Phản ứng đầu tiên của Kỷ Linh là "Ủng hộ quan hệ của các anh", vậy quan hệ giữa bọn họ là gì?
Giống với quan hệ của Nghiêm Duyệt Thi cùng Hứa Căng sao.
Mà Nghiêm Nghĩa Tuyên còn đang nổi nóng, lập tức phản ứng lại, nói: "Em đừng có kéo sang chuyện khác, Kỷ Linh không giống, cậu ta trẻ, sự nghiệp còn đang thăng tiến, gã đạo diễn hoàng hôn kia của em có thể so sánh sao?"
Kỷ Linh nghĩ thầm, mình nhận được khích lệ rồi, có điều hình như trọng tâm không đúng lắm.
Nghiêm Duyệt Thi không phục: "Anh bất công! Vì cái gì anh có thể bất công, em lại không được? Anh cũng có thể đi tìm tiểu thư có tiền làm bà bà a! Không có công chúa Anh thì còn có công chúa Nhật Bản a!"
Nghiêm Nghĩa Tuyên bị cô làm cho tức giận đến bốc khói chảy máu, nói: "Bớt nói lung tung đi, một đứa con gái trẻ con như em bị lời ngon tiếng ngọt lừa phỉnh rồi, em nói xem, một gã đạo diễn lớn tuổi như vậy, vì cái gì muốn tìm em? Còn không phải cầu em tiền đồ? Em có thể mở to mắt ra không?"
Nghiêm Duyệt Thi nghe anh hai nói Hứa Căng như vậy, tức khắc cảm thấy vô cùng ủy khuất, hốc mắt đỏ lên, cô nói: "Anh mới là cái gì cũng không biết chỉ ở chỗ này nói lung tung, anh ấy đã sớm nói nếu người nhà biết chuyện thì sẽ không đồng ý, anh ấy khuyên em rất nhiều lần, là em nhất định muốn ở bên nhau..."
Cô không nói thì thôi, vừa nói ra không chỉ không làm Nghiêm Nghĩa Tuyên cảm động, mà càng thêm bùng nổ: "Em còn cho không? Tiền của em cũng có thể đáp chết hắn, em lớn lên chẳng kém minh tinh nào, còn muốn em cho không?"
Kỷ Linh thấy Nghiêm Nghĩa Tuyên càng nói trọng tâm càng lệch, Nghiêm Duyệt Thi ở một bên nước mắt rầm rề chảy ra, hắn vội vàng hòa giải, nói: "Loại chuyện này cãi nhau cũng vô dụng, không bằng hai người bình tĩnh một chút, đều là người trong nhà, ở ngoài đường ồn ào còn ra gì."
Kỷ Linh cũng không biết là nên khuyên Nghiêm Nghĩa Tuyên, hay là nên khuyên Nghiêm Duyệt Thi.
Hắn cũng có chút không ủng hộ việc kén vợ kén chồng cho Nghiêm Duyệt Thi, nhưng hắn cũng biết làm như Nghiêm Nghĩa Tuyên chỉ khiến cho mâu thuẫn giữa hai người càng trở nên gay gắt.
Đồng thời hắn cũng lý giải Nghiêm Nghĩa Tuyên, Nghiêm Nghĩa Tuyên nuông chiều em gái như một cô công chúa nhỏ, nay đột nhiên phát hiện công chúa bị một lão rồng ngậm đi mất, ý muốn đánh chết con rồng kia cũng đều có.
Nhưng đứng ở chỗ này cãi nhau cũng chẳng hay ho gì.
Nghiêm Nghĩa Tuyên ước chừng cũng ý thức được điểm này, bực bội chỉ huy Nghiêm Duyệt Thi, nói: "Lên xe, về nhà."
Nghiêm Duyệt Thi xoa xoa đôi mắt, trang điểm đã nhòe hết, nhìn đáng thương hề hề, không rên một tiếng theo Nghiêm Nghĩa Tuyên đi về chiếc SUV kia.
Hai người không từ biệt Kỷ Linh mà đi, Kỷ Linh nhìn chiếc xe rời khỏi bãi đỗ không khỏi thở dài.
Sau khi về đến nhà sợ là còn muốn ầm ĩ, nhưng đây là chuyện trong nhà người ta, hắn cũng không có biện pháp chen chân.
Kỷ Linh trở lại rạp chiếu phim, người xem đã đi hết rồi, Chung Minh Vi cùng các diễn viên khác tham gia lễ chiếu đầu cũng đã sớm rời đi, nhân viên của hắn đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị quay về công ty.
Đợt sóng bình luận phim đầu tiên đã ra lò, Kỷ Linh lấy di động ra, vội vàng vào trang web chấm điểm điện ảnh nhìn lướt qua, đánh giá xem như nửa chê nửa khen, quả nhiên mâu thuẫn chủ yếu vẫn tập trung trên kỹ thuật diễn suất của mấy tiểu thịt tươi.
Hắn còn chưa kịp xem kỹ thì phát hiện Hứa Căng đang đứng ở trước bảng tuyên truyền của công ty hắn, vẫn còn muốn chờ.
Kỷ Linh không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt với hắn, bèn đi qua, nói với hắn: "Nghiêm tiểu thư theo anh trai về nhà rồi."
Hứa Căng dù sao cũng đã lớn tuổi, tương đối ổn trọng, nghe xong cũng không biểu hiện ra dao động quá lớn, chỉ gật gật đầu, nói: "Duyệt Thi thích diễn viên chính của bộ điện ảnh này, muốn đến xem buổi chiếu đầu, tôi liền lấy hai tấm vé, không nghĩ tới sẽ gặp được anh trai cô ấy."
