Khi khốn trận được chủ động giải trừ, những dải Phạn văn liền từ từ rút đi. Chúng biến mất dần, bắt đầu từ đỉnh đầu con Akuma trở xuống. Có cảm giác như, chúng đua nhau mà leo xuống khỏi người con ác ma rồi chui vào một điểm nào đó bên dưới bệ bánh răng vậy. Không chỉ có những dòng Phạn văn, những hàng kí tự đen bên trong dải sáng cũng đồng thời thu lại, trở về với một nơi nào đó trên cao. Cả "Khốn yêu trận" lẫn "Cấm ngôn trận" đều được Văn giải trừ cùng lúc.
Thoát khỏi trói buộc thuật pháp, con Akuma lập tức gồng mình, giãy mạnh. Một âm treble từ sâu trong cổ họng cũng phóng vọt ra ngoài, hòng phát tiết những ức chế phải chịu trong suốt quãng thời gian bị giam cầm.
- Phực...! - Động tác đột ngột làm cho mớ cáp kim loại quấn kín mít quanh người con Akuma phát ra một tiếng kêu khốc liệt. Thân là cáp kim loại, vậy mà lại bị kéo cho trở lên căng như dây đàn, thậm chí còn có chút cảm giác như thể sắp đứt đoạn đến nơi rồi vậy. Cùng với đó, là âm treble cụt lủn bởi vì thanh khí vừa mới vọt được ra khỏi cổ họng đã bị chặn lại bởi hàng loạt tầng băng dính chất chồng.
Hướng tiến hóa của con Akuma này không thiên về lực lượng, vậy nên, mớ dây cáp có vẻ như thực sự đã giữ được chân nó lại. Bây giờ, vấn đề chỉ còn là lớp băng dính khi nào sẽ bị tầng tầng sóng âm đột phá. Nên nhớ là khi sóng âm đạt đến một trình độ nào đó, sự rung động phân tử có thể phá vỡ cả cấu trúc vô cơ chứ đừng nói đến lớp băng dính mỏng manh. Không dám chậm trễ, ba đứa huynh đệ nhà thằng Thi lập tức vào việc của mình.
Thọc một cái xà beng dài vào dưới bệ bánh răng, lại chèn thêm cái đe bên dưới nữa, Thi tạo ra một cái đòn bẩy thô sơ, bênh một phần bệ bánh răng của con Akuma lên khỏi nền "Đại Sảnh". Đứng bên cạnh, Nam điện lập tức đút ngay một đoạn ống tròn vào trong đó. Và ở phía sau, thằng Minh với một cái đòn bẩy y như vậy liền ra sức ấn tay đòn xuống, bắn cả hệ thống cơ khí của con Akuma vọt về đằng trước, nơi đã có một loạt ống tròn đặt song song với nhau và tạo thành một đường băng dẫn thẳng đến vị trí chỉ định cần đến.
Acsimet đã từng nói: "Cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả quả đất lên." Cơ cấu đòn bẩy có thể giúp ta thực hiện được những điều tưởng chừng như không thể. Cả tấn kim loại bị nâng lên và bắn đi bằng mấy cây xà beng thô sơ. Sau đó là hệ thống con lăn giúp ba thằng đẩy cái đống lớn đó đi một cách nhẹ nhàng.
{An Hồn Trận} không thể bày chồng lên trên khốn trận, vậy nên nó được xây dựng ở cách đó gần hai mét. Cự li gần và sự hỗ trợ của hệ thống con lăn, không tốn vài giây thời gian, con Akuma đã bị đẩy đến nơi cần đến. Lại tốn sức chín trâu hai hổ, ba thằng giằng được một cánh tay của con quái ra ngoài. Vớ vội lấy mớ dây xích ở bên còn lại của cái khóa đồng, bọn nó quấn lung tung lên cánh tay cơ khí đó. Con Akuma cũng chưa bao giờ ngừng phản kháng, liên tục gồng mình khiến cho mớ cáp kim loại quanh người bị kéo căng ra từng đợt.
Trước phản ứng kịch liệt của con quái, để đảm bảo an toàn, ba thằng lại xúm vào, gì chặt lấy cánh tay cơ khí mảnh mai, không cho nó giẫy thoát hay làm hỏng cái khóa đồng quý giá và cả nghi thức trói buộc linh hồn.
Không chỉ có ba thằng vất vả, lần này bọn nó huy động đến lực lượng của toàn tiểu đội. Bỏ qua Lala với tư cách một phần của nghi thức, Du chịu trách nhiệm kích hoạt {Tâm linh tỏa} và cung cấp tinh thần lực dẫn dắt cho toàn bộ quá trình diễn ra nghi thức thì những đứa còn lại đều vũ trang sẵn sàng, chọn lấy vị trí cũng như cự li thích hợp nhất cho bản thân mình. Bọn nó là lực lượng để chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.
Đối lập với bầu không khí khẩn trương xung quanh, chỗ thằng Văn ngồi có vẻ tĩnh lặng đến bất thường. Đứa nào đứa nấy đều cố tránh né chỗ này, gắng hết sức để không làm ảnh hưởng đến thằng nhóc nhìn như có vấn đề về thần kinh đang ngồi đó. "Tấn công vào tâm trí làm ảnh hưởng đến ý thức và khả năng nhận biết, tư duy", đây là một phạm trù chiến tranh mà bọn nó chưa từng nghĩ tới. Điều này khác xa với "Tổn thương vật chất" mà đa số bọn nó đều theo đuổi, và "nó" cũng chẳng giống chút nào với "Tinh thần công kích" của Cỏ May.
----- KDL ---------
Cả bốn giác kết nối đều đã cắm vào sau gáy con Akuma, Văn đang tiến hành một trận chiến không tiếng động.
Rào chắn tâm linh của con quái bị đột phá một cách dễ dàng. Cổng kết nối thông tin nhanh chóng hình thành. Lợi dụng sự áp đảo về tinh thần cũng như lưu lượng thông tin nhận thức, Văn thành công đánh lừa ý thức bản nguyên của con Akuma. Thông tin cảm quan sai lầm về thực tại liên tục được đưa vào, phần nào khống chế được hành vi của con quái. Cơ thể phản ánh trạng thái của tinh thần, ánh mắt con Akuma bắt đầu dịu xuống và giãy dụa cũng tạm ngừng.
Con quái vừa có dấu hiệu dịu xuống, không bỏ lỡ cơ hội, Du lập tức hành động.
Tinh thần lực ồ ạt chảy vào khiến cho cái khóa đồng dần trở lên long lanh. Ánh sáng trắng len lỏi qua từng đường nét điêu khắc, hình thành nên vô số kí tự, hoa văn phức tạp và chiếu xạ ra cả một khoảng không gian quanh mình. Đến lúc này thì ba thằng Minh, Thi và Nam điên đã rời khỏi {An Hồn Trận}. Văn đã bắt đầu hack não con Akuma, sự hiện diện của ba thằng không còn cần thiết nữa. Huống chi, đối với loại trận pháp cấp thấp thế này, càng nhiều người ở trong trận thì hiệu quả tác dụng lên mỗi cá thể lại càng thấp đi.
