Zen đang đứng đợi King ở cổng, trước mắt Zen là một anh chàng tóc hất mái chuẩn men cùng với đó là một áo thun đen cổ tim khoác ngoài là chiếc áo vest đen lịch lãm kết hợp với quần kaki bó kết hợp với đôi giày da cổ cao đen lịch lãm, Zen đang ngây người nhìn King tiếng lại gần thì ngoài cửa tiếng cói xe vang lên và tiếng còi giụt của chiếc Phantom Black của Rolls–Royce:
–Xong chưa? Lên xe –Kill
–Sao? –Zen
–Lên nhanh nhìn gì mà nhìn –Kill
Zen và King lên xe của Kill cằm lái, Zen thắc mắt :
–Đi đâu vậy? –Zen
–Nhà Kelvin ở đâu? –Kill
–Đường….@#^#@! –King
Sau khi nhận được địa chỉ nhà Kelvin từ King Kill im lặng lái đến địa chỉ đó, Kill từ nước ngoài về nhưng thật sự cô được coi là “Thổ địa” vì bất kể nơi nào Kill cũng nắm rõ trong bàn tay, tại nhà Kelvin :
– Gì đây? Cổng thì không đóng, cửa thì không khóa, nhà thì không ai? Hoang à? –Ju.
Ju cào nhào vừa cào nhào vừa dọn dẹp phòng khách cho Kelvin vì nhà Kelvin chẳng khóa chốt hay gì hết, đồ đạc thì bề bộn lung tung, chẳng có ai dọn dẹp cả làm căn nhà có một không khí lạnh đến rợn gáy thêm vào đó là những chiếc màng the tung bay huyền ảo trong gió. Sau một lúc Ju đi lên cầu thang thấy cửa đóng Ju gõ cửa, tiếng “cóc…cóc…cóc” từ từ thúc giục hơn nhưng vẫn không thấy tiếng động phát ra từ phòng của Kelvin, Ju chạy xuống gala xe của Kelvin thì xe vẫn còn, gió thổi mạnh qua đám than đỏ khiến lửa từ “người” Ju cháy bừng cả lên có thể thiêu chết bất kì ai trong tầm mắt, Ju gõ tiếp nhưng Kelvin vẫn không mở (Kelvin vẫn còn đang ngủ ngon lành), Ju :
–TRẦN…KHÁNH…HUY…! –Ju
Kèm theo tiếng gọi tên Kelvin là tiếng nghiếng răng và tiếng lửa cháy bừng bừng. Ju chạy đến phòng trưng đồ của Kelvin, gom 5 chiếc bình sứ quý (Mỗi chiếc bình có giá khoảng 50.000–65.000đôla), Ju vừa nghiến răng, vừa nói : “Để tôi coi, ông còn trong đó nữa hay là không. Dám chọc điên tôi hã? Chọc nè…Chọc nè…”. Sau mỗi câu “Chọc nè” là mỗi chiếc bình sứ và rơi xuống bể nát. Nghe tiếng ồn từ trước của phòng mình Kelvin mở mắt ra và lê đến cửa với cái đầu nặng hơn người, chốt cửa vừa được mở ra thì một gương mặt rất quen nhưng không như mọi ngày vui vẻ mà lại “hầm hầm” như muốn ăn tươi nuốt sống Kelvin, cơn thịnh nộ của Ju làm cho cơn đau đầu, buồn ngủ, hoa mắt, mọi suy nghĩ trong đầu của Kelvin đều bay mất “chạy đi mất”, giọng nói ấm a ấm úp không thể suy nghĩ được gì hơn cả :
