Tại Italia, buổi sáng 5hTrong căn phòng rộng lớn chỉ duy nhất hai màu chủ đạo trắng đen. Tiến lại chiếc giường màu đen có một người con gái đang nằm trên giường với một gương mặt thiên thần,mặc trên người bộ đổ đen ngắn bó sát cơ thể , càng thể hiện bức tranh đẹp hoàn mỹ về cô, đôi mắt nhắm chặt căn thẳng như đang mơ thấy điều gì đó rất đáng sợ đến dọa người.
Trong lúc đó cạch tiếng cửa phòng được mở ra. Xuất hiện bóng dáng một người thanh niên lãnh đạm đang đi đến bên chiếc giường lớn, kéo chăn ra, trèo lên giường ôm chặt cô gái đang ngủ vào ngực mình nhắm mắt thưởng thức sự ấm áp khi ở bên cạnh cô gái này.
Cô gái hai mắt nhắm chặt, tay vòng sau lưng ôm lấy người chàng trai nhàn nhạt mở miệng
Hai à! anh đến để phá giấc ngủ của em gái mình hả!
Trực giác của em tốt thật đó, lúc nào cũng biết hết khẽ mở mắt, anh cười cười , nhéo má cô đáp lại
Có chuyên gì hả anh? cô mở mắt ảm đạm hỏi
À. Ba mẹ muốn gặp cô công chúa nhỏ của gia đình mình nha anh trêu ghẹo, trả lời
Khi nào anh? cô hỏi anh trai mình
Khoảng 2 ngày nửa, ba mẹ có tổ chức buổi tiệc chúng ta sẽ tới đó
Ừ, vậy cũng được, dù sao cũng lâu không gặp họ,a nhắc tới thật nhớ họ nha
Em còn biết nhớ họ nhỉ,đi hai năm không thèm đếm xỉa gì, mà sao anh đến đây em không nói nhớ anh nhỉ? anh bất mãn nói
Thì em đang gặp anh nên không thấy nhớ nữa! Cô thầm nghĩ'anh mình có phải nam không mà hay làm nũng thế không biết'
Em hay thế...anh thật bó tay với em rồi anh nói tay vẫn nghịch ngợm trên gương mặt thiên sứ của cô từ đỏ chuyển sang hồng trắng.
Nói xong, cô tiếp tục vùi vào lòng ngực rắn chắc của anh ngủ thiếp đi,nhưng giấc ngủ lần này cô thả lỏng không ít, anh thấy cô ngủ vòng tay ôm cô chặc hơn vùi vào cổ cô nhắm mắt ngủ.
Thời gian trôi qua mau, mới đó đã được 8h sáng, cà hai người đang ngủ bị đánh thức bởi tiếng rõ cửa
Vào đi tiếng nói hòa với âm thanh buồn ngủ của Âu Chấn vang lên.
Thiên Thành bước vào,cuối chào và trầm giọng mở miệng nói: Thưa nữ Hoàng . Đức vua bang Bạch Hổ đang có ý đồ tạo phản, đang tổ chức hợp tác với một số bang khác để lật đổ người ạ!
Ha ha ha tiếng cười của Âu Chấn vang lên rôn ràng như đang nghe một câu chuyện hài vui vẻ hỏi lại: bang đó là bang nào mà ngốc thế nhỉ
Thiên Thành cũng khẽ cười Á! Tại vì họ chưa bao giờ thấy nữ Hoàng chưa bao giờ tham gia cuộc hợp bang nên tưởng là giả mún trèo lên thay chức Nữ Hoàng đó mà
Im miệng một âm thanh lạnh lùng từ Thanh Băng phát ra khiến cả căn phòng im lặng hẳn không ai dám nói một lời nào . Cô mở mắt, xuống giường, bước tới tủ quần áo, tiến đến phòng tắm, sau khi tắm xong bước ra với bộ đồ pli trắng khoe vẻ đẹp tinh khôi thiên sứ của cô. Cô mặc kệ hai người đang ngồi ngơ ra ở kia, bước ra khỏi phòng xuống lầu, tới phòng bếp và bắt đầu ăn sáng. Giờ phút này hai người bọn họ mới bình tĩnh và hối hả chạy đuổi theo cô.
