Khi Thiên Thần Trả Thù

Chương 2: Bắt đầu

/11


"Vì muốn đôi môi em mỉm cười

Nụ cười ánh lên trong anh bao hi vọng

Không vương thêm buồn bã những đêm dài thao thức

Ru mi em bằng khúc ca anh hát"

Tiếng chuông điện thoại kéo cô về với hiện tại. Cô có cảm giác dường như chuyện đó chỉ mới xảy ra ngày hôm qua thôi nhưng hiện tại kéo dài những 5 năm- một khoảng thời gian không quá ngắn cũng không quá dài, đủ để cô trưởng thành hơn nhưng vết thương đó mãi mãi không nhòa được.

- 'alo'

- 'TGĐ, tôi đã điều tra, tập đoàn Hàn gia mấy năm gần đây kinh doanh thua lỗ, nợ ngân hàng ngày càng nhiều,số lượng hàng tồn kho vì chất lượng kém không ngừng tăng, nhưng họ lại có tập đoàn thực phẩm An Mạnh đứng đằng sau, mà sắp tới họ còn định gả con gái là Hàn Kim cho CT tập đoàn An Mạnh'

- 'TGĐ ngài có còn ở đó không'

"Có An Mạnh là chỗ dựa, kết hôn với nhau, các người vui vẻ hạnh phúc còn tôi mất tất cả gia đình, tình yêu, cứ vui vẻ đi vì các người không còn nhiều thời gian nữa đâu"

- 'TGĐ...TGĐ'

- 'À...ờ, tôi đang nghe, anh hãy tìm hiểu kỹ hơn về tất cả các đối tác của tập đoàn đó'

- 'Vâng. Tôi hiểu. Tôi sẽ làm ngay. Ngài còn cần gì nữa không?'

- 'Không... À. Anh tìm hiểu giúp tôi về đám cưới của 2 tập đoàn đó'

- 'Vâng'

Bỏ điện thoại vào túi xách, cô đi lại phía con mình. Nhìn sự ngây thơ của con cô lại không nỡ để chúng nhìn thấy cảnh cha tiến vào lễ đường với người đàn bà khác, rồi sự trở về để trả thù của cô có ảnh hưởng đến tâm hồn chúng, và một ngày có thể cô và anh đứng ở 2 đầu đối địch."Anh à, tại sao năm đó lại phản bội em, tiền tài địa vị quan trọng hơn em sao. Anh đã từng hứa chỉ yêu mỗi mình em, sẽ cùng em tiến vào nhà thờ, sẽ vì em mà làm tất cả nhưng bây giờ anh đang cùng người con gái khác, kẻ cướp đi hạnh phúc của em vui vẻ. Cuối cùng thì anh cũng như bao kẻ khác thôi."

Với mỗi đứa trẻ, nụ cười là đôi cánh thiên sứ, là hạnh phúc tuổi thơ nhưng với cô nụ cười đã mất đi từ ngày đó nên chăng chỉ còn đọng lại kỷ niệm mà thôi. Quá khứ có thể cho qua nếu ngày đó cô không mất đi mẹ nhưng ... Bây giờ bên cạnh đã có hai thiên thần, nỗi đau mất mẹ cũng đã vơi đi một chút nhưng họ lại sống vui vẻ sau khi đã gây bao sóng gió cho cuộc đời mẹ con cô. Giây phút đó cô không thể nào quên. Mẹ cô một mình nằm trên giường bệnh, trên người phủ chiếc khăn trắng.

Ký ức

- 'Mẹ à! Mẹ...mẹ ngồi dậy nói chuyện với con đi.mẹ...mẹ hứa sẽ khỏe lại mà.bác sĩ...l...à..m..ơ..n...làm ơn cứu mẹ cháu đi'

Ở đó, một người con gái vừa nắm bàn tay đã lạnh của người mẹ vừa dập đầu những còn lại van xin cứu sống mẹ mình. Đáp lại đó chỉ là những cái lắc đầu với câu nói" chúng tôi đã cố hết sức".Giờ chỉ còn lại cô và mẹ. Chỉ vài phút nữa người ta sẽ mang mẹ cô đi. Mất thật rồi. Tất cả đã hết.

- 'Mẹ à! Mẹ lạnh lắm phải không. Con cũng lạnh lắm, cô đơn lắm, hãy để con đi theo mẹ, để con chăm sóc mẹ nha mẹ. Con yêu mẹ lắm'. Nói rồi cô rút con dao nơi đĩa hoa quả để kết thúc cuộc đời mình, theo mẹ đi đến một thế giới mới không còn khổ đau, để cô được mãi mãi ở bên cạnh mẹ, để không cô đơn.

- 'Anh ơi! Rubi đói bụng rồi nè. Mau về nấu cơm thôi'. Cô bé nheo mặt lại ,miệng nhỏ xinh chu lên phụng phịu.

- 'Anh cũng đói'. Rồi hai đứa trẻ nhìn nhau nheo mặt hề làm ai đi qua thấy cảnh này cũng phải phì cười.

- ' Hôm nay không về nhà nấu cơm, mẹ dẫn hai đứa đi ăn nhà hàng được không?'

- 'yes, mama. Ăn KFC nữa được không mẹ. Cu Bin muốn ăn. Rubi muốn ăn không?' Nháy mắt với em gái, nhận được cái gật đầu như ý. Ba mẹ con dẫn nhau đến nhà hàng Cơm Việt.

/11

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status