Nhìn nụ cười dịu dàng trên mặt Thủy Doanh Doanh, Thủy Nguyệt Linh lại càng thêm bất an, nhìn về phía hai nam nhân vạm vỡ sau lưng nàng ta, hai cặp mắt lóe tia sáng xanh khiến cho nàng nghĩ tới sói, ánh mắt trần trụi như vậy rơi vào trên người nàng khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi, “Tỷ tỷ… Tỷ… Tỷ định làm gì?”
“Ha ha, muội muội đừng sợ, tỷ tỷ sợ một mình muội ở chỗ này tịch mịch, cho nên mới tìm hai người đến cho muội!” Thủy Doanh Doanh cười đến không thể nghi ngờ không có ý tốt, trong mắt mang theo một tia ác độc, nháy mắt ra hiệu với hai người sau lưng.
Hai nam nhân vạm vỡ sốt ruột khó nén đến gần Thủy Nguyệt Linh, ánh mắt kia giống như muốn xé nát nàng nuốt vào trong bụng, cánh tay Thủy Nguyệt Linh chống mặt đất, run rẩy không ngừng lui về phía sau, tất cả trong mắt đều là sợ hãi… Nàng định thét chói tai, muốn cầu cứu, nhưng lại giống như đột nhiên mất đi giọng nói, môi run rẩy lại kêu không ra được, nàng thật muốn ngất đi, khiến nữ nhân kia trở lại trong thân thể của nàng, nhưng mà nàng biết nữ nhân kia sẽ không trở lại nữa.
Thủy Doanh Doanh cau mày thúc giục, “Động tác nhanh một chút, chặn miệng nàng ta lại!” Mặc dù nơi này bình thường không có ai đến gần, nhưng vẫn phải cẩn thận làm việc.
Hai nam nhân vạm vỡ túm lấy Thủy Nguyệt Linh, xé quần áo của nàng ra, thuận tay nhét vải cầm trong tay vào trong miệng nàng, Thủy Nguyệt Linh giống như sợ đến choáng váng cũng không biết phản kháng, ánh mắt hơi trống rỗng, vẫn mang theo sợ hãi.
Thấy nàng ta không có phản ứng gì, Thủy Doanh Doanh đột nhiên đi tới bên người nàng ta, giơ tay chính là một bạt tai, nhìn Thủy Nguyệt Linh tỉnh táo lại, mới hài lòng cười nói, “Muội muội, tỷ tỷ đặc biệt vì muội tìm người đến, muội nên thoải mái hưởng thụ mới đúng!”
Thủy Nguyệt Linh giùng giằng muốn đẩy hai nam nhân vạm vỡ kia ra, nhưng lại giống như gãi ngứa cho người ta, một chút tác dụng cũng không có, ngược lại làm cho hai nam nhân vạm vỡ dục hỏa phần thân, càng thêm thô bạo vuốt ve da thịt trắng nõn của nàng.
Thủy Doanh Doanh nhìn Thủy Nguyệt Linh làm giãy giụa vô vị, nụ cười trên mặt càng thêm rực rỡ, trong lòng là thống khoái trước nay chưa có, “Muội muội, muội cũng đừng từ chối, thoải mái hưởng thụ không phải tốt sao, dù sao muội đã hầu hạ hai nam nhân này rồi, không, có lẽ nhiều hơn, đã sớm hiểu được nên lấy lòng nam nhân thế nào chứ? Ra sức lấy lòng bọn họ, bọn họ sẽ khiến muội vui vẻ đấy!” Nàng nói lời này ngược lại hoàn toàn quên mình cũng từng hầu hạ hai nam nhân này.
Thủy Nguyệt Linh lắc đầu, nước mắt càng không ngừng chảy, trong miệng chỉ có thể phát ra tiếng hu hu nức nở nghẹn ngào, Thủy Doanh Doanh dựa vào bên tường, ác độc mà cười nói, “Bệ hạ không ngại muội từng là nữ nhân của Hiên Viên đế, muội nói bây giờ ngài còn có thể không ngại muội sao?”
