Nói không chừng còn có thể cung cấp một chút trợ giúp cho nàng đâu.
Sau khi Thiển Thiển thu thập xong đồ vật, liền cưỡi ngựa đi tới nhà Mặc Diễm Nhi , theo dọc đường đi ,người đi đường đều tránh không kịp, thậm chí còn có mấy cái người trẻ tuổi bởi vì không có thấy rõ ngựa của Thiển Thiển, mà té lăn trên mặt đất , đối với bóng lưng của Thiển Thiển mắng , Thiển Thiển cũng không quay đầu lại, gì đó đều không xen vào .
Mặc Diễm Nhi đang tính toán lợi nhuận hôm nay, nàng vốn đã thanh lệ thoát tục, sau khi lớn lên trổ mã lại càng khuynh quốc khuynh thành , không yêu hương liệu thơm mát, lại yêu hương vị do tiền tài tản mát ra, mỗi khi nhìn thấy bạc trong tay chính mình nhiều lên, Mặc Diễm Nhi liền cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.
Thiển Thiển vội vàng nói ý đồ mình đến, Mặc Diễm Nhi lông mày nhớn lên, xoa xoa thắt lưng nói:“Kia không phải vừa vặn sao? Nhân tình của ngươi vụng trộm chạy trốn sau lưng ngươi, ngươi liền có thể buông lỏng chính mình một chút, đến kỹ viện của ta đi dạo đi, bảo đảm ngươi sẽ lưu luyến không muốn quay về.
Thiển Thiển dở khóc dở cười, nói:“ Hôm nay ta đến là muốn cùng ngươi nói một tiếng, ta lập tức phải đi , ngươi hãy hảo hảo bảo trọng!”
Mặc Diễm Nhi “Ai” một cái, lôi kéo Thiển Thiển nói:“Ngươi cứ như vậy muốn đi sao?”
Thiển Thiển nói:“Ta còn muốn cùng Vân nhi nói một tiếng, vốn cho là nàng sẽ cùng ngươi ở cùng nhau , hiện tại xem ra đành phải chạy thêm lần nữa !”
Vân Ngụ Ý cùng Mặc Diễm Nhi, một người nắm giữ vô số cơ mật của tứ quốc, một người nắm giữ vô số mỹ nữ, có hai người các nàng ở đây, rất nhiều chuyện không cần phải tốn sức cũng có thể hoàn thành.
Mặc Diễm Nhi còn không chịu bỏ qua, hỏi:“Không phải chỉ là một người nam nhân thôi sao? Ngươi cần gì phải ngàn dặm xa xôi không ngại cực khổ đi tìm hắn như vậy?”
Thiển Thiển xoay người qua một bên cười nói:“Ta đi a!”
Mặc Diễm Nhi đuổi theo, lấy ra túi bạc của chính mình, lớn tiếng hô:“Ngươi mang đủ bạc không a?!”
Thiển Thiển đã lên ngựa, vẫy vẫy tay, nói:“ Cái gì ta cũng đều đã chuẩn bị tốt , có chuyện liền dùng bồ câu đưa tin đi!”
Mặc Diễm Nhi đuổi theo đi ra ngoài, chỉ nhìn thấy một trận bụi do ngựa chạy mà ra, nghĩ thầm, nữ tử si tình nha, nếu ai cũng đều giống ngươi như vậy, kỹ viện của ta đây đều không phải muốn đóng đóng cửa rồi sao .
Thiển Thiển lại vội vàng đi đến chỗ ở của Vân Ngụ Ý , nàng đã cùng người nhà tách ra, một mình ở tại một cái sơn trang, Thiển Thiển biết, nơi này này chứa vô số cơ mật của tứ quốc, mà Vân Ngụ Ý cũng chính là dựa vào mấy thứ này để kiếm lợi nhuận lớn --
Xuân Hoa đã đến trước thông tri cho Vân Ngụ Ý , Vân Ngụ Ý đang ở cửa sơn trang chờ Thiển Thiển, sau khi Thiển Thiển xoay người xuống ngựa, Vân Ngụ Ý liền nhanh chóng chạy lên đón, nói:“Ta cũng không khuyên ngươi , ngươi nếu đã quyết định , ta liền ủng hộ ngươi, đây là ta từ trong khố phòng chọn lựa xuất ra , toàn bộ tài liệu của vương công quý tộc và bản đồ chi tiết về Cát Tháp Lý đều có trong này, còn có khách điếm ta đều cho ngươi an bày xong ngươi có thể yên tâm nghỉ ngơi, dọc theo đường đi đều sẽ có người tiếp ứng ngươi , ngươi nhưng là hãy bảo trọng!”
Thiển Thiển thân thủ ôm Vân Ngụ Ý một cái, ở bên tai nàng nói:“Hết thảy không cần nói!” Tiếp nhận bao nhỏ trong tay nàng, đặt vào trong đại bố của chính mình, mạnh mẽ xoay người lên ngựa, nghênh ngang mà đi.
