Bởi vì Ôn Loan nhận thua, trận pk xuất sắc này cuối cùng mới hạ màn.
Quý Trì khó hiểu hỏi: “Anh ta vì sao nói thua.”
Ôn Niệm Niệm quay đầu lại, nhìn bóng dáng Ôn Loan rời đi, giải thích: “Anh ấy hiếu thắng, song quán quân gì đó, thà rằng không cần… Hơn nữa, tớ đoán có khả năng vì duyên cớ cao nhị, cùng gia hỏa cao một đánh thành hoà, bản thân… Xem như là một loại năng lực yếu.”
Nói đến cùng, cũng là lòng tự trọng quá lớn.
“Thì ra là thế.” Quý Trì cào cào cái ót: “Không hiểu được trong đầu thiên tài mấy người suy nghĩ cái gì.”
Giang Dữ ngồi trở lại ngồi xuống vị trí, Quý Trì ngượng ngùng mà đánh giá cậu vài lần, cậu khinh phiêu phiêu mà liếc: “Nhìn cái gì.”
Quý Trì thật cẩn thận hỏi: “Xem cậu có cao hứng hay không.”
Giang Dữ hỏi lại: “Tớ không cao hứng thì sao?”
“Thì……”
Quý Trì ninh mày, nói: “Cái Ôn Loan, không phải thà rằng nhận thua cũng không muốn song thắng sao, tớ cho rằng cậu giống vậy…”
Giang Dữ hoạt động cổ, phát ra tiếng giòn vang, cậu vân đạm phong khinh mà nói: “Một thi đua nhỏ mà thôi, đánh ngang chính là đánh ngang, có cái gì không phục.”
Cậu nói ra lời này, Ôn Niệm Niệm đều nhịn không được nghiêng đầu nhìn một cái.
Trên trán cậu có vài sợi sợi tóc mềm mại, gương mặt bởi vì thi đua kịch liệt vừa nãy mà hơi phiếm hồng, ánh mắt lại bình tĩnh mà đạm bạc.
Cô trong nháy mắt hiểu được Giang Dữ.
Đúng vậy, nhất thời thắng lợi không có cái gì mà kiêu ngạo, đồng dạng, thất bại nhất thời, cũng hoàn toàn không cần để ở trong lòng.
Thế giới này rất lớn, người có năng lực, quá nhiều.
Ngoài thế giới, còn có vũ trụ vô tận, có hố đen cắn nuốt rộng lớn, có thật nhiều thật nhiều việc mà nhân loại không biết.
Một khắc kia, Ôn Niệm Niệm ở trong ánh mắt cậu, phảng phất thấy được hải dương mênh mông vô vàn sao trời.
Quý Trì bỗng nhiên đối thì thầm với Ôn Niệm: “À, đúng rồi, cậu thua.”
“Thua cái gì?” Ôn Niệm Niệm khó hiểu.
“Cậu không phải chọn Ôn Loan thắng sao…… A!”
Một chân Ôn Niệm Niệm dẫm lên chân Quý Trì, cậu kêu thảm thiết một tiếng, ngừng lời trong cổ họng.
Bình đạm Giang Dữ trong mắt dần dần thu liễm, quay đầu nhìn phía Ôn Niệm Niệm: “Cậu cảm thấy tớ sẽ thua?”
Âm cuối giơ lên, khóe mắt khơi một tia lệ khí, cùng với quân tử đạm mạc nhẹ nhàng lúc nãy khác nhau như hai người.
Ôn Niệm Niệm bị ánh mắt sắc bén của cậu đảo qua, run run rẩy rẩy muốn giải thích: “Cái đó, không phải……”
“Vì sao cậu cảm thấy tớ không bằng anh ta?”
“Tớ… Tớ không có…”
“Hử?”
Chân Quý Trì bị Ôn Niệm Niệm nghiền dẫm, biểu tình nhe răng nhếch miệng trên mặt cũng thực xuất sắc.
“Anh ấy là anh trai tớ, đương nhiên… Chúng ta là người một nhà…”
Ôn Niệm Niệm lấy cớ này, nói ra tới mình cũng chột dạ, nhưng tốt xấu Giang Dữ xem như tiếp nhận, nói: “Không có lần sau.”
“Tại sao không có lần sau chứ!” Ôn Niệm Niệm khó hiểu.
“Cho dù thời điểm nào, cậu đều phải, đứng phía bên tớ.”
“Dựa vào cái gì.”
Khóe miệng Ôn Niệm Niệm liệt liệt: “Yêu cầu này của cậu có điểm không nói lý nha.”
