Giúp Bạch Dật Thuỷ uống xong thuốc, cô chỉnh lại gối đầu ngồi một bên nhìn hắn. Trên mặt Bạch Dật Thuỷ lúc này không còn khó chịu cô có chút yên tâm. Lấy điện thoại trong túi xách, cô cần một cuộc gọi lúc này.
“Lý tiên sinh? Chào anh, tôi muốn nhờ anh tìm hiểu một người. Là Phong Thất Hiên. Đúng. Tôi cần thông tin của anh ta, càng kỹ càng tốt.” .
Dù sao cô cũng là Phượng đại tiểu thư muốn tìm một thám tử cũng không khó khăn. Cô không muốn bị Phượng Tử Thịnh nghi ngờ nếu không có thể trực tiếp hỏi được một số thông tin gì đó về Phong Thất Hiên. Những ngày gần đây cả Phong thị và Phượng thị có một số quan hệ làm ăn căng thẳng, cô tin chắc ‘ca ca’ mình sớm cho người điều tra rõ thông tin của Phong Thất Hiên.
Gọi điện thoại xong, cô chạm nhẹ vào trán của Bạch Dật Thuỷ, vẫn chưa hạ sốt. Cô chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, thời điểm nhàm chán cô lấy được thoại chụp vào tấm mỹ nam đang ngủ say.
(Hắc hắc Ca tỷ cũng có lúc nhàm chán?!)
Cô ở bạch gia ngây người cả ngày, đến buổi tối bệnh tình của Bạch Dật Thuỷ đã ổn định. Trước khi cô rời đi đã đo nhiệt độ lần cuối. Ân! 38 độ! Tốt. Ổn rồi!
“cảm ơn Phượng tiểu thư.” Quản gia chân thành nói: “nếu không phải nhờ tiểu thư giúp thiếu gia uống thuốc chỉ sợ nhiệt độ không thể nhanh hạ xuống được.”
"Không cần khách khí. Buổi tiếu Bạch ca ca có thể tỉnh lại, thúc chuẩn bị ít cháo. Con về trước, ngày mai lại đến.” Phượng Khuynh Ca nhẹ giọng nói.
Trên đường trở về, Phượng Khuynh Ca đột nhiên muốn biết Phong Thất Hiên hiện tại đang làm cái gì. Hắn hôm nay cư nhiên hoàn toàn không để ý đến cô, điều này làm cho cô khó hiểu cũng có chút tức giận.
Chỉ cần nghĩ đến hắn cùng Tư Mã Xuyến tính toàn hại cô liền muốn đem hắn trối lại, đưa hắn đến cho mấy chục lão bà XXOO lại OOXX.
Phượng Khuynh Ca dùng xe trước toà nhà Phong thị. Theo quán tính ngẩng đầu nhìn lên phía trên phát hiện phòng làm việc của hắn vẫn còn sáng đèn.
Đem xe vào bãi đỗ, cô bước đến thang máy lên tầng cao nhất. Từ bên ngoài cô nghe thấy tiếng nói của nam nữ trong phòng truyền ra, đứng sát cửa cô áp tai lắng nghe tiếng động bên trong.
Vì văn phòng sữ dụng cách âm không thể nghe rõ. Cô tức giận sữ dụng ma khi, trong nháy mắt nghe rõ được cuộc nói chuyện bên trong rõ ràng.
"Ngươi không phải đáp ứng qua ta sao? Vì sao không có xuống tay?"thanh âm nữ tử rất quen thuộc, là tiếng của nguồn cuội gây ra tội ác, tiểu bạch hoa Tư Mã Xuyến.
"Ngươi đâu? Ngươi đáp ứng giúp ta chữa khỏi hắn, vì sao không giúp?" Phong Thất Hiên lạnh lùng nói: "Ngươi giúp hắn trị khỏi bệnh, ta liền giúp ngươi."
"Ngươi đang uy hiếp ta? Ngươi không nên quên, trừ bỏ ta ra không ai có thể giúp anh trai ngươi chữa khỏi bệnh.” Trong giọng nói Tư Mã Xuyến tràn ngập ý tự đắc: “không phải ngươi cùng Phượng Tử Thịnh có thù oán sao? nếu có thể chia rẻ Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca người vui nhất không phải ngươi? Mọi chuyện đối với cả hai không phải tốt?”
"Có phải cần Phượng Khuynh Ca biến mất ngươi sẽ giúp ca ca chữa khỏi bệnh?” giọng nói Phong Thất Hiên lạnh lùng khiến Phượng Khuynh Ca đang đứng bên ngoài cảm thấy sợ hãi.
Thì ra... Tất cả đều là giả . Cái gì động tình, cái gì đánh đối tất cả đều là giả. Hắn cận cô chỉ muốn ra tay với cô còn muốn thông qua cô đối phó với anh trai cô.
Đáng giận! Bọn họ có thể gây tổn hại cô nhưng tuyệt đối không cho pháp bọn họ gây tổn hại anh trai cô. Tư Mã Xuyến phải không?