Nghiêm Nghĩa Tuyên không ở đây, hắn không hề xưng hô Nghiêm Duyệt Thi là Nghiêm tiểu thư, mà gọi thật sự thân mật.
Hóa ra đầu sỏ gây tội chính là tiểu thịt tươi diễn viên chính, Nghiêm Duyệt Thi là fan của y.
Kỷ Linh tâm tình phức tạp mà nói: "Tuyên truyền bộ điện ảnh này là do tôi làm. Tôi cùng anh trai cô ấy là bằng hữu, sắp tới khả năng sẽ có hợp tác, cho nên Nghiêm Nghĩa Tuyên tới bên này xem xét một chút."
Hứa Căng trả lời: "Thì ra là thế, thật trùng hợp." Hắn ta vẫn luôn bình tĩnh, tựa hồ đã sớm nhìn rõ, "Bất quá sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này, nếu tôi là anh trai cô ấy, tôi cũng sẽ không đồng ý cho cô ấy ở bên một người như tôi."
Hắn cười một chút, khóe mắt có chút dấu vết tang thương, nói: "Duyệt Thi là tia nắng sớm tốt đẹp, tôi tuy chưa tính là mặt trời lặn, nhưng cũng là giữa chiều rồi."
Hơn nữa Nghiêm Duyệt Thi còn rất có tiền.
Trong giới giải trí chồng già vợ trẻ chỗ nào cũng có, nhưng đại đa số là nam tài nữ sắc, còn Nghiêm Duyệt Thi lại là danh gia trong thương giới, Kỷ Linh biết cô có tới 5% cổ phần Nghiêm thị, liên hệ với giá trị Nghiêm thị mà đổi ra tiền mặt sẽ là con số rất khả quan.
Hứa Căng thật ra còn tính là đoan chính, dáng người bảo dưỡng rất khá, quay không ít điện ảnh, tuy rằng luôn là tiếng vang nhỏ, chưa lấy được giải thưởng quá lớn, nhưng cũng từng làm ra phim ăn khách, không tính hạng nhất thì cũng coi như đạo diễn có hạng, ở trong giới cũng có danh tiếng.
Nhưng bây giờ chỉ cần hắn cùng Nghiêm Duyệt Thi ở bên nhau, trên người sẽ bị dán đầy nhãn, nào là thấy người sang bắt quàng làm họ, trâu già gặm cỏ non, mơ ước tài sản vân vân.
Hơn nữa nói một câu tàn khốc nhưng thật lòng thì, giống như Nghiêm Nghĩa Tuyên nói, hắn không xứng với Nghiêm Duyệt Thi.
Kỷ Linh đến bây giờ cũng không biết rốt cuộc Hứa Căng có tâm tư bất chính gì không, từ thái độ của Nghiêm Duyệt Thi ít nhất hắn có thể nhìn ra, cô là thật lòng, nhưng Hứa Căng quá mức già đời, sẽ không thể hiện ra ngoài, Kỷ Linh không cách nào nghiền ngẫm ra hắn có thật lòng hay không.
Những lời này, Kỷ Linh không nói nên lời, bản thân Hứa Căng cũng tinh tường biết rõ, hắn nhiều tuổi so với Nghiêm Duyệt Thi, cho nên thông suốt, tâm tư đều giấu rất sâu, người khác không thể nào biết được.
Trong chuyện nay, Kỷ Linh chỉ là người ngoài, hắn không thể nói thêm cái gì, Hứa Căng cũng nhìn ra, nói với hắn: "Ông chủ Kỷ, cảm ơn anh, nếu sau này có cơ hội, mong được cùng anh hợp tác." Sau đó hắn gật đầu chào một chút rồi rời đi.
Kỷ lại thở dài lần nữa, cuối cùng đi theo nhân viên của mình rút lui, trở lại công ty.
Bộ phim làm cho Nghiêm Nghĩa Tuyên phát hiện ra chuyện tình yêu của Nghiêm Duyệt Thi này nổ mạnh trên mạng.
Một nửa là hiệu ứng lan truyền của bộ phim, một nửa là do công ty Kỷ Linh đẩy một phen.
Điểm bùng nổ là ở chỗ, rốt cuộc mấy vị thần tượng có diễn xuất được tốt hay không.
Trên mạng ồn ào hô mưa gọi gió, có người nói bọn họ đã tiến bộ rất lớn, vô cùng ổn, cũng có người khịt mũi coi thường nói vẫn lộn xộn như xưa.
Mà cột mốc để so kĩ thuật diễn, chính là Chung Minh Vi cùng phim.
Trên mạng thậm chí ra lò không ít hình chế, chế Chung Minh Vi coi rẻ hết thảy, bên cạnh còn thêm mấy chữ "Đều là cặn bã".
Mặc kệ điểm lăng xe là thế nào, đều có thể hấp dẫn người xem đến rạp chiếu phim, rồi sau khi mọi người xem xong, cảm thấy cốt truyện chặt chẽ, phấn chấn lòng người, so với dự đoán còn tốt hơn rất nhiều, rời rạp chiếu rồi lại cùng nhau lên mạng đối chiến, tiếp tục hấp dẫn loạt người xem tiếp theo.
Vì thế thần thoại tuyên tuyền cái gì bạo cái đó của công ty Kỷ Linh lại được kéo dài.