Giang Dữ mười phần gợp tình hợp lý mà nói: “Bữa sáng mỗi ngày cậu đều nhận, phảm cam chịu đứng về phía tớ.”
“Ách ~”
Ôn Niệm Niệm không nghĩ tới Giang Dữ sẽ có lúc chơi xấu như vậy, ăn ké chột dạ, bắt người tay ngắn, không lời nào để nói.
Còn có, thuận nước dong thuyền mua một tặng một, ai mà không làm!
Lúc hai người đấu võ mồm hết sức, người chủ trì tuyên bố, bởi vì vòng này Giang Dữ thắng, một ván kế tiếp này, từ đồng học cao nhất chọn đối tượng pk.
Trận doanh cao nhất hiện tại thừa Căn Di.
Lúc người chủ trì niệm đọc đến tên cô ấy, Ôn Loan đi đến cạnh cửa, bỗng nhiên dừng bước.
Hôm nay vạn dặm tình, ngoài lễ đường, ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ ấm mềm.
Chân phải anh bước vào ánh mặt trời, rốt cuộc không thể hoạt động một bước, nhưng……
Càng không có dũng khí quay đầu lại.
Tên này, tâm lúc bình tĩnh bỗng tầng tầng gợn sóng.
Là nữ sinh kia sao…
Anh không dám xác định, thậm chí không dám quay đầu lại.
Căn Di từ từ đi lên lễ đài, quy quy củ củ mà đứng ở cạnh người chủ trì, ngoan ngoãn giống như cái học sinh tiểu học, điệu thấp không trương dương.
Ôn Niệm Niệm dơ tay cổ vũ, cho cô ấy cố lên, không cần sợ hãi.
Căn Di gật gật đầu, ánh mắt nhiều thêm một chút kiên định.
Người ở cửa kia, giống như không có rời đi, mà quay người lại… Đứng ở chỗ tóo cạnh cửa, nhìn cô ây.
Bởi vì ánh đèn trên đỉnh đầu quá sáng, Căn Di thật sự không thấy rõ lắm, nhưng có thể cảm giác được tầm mắt sáng quắc.
Mỗi khi anh nhìn về, Căn Di luôn muốn mặt đỏ tim đập, khi còn nhỏ đã như thế, hiện tại y như cũ…
Rốt cuộc, đó là anh trai thiên tài cô ái mộ đã lâu đã lâu.
Người chủ trì đối Căn Di nói: “Kế tiếp em có thể chọn đối thủ của mình, đồng học đang ngồi dự thi, đều có thể.”
Căn Di nhìn sang đồng học dưới đài, trận doanh cao nhất chỉ còn lại có một người là cô, trận doanh cao nhị còn có mấy cái, đều không quen biết, trận doanh cao tam nhân số nhiều nhất, lấy Mã Tuyền cầm đầu đám người, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn, tựa muốn đem cô ăn tươi nuốt sống.
Căn Di không biết nên chọn ai, cho nên nhỏ giọng nói với người chủ trì mấy câu.
Người chủ trì mở miệng: “Đông học Căn Di hỏi, ai muốn cùng bạn ấy pk, chủ động nhấc tay đi.”
Lời vừa nói ra, 80% tuyển thủ toàn trường dự thi đều nhấc tay.
Căn Di choáng váng.
Quý Trì nhìn đông nhìn tây, đánh giá mọi nơi, bất mãn mà nói: “Sao đều cho rằng là quả hồng mềm, nghĩ em gái Căn Di dễ khi dễ đúng không!”
Quả thật, chính xác là như thế.
Mấy đợt thi đấu khi nãy, các tuyển thủ bị Ôn Niệm Niệm cùng Giang Dữ rào rạt trấn trụ, sợ mình vòng thứ nhất bị đào thải, không dám chọn đối thủ cường thế.
Căn Di lên đài, nhìn qua nhu nhu nhược nhược, bộ dáng cũng không dám ra một tiếng, nhìn chính là vẻ mặt đào thải, đối thủ cũng không dám chọn.
Bởi vậy, bọn họ chủ động tỏ vẻ sôi nổi, muốn cùng quyết đấu pk với Căn Di.
Đúng lúc này, Mã Tuyền chủ động đi lên đài, nói: “Tôi đánh với cậu.”
Trận danh cao nhất cao nhị lập tức phát ra từng trận hư thanh.
“Sao vậy, ủy viên học tập ban A cao tam, quyết đấu cùng nữ sinh cao nhất, không biết xấu hổ sao.”
“Lúc nãy không phải thề son sắt nói muốn tìm người mạnh nhất pk à.”
“Vả mặt quá nhanh đi.”