Hai chân bị chặn, Thủy Nguyệt Linh trợn to mắt, càng giãy giụa mạnh lên, nhưng lại bị áp chế chặt chẽ, cảm thấy vật lạ xâm nhập, Thủy Nguyệt Linh nức nở nghẹn ngào một tiếng, đột nhiên không giãy dụa nữa, chỉ ngây ngốc nhìn nóc nhà, mặc cho nam nhân dong ruổi ở trên người nàng, một người xong chuyện, một người khác lại tiếp tục, nàng không biết đã trải qua bao lâu, đột nhiên thân thể đau nhức kịch liệt một trận, đau đớn tận xương kia kéo tinh thần của nàng về, cắn chặt vải trong miệng, mùi máu tươi trong miệng dần dần lan tràn, cảm nhận được rõ ràng nam nhân ra vào ở trong cơ thể nàng, cảm nhận đau đớn kia sắp ép nàng điên, trong mắt bộc phát ra căm hận mãnh liệt, nữ nhân kia, nàng nhất định phải báo thù, muốn cho nữ nhân kia sống không bằng chết!
Nói đến Thủy nhi thật có một chút oan uổng như vậy, độc kia phát tác lúc nào mà không được, cố tình phát tác vào lúc này, Thủy Nguyệt Linh vừa đúng quy kết tất cả oán hận đến trên người nàng rồi.
“Rầm!”
Cửa có chút rách nát bị người một cước đá văng ra, thấy rõ người ngoài cửa, sắc mặt Thủy Doanh Doanh tái nhợt như tờ giấy, “Bệ… Bệ hạ…”
Thượng Quan Lăng thấy rõ cảnh tượng bên trong, toàn thân tản mát ra sát ý lạnh như băng, hai mắt đỏ ngầu, hai chân Thủy Doanh Doanh mềm nhũn, ngồi chồm hổm trên mặt đất, nàng biết nàng xong rồi!
Ngước mắt định cầu xin tha thứ, khóe mắt lại liếc về một bóng dáng khác, thái độ có chút kích động, tất cả trong mắt đều là căm hận, là nàng ta, Lăng Mạn Điệp! Nàng ta lại muốn diệt trừ cả nàng, cẩn thận suy nghĩ một chút, mặc dù chuyện này là nàng và Lăng Mạn Điệp cùng nhau hợp tác, nhưng lại chỉ do nàng ra tay, bởi vì nàng quá mức vội vàng, dù sao nàng và Lăng Mạn Điệp không giống nhau, nàng không có hậu thuẫn, tuyệt đối không thể mất đi sủng ái của Thượng Quan Lăng, hôm nay bị Thượng Quan Lăng bắt quả tang, nàng lại không hề có chứng cứ chứng minh Lăng Mạn Điệp cũng có tham dự, nàng sinh tồn ở hậu cung lâu như
“Ha ha, muội muội đừng sợ, tỷ tỷ sợ một mình muội ở chỗ này tịch mịch, cho nên mới tìm hai người đến cho muội!” Thủy Doanh Doanh cười đến không thể nghi ngờ không có ý tốt, trong mắt mang theo một tia ác độc, nháy mắt ra hiệu với hai người sau lưng.
Hai nam nhân vạm vỡ sốt ruột khó nén đến gần Thủy Nguyệt Linh, ánh mắt kia giống như muốn xé nát nàng nuốt vào trong bụng, cánh tay Thủy Nguyệt Linh chống mặt đất, run rẩy không ngừng lui về phía sau, tất cả trong mắt đều là sợ hãi… Nàng định thét chói tai, muốn cầu cứu, nhưng lại giống như đột nhiên mất đi giọng nói, môi run rẩy lại kêu không ra được, nàng thật muốn ngất đi, khiến nữ nhân kia trở lại trong thân thể của nàng, nhưng mà nàng biết nữ nhân kia sẽ không trở lại nữa.
Thủy Doanh Doanh cau mày thúc giục, “Động tác nhanh một chút, chặn miệng nàng ta lại!” Mặc dù nơi này bình thường không có ai đến gần, nhưng vẫn phải cẩn thận làm việc.
Hai nam nhân vạm vỡ túm lấy Thủy Nguyệt Linh, xé quần áo của nàng ra, thuận tay nhét vải cầm trong tay vào trong miệng nàng, Thủy Nguyệt Linh giống như sợ đến choáng váng cũng không biết phản kháng, ánh mắt hơi trống rỗng, vẫn mang theo sợ hãi.
Thấy nàng ta không có phản ứng gì, Thủy Doanh Doanh đột nhiên đi tới bên người nàng ta, giơ tay chính là một bạt tai, nhìn Thủy Nguyệt Linh tỉnh táo lại, mới hài lòng cười nói, “Muội muội, tỷ tỷ đặc biệt vì muội tìm người đến, muội nên thoải mái hưởng thụ mới đúng!”