Đến lượt những sợi xích nhỏ hai bên ổ khóa cũng sáng lên, rồi như biến thành một chuỗi kí tự, nhanh chóng quấn lấy và leo đầy lên hai cánh tay của cả Lala lẫn con Akuma. Bước đầu tiên của nghi thức đã hoàn thành.
Đã không còn sự phản kháng về mặt hành vi, thế nhưng điều đó không có nghĩa là bọn nó đã thành công, thất bại chủ yếu đến từ phản kháng tinh thần
Với tính bài xích vô cùng mãnh liệt của giống loài Akuma, nếu cứ để mặc như thế thì tỉ lệ thất bại phải hơn 90%. Mà một khi "Thất bại" thì vui rồi, một đống điểm đổ ra đầu tư không nói, lại còn thêm cái hệ lụy dài ngoằng phía sau. "Thất bại" là thứ mà cái tiểu đội này không thể gánh chịu được.
Văn bắt đầu xâm nhập sâu hơn vào tầng tiềm thức.
Nếu ví toàn bộ tinh thần như một tảng băng trôi, vậy thì phần chóp lộ ra khỏi mặt nước bên trên chính là "Ý thức", còn lại được quy cho "Tiềm thức".
Đối với một thực thể sống, các biểu hiện hành vi như ăn uống, đi lại, giao tiếp hay làm toán đều do "Ý thức" điều khiển. Còn "Tiềm thức", nó đảm nhiệm vai trò của những thứ thuộc về bản năng, những hoạt động sống mà chính bản thân chủ thể cũng không để ý, thậm chí là không bao giờ biết tới. Ví như "Hít thở", bạn không bao giờ phải nghĩ về nó, bạn sẽ không chết ngạt vì quên hít thở trong khi ngủ hay cũng chẳng bao giờ phải dành thời gian ra để điều khiển việc nội tiết trong cơ thể mình. Hay như là "Niềm tin", hay như là "Quán tính tư duy", hay "Đường mòn suy luận", thậm chí là cả những kí ức tưởng chừng như đã quên, tất cả đều bị vui xuống tầng tiềm thức. Và còn vô vàn hoạt động sống có tên hoặc không tên khác, cả về vật chất lẫn tinh thần đều do "Tiềm thức" đảm nhiệm. Như vậy có thể thấy, tầng tiềm thức khổng lồ đến mức nào.
Khi dẫn thân vào tầng tiềm thức của bất kì một sinh vật sống, cũng đồng nghĩa với việc Văn đang chạm tới bản chất sự tồn tại của sinh vật đó. Nếu là tầng ý thức, chỉ cần áp chế tinh thần là nó cứ việc truyền tải và cài đặt thông tin bừa bãi rồi thoái mái thoát ra, sau đó thì cả Văn lẫn nạn nhân của nó đều dần trở lại bình thường.
Tầng tiềm thức thì không.
Ở đây, khi thay đổi bất cứ thứ gì, nó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến các hoạt động sống căn bản của cơ thể và thường gây ra những ảnh hưởng có tính lâu dài, thậm chí là vĩnh cửu. Cũng có khi nó làm suy giảm chức năng sống, ảnh hưởng đến các chức năng có liên quan dẫn đến việc tử vong của chủ thể. Không chỉ có thế, một khi tác động đến tiềm thức của đối phương, ý thức nhỏ bé của Văn cũng sẽ bị tầng tiềm thức khổng lồ tác động ngược trở lại, không cẩn thận một chút là sẽ bị triệt để đánh tan, hay nhẹ nhất cũng bị đánh cho thác loạn.
Ý thức thể của Văn không có hình dáng, bao quanh nó là hải dương tiềm thức, được cụ thể hóa thành vô vàn mã sinh học chồng chất lên nhau.
Khả năng số liệu hóa thông tin, đây chính là "Năng lực của Thần"
Bằng khả năng xử lí không thua gì một chiếc siêu máy tính, nó bắt đầu phân tích để cố gắng hiểu được cái đống này.
- Tạm đóng các chức năng không cần thiết, dồn tài nguyên cho phân tích mã sinh học...
- Tiến hành xây dựng bộ đọc cấp tốc, hỗ trợ tăng tốc độ giải mã...
Cơ thể Văn bắt đầu tiến vào trạng thái vắt kiệt năng lượng, một số chức năng sống cũng bị nó tắt dần đi. Đầu tiên là thính giác, sau đó là thị giác và cuối cùng là các chức năng nội tiết cũng bị tắt dần.
Dòng thời gian thực tại mới trôi qua có vài giây, thế nhưng trong cái đầu nhỏ bé của Văn, hàng triệu thuật toán đã hoàn thành.
- Bắt đầu mô phỏng mã sinh học. Tiến hành tái cấu trúc mã độc chuẩn bị cho cài đặt vào tầng tiềm thức...
Cơ thể Văn bắt đầu lạnh đi một cách nhanh chóng và hơi thở thì ngày càng mong manh, cái giá của việc tắt dần các chức năng sống cơ bản. Bây giờ, sinh mạng lực của nó sẽ tự động trôi đi, dù cho cơ thể không chịu chút tổn thương nào. Trong đôi con ngươi mở lớn, ánh sáng lí trí đã mất, chỉ còn lại những tổ hợp kí tự nhị phân xoay vòng.
- Tiến hành cài đặt mã ngăn hành vi cơ thể tương tác với các tình huống trong mơ...
Không biết Akuma có hành vi "Ngủ" và "Mơ" hay không, nhưng để cho đảm bảo, Văn vẫn tiến hành cài đặt mã này trước khi thực hiện bất kì một thao tác nào khác. Một mã độc gần như vô hại mô phỏng cơ chế trong não bộ ngăn cản những cử động có thể xảy ra cho cơ thể từ các sự kiện trong những giấc mơ. Chưa chạm đến sự tồn tại căn bản của con Akuma, mã độc dễ dàng được chấp nhận, tạo tiền đề cho các trình tự tiếp theo.
- Bắt đầu tiến hành quét tiềm thức...
Ý thức thể của Văn bắt đầu dao động, để cho vô vàn mã sinh học của hải dương tiềm thức trôi qua. Não bộ điên cuồng hoạt động, lần tìm vô định trong hải dương tiềm thức một mã sinh học liên quan đến bản năng phá hủy và sự bài xích dị loại của loài Akuma. Hay một thứ được gọi là "Lệnh của ngài Bá Tước", mã sinh học quy định bản năng phục tùng.
----- KDL ---------
Ở nơi đây, sự liên hệ với thời gian thực tại đã hoàn toàn đứt đoạn. Mạch thời gian rối loạn theo từng điều kiện khác nhau và sự chênh lệch tinh thần của cả hai bên. Không thể đối chiếu được với thời gian bên ngoài, nhưng từ tốc độ xử lí không hề giảm của mình, Văn chắc là chưa đến mức quá lâu. Nghi thức tiến hành xiềng xích linh hồn sẽ không kéo dài quá một phút. Thế nên, để đảm bảo đồng bộ về mặt thời gian, Văn phải đẩy não bộ của mình lên mức công suất cao nhất và ở trạng thái này, nó chỉ chịu được xấp xỉ ba mươi giây là cùng.