Mã Tuyền vừa bị thần tiên đánh nhau là Giang Dữ cùng Ôn Loan hù cho, chỉ muốn nhanh tìm kẻ yếu giải quyết, tiến vào trận chung kết tiếp theo.
Cái nữ sinh này nhìn qua nhu nhu nhược nhược, không phải bộ dáng rất có tự tin, nhìn qua giống vừa Quý Trì, đánh bại cô ta, hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Tớ thấy bọn cao nhất quá kiêu ngạo.” Mã Ruyền giải thích: " Muốn giết uy phong."
Đồng học cao nhị còn ồn ào: “Thích thì đừng tìm cớ như vậy, có bản lĩnh, tìm cái đồng học cùng cấp pk, còn khi dễ nữ sinh cao một nhất.”
Mã Tuyền tùy tiện đứng ở trên đài, một bộ “Tôi bắt nạt cậu ta thì thế nào” biểu tình chẳng biết xấu hổ.
Chỉ có đồng học cao nhất, lúc này bình tĩnh, trên mặt hiện ra một bộ biểu tình xem kịch vui.
Căn Di không nổi danh giống như Giang Dữ, cũng không có hiếu thắng như Ôn Niệm Niệm, ngày thường rất điệu thấp, cho nên biết người cô không nhiều lắm, chỉ có bạn cùng lớp cùng top mới biết được, cô ấy tuyệt đối thuộc về tuyển thủ có thiên phú nhưng an tĩnh như dòng nước.
Người chủ trì duy trì được hiện trường trật tự, nói: “Được, nếu chọn ra đối thủ, như vậy thi đấu bắt đầu.”
Đạo đề thứ nhất xuất hiện trên hình chiếu, sau khi Căn Di nghiêm túc cẩn thận mà đọc đề, xoay người nhặt phấn viết, bắt đầu tính toán ở bảng đen.
Mã Tuyền xem bộ dáng nghiêm túc này, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh khinh mạn: “Nếu đều nói tôi khi dễ người, vậy làm cho một phút đồng hồ.”
Dưới đài lại bắt đầu làm ồn lên ――
“Được nha Mã Tuyền, rất có phong độ thân sĩ.”
“Nhưng đừng lật xe.”
Căn Di quay đầu lại liếc mắt một cái, hào phóng tiếp nhận khiêm nhượng, lễ phép nói: “Cảm ơn.”
Mã Tuyền càng tin tưởng mười phần, một phút đồng hồ sau, mới chậm rãi vén ống tay áo của mình, cầm phấn viết trình tự lêm bảng đen.
Đề thứ nhất đều sẽ không quá khó, nhưng Căn Di vẫn nghiêm túc mà đem bước tính và công thức kỹ càng tỉ mỉ viết lên, cơ sở đồng học không phải tốt cũng có thể xem hiểu.
Mà Mã Tuyền khinh phiêu phiêu tùy tay viết mấy công thức, đem đáp án chính xác suy luận ra.
Hai người một trước một sau viết xong đáp án, Mã Tuyền quét quét Căn Di viết nửa bảng đen, đáy mắt hiện lên chi sắc khinh miệt.
Viết nhiều như vậy, vừa thấy chính là học sinh cơ sở không phải tốt.
Người chủ trì tuyên bố, hai người đều làm đúng, Căn Di cầm lòng không được mà ngẩng đầu, nhìn nhìn thiếu niên đứng ở chỗ tối.
Anh ấy … Còn đang xem cô thi đấu, không có đi.
Vì sao còn lưu lại, rõ ràng vừa nãy một chân đều tính đi rồi.
Lưu lại xem cô sao?
Trong lòng Căn Dỉ có điểm loạn, tim đập gia tốc, gương mặt bỗng nhiên đỏ.
Đương nhiên, khuôn mặt đỏ bừng này, bị Mã Tuyền đương nhiên cho rằng do khẩn trương.
Gặp gỡ đối thủ mạnh hơn mình như vậy, khẩn trương là đúng.
Đề thứ hai, khó khăn gia tăng rất nhiều, nhưng Căn Di cũng không sốt ruột, từng bước một ổn định viết ra đáp án.
Mã Tuyền đã không thong dong như phía trước, thế nhưng đề này tự nhiên cũng không làm khó được hắn, nếu không hắn cũng không có khả năng thi được top mười lên cao tam.
Đề thứ ba, hai người đồng dạng đều viết ra đáp án chính xác.
Nhưng rõ ràng, lúc này nhìn biểu tình Mã Tuyền, hắn đã bắt đầu không bình tĩnh.