Nữ Hoàng, người tính xử lí thế nào Thiên Thành thở ra bình tĩnh hỏi
Điều tra nếu thật xử theo luật cũ, ngươi biết phải làm sao rồi chứ, chuẩn bị đầy đủ một tháng sau đi phá bang cô lạnh lùng trả lời
Vâng, thuộc hạ biết phải làm gì. Thuộc hạ cáo lui Thiên Thành nói
cô gật đầu xem như câu trả lời tiếp tục ăn sáng Thiên Thành thấy vậy cuối đầu chào bước đi. Âu Chấn thấy cô ăn sáng bình tĩnh như vậy , anh không vui nhíu mày hỏi:
Em đừng nói là em quên chuyện hồi sáng hôm qua đã nói với anh nha
Chuyên gì anh cô đùa anh hỏi lại
'Lại nữa, lại giở trò quên này nữa, dám làm như thế anh sẽ có cách đối phó anh làm em sợ lun' anh thầm nghĩ
Huhu...anh thật là đau lòng mà, em gái không để ý đến anh, ba mẹ cũng giận không quan tâm anh, từ giờ anh không còn nơi nào để đi luôn rồi anh giả vờ đến thương tâm trả lời cô, dùng nước mắt cá xấu dụ cô
'anh cô đúng là phiền thật mà'cô nghĩ thầm đứng dậy kéo tay anh trai rời đi
Nè, đi đâu vậy Băng Nhi Âu Chấn tò mò hỏi
Chúng ta đi Nhật chơi một ngày, sẵn xem bang bên ấy thế nào , sau đó trở về thăm ba mẹ được chưa? Thanh Băng vừa đi nhàn nhạt trả lời
Anh vậy anh vui vẻ trong lòng trả lời Được sau đó hôn lên trán cô một cái rồi mỉm cười kéo cô rời đi.
Trong lúc đó cạch tiếng cửa phòng được mở ra. Xuất hiện bóng dáng một người thanh niên lãnh đạm đang đi đến bên chiếc giường lớn, kéo chăn ra, trèo lên giường ôm chặt cô gái đang ngủ vào ngực mình nhắm mắt thưởng thức sự ấm áp khi ở bên cạnh cô gái này.
Cô gái hai mắt nhắm chặt, tay vòng sau lưng ôm lấy người chàng trai nhàn nhạt mở miệng
Hai à! anh đến để phá giấc ngủ của em gái mình hả!
Trực giác của em tốt thật đó, lúc nào cũng biết hết khẽ mở mắt, anh cười cười , nhéo má cô đáp lại
Có chuyên gì hả anh? cô mở mắt ảm đạm hỏi
À. Ba mẹ muốn gặp cô công chúa nhỏ của gia đình mình nha anh trêu ghẹo, trả lời
Khi nào anh? cô hỏi anh trai mình
Khoảng 2 ngày nửa, ba mẹ có tổ chức buổi tiệc chúng ta sẽ tới đó
Ừ, vậy cũng được, dù sao cũng lâu không gặp họ,a nhắc tới thật nhớ họ nha
Em còn biết nhớ họ nhỉ,đi hai năm không thèm đếm xỉa gì, mà sao anh đến đây em không nói nhớ anh nhỉ? anh bất mãn nói
Thì em đang gặp anh nên không thấy nhớ nữa! Cô thầm nghĩ'anh mình có phải nam không mà hay làm nũng thế không biết'
Em hay thế...anh thật bó tay với em rồi anh nói tay vẫn nghịch ngợm trên gương mặt thiên sứ của cô từ đỏ chuyển sang hồng trắng.