Thật ra lần này hơn phân nửa là dựa nào khả năng truyền dẫn của bộ phim, điểm nổi bật căn bản không phải do Kỷ Linh nghĩ ra, tất cả đều là bản thân diễn viên đã tự kéo đề tài, hắn chỉ dẫn đường hướng đi dư luận một chút, bảo đảm hình tượng tốt đẹp của diễn viên.
Lần này đại khái là vụ kiếm tiền nhẹ nhàng nhất của Kỷ Linh, trừ việc chu kỳ quay trước đó quá dài, làm hắn phải chờ hơi lâu, những thứ khác hoàn toàn không phải nhọc lòng gì, thù lao cũng rất phong phú.
Kỷ Linh biết sẽ không vĩnh viễn có vận tốt như vậy, hắn cũng có nhu cầu mở rộng nghiệp vụ, tập trung sức lực đặt trên việc khai thác rạp chiếu.
Hội nghị thương thảo quyết sách của Nghiêm thị vài ngày nữa là mở.
Kỷ Linh tất nhiên là không được tham dự, hắn ngồi ở công ty của mình chờ đợi tin tức.
Kỳ thật nếu lần này Nghiêm thị không lựa chọn hợp tác với hắn, bằng vào sức lực của bản thân hắn cũng có thể mở rạp chiếu, chỉ là phí thuê địa điểm sẽ phải tốn công phu một phen, quy mô cũng sẽ không được lớn lắm.
Hắn không phải không có đường lui, nhưng nếu Nghiêm Nghĩa Tuyên mà thua ván này thì sẽ bị Nghiêm Nghĩa Lễ bức lui một bước.
Trước mắt xem ra hẳn sẽ không phát sinh loại tình huống này, nhưng một khi đáp án còn chưa được công bố, tâm tình vẫn sẽ còn treo lủng lẳng.
Kỷ Linh ngồi ở văn phòng một ngày, cũng chưa thấy tin tức từ Nghiêm thị truyền đến.
Kỷ Linh biết có hội nghị mở tới mấy ngày liền, nhưng hắn vẫn nhịn không được mà nghĩ, Nghiêm thị lần nào cũng đều lâu như vậy sao?
Có phải lần nào hội nghị thì đều cãi nhau không.
Ngẫm lại Nghiêm Nghĩa Tuyên cũng thật vất vả, hiện giờ không chỉ phải cùng Nghiêm Nghĩa Lễ tranh cãi, mà còn phải cùng Nghiêm Duyệt Thi giải quyết mâu thuẫn.
Hắn phát hiện ra người Nghiêm gia cãi nhau đều rất có bài bản.
Mỗi người đều có lý của riêng mình, sau đó tuyệt không thoái nhượng, thuyết phục nhau không được là bắt đầu khắc khẩu.
Người Nghiêm gia quả nhiên đều rất cố chấp.
Kỷ Linh một bên suy nghĩ miên man một bên chờ, tới khi bóng đêm đã buông xuống thật lâu rồi, vẫn không có động tĩnh gì.
Nhân viên xong việc đều đã tan tầm, Kỷ Linh nghĩ nghĩ, cứ ngồi ở văn phòng thế này tâm thần cũng không yên được, dứt khoát đứng lên, phủ thêm áo khoác rồi đi ra ngoài.
Hắn vốn dĩ muốn đi Cẩn Viên, nhưng nghĩ nếu gặp được Nghiêm Duyệt Thi, hắn cũng chẳng biết nói cái gì, vì thế lập tức đổi hướng xe, trực tiếp đi Nghiêm thị.
Kỷ Linh không đi vào tòa nhà, mà tìm một chỗ có thể dừng xe bên đường ở không xa rồi chờ.
Lại qua một giờ nữa, điện thoại của Nghiêm Nghĩa Tuyên rốt cuộc tới.
"Ngày mai sẽ có người chính thức liên hệ với các cậu, sắp xếp cụ thể bước kế hoạch tiếp theo." Nghiêm Nghĩa Tuyên nói.
Kỷ Linh cười, nói: "Anh có thể không quanh co lòng vòng như vậy không, trực tiếp nói muốn cùng tôi hợp tác không phải được rồi sao."
Ngày mai truyền thông sẽ đăng tin Nghiêm thị quyết định từ bỏ việc hợp nhất với phía tiêu thụ bất động sản, ngược lại tiến quân vào rạp chiếu phim.
Và sóng to gió lớn nhất định sẽ bốc lên.
Kỷ Linh suy ngẫm mà có chút kích động.
"Anh tan làm chưa, tôi đang ở cách công ty anh không xa." Kỷ Linh nói, ngụ ý là tôi muốn gặp anh.
Nghiêm Nghĩa Tuyên trầm ngâm một chút, nói: "Cậu phát định vị đi."
Một lát sau, Nghiêm Nghĩa Tuyên kéo cửa xe Kỷ Linh ra, trực tiếp ngồi vào ghế phụ.
"Cậu vẫn luôn ở chỗ này?" Nghiêm Nghĩa Tuyên hỏi.
Anh ta vừa lên xe là kéo kéo cà vạt, nháy mắt đem khí thế chủ tịch dỡ xuống dưới.
"Chưa có được tin của anh, tôi cũng không có tâm tư làm gì khác." Kỷ Linh nói, "Dù sao giới giải trí ở chỗ nào cũng có thể lên mạng kiểm tra, ngồi đây cũng không thấy nhàm chán."