Vốn dĩ cho rằng một giây là có thể giải quyết cái nữ sinh nhìn qua nhu nhu nhược nhược này, lại không ngờ rằng, cô tuy rằng nhìn nhu nhược, tốc độ viết chữ cũng rất chậm, giống như bánh mật, gắt gao dán hắn, không chút nào cho hắn bất luận cơ hội thắng.
Hai người đều so tới phần đoạt chiến, đây là chuyện Mã Tuyền hoàn toàn không có đoán trước……
Thanh âm khe khẽ sưới đài cũng càng lúc càng lớn, tựa hồ nói về Căn Di có thể kiên trì đến phần đoạt chiến, cảm thấy có chút giật mình.
Phần đoạt chiến đề thứ nhất, là một đề vật lý, các electron đang ở giai đoạn đứng yên, do đó lượng tăng 0,4%, bởi vì khối lượng của 9.110 electron lúc dừng nhỏ hơn 31 kg, bài kiểm tra yêu cầu tính (1) áp suất gia tốc; (2) tốc độ của electron khi gia tốc.
Hiển nhiên, đề này không có khó khăn quá lớn, nhưng yêu cầu tính toán giữa các đại lượng phải chính xác, Mã Tuyền không bao giờ giống như khi nãy thong thả viết chữ, đọc xong đề, hắn lập tức cần phấn lên tính ở bảng đen.
Bởi vì bút pháp dùng sức, toàn trường đều có thể nghe được tiếng phấn viết bạch bạch tiếp xúc với bảng đen.
Căn Di cũng bắt đầu tính toán, nhưng mà cũng không hoảng loạng giống Mã Tuyền, thong dong trấn định viết xuống biểu thức số học.
Cho tới bây giờ, ưu thế của Căn Di mới chân chính hiện ra.
Có lẽ cô không có thoing minh của Giang Dữ suy một ra ba, cũng không có hệ thống chỉnh ý như Ôn Niệm Niệm, nhưng, ở phương diện tính toán phức tạp, không ai có thể so được với đầu óc vận chuyển của Căn Di!
Một giây hoàn thành bước tính chính xác.
Thời điểm Căn Di viết đáp án chính xác của câu hỏi thứ hai ra, biểu thức số học câu thứ nhất, Mã Tuyền cũng chưa tính được.
Người chủ trì kinh ngạc nhìn Căn Di, phe phẩy đầu, không thể tin tưởng, học sinh này tính cũng quá nhanh! Quả thực thân như mang theo khả năng tính toán.
“Đáp, đáp án chính xác, đồng học Căn Di thắng.”
Người chủ trì nói xong câu đó, toàn trường yên tĩnh mười giây.
Hô hấp Căn Di dồn dập, quay đầu lại, ánh mắt đầu tiên là nhìn bóng dáng thiếu niên mơ mơ hồ hồ ở cạnh cửa.
Phảng phất như đang nói, anh xem, cô cũng thực ưu tú…
Vô số biểu thức số học phức tạp ngày đêm ôn luyện bay nhanh trong đầu, đều là nỗ lực truy đuổi bước chân của anh.
Bang, bang, bang……
Tiếng vỗ tay từ Ôn Niệm Niệm dẫn đầu phát ra, ngay sau đó giống như cùng bạo phá, toàn trường vỗ tay như sấm!
Ôn Loan cũng muốn vỗ tay, nhưng mà tay anh… Đỡ cáng.
Thẳng đến khi tràng vỗ tay tan, anh mới chậm rãi xoay người, rời lễ đường, bóng dáng nghịch quang, biến mất ở cuối dương trung ấm áp ấm vào đông.
Trên mặt Mã Tuyền chảy đầy mồ hôi, dưới tiếng vỗ tay như sấm của toàn lễ đường, liều mạng tính toán, nhưng mà càng tính càng loạn, thật vất vả viết ra đáp án, lại là đáp án tính sai.
Người chủ trì đều thúc giục: “Đồng học Mã Tuyền, thắng bại đã phân.”
Mã Tuyền không cam lòng buông phấn xuống, sắc mặt âm lãnh đến đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên trong nhân sinh của hắn bị đoạt mất vinh quang.
Nếu thua Giang Dữ, hắn còn có thể cảm thấy vinh dự tâm phục khẩu phục, nhưng mà bại bởi nữ sinh cao nhất… Thật sự quá mất mặt.
Hắn lạnh mặt đi xuống lễ đài, cả người đều không tốt.
Đi qua bên người Ôn Niệm Niệm, lại bị bổ một đao: “Đề này thua Căn Di, không oan. Rốt cuộc, toàn cao nhất đều biết, nha đầu đó là một đài tính toán di động.”