J..U…Ju–Kelvin. Ju im lặng nhìn Kelvin..1s…8…10…15..20s..”Núi lửa phun trào” :
–NGUYỄN…KHÁNH…HUY ông dám hã? –Ju
Không nhận được lời xin lỗi hay năn nỉ gì của Ju mà ngược lại là tiếng rên khóc của Kelvin :
–Trời ơi, bình của tôi. Ju có biết tôi thương nó như thế nào không? Nó là đặc trưng của từng nước đó, tôi phải cực khổ lắm đó biết không?–Ju
Ju có phần vơi bớt vì thái độ của Kelvin, Ju cũng có phần biết lỗi về chuyện mình làm, Ju nhẹ giọng lại :
–Nè! Ông biết giờ này giờ nào không? Đi thay đồ đi–Ju. Kelvin ngạc nhiên :
–Đi đâu? –Kelvin
–Thì đi thay đi –Ju
–Còn mấy cái bình của tôi? –Kelvin
–Thì thay đi, tôi gom lại đổ cho –Ju
–Trời ơi, mấy cái bình của tôi –Kelvin
–Đi hay là không –Ju
Nghe cầu rằn giọng của Ju dù Kelvin rất tiếc những chiếc bình nhưng cũng đành phải làm theo lời của Ju mà “rời xa” những chiếc bình cất bước làm theo lời Ju. Ju đang loay hoay dọn dẹp dưới bếp vừa quay lại thì một chàng trai tóc nâu vàng hất máy, mặc chiếc áo trắng tay dài(xăn lên khỏi trỏ) kết hợt với quần kaki đen và giày boss cổ cao da nhìn Kelvin như một chàng tây (Thật ra ông ngoại của Kelvin là người Mĩ nên trong người Kelvin cũng có dòng máu lai), Ju :
–Nhìn ông lạ quá –Ju
–Đẹp trai đúng không? –Kelvin
–Nôn –Ju
Tiếng coi xe âm ã trước cửa nhà Kelvin, Ju :
Gì đây? –Ju
–Để tôi đi coi –Kelvin
Kelvin ra cửa thì Ju cũng nối bước theo sau, kính xe dần hạ xuống :
–Lại nhìn, lạ lắm sao? Lên xe đi –Kill
+Đây là links Facebook của tác giả : https://www.facebook.com/profile.php?id=100007349719403&ref=ts&fref=ts (Gấu Sociu's) OR https://www.facebook.com/profile.php?id=100007226735623&ref=ts&fref=ts (Gấu Sociu)
+Zalo của tác giả : 01869459343
–Xong chưa? Lên xe –Kill
–Sao? –Zen
–Lên nhanh nhìn gì mà nhìn –Kill
Zen và King lên xe của Kill cằm lái, Zen thắc mắt :
–Đi đâu vậy? –Zen
–Nhà Kelvin ở đâu? –Kill
–Đường….@#^#@! –King
Sau khi nhận được địa chỉ nhà Kelvin từ King Kill im lặng lái đến địa chỉ đó, Kill từ nước ngoài về nhưng thật sự cô được coi là “Thổ địa” vì bất kể nơi nào Kill cũng nắm rõ trong bàn tay, tại nhà Kelvin :
– Gì đây? Cổng thì không đóng, cửa thì không khóa, nhà thì không ai? Hoang à? –Ju.
