Ko còn cách nào khác , Yoo Kyung chỉ còn cách ngậm đắng nuốt cay cầu xin chị gái mình giúp đỡ . Dù sao Do Kyung cũng sẽ đồng ý giúp vì cô là người thân duy nhất của chị mà . Nhất là sau tất cả cô cũng đã quá hối hận , muốn được làm lại từ đầu . Cô chạy về nhà ko ngừng mong Do Kyung sẽ ở nhà . Quả nhiên Do Kyung đang ở nhà và đang sắp xếp đồ đạc vào một cái va ly to . - Chị đang làm gì thế ?
- Chị sẽ tìm mẹ .
- Tại sao ? _ cô chạy tới giằng lấy cái va ly trên tay Do Kyung
- Bởi vì chị đã thất bại trong vai trò trở thành người chị tốt , chị đã ko hoàn thành nhiệm vụ mà mẹ giao cho chị .
- Ko phải như vậy, em sai rồi , xin chị hãy giúp em giải độc cho anh Jin Woo _ nghe Do Kyung nói vậy , cô cũng bất giác hét lên trong tiếng khóc nức nở .
- Sao ? Ko phải em muốn cậu ta sống ko bằng chết ? _ Do Kyung khó hiểu nhìn cô .
- Đúng là như thế nhưng bây giờ em hối hận lắm ! Em hứa sẽ làm tất cả những việc chị bảo chỉ cần chị giúp em giải độc cho anh ấy .
Do Kyung thờ dài nhìn em gái đau khổ vì tình : kể cả việc rời xa cậu ta .
- Em.....chuyện này......
- Bỏ đi _ Do Kyung toan lên phòng thì ...... Yoo Kyung cầm tay cô giữ lại : Em đồng ý nhưng với điều kiện chị sẽ phải đi chơi với anh ấy một ngày . Chỉ một ngày thôi .
- Được .
Cuộc giao kèo kết thúc trong hoà bình , Do Kyung tới nhà Jin Woo . Trước khi bấm chuông , cô có lấy con dao nhỏ cứa vào cổ tay mình rồi nhỏ vào miệng năm giọt máu của mình . Chuông reo , người ra mở cửa ra Jin Woo , cậu vô cùng ngỡ ngàng vì Do Kyung đột ngột xuất hiện .
- Chị....._ cổ họng cậu đã bị chặn lại bằng đôi môi mềm mỏng của Do Kyung .
Cậu như chết lặng . Cánh tay buông thõng , cả người cứng đờ . Vừa hôn , Do Kyung vừa cho máu của mình vào khoang miệng của Jin Woo từng giọt , từng giọt một . Dần dần cậu có cảm giác bỗng dưng khoẻ lạ thường , thân hình như muốn gãy lúc trước đã trở lại bình thường . Đôi chân cũng đã có thề đi lại được mà ko cần phải bám trụ vào thứ gì .
Lời nguyền hoàn toàn được hoá giải , Do Kyung buông Jin Woo ra , vội nhìn đi chỗ khác : Tôi đã giúp cậu hoá giải lời nguyền , kể từ giờ cậu sẽ trở lại như bình thường .
- Cảm ơn chị
- Ko cần cảm ơn tôi , người cậu cần cảm ơn ko phải tôi mà là YooKyung .
- Yoo Kyung ? _ cậu hơi sốc , ngạc nhiên hỏi lại .
- Đúng vậy .
Sau đó Jin Woo trở lại trường học và nhận lời thách đấu của Jun Han Gun . Lúc đầu cậu cũng định bụng từ chối vì lý do cậu hận Yoo Kyung . Nhưng khi biết Yoo Kyung đã một lòng hối cải , cho nên cậu sẽ mềm lòng lần cuối cùng .
Tuy nhiên thiên vương của trường vẫn chỉ có một mình Song Jin Woo mà thôi . Chính vì vậy nói về cuộc thi đấu bóng đá thì Jin Woo chiến thắng tuyệt đối với tỉ số là 5:0 . Thậm chí cậu còn ko thèm để Jun Han Gun có cơ hội phản công . Thế là từ nay sẽ chẳng còn ai dám ko phục cậu nữa cho mà xem .
Về phía Yoo Kyung , cô đã quá mãn nguyện khi đươc xem Jin Woo thi đấu và cô hiểu đây sẽ là lần cuối cùng mình sẽ được nhìn thấy ân nhân của mình trên sân cỏ .