Không biết đã qua bao lâu, khi hàng ngàn mã sinh học đã được quét qua. Từ những đoạn mã điều khiển cử động căn bản, đến những đoạn mã quy định đặc trưng giống loài. Từ những cảm xúc thúc đẩy ham muốn bản năng, đến những đoạn mã lưu trữ hình ảnh thuộc về kí ức xa xăm. Văn mải mê phưu lưu, để cho ý thức thể của mình dần chìm xuống sâu hơn trong tầng tiềm thức. Cho đến khi, một đoạn mã mang hàm nghĩa "Tiêu diệt mọi thực thể tồn tại trên mặt đất này" xuất hiện...
Toàn bộ ý thức đột nhiên chững lại, nó đã tìm ra được một trong số những thứ cần tìm.
- Quét mã sinh học. Bắt đầu quá trình phân tích nâng cao...
- Tiến hành cài đặt mã điều hướng thông tin, xây dựng mô thức trung gian...
- Hoàn thành khu vực cô lập cục bộ. Tái kích hoạt tường chắn dữ liệu và cổng điều hướng thông tin...
Đối với các đoạn mã quy định phản ứng bản năng của tiềm thức, chúng thường có cấu trúc gần như nhau. Một phần quy định những điều kiện kích hoạt của đoạn mã, khi trạng thái cơ thể đáp ứng đủ những điều kiện này, phần còn lại của đoạn mã, "Biểu hiện hành vi" sẽ có thể chấp hành. Ngoài ra, mỗi đoạn mã còn có một đường dẫn dữ liệu đặc thù, nó truyền tải thông tin về trạng thái cơ thể ở các nguồn tương ứng, đối chiếu với điều kiện kích hoạt của đoạn mã và lại truyền tải lệnh thực thi đến những cơ quan thực hiện hành vi.
Akuma là một thể sống thống nhất và hoàn thiện, chính vì vậy, toàn bộ các hoạt động sống của nó đều liên quan mật thiết với nhau. Việc tự ý xóa bỏ hoặc sửa đổi một mã sinh học bất kì trong hải dương tiềm thức dất dễ dẫn đến một chuỗi những phản ứng dây chuyền không thể khống chế được, ảnh hưởng đến toàn bộ trạng thái sống của con Akuma. Một trạng thái bất ổn là điều mà Văn hoàn toàn không mong muốn. Vậy nên, điều mà nó cố gắng làm bây giờ, chỉ là cô lập mã sinh học này lại một cách tạm thời, giảm thiểu bản năng hủy diệt và tính bài xích dị loại của con Akuma nhằm nâng cao thêm chút tỉ lệ thành công trong nghi thức trói buộc linh hồn. Các cổng điều hướng thông tin được nó chèn thêm vào trong đoạn mã, ngăn dữ liệu về "Điều kiện kích hoạt" truyền đến và ngăn "Lệnh thực thi" truyền đi.
Trong lúc đó, ở thực tại hiện hữu, nghi thức trói buộc linh hồn đã tiến đến những công đoạn cuối cùng.
Ổ khóa ma pháp và cả khoảng không gian quanh nó đã sáng lên hoàn toàn. Cả một khối ánh sáng, đồng đều cả về màu sắc lần cường độ khiến cho bản thân ổ khóa và khoảng không gian như hòa vào với nhau. Những sợi dây xích trói buộc leo lên cánh tay, bò qua bả vai rồi ăn sâu vào trong ngực.
Là một phần của nghi thức, Lala có cảm giác như trái tim mình bị một thứ gì đó khẽ thắt lại, ý thức thoáng nhòa đi, rồi lại có cảm giác như thể có một thứ gì đó đè nén bấy lâu vỡ òa ra trong ngực. Cơ thể em không kiềm chế được mà run rẩy nhẹ nhàng.
Phía bên kia, ý thức của con Akuma đã rơi vào trong một trạng thái mơ hồ. Toàn bộ sự kiện diễn ra trước mắt nó giờ này cứ nửa thực nửa ảo, tâm trí muốn phản kháng lại nhưng cơ thể tê liệt không chịu nghe lời. Cảm giác như có một thứ gì đó từ sâu trong linh hồn bị lôi kéo đi, bản năng bài xích thôi thúc nó phản kháng. Một sự bức bối và khó chịu lặng lẽ dâng lên, chiếm cứ từng phân, từng tấc trên cơ thể kim loại. Cảm giác khó chịu ảnh hưởng đến cả ý thức và linh hồn, khát vọng phát tiết để thỏa mãn bản năng hủy diệt đang ngày một tăng trong cơ thể con ác ma cơ khí.
Ánh mắt mông lung, lần đầu tiên phản chiếu sự điên cuồng.
----- KDL ---------
Mỗi mã sinh học đều cần có những điều kiện kích hoạt khác nhau. Thế nhưng, có một số mã cơ bản đến nỗi, điều kiện kích hoạt chỉ đơn giản là "Sống".
"Sống", một điều kiện kích hoạt duy nhất, vô cùng đơn giản và cực kì dễ hiểu, thế nhưng nó cũng bao hàm trong mình vô vàn điều kiện khác. Chỉ cần một, trong số rất nhiều điều kiện đơn lẻ đó được thỏa mãn, vậy là đều được coi là "Sống", và mã sinh học cứ thế được kích hoạt và lệnh thực thi liên tục được duy trì.
Có vẻ như, Văn đã không may chạm phải một mã tiềm thức như vậy.
Khi đang tiến hành cài đặt các cổng điều hướng thông tin, tiên độ hơi chậm so với dự định một chút vì đường dẫn dữ liệu của mã tiềm thức này thực sự quá nhiều. Lúc đó, không biết con Akuma chịu phải kích thích gì, lưu lượng dữ liệu truyền tải qua các đường dẫn bỗng nhiên tăng cao đột ngột. Không cho Văn có cơ hội phản ứng, các cổng điều hướng lập tức quá tải khiến cho ý thức của Văn bị một lượng cực lớn thông tin cứng rắn nhồi vào.
Giống như bị giáng một búa cực mạnh vào đầu, ý thức của Văn bị dòng thông tin khổng lồ chấn cho choáng váng.
Dòng thông tin về cảm quan thế giới của một thứ không phải là mình, thậm chí còn không phải là con người tràn lan trong tâm trí, gây ra sự sụp đổ về thế giới quan. Nguy hiểm hơn, trong đó còn lẫn theo cả một số cấu trúc của mã tiềm thức, ẩn dưới dạng của các "lệnh thực thi" tràn vào, những thứ này ảnh hưởng trực tiếp đến ý thức về bản thân của nó.
----- KDL ---------
Đại Sảnh.
Thực tại hiện hữu.