Nói đến giới giải trí, Kỷ Linh không nhắc đến công việc nữa, mà trước tiên hỏi chuyện Nghiêm Duyệt Thi: "Em gái anh vẫn ổn chứ?"
Nghiêm Nghĩa Tuyên cổ quái mà nhìn nhìn hắn, nói: "Có gì mà không ổn, tôi cho nó ở nhà tĩnh tâm suy nghĩ."
"..." Kỷ Linh nhịn không được nói, "Loại chuyện này ban đầu bề ngoài không nên ngăn cản."
Nghiêm Nghĩa Tuyên xua xua tay, bộ dạng không muốn nhiều lời: "Tôi đều có chừng mực."
Được rồi, Kỷ Linh can thiệp thì cũng không hay, bắt đầu hỏi hội nghị hôm nay: "Hôm nay thuận lợi chứ."
Nghiêm Nghĩa Tuyên quay đầu, nghiêm túc đối với hắn nói: "Vốn là định để ngày mai cùng cậu nói, nhưng cậu ở đây rồi, tôi cứ nói cho cậu trước vậy."
Kỷ Linh nhướn mày, thấy anh ta vẻ mặt trịnh trọng, nói: "Anh nói đi."
"Hôm nay ở trong hội nghị, mọi người thực nhanh thì phủ quyết Nghiêm Nghĩa Lễ, cổ đông cùng đổng sự đều rất có hứng thú với việc tiến quân vào lĩnh vực giải trí." Nghiêm Nghĩa Tuyên nói.
Chuyện này đều nằm trong dự kiến của bọn họ, nếu đã nhanh chóng phủ quyết Nghiêm Nghĩa Lễ, vậy chứng tỏ còn có chuyện khác kéo chân Nghiêm Nghĩa Tuyên lâu như vậy.
Nghiêm Nghĩa Tuyên tiếp tục nói: "Kế hoạch mà chúng tôi mong muốn so với kế hoạch cậu cung cấp còn lớn hơn nữa, bắt đầu từ ba đến bốn rạp, sau đó từng bước mở rộng rạp chiếu của Nghiêm thị trên thương trường, phát triển thành chuỗi trong cả nước."
Kỷ Linh hơi hơi nheo mắt lại.
Nếu vậy sẽ đòi hỏi rất nhiều tiền, cùng rất nhiều kỹ thuật.
Quả nhiên, Nghiêm Nghĩa Tuyên nói: "Chúng tôi sẽ đầu nhập nhiều tài chính hơn vào công ty cậu, để Nghiêm thị được phân chia nhiều lợi ích hơn." Anh ta tạm dừng một chút, tiếp tục nói, "Cho nên thành viên hội đồng hy vọng chúng tôi có nhiều quyền chủ động hơn, chiếm được nhiều cổ phần của cậu hơn, có người dứt khoát đưa ra ý định tốt nhất là thu mua công ty cậu luôn."
Kỷ Linh lập tức buột miệng thốt ra: "Không có cửa đâu, không có khả năng, nghĩ cũng đừng nghĩ, tôi chưa bao giờ làm người làm công."
Đây là tín niệm mà hắn vẫn quán triệt cho tới nay, cho nên ngay từ đầu hắn tình nguyện đi vay tiền, cũng muốn có được công ty của riêng mình.
Hắn biết dạng công ty lớn như Nghiêm thị, mở rộng lĩnh vực tương đương với việc thu mua. Nhưng trước mắt bọn họ cũng không có kỹ thuật khai thác lĩnh vực mới cùng tài nguyên liên quan. Kỷ Linh có thể cung cấp cho bọn họ, tuy nhiên hắn chỉ tiếp nhận chuyện hợp tác, cự tuyệt việc thu mua.
Nghiêm Nghĩa Tuyên thấy hắn thở phì phì, cười, nói: "Tôi biết ngay nếu nói ra chuyện này cậu sẽ lập tức tạc mao mà." Nghiêm Nghĩa Tuyên trấn an hắn nói, "Tôi cũng nói với họ, nếu hiện giờ muốn mua vào, sẽ cậu bị bắn ngược trở lại, La gia cũng sẽ không đồng ý, mất còn nhiều hơn được, không cần phải vậy."
Kỷ Linh xoay đầu, nhìn anh ta thật sâu, trực tiếp hỏi: "Nếu sau lưng công ty tôi không có La Huyên, anh sẽ cứng rắn mua vào sao?" Hắn lại chuyển đầu qua, nhìn mặt đường phía trước, "Nếu anh cũng động tâm tư này, tôi sẽ..."
Kỷ Linh suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết mình sẽ thế nào.
Ít nhất thất vọng là sẽ có.
Nghiêm Nghĩa Tuyên cười cười, nhàn nhạt mà nói: "Tin tưởng tôi."
Kỷ Linh cũng không lái xe, hai người chỉ là ngồi yên trong xe, Kỷ Linh gõ gõ tay lái, nói: "Tôi sẽ không cho các anh chiếm quá nhiều phần trong công ty tôi."
Nghiêm Nghĩa Tuyên vẫn bình tĩnh như trước: "Tôi biết, đây là lần đầu tiên chúng tôi vượt lĩnh vực, cần phải tôn trọng cậu. Chúng tôi muốn cổ phần của cậu, nhưng cậu có thể giữ lại quyền biểu quyết."
——————————
Tác giả có lời muốn nói:
Tự mình phun tào: nhũ danh em gái suýt chút nữa là Thi Thi, viết ra rồi ta liền hít thở không thông.