Thủy Nguyệt Linh giùng giằng muốn đẩy hai nam nhân vạm vỡ kia ra, nhưng lại giống như gãi ngứa cho người ta, một chút tác dụng cũng không có, ngược lại làm cho hai nam nhân vạm vỡ dục hỏa phần thân, càng thêm thô bạo vuốt ve da thịt trắng nõn của nàng.
Thủy Doanh Doanh nhìn Thủy Nguyệt Linh làm giãy giụa vô vị, nụ cười trên mặt càng thêm rực rỡ, trong lòng là thống khoái trước nay chưa có, “Muội muội, muội cũng đừng từ chối, thoải mái hưởng thụ không phải tốt sao, dù sao muội đã hầu hạ hai nam nhân này rồi, không, có lẽ nhiều hơn, đã sớm hiểu được nên lấy lòng nam nhân thế nào chứ? Ra sức lấy lòng bọn họ, bọn họ sẽ khiến muội vui vẻ đấy!” Nàng nói lời này ngược lại hoàn toàn quên mình cũng từng hầu hạ hai nam nhân này.
Thủy Nguyệt Linh lắc đầu, nước mắt càng không ngừng chảy, trong miệng chỉ có thể phát ra tiếng hu hu nức nở nghẹn ngào, Thủy Doanh Doanh dựa vào bên tường, ác độc mà cười nói, “Bệ hạ không ngại muội từng là nữ nhân của Hiên Viên đế, muội nói bây giờ ngài còn có thể không ngại muội sao?”
Hai chân bị chặn, Thủy Nguyệt Linh trợn to mắt, càng giãy giụa mạnh lên, nhưng lại bị áp chế chặt chẽ, cảm thấy vật lạ xâm nhập, Thủy Nguyệt Linh nức nở nghẹn ngào một tiếng, đột nhiên không giãy dụa nữa, chỉ ngây ngốc nhìn nóc nhà, mặc cho nam nhân dong ruổi ở trên người nàng, một người xong chuyện, một người khác lại tiếp tục, nàng không biết đã trải qua bao lâu, đột nhiên thân thể đau nhức kịch liệt một trận, đau đớn tận xương kia kéo tinh thần của nàng về, cắn chặt vải trong miệng, mùi máu tươi trong miệng dần dần lan tràn, cảm nhận được rõ ràng nam nhân ra vào ở trong cơ thể nàng, cảm nhận đau đớn kia sắp ép nàng điên, trong mắt bộc phát ra căm hận mãnh liệt, nữ nhân kia, nàng nhất định phải báo thù, muốn cho nữ nhân kia sống không bằng chết!
Nói đến Thủy nhi thật có một chút oan uổng như vậy, độc kia phát tác lúc nào mà không được, cố tình phát tác vào lúc này, Thủy Nguyệt Linh vừa đúng quy kết tất cả oán hận đến trên người nàng rồi.
“Rầm!”
Cửa có chút rách nát bị người một cước đá văng ra, thấy rõ người ngoài cửa, sắc mặt Thủy Doanh Doanh tái nhợt như tờ giấy, “Bệ… Bệ hạ…”
Thượng Quan Lăng thấy rõ cảnh tượng bên trong, toàn thân tản mát ra sát ý lạnh như băng, hai mắt đỏ ngầu, hai chân Thủy Doanh Doanh mềm nhũn, ngồi chồm hổm trên mặt đất, nàng biết nàng xong rồi!
Ngước mắt định cầu xin tha thứ, khóe mắt lại liếc về một bóng dáng khác, thái độ có chút kích động, tất cả trong mắt đều là căm hận, là nàng ta, Lăng Mạn Điệp! Nàng ta lại muốn diệt trừ cả nàng, cẩn thận suy nghĩ một chút, mặc dù chuyện này là nàng và Lăng Mạn Điệp cùng nhau hợp tác, nhưng lại chỉ do nàng ra tay, bởi vì nàng quá mức vội vàng, dù sao nàng và Lăng Mạn Điệp không giống nhau, nàng không có hậu thuẫn, tuyệt đối không thể mất đi sủng ái của Thượng Quan Lăng, hôm nay bị Thượng Quan Lăng bắt quả tang, nàng lại không hề có chứng cứ chứng minh Lăng Mạn Điệp cũng có tham dự, nàng sinh tồn ở hậu cung lâu như
/115
|