Du đang điều khiển tinh thần lực, cẩn thận đổ đầy vào trong một đồ án phức tạp vô hình. Một điểm ma lực hội tụ nơi đầu ngón tay, theo hướng dẫn khắc lên không khí những kí tự cuối cùng. Trước mặt hắn, những đường nét của cái khóa đồng dần trở nên mờ nhạt như chuẩn bị biến mất đến nơi rồi vậy. Đây đã là giai đoạn cuối cùng của nghi thức rồi, nếu không có biến cố gì xảy ra, thì khi cái khóa đồng kia hoàn toàn hòa vào trong không khí thì cũng là lúc nghi thức thành công.
Thời khắc này chính là quyết định, đứa nào đứa nấy đều nín thở đợi chờ.
Toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào ổ khóa đồng mờ nhạt, không ai chú ý tới ánh mắt con Akuma đang cấp tốc biến đổi, lúc thì điên cuồng, khi thì mờ mịt, thậm chí đôi lúc còn thoáng nét đau thương. Và nằm im trên cái ghế tựa lớn, cơ thể thằng Văn đã hoàn toàn lạnh ngắt, hơi thở gần như không có còn những kí tự nhị phân thì hỗn loạn trong đôi con ngươi đã không còn sáng. Một vệt máu từ trong mũi rỉ ra, theo cái hướng đầu hơi nghiêng đi mà chảy xuống, thấm ướt cả cái cổ áo dài.
...
----- KDL ---------
Ý thức đã đứng trên bờ vực tan vỡ, Văn không tự chủ được để cho những dòng mã sinh học tiếp tục lướt qua.
Khả năng xử lí đã hoàn toàn quá tải, ý thức thể của nó bị buông xuôi cho chìm sâu vào trong tầng tiềm thức. Những dòng mã hóa lướt qua, được bộ đọc tự động giải mã ra một cách qua quýt và thiếu sót lung tung. Các đoạn mã bản năng phức tạp bị giải mã lỗi vô số, chỉ có các đoạn mã kí ức đơn giản là được trực tiếp phục chế lại hoàn toàn.
Ý thức bản thể đã vô cùng mờ nhạt, Văn để mặc cho những hình ảnh của một kí ức xa lạ liên tục bung lên trong tâm trí. Kèm theo đó, là những dòng cảm xúc lạ lẫm xâm chiếm lấy tâm hồn.
Những mảnh kí ức đầu tiên bị xâm chiếm bởi sắc trắng, đen và đỏ. Chúng tái hiện những khung cảnh hoang tàn, công trình đổ nát và mặt đất la liệt tử thi. Rồi hình ảnh như một cuốn phim quay ngược, chúng trở về với những bối cảnh nhỏ hơn, là những con hẻm tối tăm, là gian phòng kín âm u hiu quạnh hay là đường cống ngầm chật hẹp. Cùng với đó là đôi bàn tay nhuốm máu và một khuôn mặt không cười. Khi những hình ảnh này trôi qua, thứ mà linh hồn Văn cảm thấy, đó là sự đói khát, là cả sự bức bí, khó chịu khi ham muốn bản năng bị kìm nén. Có đôi lúc, nó thấy sự điên cuồng. Có vài khi là sự thỏa mãn của dục vọng bản năng. Nhưng càng nhiều hơn, là một thứ cảm giác ức chế trong từng phân da thịt luôn luôn thường trực, chỉ muốn đập phá để phát tiết ra ngoài.
Thế nhưng, lẫn trong bao cảm xúc trái chiều, vẫn còn đọng lại một nét buồn vô danh.
Để rồi kết thúc chuỗi kí ức thê lương đó, là hình ảnh của một giáo đường nhỏ bé, đứng hiu quạnh dưới ánh tà dương. Có cô con gái mang mái tóc rối bù, nét mặt vô hồn bước ra khỏi cửa. Tà váy dài mang đầy lỗ thủng, những đốm thâm trải khắp làm mất sắc tinh khôi. Đưa lưng về hướng mặt trời lặn xuống, lết đôi chân trần bước về nơi bóng tối bủa vây... Tòa giáo đường vẫn chan hòa ánh nến, thế nhưng trước lễ đường, tấm thảm đã ướt đẫm máu tươi. Xác chết nằm la liệt và trong số đó, có cả những khuôn mặt vẫn còn đẫm nét non nớt ngây thơ.
Vẫn còn tiếp tục chìm xuống trong hải dương tiềm thức, Văn chạm đến những đoạn mã lưu trữ kí ức xa xăm hơn. Đó là tang lễ của một cô giáo trẻ, đám học trò đủ lứa đến tiễn đưa.
Đó là những chiều tựa mình bên khung cửa, cô giáo vẫy tay tiễn lũ học sinh về.
Đó là những bài giảng văn đọng trong từng vạt nắng, là phép tính thô sơ hay là những con chữ vỡ lòng.
Là cô học trò ngoan hôm nao cũng đến sớm, hay là thằng nhóc lớn tuổi nhất lớp ngổ ngáo không nghe lời.
Những mảnh kí ức cứ trôi, phục chế lại câu truyện về một cô giáo trẻ nơi thị trấn nghèo. Sống trong sự thuần phác của người dân, chẳng có gì ngoài một bầu nhiệt huyết. Đến phòng học cũng là do cha xứ cho mượn giáo đường, hàng ngày gõ đầu lũ học trò lôm côm đủ lứa tuổi.
Như một vị khán giả bất đắc dĩ, tâm trí của Văn vô thức tiếp nhận dòng thông tin về kí ức và cảm xúc của một linh hồn. Mặc kệ cơ thể bên ngoài đã gần như chết đi một nửa, trong hốc mắt, hai hàng lệ đã vô thức chảy dài.
Bị lưu lượng dữ liệu khổng lồ của tầng tiềm thức chảy qua, ý thức bản nguyên của Văn ngày một nhạt. Khả năng xử lí mất dần, để chuỗi hình ảnh vẫn không ngừng hiện lên trong tâm trí tối đi và lỗi trong bộ đọc làm chúng ngày càng vặn vẹo. Cuối cùng, toàn bộ ý thức của nó cùng triệt để tối xầm lại chỉ còn những mảnh vỡ hình miễn cưỡng sắp xếp thành một cái khuôn mặt với ngũ quan mơ hồ, biến dạng. Sự thống khổ và nỗi đau truyền tải qua làm vực dậy một phần ý thức. Một đoạn mã được cứng rắn đưa vào trong bộ đọc, hàm nghĩa nhanh chóng được dịch ra:
"Làm ơn! Cứu tôi với...! Hãy thương lấy tôi...!"
Cùng lúc đó, như bị một thứ gì tác động, dòng dữ liệu mãnh liệt thoáng chững lại, sáng tạo cho Văn một cơ hội muộn màng.
- Tiến hành trình tự gỡ bỏ giới hạn công suất... Bắt đầu kích hoạt lưu lượng bộ xử lí ngoài...
- Bỏ qua cảnh báo suy giảm chức năng sống, ứng dụng triệt để tài nguyên dư thừa...
- Tái kích hoạt mã độc...
- Tái kích hoạt chương trình điều hướng thông tin...