Quấy rầy chút
Sau đoạn kia ta vẫn là luyến tiếc tổn hại La Huyên, sửa chữa một chút ha, từ góc độ buôn bán mà nói hơi kém logic một chút, tư thái Nghiêm gia thả xuống có điểm thấp, nhưng là đối với cốt truyện không có ảnh hưởng.
Giống với quan hệ của Nghiêm Duyệt Thi cùng Hứa Căng sao.
Mà Nghiêm Nghĩa Tuyên còn đang nổi nóng, lập tức phản ứng lại, nói: "Em đừng có kéo sang chuyện khác, Kỷ Linh không giống, cậu ta trẻ, sự nghiệp còn đang thăng tiến, gã đạo diễn hoàng hôn kia của em có thể so sánh sao?"
Kỷ Linh nghĩ thầm, mình nhận được khích lệ rồi, có điều hình như trọng tâm không đúng lắm.
Nghiêm Duyệt Thi không phục: "Anh bất công! Vì cái gì anh có thể bất công, em lại không được? Anh cũng có thể đi tìm tiểu thư có tiền làm bà bà a! Không có công chúa Anh thì còn có công chúa Nhật Bản a!"
Nghiêm Nghĩa Tuyên bị cô làm cho tức giận đến bốc khói chảy máu, nói: "Bớt nói lung tung đi, một đứa con gái trẻ con như em bị lời ngon tiếng ngọt lừa phỉnh rồi, em nói xem, một gã đạo diễn lớn tuổi như vậy, vì cái gì muốn tìm em? Còn không phải cầu em tiền đồ? Em có thể mở to mắt ra không?"
Nghiêm Duyệt Thi nghe anh hai nói Hứa Căng như vậy, tức khắc cảm thấy vô cùng ủy khuất, hốc mắt đỏ lên, cô nói: "Anh mới là cái gì cũng không biết chỉ ở chỗ này nói lung tung, anh ấy đã sớm nói nếu người nhà biết chuyện thì sẽ không đồng ý, anh ấy khuyên em rất nhiều lần, là em nhất định muốn ở bên nhau..."
Cô không nói thì thôi, vừa nói ra không chỉ không làm Nghiêm Nghĩa Tuyên cảm động, mà càng thêm bùng nổ: "Em còn cho không? Tiền của em cũng có thể đáp chết hắn, em lớn lên chẳng kém minh tinh nào, còn muốn em cho không?"
Kỷ Linh thấy Nghiêm Nghĩa Tuyên càng nói trọng tâm càng lệch, Nghiêm Duyệt Thi ở một bên nước mắt rầm rề chảy ra, hắn vội vàng hòa giải, nói: "Loại chuyện này cãi nhau cũng vô dụng, không bằng hai người bình tĩnh một chút, đều là người trong nhà, ở ngoài đường ồn ào còn ra gì."
Kỷ Linh cũng không biết là nên khuyên Nghiêm Nghĩa Tuyên, hay là nên khuyên Nghiêm Duyệt Thi.
Hắn cũng có chút không ủng hộ việc kén vợ kén chồng cho Nghiêm Duyệt Thi, nhưng hắn cũng biết làm như Nghiêm Nghĩa Tuyên chỉ khiến cho mâu thuẫn giữa hai người càng trở nên gay gắt.
Đồng thời hắn cũng lý giải Nghiêm Nghĩa Tuyên, Nghiêm Nghĩa Tuyên nuông chiều em gái như một cô công chúa nhỏ, nay đột nhiên phát hiện công chúa bị một lão rồng ngậm đi mất, ý muốn đánh chết con rồng kia cũng đều có.
Nhưng đứng ở chỗ này cãi nhau cũng chẳng hay ho gì.
Nghiêm Nghĩa Tuyên ước chừng cũng ý thức được điểm này, bực bội chỉ huy Nghiêm Duyệt Thi, nói: "Lên xe, về nhà."
Nghiêm Duyệt Thi xoa xoa đôi mắt, trang điểm đã nhòe hết, nhìn đáng thương hề hề, không rên một tiếng theo Nghiêm Nghĩa Tuyên đi về chiếc SUV kia.
Hai người không từ biệt Kỷ Linh mà đi, Kỷ Linh nhìn chiếc xe rời khỏi bãi đỗ không khỏi thở dài.
Sau khi về đến nhà sợ là còn muốn ầm ĩ, nhưng đây là chuyện trong nhà người ta, hắn cũng không có biện pháp chen chân.
Kỷ Linh trở lại rạp chiếu phim, người xem đã đi hết rồi, Chung Minh Vi cùng các diễn viên khác tham gia lễ chiếu đầu cũng đã sớm rời đi, nhân viên của hắn đang thu dọn đồ đạc, chuẩn bị quay về công ty.
Đợt sóng bình luận phim đầu tiên đã ra lò, Kỷ Linh lấy di động ra, vội vàng vào trang web chấm điểm điện ảnh nhìn lướt qua, đánh giá xem như nửa chê nửa khen, quả nhiên mâu thuẫn chủ yếu vẫn tập trung trên kỹ thuật diễn suất của mấy tiểu thịt tươi.
Hắn còn chưa kịp xem kỹ thì phát hiện Hứa Căng đang đứng ở trước bảng tuyên truyền của công ty hắn, vẫn còn muốn chờ.
Kỷ Linh không biết nên dùng biểu tình gì để đối mặt với hắn, bèn đi qua, nói với hắn: "Nghiêm tiểu thư theo anh trai về nhà rồi."
