Ngồi trên xe bus , Jinwoo có cảm giác lúc về bao giờ cũng nhanh hơn lúc đi . Dĩ nhiên cảm giác của cậu đã đúng vì tầm tiếng rưỡi là cậu trở về nhà . Bước chân xuống xe , trái ngược với lúc tiễn cậu đi có rất nhiều người nhưng lúc trở về thì lại chẳng có bóng dáng của ai hết . Chắc mọi người đang rất bận rộn vì cũng sắp hết năm rồi mà , Jinwoo nhẹ nhàng đeo balo lên vai và trở về nhà . Đứng trước cổng nhà Jinwoo thấp thỏm đẩy cửa và bắt gặp bố mẹ nói chuyện với nhau .
- Con về rồi _ cậu cất tiếng khiến bố mẹ cậu giật nảy mình .
- Jinwoo con làm bố mẹ rất tự hào về con _ hai người đều chạy tới ôm chầm lấy cậu trong niềm hạnh phúc vô bờ bến .
- Con sẽ ở lại trong bao lâu ? _ mẹ cậu hỏi
- Sáng mai con sẽ đi ngay .
- Nhanh thế con .
- Vâng , bây giờ con xin phép bố mẹ......_ cậu tính tìm Do Kyung luôn vì sáng mai cậu phải trở về nhưng bố đã chặn lại .
- Quên con bé Do Kyung đi , bản thân con bé ko còn yêu con .
- Bố đang nói chuyện gì vậy ? _ cậu hơi bất ngờ trước câu nói của bố .
- Cái ngày con đi thi là cái ngày con bé rời bỏ con và ta cũng xin lỗi vì giấu con chuyện này .
- Ông thôi ngay _ thái độ của mẹ càng khiến cậu bất ngờ hơn .
- Bố mẹ giấu con chuyện gì ? Và Do Kyung , chị ấy đi đâu ?
- Ta , mẹ con và Do Kyung đã liên thủ với nhau nhằm giúp con đỗ đại học Seoul với điều kiện nếu thành công thì ta sẽ miễn tiền thuê nhà cho hai chị em nó . Ta thành thật xin lỗi con Jinwoo .
Cậu chết lặng mà ko phải gọi là hoàn toàn chết lặng trước lời kể của bố . Cái gì mà liên thủ với nhau lại còn miễn tiền thuê nhà ? Thật lòng cậu chẳng thể nào hiểu nổi , bởi cậu tin Do Kyung sẽ ko bao giờ đối xử với cậu như vậy .
- Con bắt buộc phải tin lời ta , Jinwoo _ bố cậu ko chịu nổi nên đã túm chặt lấy cổ áo của cậu .
- Con ko tin , bố mẹ đang lừa con _ cậu đẩy bố ra ngoài và chạy về phía cửa .
- Con sẽ chứng minh lời bố nói ko phải sự thật và Do Kyung sẽ ko lừa dối con .
Jinwoo bỏ chạy , chạy thật nhanh sang nhà Do Kyung , với niềm hy vọng mãnh liệt cháy bỏng trong tim , cậu khao khát tìm kiếm bóng dáng của Do Kyung từng giây từng phút . Nhấn chuông rất nhiều lần , cuối cùng cũng có người ra mở cửa , nụ cười bỗng chốc hiện lên trên môi ......nhưng cũng nhanh chóng biến mất ......khi người ra mở cửa .....
- Anh chàng đẹp trai này là ai ? Tìm ai ? Có việc gì ? _ một người con gái khá xinh xắn ra mở cửa .
- Do Kyung có ở đây ko ? _ giọng câu run run , cố gắng kìm nén cảm xúc trào dâng của mình .
- Đó là ai ? Tôi mới chuyển đến đây ngày hôm qua nên xin lỗi tôi ko biết .
Hết thật rồi . Jinwoo lặng lẽ bước đi như một người say rượu , đôi chân ko biết phải đi về đâu , về đường nào . Bởi cậu cũng đã ý thức được lời hứa của Do Kyung hứa với cậu hoàn toàn chỉ là giả dối , lừa gạt hay thậm chí là phản bội .