Quý Trì khó hiểu hỏi: “Anh ta vì sao nói thua.”
Ôn Niệm Niệm quay đầu lại, nhìn bóng dáng Ôn Loan rời đi, giải thích: “Anh ấy hiếu thắng, song quán quân gì đó, thà rằng không cần… Hơn nữa, tớ đoán có khả năng vì duyên cớ cao nhị, cùng gia hỏa cao một đánh thành hoà, bản thân… Xem như là một loại năng lực yếu.”
Nói đến cùng, cũng là lòng tự trọng quá lớn.
“Thì ra là thế.” Quý Trì cào cào cái ót: “Không hiểu được trong đầu thiên tài mấy người suy nghĩ cái gì.”
Giang Dữ ngồi trở lại ngồi xuống vị trí, Quý Trì ngượng ngùng mà đánh giá cậu vài lần, cậu khinh phiêu phiêu mà liếc: “Nhìn cái gì.”
Quý Trì thật cẩn thận hỏi: “Xem cậu có cao hứng hay không.”
Giang Dữ hỏi lại: “Tớ không cao hứng thì sao?”
“Thì……”
Quý Trì ninh mày, nói: “Cái Ôn Loan, không phải thà rằng nhận thua cũng không muốn song thắng sao, tớ cho rằng cậu giống vậy…”
Giang Dữ hoạt động cổ, phát ra tiếng giòn vang, cậu vân đạm phong khinh mà nói: “Một thi đua nhỏ mà thôi, đánh ngang chính là đánh ngang, có cái gì không phục.”
Cậu nói ra lời này, Ôn Niệm Niệm đều nhịn không được nghiêng đầu nhìn một cái.
Trên trán cậu có vài sợi sợi tóc mềm mại, gương mặt bởi vì thi đua kịch liệt vừa nãy mà hơi phiếm hồng, ánh mắt lại bình tĩnh mà đạm bạc.
Cô trong nháy mắt hiểu được Giang Dữ.
Đúng vậy, nhất thời thắng lợi không có cái gì mà kiêu ngạo, đồng dạng, thất bại nhất thời, cũng hoàn toàn không cần để ở trong lòng.
Thế giới này rất lớn, người có năng lực, quá nhiều.
Ngoài thế giới, còn có vũ trụ vô tận, có hố đen cắn nuốt rộng lớn, có thật nhiều thật nhiều việc mà nhân loại không biết.
Một khắc kia, Ôn Niệm Niệm ở trong ánh mắt cậu, phảng phất thấy được hải dương mênh mông vô vàn sao trời.
Quý Trì bỗng nhiên đối thì thầm với Ôn Niệm: “À, đúng rồi, cậu thua.”
“Thua cái gì?” Ôn Niệm Niệm khó hiểu.
“Cậu không phải chọn Ôn Loan thắng sao…… A!”
Một chân Ôn Niệm Niệm dẫm lên chân Quý Trì, cậu kêu thảm thiết một tiếng, ngừng lời trong cổ họng.
Bình đạm Giang Dữ trong mắt dần dần thu liễm, quay đầu nhìn phía Ôn Niệm Niệm: “Cậu cảm thấy tớ sẽ thua?”
Âm cuối giơ lên, khóe mắt khơi một tia lệ khí, cùng với quân tử đạm mạc nhẹ nhàng lúc nãy khác nhau như hai người.
Ôn Niệm Niệm bị ánh mắt sắc bén của cậu đảo qua, run run rẩy rẩy muốn giải thích: “Cái đó, không phải……”
“Vì sao cậu cảm thấy tớ không bằng anh ta?”
“Tớ… Tớ không có…”
“Hử?”
Chân Quý Trì bị Ôn Niệm Niệm nghiền dẫm, biểu tình nhe răng nhếch miệng trên mặt cũng thực xuất sắc.
“Anh ấy là anh trai tớ, đương nhiên… Chúng ta là người một nhà…”
Ôn Niệm Niệm lấy cớ này, nói ra tới mình cũng chột dạ, nhưng tốt xấu Giang Dữ xem như tiếp nhận, nói: “Không có lần sau.”
“Tại sao không có lần sau chứ!” Ôn Niệm Niệm khó hiểu.
“Cho dù thời điểm nào, cậu đều phải, đứng phía bên tớ.”
“Dựa vào cái gì.”
Khóe miệng Ôn Niệm Niệm liệt liệt: “Yêu cầu này của cậu có điểm không nói lý nha.”
Giang Dữ mười phần gợp tình hợp lý mà nói: “Bữa sáng mỗi ngày cậu đều nhận, phảm cam chịu đứng về phía tớ.”