Hứa Căng dù sao cũng đã lớn tuổi, tương đối ổn trọng, nghe xong cũng không biểu hiện ra dao động quá lớn, chỉ gật gật đầu, nói: "Duyệt Thi thích diễn viên chính của bộ điện ảnh này, muốn đến xem buổi chiếu đầu, tôi liền lấy hai tấm vé, không nghĩ tới sẽ gặp được anh trai cô ấy."
Nghiêm Nghĩa Tuyên không ở đây, hắn không hề xưng hô Nghiêm Duyệt Thi là Nghiêm tiểu thư, mà gọi thật sự thân mật.
Hóa ra đầu sỏ gây tội chính là tiểu thịt tươi diễn viên chính, Nghiêm Duyệt Thi là fan của y.
Kỷ Linh tâm tình phức tạp mà nói: "Tuyên truyền bộ điện ảnh này là do tôi làm. Tôi cùng anh trai cô ấy là bằng hữu, sắp tới khả năng sẽ có hợp tác, cho nên Nghiêm Nghĩa Tuyên tới bên này xem xét một chút."
Hứa Căng trả lời: "Thì ra là thế, thật trùng hợp." Hắn ta vẫn luôn bình tĩnh, tựa hồ đã sớm nhìn rõ, "Bất quá sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này, nếu tôi là anh trai cô ấy, tôi cũng sẽ không đồng ý cho cô ấy ở bên một người như tôi."
Hắn cười một chút, khóe mắt có chút dấu vết tang thương, nói: "Duyệt Thi là tia nắng sớm tốt đẹp, tôi tuy chưa tính là mặt trời lặn, nhưng cũng là giữa chiều rồi."
Hơn nữa Nghiêm Duyệt Thi còn rất có tiền.
Trong giới giải trí chồng già vợ trẻ chỗ nào cũng có, nhưng đại đa số là nam tài nữ sắc, còn Nghiêm Duyệt Thi lại là danh gia trong thương giới, Kỷ Linh biết cô có tới 5% cổ phần Nghiêm thị, liên hệ với giá trị Nghiêm thị mà đổi ra tiền mặt sẽ là con số rất khả quan.
Hứa Căng thật ra còn tính là đoan chính, dáng người bảo dưỡng rất khá, quay không ít điện ảnh, tuy rằng luôn là tiếng vang nhỏ, chưa lấy được giải thưởng quá lớn, nhưng cũng từng làm ra phim ăn khách, không tính hạng nhất thì cũng coi như đạo diễn có hạng, ở trong giới cũng có danh tiếng.
Nhưng bây giờ chỉ cần hắn cùng Nghiêm Duyệt Thi ở bên nhau, trên người sẽ bị dán đầy nhãn, nào là thấy người sang bắt quàng làm họ, trâu già gặm cỏ non, mơ ước tài sản vân vân.
Hơn nữa nói một câu tàn khốc nhưng thật lòng thì, giống như Nghiêm Nghĩa Tuyên nói, hắn không xứng với Nghiêm Duyệt Thi.
Kỷ Linh đến bây giờ cũng không biết rốt cuộc Hứa Căng có tâm tư bất chính gì không, từ thái độ của Nghiêm Duyệt Thi ít nhất hắn có thể nhìn ra, cô là thật lòng, nhưng Hứa Căng quá mức già đời, sẽ không thể hiện ra ngoài, Kỷ Linh không cách nào nghiền ngẫm ra hắn có thật lòng hay không.
Những lời này, Kỷ Linh không nói nên lời, bản thân Hứa Căng cũng tinh tường biết rõ, hắn nhiều tuổi so với Nghiêm Duyệt Thi, cho nên thông suốt, tâm tư đều giấu rất sâu, người khác không thể nào biết được.
Trong chuyện nay, Kỷ Linh chỉ là người ngoài, hắn không thể nói thêm cái gì, Hứa Căng cũng nhìn ra, nói với hắn: "Ông chủ Kỷ, cảm ơn anh, nếu sau này có cơ hội, mong được cùng anh hợp tác." Sau đó hắn gật đầu chào một chút rồi rời đi.
Kỷ lại thở dài lần nữa, cuối cùng đi theo nhân viên của mình rút lui, trở lại công ty.
Bộ phim làm cho Nghiêm Nghĩa Tuyên phát hiện ra chuyện tình yêu của Nghiêm Duyệt Thi này nổ mạnh trên mạng.
Một nửa là hiệu ứng lan truyền của bộ phim, một nửa là do công ty Kỷ Linh đẩy một phen.
Điểm bùng nổ là ở chỗ, rốt cuộc mấy vị thần tượng có diễn xuất được tốt hay không.
Trên mạng ồn ào hô mưa gọi gió, có người nói bọn họ đã tiến bộ rất lớn, vô cùng ổn, cũng có người khịt mũi coi thường nói vẫn lộn xộn như xưa.
Mà cột mốc để so kĩ thuật diễn, chính là Chung Minh Vi cùng phim.
Trên mạng thậm chí ra lò không ít hình chế, chế Chung Minh Vi coi rẻ hết thảy, bên cạnh còn thêm mấy chữ "Đều là cặn bã".
Mặc kệ điểm lăng xe là thế nào, đều có thể hấp dẫn người xem đến rạp chiếu phim, rồi sau khi mọi người xem xong, cảm thấy cốt truyện chặt chẽ, phấn chấn lòng người, so với dự đoán còn tốt hơn rất nhiều, rời rạp chiếu rồi lại cùng nhau lên mạng đối chiến, tiếp tục hấp dẫn loạt người xem tiếp theo.