Nói xong, cô tiếp tục vùi vào lòng ngực rắn chắc của anh ngủ thiếp đi,nhưng giấc ngủ lần này cô thả lỏng không ít, anh thấy cô ngủ vòng tay ôm cô chặc hơn vùi vào cổ cô nhắm mắt ngủ.
Thời gian trôi qua mau, mới đó đã được 8h sáng, cà hai người đang ngủ bị đánh thức bởi tiếng rõ cửa
Vào đi tiếng nói hòa với âm thanh buồn ngủ của Âu Chấn vang lên.
Thiên Thành bước vào,cuối chào và trầm giọng mở miệng nói: Thưa nữ Hoàng . Đức vua bang Bạch Hổ đang có ý đồ tạo phản, đang tổ chức hợp tác với một số bang khác để lật đổ người ạ!
Ha ha ha tiếng cười của Âu Chấn vang lên rôn ràng như đang nghe một câu chuyện hài vui vẻ hỏi lại: bang đó là bang nào mà ngốc thế nhỉ
Thiên Thành cũng khẽ cười Á! Tại vì họ chưa bao giờ thấy nữ Hoàng chưa bao giờ tham gia cuộc hợp bang nên tưởng là giả mún trèo lên thay chức Nữ Hoàng đó mà
Im miệng một âm thanh lạnh lùng từ Thanh Băng phát ra khiến cả căn phòng im lặng hẳn không ai dám nói một lời nào . Cô mở mắt, xuống giường, bước tới tủ quần áo, tiến đến phòng tắm, sau khi tắm xong bước ra với bộ đồ pli trắng khoe vẻ đẹp tinh khôi thiên sứ của cô. Cô mặc kệ hai người đang ngồi ngơ ra ở kia, bước ra khỏi phòng xuống lầu, tới phòng bếp và bắt đầu ăn sáng. Giờ phút này hai người bọn họ mới bình tĩnh và hối hả chạy đuổi theo cô.
Nữ Hoàng, người tính xử lí thế nào Thiên Thành thở ra bình tĩnh hỏi
Điều tra nếu thật xử theo luật cũ, ngươi biết phải làm sao rồi chứ, chuẩn bị đầy đủ một tháng sau đi phá bang cô lạnh lùng trả lời
Vâng, thuộc hạ biết phải làm gì. Thuộc hạ cáo lui Thiên Thành nói
cô gật đầu xem như câu trả lời tiếp tục ăn sáng Thiên Thành thấy vậy cuối đầu chào bước đi. Âu Chấn thấy cô ăn sáng bình tĩnh như vậy , anh không vui nhíu mày hỏi:
Em đừng nói là em quên chuyện hồi sáng hôm qua đã nói với anh nha
Chuyên gì anh cô đùa anh hỏi lại
'Lại nữa, lại giở trò quên này nữa, dám làm như thế anh sẽ có cách đối phó anh làm em sợ lun' anh thầm nghĩ
Huhu...anh thật là đau lòng mà, em gái không để ý đến anh, ba mẹ cũng giận không quan tâm anh, từ giờ anh không còn nơi nào để đi luôn rồi anh giả vờ đến thương tâm trả lời cô, dùng nước mắt cá xấu dụ cô
'anh cô đúng là phiền thật mà'cô nghĩ thầm đứng dậy kéo tay anh trai rời đi
Nè, đi đâu vậy Băng Nhi Âu Chấn tò mò hỏi
Chúng ta đi Nhật chơi một ngày, sẵn xem bang bên ấy thế nào , sau đó trở về thăm ba mẹ được chưa? Thanh Băng vừa đi nhàn nhạt trả lời
Anh vậy anh vui vẻ trong lòng trả lời Được sau đó hôn lên trán cô một cái rồi mỉm cười kéo cô rời đi.
/21
|