- Thiết đặt lệnh tái khởi động và khôi phục ý thức khi mọi trình tự đều kết thúc...
- Tiến hành ngắt tài nguyên duy trì trình tự "Ý thức" sau ba... hai... một... ngắt.
Thoát khỏi trói buộc thuật pháp, con Akuma lập tức gồng mình, giãy mạnh. Một âm treble từ sâu trong cổ họng cũng phóng vọt ra ngoài, hòng phát tiết những ức chế phải chịu trong suốt quãng thời gian bị giam cầm.
- Phực...! - Động tác đột ngột làm cho mớ cáp kim loại quấn kín mít quanh người con Akuma phát ra một tiếng kêu khốc liệt. Thân là cáp kim loại, vậy mà lại bị kéo cho trở lên căng như dây đàn, thậm chí còn có chút cảm giác như thể sắp đứt đoạn đến nơi rồi vậy. Cùng với đó, là âm treble cụt lủn bởi vì thanh khí vừa mới vọt được ra khỏi cổ họng đã bị chặn lại bởi hàng loạt tầng băng dính chất chồng.
Hướng tiến hóa của con Akuma này không thiên về lực lượng, vậy nên, mớ dây cáp có vẻ như thực sự đã giữ được chân nó lại. Bây giờ, vấn đề chỉ còn là lớp băng dính khi nào sẽ bị tầng tầng sóng âm đột phá. Nên nhớ là khi sóng âm đạt đến một trình độ nào đó, sự rung động phân tử có thể phá vỡ cả cấu trúc vô cơ chứ đừng nói đến lớp băng dính mỏng manh. Không dám chậm trễ, ba đứa huynh đệ nhà thằng Thi lập tức vào việc của mình.
Thọc một cái xà beng dài vào dưới bệ bánh răng, lại chèn thêm cái đe bên dưới nữa, Thi tạo ra một cái đòn bẩy thô sơ, bênh một phần bệ bánh răng của con Akuma lên khỏi nền "Đại Sảnh". Đứng bên cạnh, Nam điện lập tức đút ngay một đoạn ống tròn vào trong đó. Và ở phía sau, thằng Minh với một cái đòn bẩy y như vậy liền ra sức ấn tay đòn xuống, bắn cả hệ thống cơ khí của con Akuma vọt về đằng trước, nơi đã có một loạt ống tròn đặt song song với nhau và tạo thành một đường băng dẫn thẳng đến vị trí chỉ định cần đến.
Acsimet đã từng nói: "Cho tôi một điểm tựa, tôi sẽ nhấc bổng cả quả đất lên." Cơ cấu đòn bẩy có thể giúp ta thực hiện được những điều tưởng chừng như không thể. Cả tấn kim loại bị nâng lên và bắn đi bằng mấy cây xà beng thô sơ. Sau đó là hệ thống con lăn giúp ba thằng đẩy cái đống lớn đó đi một cách nhẹ nhàng.
{An Hồn Trận} không thể bày chồng lên trên khốn trận, vậy nên nó được xây dựng ở cách đó gần hai mét. Cự li gần và sự hỗ trợ của hệ thống con lăn, không tốn vài giây thời gian, con Akuma đã bị đẩy đến nơi cần đến. Lại tốn sức chín trâu hai hổ, ba thằng giằng được một cánh tay của con quái ra ngoài. Vớ vội lấy mớ dây xích ở bên còn lại của cái khóa đồng, bọn nó quấn lung tung lên cánh tay cơ khí đó. Con Akuma cũng chưa bao giờ ngừng phản kháng, liên tục gồng mình khiến cho mớ cáp kim loại quanh người bị kéo căng ra từng đợt.
Trước phản ứng kịch liệt của con quái, để đảm bảo an toàn, ba thằng lại xúm vào, gì chặt lấy cánh tay cơ khí mảnh mai, không cho nó giẫy thoát hay làm hỏng cái khóa đồng quý giá và cả nghi thức trói buộc linh hồn.
Không chỉ có ba thằng vất vả, lần này bọn nó huy động đến lực lượng của toàn tiểu đội. Bỏ qua Lala với tư cách một phần của nghi thức, Du chịu trách nhiệm kích hoạt {Tâm linh tỏa} và cung cấp tinh thần lực dẫn dắt cho toàn bộ quá trình diễn ra nghi thức thì những đứa còn lại đều vũ trang sẵn sàng, chọn lấy vị trí cũng như cự li thích hợp nhất cho bản thân mình. Bọn nó là lực lượng để chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất có thể xảy ra.
Đối lập với bầu không khí khẩn trương xung quanh, chỗ thằng Văn ngồi có vẻ tĩnh lặng đến bất thường. Đứa nào đứa nấy đều cố tránh né chỗ này, gắng hết sức để không làm ảnh hưởng đến thằng nhóc nhìn như có vấn đề về thần kinh đang ngồi đó. "Tấn công vào tâm trí làm ảnh hưởng đến ý thức và khả năng nhận biết, tư duy", đây là một phạm trù chiến tranh mà bọn nó chưa từng nghĩ tới. Điều này khác xa với "Tổn thương vật chất" mà đa số bọn nó đều theo đuổi, và "nó" cũng chẳng giống chút nào với "Tinh thần công kích" của Cỏ May.
----- KDL ---------
Cả bốn giác kết nối đều đã cắm vào sau gáy con Akuma, Văn đang tiến hành một trận chiến không tiếng động.
Rào chắn tâm linh của con quái bị đột phá một cách dễ dàng. Cổng kết nối thông tin nhanh chóng hình thành. Lợi dụng sự áp đảo về tinh thần cũng như lưu lượng thông tin nhận thức, Văn thành công đánh lừa ý thức bản nguyên của con Akuma. Thông tin cảm quan sai lầm về thực tại liên tục được đưa vào, phần nào khống chế được hành vi của con quái. Cơ thể phản ánh trạng thái của tinh thần, ánh mắt con Akuma bắt đầu dịu xuống và giãy dụa cũng tạm ngừng.
Con quái vừa có dấu hiệu dịu xuống, không bỏ lỡ cơ hội, Du lập tức hành động.
Tinh thần lực ồ ạt chảy vào khiến cho cái khóa đồng dần trở lên long lanh. Ánh sáng trắng len lỏi qua từng đường nét điêu khắc, hình thành nên vô số kí tự, hoa văn phức tạp và chiếu xạ ra cả một khoảng không gian quanh mình. Đến lúc này thì ba thằng Minh, Thi và Nam điên đã rời khỏi {An Hồn Trận}. Văn đã bắt đầu hack não con Akuma, sự hiện diện của ba thằng không còn cần thiết nữa. Huống chi, đối với loại trận pháp cấp thấp thế này, càng nhiều người ở trong trận thì hiệu quả tác dụng lên mỗi cá thể lại càng thấp đi.
Đến lượt những sợi xích nhỏ hai bên ổ khóa cũng sáng lên, rồi như biến thành một chuỗi kí tự, nhanh chóng quấn lấy và leo đầy lên hai cánh tay của cả Lala lẫn con Akuma. Bước đầu tiên của nghi thức đã hoàn thành.