Vì thế thần thoại tuyên tuyền cái gì bạo cái đó của công ty Kỷ Linh lại được kéo dài.
Thật ra lần này hơn phân nửa là dựa nào khả năng truyền dẫn của bộ phim, điểm nổi bật căn bản không phải do Kỷ Linh nghĩ ra, tất cả đều là bản thân diễn viên đã tự kéo đề tài, hắn chỉ dẫn đường hướng đi dư luận một chút, bảo đảm hình tượng tốt đẹp của diễn viên.
Lần này đại khái là vụ kiếm tiền nhẹ nhàng nhất của Kỷ Linh, trừ việc chu kỳ quay trước đó quá dài, làm hắn phải chờ hơi lâu, những thứ khác hoàn toàn không phải nhọc lòng gì, thù lao cũng rất phong phú.
Kỷ Linh biết sẽ không vĩnh viễn có vận tốt như vậy, hắn cũng có nhu cầu mở rộng nghiệp vụ, tập trung sức lực đặt trên việc khai thác rạp chiếu.
Hội nghị thương thảo quyết sách của Nghiêm thị vài ngày nữa là mở.
Kỷ Linh tất nhiên là không được tham dự, hắn ngồi ở công ty của mình chờ đợi tin tức.
Kỳ thật nếu lần này Nghiêm thị không lựa chọn hợp tác với hắn, bằng vào sức lực của bản thân hắn cũng có thể mở rạp chiếu, chỉ là phí thuê địa điểm sẽ phải tốn công phu một phen, quy mô cũng sẽ không được lớn lắm.
Hắn không phải không có đường lui, nhưng nếu Nghiêm Nghĩa Tuyên mà thua ván này thì sẽ bị Nghiêm Nghĩa Lễ bức lui một bước.
Trước mắt xem ra hẳn sẽ không phát sinh loại tình huống này, nhưng một khi đáp án còn chưa được công bố, tâm tình vẫn sẽ còn treo lủng lẳng.
Kỷ Linh ngồi ở văn phòng một ngày, cũng chưa thấy tin tức từ Nghiêm thị truyền đến.
Kỷ Linh biết có hội nghị mở tới mấy ngày liền, nhưng hắn vẫn nhịn không được mà nghĩ, Nghiêm thị lần nào cũng đều lâu như vậy sao?
Có phải lần nào hội nghị thì đều cãi nhau không.
Ngẫm lại Nghiêm Nghĩa Tuyên cũng thật vất vả, hiện giờ không chỉ phải cùng Nghiêm Nghĩa Lễ tranh cãi, mà còn phải cùng Nghiêm Duyệt Thi giải quyết mâu thuẫn.
Hắn phát hiện ra người Nghiêm gia cãi nhau đều rất có bài bản.
Mỗi người đều có lý của riêng mình, sau đó tuyệt không thoái nhượng, thuyết phục nhau không được là bắt đầu khắc khẩu.
Người Nghiêm gia quả nhiên đều rất cố chấp.
Kỷ Linh một bên suy nghĩ miên man một bên chờ, tới khi bóng đêm đã buông xuống thật lâu rồi, vẫn không có động tĩnh gì.
Nhân viên xong việc đều đã tan tầm, Kỷ Linh nghĩ nghĩ, cứ ngồi ở văn phòng thế này tâm thần cũng không yên được, dứt khoát đứng lên, phủ thêm áo khoác rồi đi ra ngoài.
Hắn vốn dĩ muốn đi Cẩn Viên, nhưng nghĩ nếu gặp được Nghiêm Duyệt Thi, hắn cũng chẳng biết nói cái gì, vì thế lập tức đổi hướng xe, trực tiếp đi Nghiêm thị.
Kỷ Linh không đi vào tòa nhà, mà tìm một chỗ có thể dừng xe bên đường ở không xa rồi chờ.
Lại qua một giờ nữa, điện thoại của Nghiêm Nghĩa Tuyên rốt cuộc tới.
"Ngày mai sẽ có người chính thức liên hệ với các cậu, sắp xếp cụ thể bước kế hoạch tiếp theo." Nghiêm Nghĩa Tuyên nói.
Kỷ Linh cười, nói: "Anh có thể không quanh co lòng vòng như vậy không, trực tiếp nói muốn cùng tôi hợp tác không phải được rồi sao."
Ngày mai truyền thông sẽ đăng tin Nghiêm thị quyết định từ bỏ việc hợp nhất với phía tiêu thụ bất động sản, ngược lại tiến quân vào rạp chiếu phim.
Và sóng to gió lớn nhất định sẽ bốc lên.
Kỷ Linh suy ngẫm mà có chút kích động.
"Anh tan làm chưa, tôi đang ở cách công ty anh không xa." Kỷ Linh nói, ngụ ý là tôi muốn gặp anh.
Nghiêm Nghĩa Tuyên trầm ngâm một chút, nói: "Cậu phát định vị đi."
Một lát sau, Nghiêm Nghĩa Tuyên kéo cửa xe Kỷ Linh ra, trực tiếp ngồi vào ghế phụ.
"Cậu vẫn luôn ở chỗ này?" Nghiêm Nghĩa Tuyên hỏi.
Anh ta vừa lên xe là kéo kéo cà vạt, nháy mắt đem khí thế chủ tịch dỡ xuống dưới.
