Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Cô và Giang Yên Nhiên có một đoạn thời gian làm bạn cùng phòng, hơn nữa quan hệ lúc đó vẫn chưa tệ, cho nên vẫn biết một số chuyện của cô ấy.
Nghe đến đó, ba Giang giận đến tím mặt: "Hồ đồ! Yên Nhiên, con là con gái ba mẹ yêu thương nhất, sao lại vì một tên đàn ông mà lãng phí bản thân! Tống gia của nó nếu không có nhà chúng ta đã sớm phá sản! Nó nên đem con gái của chúng ta cưng chiều như công chúa! Kết quả tên khốn kia lại dám chà đạp con, còn xem con như người giúp việc mà sai bảo!"
Mẹ Giang cũng không cách nào tin được: "Đứa nhỏ ngốc! Sao con lại ngốc như vậy! Tại sao đến giờ vẫn không nói cho ba mẹ?"
"Yên Nhiên dĩ nhiên sợ nếu mình tố cáo, Tống Tử Hàng sẽ càng ghét cậu ấy hơn..."
Diệp Oản Oản khóc thút thít, bực tức nói tiếp: "Yên Nhiên bỏ ra nhiều như vậy cuối cùng đổi được cái gì? Anh ta thoải mái hưởng thụ những thứ Yên Nhiên bỏ ra, hưởng thụ sự trợ giúp tài chính của chú dì, lại cùng bạn thân của Yên Nhiên thông đồng với nhau.
Con thấy thế không nhịn được nữa, mới viết bài vạch trần tra nam tiện nữ kia, kết quả Tống Tử Hàng cho rằng bài viết do Yên Nhiên viết, chạy tới mắng cậu ấy đủ lời khó nghe, mắng cậu ấy độc ác, hạ tiện, bắt cậu ấy phải xóa bài!
Vì bài viết không bị xóa, Tống Tử Hàng trực tiếp lên diễn đàn thanh minh, nói anh ta và Yên Nhiên không có bất kì quan hệ nào, nói việc hứa hôn không có thật, còn nói từ đầu đến cuối anh ta chỉ thích Trầm Mộng Kỳ!"
Sắc mặt ba Giang đã âm trầm đến cực hạn: "Tất cả những thứ này đều là sự thật?"
"Chính xác trăm phần trăm! Chú, dì, bài viết vẫn còn, hai người xem sẽ biết ngay!" Diệp Oản Oản dùng điện thoại mở bài viết kia lên, đưa tới trước mặt hai người.
Trầm Mộng Kỳ không phải thích nhất là tố cáo sao? Vậy lần này cô sẽ chơi trò gậy ông đập lưng ông.
Hai vợ chồng vội xem bài viết kia.
Trong nhà trọ yên tĩnh chỉ còn âm thanh tranh chấp trong video.
Nghe con gái tuyệt vọng chất vấn, ba mẹ Giang đau lòng không thôi, mà tới bình luận thanh minh của Tống Tử Hàng, ba mẹ Giang đã hoàn toàn bùng nổ.
Ba Giang giận đến run người: "Yên Nhiên cùng nó không có bất cứ quan hệ nào? Hôn ước chẳng qua là các vị trưởng bối đùa giỡn? Tốt! Thật tốt! Hay cho một câu đùa giỡn! Tống Khiếu Uy sinh được một đứa con trai thật giỏi!"
Mẹ Giang nhìn những bình luận giễu cợt con gái mình ở dưới, trực tiếp bị chọc tức mà khóc lên: "Trời ơi! Những người này tại sao có thể nói Yên Nhiên như vậy! Yên Nhiên... Mẹ không tốt... Mẹ có lỗi với con, mẹ lại không phát hiện chuyện này sớm hơn, để con phải chịu nhiều ấm ức như vậy."
Yên Nhiên thấy những lời này đã có bao nhiêu khổ sở.
Khó trách con gái muốn tự sát.
Những người này quả thực rất quá đáng!
Thấy ba mẹ đau lòng, Giang Yên Nhiên vội trấn an: "Mẹ, lần này nhờ có Oản Oản cứu con, vì một chút hiểu lầm nên đã có một khoảng thời gian quan hệ của con và Oản Oản không tốt cho lắm, nhưng trải qua lần này con mới biết ai mới là bạn."
Mẹ Giang kích động nắm lấy tay Oản Oản: "Đứa trẻ tốt, dì cảm cảm ơn con."
"Là chuyện nên làm thôi dì."
Ba Giang thở dài một tiếng: "Yên Nhiên, con có thể nhân cơ hội này thấy rõ nhiều chuyện như vậy cũng tốt, chúng ta có thể bắt đầu lại lần nữa, con bị ấm ức, ba mẹ nhất định sẽ giúp con đòi lại công bằng, con ngàn vạn lần nghĩ quẩn trong lòng mà làm chuyện điên rồ."
/200
|