Đã không còn sự phản kháng về mặt hành vi, thế nhưng điều đó không có nghĩa là bọn nó đã thành công, thất bại chủ yếu đến từ phản kháng tinh thần
Với tính bài xích vô cùng mãnh liệt của giống loài Akuma, nếu cứ để mặc như thế thì tỉ lệ thất bại phải hơn 90%. Mà một khi "Thất bại" thì vui rồi, một đống điểm đổ ra đầu tư không nói, lại còn thêm cái hệ lụy dài ngoằng phía sau. "Thất bại" là thứ mà cái tiểu đội này không thể gánh chịu được.
Văn bắt đầu xâm nhập sâu hơn vào tầng tiềm thức.
Nếu ví toàn bộ tinh thần như một tảng băng trôi, vậy thì phần chóp lộ ra khỏi mặt nước bên trên chính là "Ý thức", còn lại được quy cho "Tiềm thức".
Đối với một thực thể sống, các biểu hiện hành vi như ăn uống, đi lại, giao tiếp hay làm toán đều do "Ý thức" điều khiển. Còn "Tiềm thức", nó đảm nhiệm vai trò của những thứ thuộc về bản năng, những hoạt động sống mà chính bản thân chủ thể cũng không để ý, thậm chí là không bao giờ biết tới. Ví như "Hít thở", bạn không bao giờ phải nghĩ về nó, bạn sẽ không chết ngạt vì quên hít thở trong khi ngủ hay cũng chẳng bao giờ phải dành thời gian ra để điều khiển việc nội tiết trong cơ thể mình. Hay như là "Niềm tin", hay như là "Quán tính tư duy", hay "Đường mòn suy luận", thậm chí là cả những kí ức tưởng chừng như đã quên, tất cả đều bị vui xuống tầng tiềm thức. Và còn vô vàn hoạt động sống có tên hoặc không tên khác, cả về vật chất lẫn tinh thần đều do "Tiềm thức" đảm nhiệm. Như vậy có thể thấy, tầng tiềm thức khổng lồ đến mức nào.
Khi dẫn thân vào tầng tiềm thức của bất kì một sinh vật sống, cũng đồng nghĩa với việc Văn đang chạm tới bản chất sự tồn tại của sinh vật đó. Nếu là tầng ý thức, chỉ cần áp chế tinh thần là nó cứ việc truyền tải và cài đặt thông tin bừa bãi rồi thoái mái thoát ra, sau đó thì cả Văn lẫn nạn nhân của nó đều dần trở lại bình thường.
Tầng tiềm thức thì không.
Ở đây, khi thay đổi bất cứ thứ gì, nó sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến các hoạt động sống căn bản của cơ thể và thường gây ra những ảnh hưởng có tính lâu dài, thậm chí là vĩnh cửu. Cũng có khi nó làm suy giảm chức năng sống, ảnh hưởng đến các chức năng có liên quan dẫn đến việc tử vong của chủ thể. Không chỉ có thế, một khi tác động đến tiềm thức của đối phương, ý thức nhỏ bé của Văn cũng sẽ bị tầng tiềm thức khổng lồ tác động ngược trở lại, không cẩn thận một chút là sẽ bị triệt để đánh tan, hay nhẹ nhất cũng bị đánh cho thác loạn.
Ý thức thể của Văn không có hình dáng, bao quanh nó là hải dương tiềm thức, được cụ thể hóa thành vô vàn mã sinh học chồng chất lên nhau.
Khả năng số liệu hóa thông tin, đây chính là "Năng lực của Thần"
Bằng khả năng xử lí không thua gì một chiếc siêu máy tính, nó bắt đầu phân tích để cố gắng hiểu được cái đống này.
- Tạm đóng các chức năng không cần thiết, dồn tài nguyên cho phân tích mã sinh học...
- Tiến hành xây dựng bộ đọc cấp tốc, hỗ trợ tăng tốc độ giải mã...
Cơ thể Văn bắt đầu tiến vào trạng thái vắt kiệt năng lượng, một số chức năng sống cũng bị nó tắt dần đi. Đầu tiên là thính giác, sau đó là thị giác và cuối cùng là các chức năng nội tiết cũng bị tắt dần.
Dòng thời gian thực tại mới trôi qua có vài giây, thế nhưng trong cái đầu nhỏ bé của Văn, hàng triệu thuật toán đã hoàn thành.
- Bắt đầu mô phỏng mã sinh học. Tiến hành tái cấu trúc mã độc chuẩn bị cho cài đặt vào tầng tiềm thức...
Cơ thể Văn bắt đầu lạnh đi một cách nhanh chóng và hơi thở thì ngày càng mong manh, cái giá của việc tắt dần các chức năng sống cơ bản. Bây giờ, sinh mạng lực của nó sẽ tự động trôi đi, dù cho cơ thể không chịu chút tổn thương nào. Trong đôi con ngươi mở lớn, ánh sáng lí trí đã mất, chỉ còn lại những tổ hợp kí tự nhị phân xoay vòng.
- Tiến hành cài đặt mã ngăn hành vi cơ thể tương tác với các tình huống trong mơ...
Không biết Akuma có hành vi "Ngủ" và "Mơ" hay không, nhưng để cho đảm bảo, Văn vẫn tiến hành cài đặt mã này trước khi thực hiện bất kì một thao tác nào khác. Một mã độc gần như vô hại mô phỏng cơ chế trong não bộ ngăn cản những cử động có thể xảy ra cho cơ thể từ các sự kiện trong những giấc mơ. Chưa chạm đến sự tồn tại căn bản của con Akuma, mã độc dễ dàng được chấp nhận, tạo tiền đề cho các trình tự tiếp theo.
- Bắt đầu tiến hành quét tiềm thức...
Ý thức thể của Văn bắt đầu dao động, để cho vô vàn mã sinh học của hải dương tiềm thức trôi qua. Não bộ điên cuồng hoạt động, lần tìm vô định trong hải dương tiềm thức một mã sinh học liên quan đến bản năng phá hủy và sự bài xích dị loại của loài Akuma. Hay một thứ được gọi là "Lệnh của ngài Bá Tước", mã sinh học quy định bản năng phục tùng.
----- KDL ---------
Ở nơi đây, sự liên hệ với thời gian thực tại đã hoàn toàn đứt đoạn. Mạch thời gian rối loạn theo từng điều kiện khác nhau và sự chênh lệch tinh thần của cả hai bên. Không thể đối chiếu được với thời gian bên ngoài, nhưng từ tốc độ xử lí không hề giảm của mình, Văn chắc là chưa đến mức quá lâu. Nghi thức tiến hành xiềng xích linh hồn sẽ không kéo dài quá một phút. Thế nên, để đảm bảo đồng bộ về mặt thời gian, Văn phải đẩy não bộ của mình lên mức công suất cao nhất và ở trạng thái này, nó chỉ chịu được xấp xỉ ba mươi giây là cùng.