“Ách ~”
Ôn Niệm Niệm không nghĩ tới Giang Dữ sẽ có lúc chơi xấu như vậy, ăn ké chột dạ, bắt người tay ngắn, không lời nào để nói.
Còn có, thuận nước dong thuyền mua một tặng một, ai mà không làm!
Lúc hai người đấu võ mồm hết sức, người chủ trì tuyên bố, bởi vì vòng này Giang Dữ thắng, một ván kế tiếp này, từ đồng học cao nhất chọn đối tượng pk.
Trận doanh cao nhất hiện tại thừa Căn Di.
Lúc người chủ trì niệm đọc đến tên cô ấy, Ôn Loan đi đến cạnh cửa, bỗng nhiên dừng bước.
Hôm nay vạn dặm tình, ngoài lễ đường, ánh mặt trời ấm áp, gió nhẹ ấm mềm.
Chân phải anh bước vào ánh mặt trời, rốt cuộc không thể hoạt động một bước, nhưng……
Càng không có dũng khí quay đầu lại.
Tên này, tâm lúc bình tĩnh bỗng tầng tầng gợn sóng.
Là nữ sinh kia sao…
Anh không dám xác định, thậm chí không dám quay đầu lại.
Căn Di từ từ đi lên lễ đài, quy quy củ củ mà đứng ở cạnh người chủ trì, ngoan ngoãn giống như cái học sinh tiểu học, điệu thấp không trương dương.
Ôn Niệm Niệm dơ tay cổ vũ, cho cô ấy cố lên, không cần sợ hãi.
Căn Di gật gật đầu, ánh mắt nhiều thêm một chút kiên định.
Người ở cửa kia, giống như không có rời đi, mà quay người lại… Đứng ở chỗ tóo cạnh cửa, nhìn cô ây.
Bởi vì ánh đèn trên đỉnh đầu quá sáng, Căn Di thật sự không thấy rõ lắm, nhưng có thể cảm giác được tầm mắt sáng quắc.
Mỗi khi anh nhìn về, Căn Di luôn muốn mặt đỏ tim đập, khi còn nhỏ đã như thế, hiện tại y như cũ…
Rốt cuộc, đó là anh trai thiên tài cô ái mộ đã lâu đã lâu.
Người chủ trì đối Căn Di nói: “Kế tiếp em có thể chọn đối thủ của mình, đồng học đang ngồi dự thi, đều có thể.”
Căn Di nhìn sang đồng học dưới đài, trận doanh cao nhất chỉ còn lại có một người là cô, trận doanh cao nhị còn có mấy cái, đều không quen biết, trận doanh cao tam nhân số nhiều nhất, lấy Mã Tuyền cầm đầu đám người, nghiến răng nghiến lợi mà nhìn, tựa muốn đem cô ăn tươi nuốt sống.
Căn Di không biết nên chọn ai, cho nên nhỏ giọng nói với người chủ trì mấy câu.
Người chủ trì mở miệng: “Đông học Căn Di hỏi, ai muốn cùng bạn ấy pk, chủ động nhấc tay đi.”
Lời vừa nói ra, 80% tuyển thủ toàn trường dự thi đều nhấc tay.
Căn Di choáng váng.
Quý Trì nhìn đông nhìn tây, đánh giá mọi nơi, bất mãn mà nói: “Sao đều cho rằng là quả hồng mềm, nghĩ em gái Căn Di dễ khi dễ đúng không!”
Quả thật, chính xác là như thế.
Mấy đợt thi đấu khi nãy, các tuyển thủ bị Ôn Niệm Niệm cùng Giang Dữ rào rạt trấn trụ, sợ mình vòng thứ nhất bị đào thải, không dám chọn đối thủ cường thế.
Căn Di lên đài, nhìn qua nhu nhu nhược nhược, bộ dáng cũng không dám ra một tiếng, nhìn chính là vẻ mặt đào thải, đối thủ cũng không dám chọn.
Bởi vậy, bọn họ chủ động tỏ vẻ sôi nổi, muốn cùng quyết đấu pk với Căn Di.
Đúng lúc này, Mã Tuyền chủ động đi lên đài, nói: “Tôi đánh với cậu.”
Trận danh cao nhất cao nhị lập tức phát ra từng trận hư thanh.
“Sao vậy, ủy viên học tập ban A cao tam, quyết đấu cùng nữ sinh cao nhất, không biết xấu hổ sao.”
“Lúc nãy không phải thề son sắt nói muốn tìm người mạnh nhất pk à.”
“Vả mặt quá nhanh đi.”