Ju cào nhào vừa cào nhào vừa dọn dẹp phòng khách cho Kelvin vì nhà Kelvin chẳng khóa chốt hay gì hết, đồ đạc thì bề bộn lung tung, chẳng có ai dọn dẹp cả làm căn nhà có một không khí lạnh đến rợn gáy thêm vào đó là những chiếc màng the tung bay huyền ảo trong gió. Sau một lúc Ju đi lên cầu thang thấy cửa đóng Ju gõ cửa, tiếng “cóc…cóc…cóc” từ từ thúc giục hơn nhưng vẫn không thấy tiếng động phát ra từ phòng của Kelvin, Ju chạy xuống gala xe của Kelvin thì xe vẫn còn, gió thổi mạnh qua đám than đỏ khiến lửa từ “người” Ju cháy bừng cả lên có thể thiêu chết bất kì ai trong tầm mắt, Ju gõ tiếp nhưng Kelvin vẫn không mở (Kelvin vẫn còn đang ngủ ngon lành), Ju :
–TRẦN…KHÁNH…HUY…! –Ju
Kèm theo tiếng gọi tên Kelvin là tiếng nghiếng răng và tiếng lửa cháy bừng bừng. Ju chạy đến phòng trưng đồ của Kelvin, gom 5 chiếc bình sứ quý (Mỗi chiếc bình có giá khoảng 50.000–65.000đôla), Ju vừa nghiến răng, vừa nói : “Để tôi coi, ông còn trong đó nữa hay là không. Dám chọc điên tôi hã? Chọc nè…Chọc nè…”. Sau mỗi câu “Chọc nè” là mỗi chiếc bình sứ và rơi xuống bể nát. Nghe tiếng ồn từ trước của phòng mình Kelvin mở mắt ra và lê đến cửa với cái đầu nặng hơn người, chốt cửa vừa được mở ra thì một gương mặt rất quen nhưng không như mọi ngày vui vẻ mà lại “hầm hầm” như muốn ăn tươi nuốt sống Kelvin, cơn thịnh nộ của Ju làm cho cơn đau đầu, buồn ngủ, hoa mắt, mọi suy nghĩ trong đầu của Kelvin đều bay mất “chạy đi mất”, giọng nói ấm a ấm úp không thể suy nghĩ được gì hơn cả :
J..U…Ju–Kelvin. Ju im lặng nhìn Kelvin..1s…8…10…15..20s..”Núi lửa phun trào” :
–NGUYỄN…KHÁNH…HUY ông dám hã? –Ju
Không nhận được lời xin lỗi hay năn nỉ gì của Ju mà ngược lại là tiếng rên khóc của Kelvin :
–Trời ơi, bình của tôi. Ju có biết tôi thương nó như thế nào không? Nó là đặc trưng của từng nước đó, tôi phải cực khổ lắm đó biết không?–Ju
Ju có phần vơi bớt vì thái độ của Kelvin, Ju cũng có phần biết lỗi về chuyện mình làm, Ju nhẹ giọng lại :
–Nè! Ông biết giờ này giờ nào không? Đi thay đồ đi–Ju. Kelvin ngạc nhiên :
–Đi đâu? –Kelvin
–Thì đi thay đi –Ju
–Còn mấy cái bình của tôi? –Kelvin
–Thì thay đi, tôi gom lại đổ cho –Ju
–Trời ơi, mấy cái bình của tôi –Kelvin
–Đi hay là không –Ju
Nghe cầu rằn giọng của Ju dù Kelvin rất tiếc những chiếc bình nhưng cũng đành phải làm theo lời của Ju mà “rời xa” những chiếc bình cất bước làm theo lời Ju. Ju đang loay hoay dọn dẹp dưới bếp vừa quay lại thì một chàng trai tóc nâu vàng hất máy, mặc chiếc áo trắng tay dài(xăn lên khỏi trỏ) kết hợt với quần kaki đen và giày boss cổ cao da nhìn Kelvin như một chàng tây (Thật ra ông ngoại của Kelvin là người Mĩ nên trong người Kelvin cũng có dòng máu lai), Ju :
–Nhìn ông lạ quá –Ju
–Đẹp trai đúng không? –Kelvin
–Nôn –Ju
Tiếng coi xe âm ã trước cửa nhà Kelvin, Ju :
Gì đây? –Ju
–Để tôi đi coi –Kelvin
Kelvin ra cửa thì Ju cũng nối bước theo sau, kính xe dần hạ xuống :
–Lại nhìn, lạ lắm sao? Lên xe đi –Kill
+Đây là links Facebook của tác giả : https://www.facebook.com/profile.php?id=100007349719403&ref=ts&fref=ts (Gấu Sociu's) OR https://www.facebook.com/profile.php?id=100007226735623&ref=ts&fref=ts (Gấu Sociu)
+Zalo của tác giả : 01869459343
/71
|