Không biết đã qua bao lâu, khi hàng ngàn mã sinh học đã được quét qua. Từ những đoạn mã điều khiển cử động căn bản, đến những đoạn mã quy định đặc trưng giống loài. Từ những cảm xúc thúc đẩy ham muốn bản năng, đến những đoạn mã lưu trữ hình ảnh thuộc về kí ức xa xăm. Văn mải mê phưu lưu, để cho ý thức thể của mình dần chìm xuống sâu hơn trong tầng tiềm thức. Cho đến khi, một đoạn mã mang hàm nghĩa "Tiêu diệt mọi thực thể tồn tại trên mặt đất này" xuất hiện...
Toàn bộ ý thức đột nhiên chững lại, nó đã tìm ra được một trong số những thứ cần tìm.
- Quét mã sinh học. Bắt đầu quá trình phân tích nâng cao...
- Tiến hành cài đặt mã điều hướng thông tin, xây dựng mô thức trung gian...
- Hoàn thành khu vực cô lập cục bộ. Tái kích hoạt tường chắn dữ liệu và cổng điều hướng thông tin...
Đối với các đoạn mã quy định phản ứng bản năng của tiềm thức, chúng thường có cấu trúc gần như nhau. Một phần quy định những điều kiện kích hoạt của đoạn mã, khi trạng thái cơ thể đáp ứng đủ những điều kiện này, phần còn lại của đoạn mã, "Biểu hiện hành vi" sẽ có thể chấp hành. Ngoài ra, mỗi đoạn mã còn có một đường dẫn dữ liệu đặc thù, nó truyền tải thông tin về trạng thái cơ thể ở các nguồn tương ứng, đối chiếu với điều kiện kích hoạt của đoạn mã và lại truyền tải lệnh thực thi đến những cơ quan thực hiện hành vi.
Akuma là một thể sống thống nhất và hoàn thiện, chính vì vậy, toàn bộ các hoạt động sống của nó đều liên quan mật thiết với nhau. Việc tự ý xóa bỏ hoặc sửa đổi một mã sinh học bất kì trong hải dương tiềm thức dất dễ dẫn đến một chuỗi những phản ứng dây chuyền không thể khống chế được, ảnh hưởng đến toàn bộ trạng thái sống của con Akuma. Một trạng thái bất ổn là điều mà Văn hoàn toàn không mong muốn. Vậy nên, điều mà nó cố gắng làm bây giờ, chỉ là cô lập mã sinh học này lại một cách tạm thời, giảm thiểu bản năng hủy diệt và tính bài xích dị loại của con Akuma nhằm nâng cao thêm chút tỉ lệ thành công trong nghi thức trói buộc linh hồn. Các cổng điều hướng thông tin được nó chèn thêm vào trong đoạn mã, ngăn dữ liệu về "Điều kiện kích hoạt" truyền đến và ngăn "Lệnh thực thi" truyền đi.
Trong lúc đó, ở thực tại hiện hữu, nghi thức trói buộc linh hồn đã tiến đến những công đoạn cuối cùng.
Ổ khóa ma pháp và cả khoảng không gian quanh nó đã sáng lên hoàn toàn. Cả một khối ánh sáng, đồng đều cả về màu sắc lần cường độ khiến cho bản thân ổ khóa và khoảng không gian như hòa vào với nhau. Những sợi dây xích trói buộc leo lên cánh tay, bò qua bả vai rồi ăn sâu vào trong ngực.
Là một phần của nghi thức, Lala có cảm giác như trái tim mình bị một thứ gì đó khẽ thắt lại, ý thức thoáng nhòa đi, rồi lại có cảm giác như thể có một thứ gì đó đè nén bấy lâu vỡ òa ra trong ngực. Cơ thể em không kiềm chế được mà run rẩy nhẹ nhàng.
Phía bên kia, ý thức của con Akuma đã rơi vào trong một trạng thái mơ hồ. Toàn bộ sự kiện diễn ra trước mắt nó giờ này cứ nửa thực nửa ảo, tâm trí muốn phản kháng lại nhưng cơ thể tê liệt không chịu nghe lời. Cảm giác như có một thứ gì đó từ sâu trong linh hồn bị lôi kéo đi, bản năng bài xích thôi thúc nó phản kháng. Một sự bức bối và khó chịu lặng lẽ dâng lên, chiếm cứ từng phân, từng tấc trên cơ thể kim loại. Cảm giác khó chịu ảnh hưởng đến cả ý thức và linh hồn, khát vọng phát tiết để thỏa mãn bản năng hủy diệt đang ngày một tăng trong cơ thể con ác ma cơ khí.
Ánh mắt mông lung, lần đầu tiên phản chiếu sự điên cuồng.
----- KDL ---------
Mỗi mã sinh học đều cần có những điều kiện kích hoạt khác nhau. Thế nhưng, có một số mã cơ bản đến nỗi, điều kiện kích hoạt chỉ đơn giản là "Sống".
"Sống", một điều kiện kích hoạt duy nhất, vô cùng đơn giản và cực kì dễ hiểu, thế nhưng nó cũng bao hàm trong mình vô vàn điều kiện khác. Chỉ cần một, trong số rất nhiều điều kiện đơn lẻ đó được thỏa mãn, vậy là đều được coi là "Sống", và mã sinh học cứ thế được kích hoạt và lệnh thực thi liên tục được duy trì.
Có vẻ như, Văn đã không may chạm phải một mã tiềm thức như vậy.
Khi đang tiến hành cài đặt các cổng điều hướng thông tin, tiên độ hơi chậm so với dự định một chút vì đường dẫn dữ liệu của mã tiềm thức này thực sự quá nhiều. Lúc đó, không biết con Akuma chịu phải kích thích gì, lưu lượng dữ liệu truyền tải qua các đường dẫn bỗng nhiên tăng cao đột ngột. Không cho Văn có cơ hội phản ứng, các cổng điều hướng lập tức quá tải khiến cho ý thức của Văn bị một lượng cực lớn thông tin cứng rắn nhồi vào.
Giống như bị giáng một búa cực mạnh vào đầu, ý thức của Văn bị dòng thông tin khổng lồ chấn cho choáng váng.
Dòng thông tin về cảm quan thế giới của một thứ không phải là mình, thậm chí còn không phải là con người tràn lan trong tâm trí, gây ra sự sụp đổ về thế giới quan. Nguy hiểm hơn, trong đó còn lẫn theo cả một số cấu trúc của mã tiềm thức, ẩn dưới dạng của các "lệnh thực thi" tràn vào, những thứ này ảnh hưởng trực tiếp đến ý thức về bản thân của nó.
----- KDL ---------
Đại Sảnh.
Thực tại hiện hữu.
Du đang điều khiển tinh thần lực, cẩn thận đổ đầy vào trong một đồ án phức tạp vô hình. Một điểm ma lực hội tụ nơi đầu ngón tay, theo hướng dẫn khắc lên không khí những kí tự cuối cùng. Trước mặt hắn, những đường nét của cái khóa đồng dần trở nên mờ nhạt như chuẩn bị biến mất đến nơi rồi vậy. Đây đã là giai đoạn cuối cùng của nghi thức rồi, nếu không có biến cố gì xảy ra, thì khi cái khóa đồng kia hoàn toàn hòa vào trong không khí thì cũng là lúc nghi thức thành công.