Mã Tuyền vừa bị thần tiên đánh nhau là Giang Dữ cùng Ôn Loan hù cho, chỉ muốn nhanh tìm kẻ yếu giải quyết, tiến vào trận chung kết tiếp theo.
Cái nữ sinh này nhìn qua nhu nhu nhược nhược, không phải bộ dáng rất có tự tin, nhìn qua giống vừa Quý Trì, đánh bại cô ta, hẳn là chuyện dễ như trở bàn tay.
“Tớ thấy bọn cao nhất quá kiêu ngạo.” Mã Ruyền giải thích: " Muốn giết uy phong."
Đồng học cao nhị còn ồn ào: “Thích thì đừng tìm cớ như vậy, có bản lĩnh, tìm cái đồng học cùng cấp pk, còn khi dễ nữ sinh cao một nhất.”
Mã Tuyền tùy tiện đứng ở trên đài, một bộ “Tôi bắt nạt cậu ta thì thế nào” biểu tình chẳng biết xấu hổ.
Chỉ có đồng học cao nhất, lúc này bình tĩnh, trên mặt hiện ra một bộ biểu tình xem kịch vui.
Căn Di không nổi danh giống như Giang Dữ, cũng không có hiếu thắng như Ôn Niệm Niệm, ngày thường rất điệu thấp, cho nên biết người cô không nhiều lắm, chỉ có bạn cùng lớp cùng top mới biết được, cô ấy tuyệt đối thuộc về tuyển thủ có thiên phú nhưng an tĩnh như dòng nước.
Người chủ trì duy trì được hiện trường trật tự, nói: “Được, nếu chọn ra đối thủ, như vậy thi đấu bắt đầu.”
Đạo đề thứ nhất xuất hiện trên hình chiếu, sau khi Căn Di nghiêm túc cẩn thận mà đọc đề, xoay người nhặt phấn viết, bắt đầu tính toán ở bảng đen.
Mã Tuyền xem bộ dáng nghiêm túc này, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh khinh mạn: “Nếu đều nói tôi khi dễ người, vậy làm cho một phút đồng hồ.”
Dưới đài lại bắt đầu làm ồn lên ――
“Được nha Mã Tuyền, rất có phong độ thân sĩ.”
“Nhưng đừng lật xe.”
Căn Di quay đầu lại liếc mắt một cái, hào phóng tiếp nhận khiêm nhượng, lễ phép nói: “Cảm ơn.”
Mã Tuyền càng tin tưởng mười phần, một phút đồng hồ sau, mới chậm rãi vén ống tay áo của mình, cầm phấn viết trình tự lêm bảng đen.
Đề thứ nhất đều sẽ không quá khó, nhưng Căn Di vẫn nghiêm túc mà đem bước tính và công thức kỹ càng tỉ mỉ viết lên, cơ sở đồng học không phải tốt cũng có thể xem hiểu.
Mà Mã Tuyền khinh phiêu phiêu tùy tay viết mấy công thức, đem đáp án chính xác suy luận ra.
Hai người một trước một sau viết xong đáp án, Mã Tuyền quét quét Căn Di viết nửa bảng đen, đáy mắt hiện lên chi sắc khinh miệt.
Viết nhiều như vậy, vừa thấy chính là học sinh cơ sở không phải tốt.
Người chủ trì tuyên bố, hai người đều làm đúng, Căn Di cầm lòng không được mà ngẩng đầu, nhìn nhìn thiếu niên đứng ở chỗ tối.
Anh ấy … Còn đang xem cô thi đấu, không có đi.
Vì sao còn lưu lại, rõ ràng vừa nãy một chân đều tính đi rồi.
Lưu lại xem cô sao?
Trong lòng Căn Dỉ có điểm loạn, tim đập gia tốc, gương mặt bỗng nhiên đỏ.
Đương nhiên, khuôn mặt đỏ bừng này, bị Mã Tuyền đương nhiên cho rằng do khẩn trương.
Gặp gỡ đối thủ mạnh hơn mình như vậy, khẩn trương là đúng.
Đề thứ hai, khó khăn gia tăng rất nhiều, nhưng Căn Di cũng không sốt ruột, từng bước một ổn định viết ra đáp án.
Mã Tuyền đã không thong dong như phía trước, thế nhưng đề này tự nhiên cũng không làm khó được hắn, nếu không hắn cũng không có khả năng thi được top mười lên cao tam.
Đề thứ ba, hai người đồng dạng đều viết ra đáp án chính xác.
Nhưng rõ ràng, lúc này nhìn biểu tình Mã Tuyền, hắn đã bắt đầu không bình tĩnh.