Sau khi Thiển Thiển thu thập xong đồ vật, liền cưỡi ngựa đi tới nhà Mặc Diễm Nhi , theo dọc đường đi ,người đi đường đều tránh không kịp, thậm chí còn có mấy cái người trẻ tuổi bởi vì không có thấy rõ ngựa của Thiển Thiển, mà té lăn trên mặt đất , đối với bóng lưng của Thiển Thiển mắng , Thiển Thiển cũng không quay đầu lại, gì đó đều không xen vào .
Mặc Diễm Nhi đang tính toán lợi nhuận hôm nay, nàng vốn đã thanh lệ thoát tục, sau khi lớn lên trổ mã lại càng khuynh quốc khuynh thành , không yêu hương liệu thơm mát, lại yêu hương vị do tiền tài tản mát ra, mỗi khi nhìn thấy bạc trong tay chính mình nhiều lên, Mặc Diễm Nhi liền cảm thấy đặc biệt thỏa mãn.
Thiển Thiển vội vàng nói ý đồ mình đến, Mặc Diễm Nhi lông mày nhớn lên, xoa xoa thắt lưng nói:“Kia không phải vừa vặn sao? Nhân tình của ngươi vụng trộm chạy trốn sau lưng ngươi, ngươi liền có thể buông lỏng chính mình một chút, đến kỹ viện của ta đi dạo đi, bảo đảm ngươi sẽ lưu luyến không muốn quay về.
Thiển Thiển dở khóc dở cười, nói:“ Hôm nay ta đến là muốn cùng ngươi nói một tiếng, ta lập tức phải đi , ngươi hãy hảo hảo bảo trọng!”
Mặc Diễm Nhi “Ai” một cái, lôi kéo Thiển Thiển nói:“Ngươi cứ như vậy muốn đi sao?”
Thiển Thiển nói:“Ta còn muốn cùng Vân nhi nói một tiếng, vốn cho là nàng sẽ cùng ngươi ở cùng nhau , hiện tại xem ra đành phải chạy thêm lần nữa !”
Vân Ngụ Ý cùng Mặc Diễm Nhi, một người nắm giữ vô số cơ mật của tứ quốc, một người nắm giữ vô số mỹ nữ, có hai người các nàng ở đây, rất nhiều chuyện không cần phải tốn sức cũng có thể hoàn thành.
Mặc Diễm Nhi còn không chịu bỏ qua, hỏi:“Không phải chỉ là một người nam nhân thôi sao? Ngươi cần gì phải ngàn dặm xa xôi không ngại cực khổ đi tìm hắn như vậy?”
Thiển Thiển xoay người qua một bên cười nói:“Ta đi a!”
Mặc Diễm Nhi đuổi theo, lấy ra túi bạc của chính mình, lớn tiếng hô:“Ngươi mang đủ bạc không a?!”
Thiển Thiển đã lên ngựa, vẫy vẫy tay, nói:“ Cái gì ta cũng đều đã chuẩn bị tốt , có chuyện liền dùng bồ câu đưa tin đi!”
Mặc Diễm Nhi đuổi theo đi ra ngoài, chỉ nhìn thấy một trận bụi do ngựa chạy mà ra, nghĩ thầm, nữ tử si tình nha, nếu ai cũng đều giống ngươi như vậy, kỹ viện của ta đây đều không phải muốn đóng đóng cửa rồi sao .
Thiển Thiển lại vội vàng đi đến chỗ ở của Vân Ngụ Ý , nàng đã cùng người nhà tách ra, một mình ở tại một cái sơn trang, Thiển Thiển biết, nơi này này chứa vô số cơ mật của tứ quốc, mà Vân Ngụ Ý cũng chính là dựa vào mấy thứ này để kiếm lợi nhuận lớn --
Xuân Hoa đã đến trước thông tri cho Vân Ngụ Ý , Vân Ngụ Ý đang ở cửa sơn trang chờ Thiển Thiển, sau khi Thiển Thiển xoay người xuống ngựa, Vân Ngụ Ý liền nhanh chóng chạy lên đón, nói:“Ta cũng không khuyên ngươi , ngươi nếu đã quyết định , ta liền ủng hộ ngươi, đây là ta từ trong khố phòng chọn lựa xuất ra , toàn bộ tài liệu của vương công quý tộc và bản đồ chi tiết về Cát Tháp Lý đều có trong này, còn có khách điếm ta đều cho ngươi an bày xong ngươi có thể yên tâm nghỉ ngơi, dọc theo đường đi đều sẽ có người tiếp ứng ngươi , ngươi nhưng là hãy bảo trọng!”
Thiển Thiển thân thủ ôm Vân Ngụ Ý một cái, ở bên tai nàng nói:“Hết thảy không cần nói!” Tiếp nhận bao nhỏ trong tay nàng, đặt vào trong đại bố của chính mình, mạnh mẽ xoay người lên ngựa, nghênh ngang mà đi.
/103
|