- Tạm biệt anh , em đi đây _ ngắm nhìn Jin Woo đang hạnh phúc ăn mừng cùng đồng bọn , Yoo Kyung tiếc nuối chào tạm biệt .
- Chị sẽ tìm mẹ .
- Tại sao ? _ cô chạy tới giằng lấy cái va ly trên tay Do Kyung
- Bởi vì chị đã thất bại trong vai trò trở thành người chị tốt , chị đã ko hoàn thành nhiệm vụ mà mẹ giao cho chị .
- Ko phải như vậy, em sai rồi , xin chị hãy giúp em giải độc cho anh Jin Woo _ nghe Do Kyung nói vậy , cô cũng bất giác hét lên trong tiếng khóc nức nở .
- Sao ? Ko phải em muốn cậu ta sống ko bằng chết ? _ Do Kyung khó hiểu nhìn cô .
- Đúng là như thế nhưng bây giờ em hối hận lắm ! Em hứa sẽ làm tất cả những việc chị bảo chỉ cần chị giúp em giải độc cho anh ấy .
Do Kyung thờ dài nhìn em gái đau khổ vì tình : kể cả việc rời xa cậu ta .
- Em.....chuyện này......
- Bỏ đi _ Do Kyung toan lên phòng thì ...... Yoo Kyung cầm tay cô giữ lại : Em đồng ý nhưng với điều kiện chị sẽ phải đi chơi với anh ấy một ngày . Chỉ một ngày thôi .
- Được .
Cuộc giao kèo kết thúc trong hoà bình , Do Kyung tới nhà Jin Woo . Trước khi bấm chuông , cô có lấy con dao nhỏ cứa vào cổ tay mình rồi nhỏ vào miệng năm giọt máu của mình . Chuông reo , người ra mở cửa ra Jin Woo , cậu vô cùng ngỡ ngàng vì Do Kyung đột ngột xuất hiện .
- Chị....._ cổ họng cậu đã bị chặn lại bằng đôi môi mềm mỏng của Do Kyung .
Cậu như chết lặng . Cánh tay buông thõng , cả người cứng đờ . Vừa hôn , Do Kyung vừa cho máu của mình vào khoang miệng của Jin Woo từng giọt , từng giọt một . Dần dần cậu có cảm giác bỗng dưng khoẻ lạ thường , thân hình như muốn gãy lúc trước đã trở lại bình thường . Đôi chân cũng đã có thề đi lại được mà ko cần phải bám trụ vào thứ gì .
Lời nguyền hoàn toàn được hoá giải , Do Kyung buông Jin Woo ra , vội nhìn đi chỗ khác : Tôi đã giúp cậu hoá giải lời nguyền , kể từ giờ cậu sẽ trở lại như bình thường .
- Cảm ơn chị
- Ko cần cảm ơn tôi , người cậu cần cảm ơn ko phải tôi mà là YooKyung .
- Yoo Kyung ? _ cậu hơi sốc , ngạc nhiên hỏi lại .
- Đúng vậy .
Sau đó Jin Woo trở lại trường học và nhận lời thách đấu của Jun Han Gun . Lúc đầu cậu cũng định bụng từ chối vì lý do cậu hận Yoo Kyung . Nhưng khi biết Yoo Kyung đã một lòng hối cải , cho nên cậu sẽ mềm lòng lần cuối cùng .
Tuy nhiên thiên vương của trường vẫn chỉ có một mình Song Jin Woo mà thôi . Chính vì vậy nói về cuộc thi đấu bóng đá thì Jin Woo chiến thắng tuyệt đối với tỉ số là 5:0 . Thậm chí cậu còn ko thèm để Jun Han Gun có cơ hội phản công . Thế là từ nay sẽ chẳng còn ai dám ko phục cậu nữa cho mà xem .
Về phía Yoo Kyung , cô đã quá mãn nguyện khi đươc xem Jin Woo thi đấu và cô hiểu đây sẽ là lần cuối cùng mình sẽ được nhìn thấy ân nhân của mình trên sân cỏ .
- Tạm biệt anh , em đi đây _ ngắm nhìn Jin Woo đang hạnh phúc ăn mừng cùng đồng bọn , Yoo Kyung tiếc nuối chào tạm biệt .
/70
|