Thời khắc này chính là quyết định, đứa nào đứa nấy đều nín thở đợi chờ.
Toàn bộ ánh mắt đều tập trung vào ổ khóa đồng mờ nhạt, không ai chú ý tới ánh mắt con Akuma đang cấp tốc biến đổi, lúc thì điên cuồng, khi thì mờ mịt, thậm chí đôi lúc còn thoáng nét đau thương. Và nằm im trên cái ghế tựa lớn, cơ thể thằng Văn đã hoàn toàn lạnh ngắt, hơi thở gần như không có còn những kí tự nhị phân thì hỗn loạn trong đôi con ngươi đã không còn sáng. Một vệt máu từ trong mũi rỉ ra, theo cái hướng đầu hơi nghiêng đi mà chảy xuống, thấm ướt cả cái cổ áo dài.
...
----- KDL ---------
Ý thức đã đứng trên bờ vực tan vỡ, Văn không tự chủ được để cho những dòng mã sinh học tiếp tục lướt qua.
Khả năng xử lí đã hoàn toàn quá tải, ý thức thể của nó bị buông xuôi cho chìm sâu vào trong tầng tiềm thức. Những dòng mã hóa lướt qua, được bộ đọc tự động giải mã ra một cách qua quýt và thiếu sót lung tung. Các đoạn mã bản năng phức tạp bị giải mã lỗi vô số, chỉ có các đoạn mã kí ức đơn giản là được trực tiếp phục chế lại hoàn toàn.
Ý thức bản thể đã vô cùng mờ nhạt, Văn để mặc cho những hình ảnh của một kí ức xa lạ liên tục bung lên trong tâm trí. Kèm theo đó, là những dòng cảm xúc lạ lẫm xâm chiếm lấy tâm hồn.
Những mảnh kí ức đầu tiên bị xâm chiếm bởi sắc trắng, đen và đỏ. Chúng tái hiện những khung cảnh hoang tàn, công trình đổ nát và mặt đất la liệt tử thi. Rồi hình ảnh như một cuốn phim quay ngược, chúng trở về với những bối cảnh nhỏ hơn, là những con hẻm tối tăm, là gian phòng kín âm u hiu quạnh hay là đường cống ngầm chật hẹp. Cùng với đó là đôi bàn tay nhuốm máu và một khuôn mặt không cười. Khi những hình ảnh này trôi qua, thứ mà linh hồn Văn cảm thấy, đó là sự đói khát, là cả sự bức bí, khó chịu khi ham muốn bản năng bị kìm nén. Có đôi lúc, nó thấy sự điên cuồng. Có vài khi là sự thỏa mãn của dục vọng bản năng. Nhưng càng nhiều hơn, là một thứ cảm giác ức chế trong từng phân da thịt luôn luôn thường trực, chỉ muốn đập phá để phát tiết ra ngoài.
Thế nhưng, lẫn trong bao cảm xúc trái chiều, vẫn còn đọng lại một nét buồn vô danh.
Để rồi kết thúc chuỗi kí ức thê lương đó, là hình ảnh của một giáo đường nhỏ bé, đứng hiu quạnh dưới ánh tà dương. Có cô con gái mang mái tóc rối bù, nét mặt vô hồn bước ra khỏi cửa. Tà váy dài mang đầy lỗ thủng, những đốm thâm trải khắp làm mất sắc tinh khôi. Đưa lưng về hướng mặt trời lặn xuống, lết đôi chân trần bước về nơi bóng tối bủa vây... Tòa giáo đường vẫn chan hòa ánh nến, thế nhưng trước lễ đường, tấm thảm đã ướt đẫm máu tươi. Xác chết nằm la liệt và trong số đó, có cả những khuôn mặt vẫn còn đẫm nét non nớt ngây thơ.
Vẫn còn tiếp tục chìm xuống trong hải dương tiềm thức, Văn chạm đến những đoạn mã lưu trữ kí ức xa xăm hơn. Đó là tang lễ của một cô giáo trẻ, đám học trò đủ lứa đến tiễn đưa.
Đó là những chiều tựa mình bên khung cửa, cô giáo vẫy tay tiễn lũ học sinh về.
Đó là những bài giảng văn đọng trong từng vạt nắng, là phép tính thô sơ hay là những con chữ vỡ lòng.
Là cô học trò ngoan hôm nao cũng đến sớm, hay là thằng nhóc lớn tuổi nhất lớp ngổ ngáo không nghe lời.
Những mảnh kí ức cứ trôi, phục chế lại câu truyện về một cô giáo trẻ nơi thị trấn nghèo. Sống trong sự thuần phác của người dân, chẳng có gì ngoài một bầu nhiệt huyết. Đến phòng học cũng là do cha xứ cho mượn giáo đường, hàng ngày gõ đầu lũ học trò lôm côm đủ lứa tuổi.
Như một vị khán giả bất đắc dĩ, tâm trí của Văn vô thức tiếp nhận dòng thông tin về kí ức và cảm xúc của một linh hồn. Mặc kệ cơ thể bên ngoài đã gần như chết đi một nửa, trong hốc mắt, hai hàng lệ đã vô thức chảy dài.
Bị lưu lượng dữ liệu khổng lồ của tầng tiềm thức chảy qua, ý thức bản nguyên của Văn ngày một nhạt. Khả năng xử lí mất dần, để chuỗi hình ảnh vẫn không ngừng hiện lên trong tâm trí tối đi và lỗi trong bộ đọc làm chúng ngày càng vặn vẹo. Cuối cùng, toàn bộ ý thức của nó cùng triệt để tối xầm lại chỉ còn những mảnh vỡ hình miễn cưỡng sắp xếp thành một cái khuôn mặt với ngũ quan mơ hồ, biến dạng. Sự thống khổ và nỗi đau truyền tải qua làm vực dậy một phần ý thức. Một đoạn mã được cứng rắn đưa vào trong bộ đọc, hàm nghĩa nhanh chóng được dịch ra:
"Làm ơn! Cứu tôi với...! Hãy thương lấy tôi...!"
Cùng lúc đó, như bị một thứ gì tác động, dòng dữ liệu mãnh liệt thoáng chững lại, sáng tạo cho Văn một cơ hội muộn màng.
- Tiến hành trình tự gỡ bỏ giới hạn công suất... Bắt đầu kích hoạt lưu lượng bộ xử lí ngoài...
- Bỏ qua cảnh báo suy giảm chức năng sống, ứng dụng triệt để tài nguyên dư thừa...
- Tái kích hoạt mã độc...
- Tái kích hoạt chương trình điều hướng thông tin...
- Thiết đặt lệnh tái khởi động và khôi phục ý thức khi mọi trình tự đều kết thúc...
- Tiến hành ngắt tài nguyên duy trì trình tự "Ý thức" sau ba... hai... một... ngắt.
/129
|