt không? Còn cậu thì sao?]
[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Không sao, cũng có làm gì cô em kia đâu, phạt gì mà phạt chứ, làm gì có chuyện gì nói chuyện to tiếng thôi mà bị phạt được, đúng không? Không thì Thành ca sao mà sống được?]
[ZGDX, smiling: … … … Một lời không hợp liền đi công kích đội trưởng nhà tớ, xem ra bọn cậu đúng là không sao thật (‘_′)]
[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Ừ, thế nên cậu yên tâm thi đấu đi!]
Thấy Kim Dương nói vậy, Đồng Dao cũng tạm yên lòng… Cất điện thoại, liếc mắt nhìn các đồng đội đang đứng dậy đi ra ngoài, mấy người Tiểu Bàn đang thảo luận xem trận đấu hôm nay nên dùng đội hình nào thì được, Đồng Dao đi sau cùng, ngay khoảnh khắc bước ra khỏi cửa phòng nghỉ thì đột nhiên nhỏ giọng nói một câu: “Có thể thử chơi đội hình 4 bảo vệ 1 một lần nữa được không?”
Người đang đi đầu là Lục Tư Thành nghe vậy liền dừng bước, quay đầu lại nhìn cô, im lặng chút rồi hỏi: “Lý do?”
Bị Lục Tư Thành nghiêm túc nhìn chằm chằm, Đồng Dao mới ý thức được người đàn ông lúc này đã không phải người bạn trai mà cô có thể tùy ý ôm ôm cọ cọ như ở ngoài hành lang lúc nãy nữa, lúc này anh là đội trưởng của… Cô đứng thẳng người, có hơi căng thẳng, nói: “Không có lý do gì cả, hiện tại mọi người đang tranh luận rất nhiều về đội hình này, bọn họ đều nói mùa giải này nếu cứ cố chấp dùng đội hình này thì không thắng được… Nhưng lần trước chúng ta đã thắng HUAWEI mà, thế nên em muốn thử thêm lần nữa, xem xem rốt cuộc có thể dùng hay không—— Có ai đó đã nói, thực hành là con đường duy nhất để kiểm nghiệm chân lý mà.”
“Em muốn chơi Lulu.”
“…”
Mẹ nó, nói một đống lớn lý lẽ như thế mà vẫn bị vạch trần chân tướng, xấu hổ quá đi.
Mười phút sau.
YQCB đương nhiên là thua trận, lần này thì thật sự vấn đề nằm ở đường giữa, cậu ta không theo kịp nhịp điệu của cả đội, vậy nên, rất nhiều người lúc đầu còn gào lên “Hố đen Ngải Giai” “Khối u ác tính của cả đội” “Đường giữa vô dụng” “Đổi người khác thì sẽ tốt hơn đấy” thì bây giờ đã phải ngậm cái miệng chó của mình lại—–
Nhưng vẫn có những người cố giãy chết thêm một câu: Thế nhưng ván thứ 2 thật sự là vấn đề của Lulu mà, đúng không?
Đồng Dao nhìn thấy mấy lời như thế, mặt không biểu cảm nghĩ thầm: Không đúng.
Cô không biết ván thứ 3 này là do Ngải Giai tức giận không lên, hay là do CLB sắp xếp, một giây trước khi ZGDX lên sàn thi đấu, cô vẫn đang lo lắng gửi tin nhắn cho Kim Dương hỏi thăm——
[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Rùng cả mình, tớ còn tưởng bản tính sói hoang ngủ sâu suốt bao nhiêu năm của cậu chàng bị đánh thức cơ… Bà đây bỏ công dạy dỗ bao nhiêu năm mới huấn luyện được chó sói thành chó Husky, suýt nữa thì bị cô em điên kia phá hỏng hết.]
[zgdx, smiling: Ờ, thế cậu chàng sao rồi, có bị phạt không? Còn cậu thì sao?]
[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Không sao, cũng có làm gì cô em kia đâu, phạt gì mà phạt chứ, làm gì có chuyện gì nói chuyện to tiếng thôi mà bị phạt được, đúng không? Không thì Thành ca sao mà sống được?]
[ZGDX, smiling: … … … Một lời không hợp liền đi công kích đội trưởng nhà tớ, xem ra bọn cậu đúng là không sao thật (‘_′)]
[Nửa đêm đi câu cá – Đồ ngư dân điên cuồng: Ừ, thế nên cậu yên tâm thi đấu đi!]
Thấy Kim Dương nói vậy, Đồng Dao cũng tạm yên lòng… Cất điện thoại, liếc mắt nhìn các đồng đội đang đứng dậy đi ra ngoài, mấy người Tiểu Bàn đang thảo luận xem trận đấu hôm nay nên dùng đội hình nào thì được, Đồng Dao đi sau cùng, ngay khoảnh khắc bước ra khỏi cửa phòng nghỉ thì đột nhiên nhỏ giọng nói một câu: “Có thể thử chơi đội hình 4 bảo vệ 1 một lần nữa được không?”
Người đang đi đầu là Lục Tư Thành nghe vậy liền dừng bước, quay đầu lại nhìn cô, im lặng chút rồi hỏi: “Lý do?”
Bị Lục Tư Thành nghiêm túc nhìn chằm chằm, Đồng Dao mới ý thức được người đàn ông lúc này đã không phải người bạn trai mà cô có thể tùy ý ôm ôm cọ cọ như ở ngoài hành lang lúc nãy nữa, lúc này anh là đội trưởng của… Cô đứng thẳng người, có hơi căng thẳng, nói: “Không có lý do gì cả, hiện tại mọi người đang tranh luận rất nhiều về đội hình này, bọn họ đều nói mùa giải này nếu cứ cố chấp dùng đội hình này thì không thắng được… Nhưng lần trước chúng ta đã thắng HUAWEI mà, thế nên em muốn thử thêm lần nữa, xem xem rốt cuộc có thể dùng hay không—— Có ai đó đã nói, thực hành là con đường duy nhất để kiểm nghiệm chân lý mà.”
“Em muốn chơi Lulu.”
“…”
Mẹ nó, nói một đống lớn lý lẽ như thế mà vẫn bị vạch trần chân tướng, xấu hổ quá đi.