Cảm giác lúc này sao lại đau như vậy , từ bố mẹ cho tới người con gái mà cậu yêu thương nhất đều lừa dối cậu . Tất cả đều chỉ vì ba chữ đại học Seoul xa vời vợi , chớp nhoáng kia thôi sao . Cậu bắt đầu chán ghét cuộc sống này , nó thật nhơ bẩn và đầy sự xảo trá , cuối cùng cậu cũng hiểu rằng trên đời này chẳng có ai một ai để cậu có thể tin tưởng được . Ko một ai !
- Con về rồi _ cậu cất tiếng khiến bố mẹ cậu giật nảy mình .
- Jinwoo con làm bố mẹ rất tự hào về con _ hai người đều chạy tới ôm chầm lấy cậu trong niềm hạnh phúc vô bờ bến .
- Con sẽ ở lại trong bao lâu ? _ mẹ cậu hỏi
- Sáng mai con sẽ đi ngay .
- Nhanh thế con .
- Vâng , bây giờ con xin phép bố mẹ......_ cậu tính tìm Do Kyung luôn vì sáng mai cậu phải trở về nhưng bố đã chặn lại .
- Quên con bé Do Kyung đi , bản thân con bé ko còn yêu con .
- Bố đang nói chuyện gì vậy ? _ cậu hơi bất ngờ trước câu nói của bố .
- Cái ngày con đi thi là cái ngày con bé rời bỏ con và ta cũng xin lỗi vì giấu con chuyện này .
- Ông thôi ngay _ thái độ của mẹ càng khiến cậu bất ngờ hơn .
- Bố mẹ giấu con chuyện gì ? Và Do Kyung , chị ấy đi đâu ?
- Ta , mẹ con và Do Kyung đã liên thủ với nhau nhằm giúp con đỗ đại học Seoul với điều kiện nếu thành công thì ta sẽ miễn tiền thuê nhà cho hai chị em nó . Ta thành thật xin lỗi con Jinwoo .
Cậu chết lặng mà ko phải gọi là hoàn toàn chết lặng trước lời kể của bố . Cái gì mà liên thủ với nhau lại còn miễn tiền thuê nhà ? Thật lòng cậu chẳng thể nào hiểu nổi , bởi cậu tin Do Kyung sẽ ko bao giờ đối xử với cậu như vậy .
- Con bắt buộc phải tin lời ta , Jinwoo _ bố cậu ko chịu nổi nên đã túm chặt lấy cổ áo của cậu .
- Con ko tin , bố mẹ đang lừa con _ cậu đẩy bố ra ngoài và chạy về phía cửa .
- Con sẽ chứng minh lời bố nói ko phải sự thật và Do Kyung sẽ ko lừa dối con .
Jinwoo bỏ chạy , chạy thật nhanh sang nhà Do Kyung , với niềm hy vọng mãnh liệt cháy bỏng trong tim , cậu khao khát tìm kiếm bóng dáng của Do Kyung từng giây từng phút . Nhấn chuông rất nhiều lần , cuối cùng cũng có người ra mở cửa , nụ cười bỗng chốc hiện lên trên môi ......nhưng cũng nhanh chóng biến mất ......khi người ra mở cửa .....
- Anh chàng đẹp trai này là ai ? Tìm ai ? Có việc gì ? _ một người con gái khá xinh xắn ra mở cửa .
- Do Kyung có ở đây ko ? _ giọng câu run run , cố gắng kìm nén cảm xúc trào dâng của mình .
- Đó là ai ? Tôi mới chuyển đến đây ngày hôm qua nên xin lỗi tôi ko biết .
Hết thật rồi . Jinwoo lặng lẽ bước đi như một người say rượu , đôi chân ko biết phải đi về đâu , về đường nào . Bởi cậu cũng đã ý thức được lời hứa của Do Kyung hứa với cậu hoàn toàn chỉ là giả dối , lừa gạt hay thậm chí là phản bội .
Cảm giác lúc này sao lại đau như vậy , từ bố mẹ cho tới người con gái mà cậu yêu thương nhất đều lừa dối cậu . Tất cả đều chỉ vì ba chữ đại học Seoul xa vời vợi , chớp nhoáng kia thôi sao . Cậu bắt đầu chán ghét cuộc sống này , nó thật nhơ bẩn và đầy sự xảo trá , cuối cùng cậu cũng hiểu rằng trên đời này chẳng có ai một ai để cậu có thể tin tưởng được . Ko một ai !
/70
|