Vốn dĩ cho rằng một giây là có thể giải quyết cái nữ sinh nhìn qua nhu nhu nhược nhược này, lại không ngờ rằng, cô tuy rằng nhìn nhu nhược, tốc độ viết chữ cũng rất chậm, giống như bánh mật, gắt gao dán hắn, không chút nào cho hắn bất luận cơ hội thắng.
Hai người đều so tới phần đoạt chiến, đây là chuyện Mã Tuyền hoàn toàn không có đoán trước……
Thanh âm khe khẽ sưới đài cũng càng lúc càng lớn, tựa hồ nói về Căn Di có thể kiên trì đến phần đoạt chiến, cảm thấy có chút giật mình.
Phần đoạt chiến đề thứ nhất, là một đề vật lý, các electron đang ở giai đoạn đứng yên, do đó lượng tăng 0,4%, bởi vì khối lượng của 9.110 electron lúc dừng nhỏ hơn 31 kg, bài kiểm tra yêu cầu tính (1) áp suất gia tốc; (2) tốc độ của electron khi gia tốc.
Hiển nhiên, đề này không có khó khăn quá lớn, nhưng yêu cầu tính toán giữa các đại lượng phải chính xác, Mã Tuyền không bao giờ giống như khi nãy thong thả viết chữ, đọc xong đề, hắn lập tức cần phấn lên tính ở bảng đen.
Bởi vì bút pháp dùng sức, toàn trường đều có thể nghe được tiếng phấn viết bạch bạch tiếp xúc với bảng đen.
Căn Di cũng bắt đầu tính toán, nhưng mà cũng không hoảng loạng giống Mã Tuyền, thong dong trấn định viết xuống biểu thức số học.
Cho tới bây giờ, ưu thế của Căn Di mới chân chính hiện ra.
Có lẽ cô không có thoing minh của Giang Dữ suy một ra ba, cũng không có hệ thống chỉnh ý như Ôn Niệm Niệm, nhưng, ở phương diện tính toán phức tạp, không ai có thể so được với đầu óc vận chuyển của Căn Di!
Một giây hoàn thành bước tính chính xác.
Thời điểm Căn Di viết đáp án chính xác của câu hỏi thứ hai ra, biểu thức số học câu thứ nhất, Mã Tuyền cũng chưa tính được.
Người chủ trì kinh ngạc nhìn Căn Di, phe phẩy đầu, không thể tin tưởng, học sinh này tính cũng quá nhanh! Quả thực thân như mang theo khả năng tính toán.
“Đáp, đáp án chính xác, đồng học Căn Di thắng.”
Người chủ trì nói xong câu đó, toàn trường yên tĩnh mười giây.
Hô hấp Căn Di dồn dập, quay đầu lại, ánh mắt đầu tiên là nhìn bóng dáng thiếu niên mơ mơ hồ hồ ở cạnh cửa.
Phảng phất như đang nói, anh xem, cô cũng thực ưu tú…
Vô số biểu thức số học phức tạp ngày đêm ôn luyện bay nhanh trong đầu, đều là nỗ lực truy đuổi bước chân của anh.
Bang, bang, bang……
Tiếng vỗ tay từ Ôn Niệm Niệm dẫn đầu phát ra, ngay sau đó giống như cùng bạo phá, toàn trường vỗ tay như sấm!
Ôn Loan cũng muốn vỗ tay, nhưng mà tay anh… Đỡ cáng.
Thẳng đến khi tràng vỗ tay tan, anh mới chậm rãi xoay người, rời lễ đường, bóng dáng nghịch quang, biến mất ở cuối dương trung ấm áp ấm vào đông.
Trên mặt Mã Tuyền chảy đầy mồ hôi, dưới tiếng vỗ tay như sấm của toàn lễ đường, liều mạng tính toán, nhưng mà càng tính càng loạn, thật vất vả viết ra đáp án, lại là đáp án tính sai.
Người chủ trì đều thúc giục: “Đồng học Mã Tuyền, thắng bại đã phân.”
Mã Tuyền không cam lòng buông phấn xuống, sắc mặt âm lãnh đến đáng sợ.
Đây là lần đầu tiên trong nhân sinh của hắn bị đoạt mất vinh quang.
Nếu thua Giang Dữ, hắn còn có thể cảm thấy vinh dự tâm phục khẩu phục, nhưng mà bại bởi nữ sinh cao nhất… Thật sự quá mất mặt.
Hắn lạnh mặt đi xuống lễ đài, cả người đều không tốt.
Đi qua bên người Ôn Niệm Niệm, lại bị bổ một đao: “Đề này thua Căn Di, không oan. Rốt cuộc, toàn cao nhất đều biết, nha đầu đó là một đài tính toán di động.”
/93
|