Edit: Vân Linh Nhược Vũ
Đối với anh Diệp mà nói, rốt cuộc cậu ta được xem là gì?
Anh ấy có coi mình là nghệ sĩ mà anh ấy dẫn dắt không?
Hay chỉ qua loa có lệ với mình, cũng coi mình là một kẻ ăn chơi trác táng, nên chưa bao giờ muốn phí tâm tư lên người mình?
Đáng chết, cậu ta đang nghĩ gì vậy!
Cậu ta vào giới giải trí để chơi đùa, chưa từng nghĩ sẽ nghiêm túc làm việc, tiếp cận Diệp Bạch chỉ vì mứt hoa quả nhỏ mà thôi...
Đúng, cậu ta chỉ vì mứt hoa quả thôi!
Cung Húc xua đi suy nghĩ kì quái trong đầu, nỗ lực tìm cho mình một lý do.
Nhưng, vì sao gần đây cậu ta luôn suy nghĩ những chuyện lung tung đó, còn về mứt hoa quả, cậu ta đã không nhớ rõ bao lâu rồi mình chưa nghĩ đến.
Mọi người ca hát vô cùng náo nhiệt.
Có nữ nghệ sĩ niềm nở tiến đến trước mặt Diệp Bạch, muốn cùng Diệp Bạch hát bài Lúm Đồng Tiền Nhỏ.
Đường Tinh Hỏa khó hiểu: "Con gái nhà người ta muốn song ca với Diệp Bạch bài Lúm Đồng Tiền Nhỏ, cậu tức giận cái gì?"
Cung Húc: "Liên quan tới cậu chắc!"
Đường Tinh Hỏa: "..."
Sắc mặt Cung Húc vô cùng khó coi, cứ cảm thấy đêm nay nhìn ai cũng không vừa mắt.
Nguyên tắc của Diệp Oản Oản là luôn giữ khoảng cách với tất cả nghệ sĩ. Vì cô đang giả nam, để tránh hiềm nghi với các nữ nghệ sĩ, nên cô đã uyển chuyển từ chối.
Tuy nhiên, bầu không khí lúc này khiến mọi người không muốn anh từ chối, ồn ào nài nỉ: "Anh Diệp, hát một bài đi! Hát một bài thôi! Anh thích bài nào thì hát bài đó!"
Diệp Oản Oản không từ chối được, đành chọn một bài hát, sau đó gọi Lạc Thần từ đầu buổi đến giờ luôn ngồi trong góc không nói lời nào: "Lạc Thần, tôi nhớ cậu cũng thích bài này, cùng hát đi?"
Đôi mắt Lạc Thần hơi sáng lên, dường như được yêu mà sợ, không ngờ Diệp Oản Oản sẽ nhớ bài hát mình thích, cậu ấy gật đầu rồi bước qua.
Hai người cầm microphone, Diệp Oản Oản hát trước: "Nấu, một chén canh thần thanh nhiệt huyết, tanh nồng và đắng cay hòa vào xương cốt, nhân thế chìm nổi..."
Lạc Thần hát tiếp: "Đạo, đừng vội ngừng đừng vội xoay người, đường hẹp gặp nhau chớ bàn đường về, chớ hỏi có ai đang đợi..."
Diệp Oản Oản: "Đợi ta xé tan nửa dặm sớm chiều càn khôn này, ba thước thanh quang luân chuyển gội sạch bụi trần, uống chén rượu mạnh nhất, say đắm người đẹp nhất, ngắm trời cao biển rộng sóng lớn cuộc đời..."
Giọng hát của chàng trai khàn khàn mà réo rắt, tùy ý dựa người vào sofa, tư thế bất cần thư thái, ánh sáng trong mắt chuyển động phản chiếu cả dải ngân hà lộng lẫy.
Lạc Thần hoảng hốt, lỡ mất một nhịp mới hát tiếp: "Người đời nói giang hồ nhiều kẻ không sợ nhất, dùng ba đồng rượu nóng mua lấy tâm hồn ta, làm sông núi đảo loạn, ta chống đỡ trời đất này, sảng khoái bình sinh..." (*)
Hát xong khúc này, tiếng vỗ tay vang lên như sấm.
"Lợi hại lợi hại!"
"Không hổ là tổ hợp kim bài, phối hợp quá ăn ý!"
...
Cung Húc lảo đảo đứng lên sân khấu: "Lên, tôi muốn hát một bài!"
Cậu ta sẽ hát cho tiểu mứt hoa của mình!
Người bên cạnh vội tránh xa: "À được, anh Húc, anh chọn bài đi!"
Cung Húc chọn bài hát, sau đó ngồi trên ghế chân cao, bắt đầu hát.
"Tôi muốn, em bên cạnh tôi, tôi muốn nhìn em trang điểm, ngọn gió đêm đang thổi, thổi thổn thức trái tim tôi, cô gái của tôi..."
"Thời gian dài đằng đẵng, cô gái của tôi, em đang nơi nào, ngắm nhìn hừng đông chăng...?"
"Đều tại màn đêm này, làm người ta điên cuồng, tôi muốn hát lên, nỗi nhớ của tôi về em, cô gái của tôi..." (**)
Mọi người đưa mắt nhìn nhau.
"Cung Húc sao vậy? Phong cách không đúng lắm! Thất tình sao?"
"Thất tình? Cô nói đùa hả? Cung Húc sẽ thất tình ư?"
"Ặc, cũng đúng..."
....
Hát xong, Cung Húc hớn hở cầm microphone đến trước mặt Diệp Oản Oản, nghiêm túc yêu cầu: "Anh Diệp, cùng em hát song ca! Hát Lúm Đồng Tiền Nhỏ!"
Diệp Oản Oản: "..."
Đường Tinh Hỏa nhìn chằm chằm mặt Cung Húc, suy tư vuốt cằm, nhạy bén phát hiện cậu ta có gì đó sai sai.
Ánh mắt nhìn Diệp Bạch của Cung Húc... Không đúng cho lắm...
Đường Tinh Hỏa đảo mắt, cười nói: "Nè nè, hát có gì vui chứ! Chúng ta chơi trò chơi đi! Nói Thật Hoặc Mạo Hiểm, thế nào?"
(*) Bài hát Cổ Long Quần Hiệp Truyện của Liệt Thiên.
(**) Bài hát Tôi Muốn Em của Trương Kiệt.
/722
|