Đừng tưởng rằng của ngươi dị năng là rất cường đại, bản tiểu thư đã xem qua đầy đủ bộ tiểu thuyết, ta so vối bất kỳ người nào rõ hơn hết ngươimuốn làm gì.
“Lý tiên sinh? Chào anh, tôi muốn nhờ anh tìm hiểu một người. Là Phong Thất Hiên. Đúng. Tôi cần thông tin của anh ta, càng kỹ càng tốt.” .
Dù sao cô cũng là Phượng đại tiểu thư muốn tìm một thám tử cũng không khó khăn. Cô không muốn bị Phượng Tử Thịnh nghi ngờ nếu không có thể trực tiếp hỏi được một số thông tin gì đó về Phong Thất Hiên. Những ngày gần đây cả Phong thị và Phượng thị có một số quan hệ làm ăn căng thẳng, cô tin chắc ‘ca ca’ mình sớm cho người điều tra rõ thông tin của Phong Thất Hiên.
Gọi điện thoại xong, cô chạm nhẹ vào trán của Bạch Dật Thuỷ, vẫn chưa hạ sốt. Cô chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, thời điểm nhàm chán cô lấy được thoại chụp vào tấm mỹ nam đang ngủ say.
(Hắc hắc Ca tỷ cũng có lúc nhàm chán?!)
Cô ở bạch gia ngây người cả ngày, đến buổi tối bệnh tình của Bạch Dật Thuỷ đã ổn định. Trước khi cô rời đi đã đo nhiệt độ lần cuối. Ân! 38 độ! Tốt. Ổn rồi!
“cảm ơn Phượng tiểu thư.” Quản gia chân thành nói: “nếu không phải nhờ tiểu thư giúp thiếu gia uống thuốc chỉ sợ nhiệt độ không thể nhanh hạ xuống được.”
"Không cần khách khí. Buổi tiếu Bạch ca ca có thể tỉnh lại, thúc chuẩn bị ít cháo. Con về trước, ngày mai lại đến.” Phượng Khuynh Ca nhẹ giọng nói.
Trên đường trở về, Phượng Khuynh Ca đột nhiên muốn biết Phong Thất Hiên hiện tại đang làm cái gì. Hắn hôm nay cư nhiên hoàn toàn không để ý đến cô, điều này làm cho cô khó hiểu cũng có chút tức giận.
Chỉ cần nghĩ đến hắn cùng Tư Mã Xuyến tính toàn hại cô liền muốn đem hắn trối lại, đưa hắn đến cho mấy chục lão bà XXOO lại OOXX.
Phượng Khuynh Ca dùng xe trước toà nhà Phong thị. Theo quán tính ngẩng đầu nhìn lên phía trên phát hiện phòng làm việc của hắn vẫn còn sáng đèn.
Đem xe vào bãi đỗ, cô bước đến thang máy lên tầng cao nhất. Từ bên ngoài cô nghe thấy tiếng nói của nam nữ trong phòng truyền ra, đứng sát cửa cô áp tai lắng nghe tiếng động bên trong.
Vì văn phòng sữ dụng cách âm không thể nghe rõ. Cô tức giận sữ dụng ma khi, trong nháy mắt nghe rõ được cuộc nói chuyện bên trong rõ ràng.
"Ngươi không phải đáp ứng qua ta sao? Vì sao không có xuống tay?"thanh âm nữ tử rất quen thuộc, là tiếng của nguồn cuội gây ra tội ác, tiểu bạch hoa Tư Mã Xuyến.
"Ngươi đâu? Ngươi đáp ứng giúp ta chữa khỏi hắn, vì sao không giúp?" Phong Thất Hiên lạnh lùng nói: "Ngươi giúp hắn trị khỏi bệnh, ta liền giúp ngươi."
"Ngươi đang uy hiếp ta? Ngươi không nên quên, trừ bỏ ta ra không ai có thể giúp anh trai ngươi chữa khỏi bệnh.” Trong giọng nói Tư Mã Xuyến tràn ngập ý tự đắc: “không phải ngươi cùng Phượng Tử Thịnh có thù oán sao? nếu có thể chia rẻ Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca người vui nhất không phải ngươi? Mọi chuyện đối với cả hai không phải tốt?”
"Có phải cần Phượng Khuynh Ca biến mất ngươi sẽ giúp ca ca chữa khỏi bệnh?” giọng nói Phong Thất Hiên lạnh lùng khiến Phượng Khuynh Ca đang đứng bên ngoài cảm thấy sợ hãi.
Thì ra... Tất cả đều là giả . Cái gì động tình, cái gì đánh đối tất cả đều là giả. Hắn cận cô chỉ muốn ra tay với cô còn muốn thông qua cô đối phó với anh trai cô.
Đáng giận! Bọn họ có thể gây tổn hại cô nhưng tuyệt đối không cho pháp bọn họ gây tổn hại anh trai cô. Tư Mã Xuyến phải không?
Đừng tưởng rằng của ngươi dị năng là rất cường đại, bản tiểu thư đã xem qua đầy đủ bộ tiểu thuyết, ta so vối bất kỳ người nào rõ hơn hết ngươimuốn làm gì.
/64
|