"Chưa có được tin của anh, tôi cũng không có tâm tư làm gì khác." Kỷ Linh nói, "Dù sao giới giải trí ở chỗ nào cũng có thể lên mạng kiểm tra, ngồi đây cũng không thấy nhàm chán."
Nói đến giới giải trí, Kỷ Linh không nhắc đến công việc nữa, mà trước tiên hỏi chuyện Nghiêm Duyệt Thi: "Em gái anh vẫn ổn chứ?"
Nghiêm Nghĩa Tuyên cổ quái mà nhìn nhìn hắn, nói: "Có gì mà không ổn, tôi cho nó ở nhà tĩnh tâm suy nghĩ."
"..." Kỷ Linh nhịn không được nói, "Loại chuyện này ban đầu bề ngoài không nên ngăn cản."
Nghiêm Nghĩa Tuyên xua xua tay, bộ dạng không muốn nhiều lời: "Tôi đều có chừng mực."
Được rồi, Kỷ Linh can thiệp thì cũng không hay, bắt đầu hỏi hội nghị hôm nay: "Hôm nay thuận lợi chứ."
Nghiêm Nghĩa Tuyên quay đầu, nghiêm túc đối với hắn nói: "Vốn là định để ngày mai cùng cậu nói, nhưng cậu ở đây rồi, tôi cứ nói cho cậu trước vậy."
Kỷ Linh nhướn mày, thấy anh ta vẻ mặt trịnh trọng, nói: "Anh nói đi."
"Hôm nay ở trong hội nghị, mọi người thực nhanh thì phủ quyết Nghiêm Nghĩa Lễ, cổ đông cùng đổng sự đều rất có hứng thú với việc tiến quân vào lĩnh vực giải trí." Nghiêm Nghĩa Tuyên nói.
Chuyện này đều nằm trong dự kiến của bọn họ, nếu đã nhanh chóng phủ quyết Nghiêm Nghĩa Lễ, vậy chứng tỏ còn có chuyện khác kéo chân Nghiêm Nghĩa Tuyên lâu như vậy.
Nghiêm Nghĩa Tuyên tiếp tục nói: "Kế hoạch mà chúng tôi mong muốn so với kế hoạch cậu cung cấp còn lớn hơn nữa, bắt đầu từ ba đến bốn rạp, sau đó từng bước mở rộng rạp chiếu của Nghiêm thị trên thương trường, phát triển thành chuỗi trong cả nước."
Kỷ Linh hơi hơi nheo mắt lại.
Nếu vậy sẽ đòi hỏi rất nhiều tiền, cùng rất nhiều kỹ thuật.
Quả nhiên, Nghiêm Nghĩa Tuyên nói: "Chúng tôi sẽ đầu nhập nhiều tài chính hơn vào công ty cậu, để Nghiêm thị được phân chia nhiều lợi ích hơn." Anh ta tạm dừng một chút, tiếp tục nói, "Cho nên thành viên hội đồng hy vọng chúng tôi có nhiều quyền chủ động hơn, chiếm được nhiều cổ phần của cậu hơn, có người dứt khoát đưa ra ý định tốt nhất là thu mua công ty cậu luôn."
Kỷ Linh lập tức buột miệng thốt ra: "Không có cửa đâu, không có khả năng, nghĩ cũng đừng nghĩ, tôi chưa bao giờ làm người làm công."
Đây là tín niệm mà hắn vẫn quán triệt cho tới nay, cho nên ngay từ đầu hắn tình nguyện đi vay tiền, cũng muốn có được công ty của riêng mình.
Hắn biết dạng công ty lớn như Nghiêm thị, mở rộng lĩnh vực tương đương với việc thu mua. Nhưng trước mắt bọn họ cũng không có kỹ thuật khai thác lĩnh vực mới cùng tài nguyên liên quan. Kỷ Linh có thể cung cấp cho bọn họ, tuy nhiên hắn chỉ tiếp nhận chuyện hợp tác, cự tuyệt việc thu mua.
Nghiêm Nghĩa Tuyên thấy hắn thở phì phì, cười, nói: "Tôi biết ngay nếu nói ra chuyện này cậu sẽ lập tức tạc mao mà." Nghiêm Nghĩa Tuyên trấn an hắn nói, "Tôi cũng nói với họ, nếu hiện giờ muốn mua vào, sẽ cậu bị bắn ngược trở lại, La gia cũng sẽ không đồng ý, mất còn nhiều hơn được, không cần phải vậy."
Kỷ Linh xoay đầu, nhìn anh ta thật sâu, trực tiếp hỏi: "Nếu sau lưng công ty tôi không có La Huyên, anh sẽ cứng rắn mua vào sao?" Hắn lại chuyển đầu qua, nhìn mặt đường phía trước, "Nếu anh cũng động tâm tư này, tôi sẽ..."
Kỷ Linh suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết mình sẽ thế nào.
Ít nhất thất vọng là sẽ có.
Nghiêm Nghĩa Tuyên cười cười, nhàn nhạt mà nói: "Tin tưởng tôi."
Kỷ Linh cũng không lái xe, hai người chỉ là ngồi yên trong xe, Kỷ Linh gõ gõ tay lái, nói: "Tôi sẽ không cho các anh chiếm quá nhiều phần trong công ty tôi."
Nghiêm Nghĩa Tuyên vẫn bình tĩnh như trước: "Tôi biết, đây là lần đầu tiên chúng tôi vượt lĩnh vực, cần phải tôn trọng cậu. Chúng tôi muốn cổ phần của cậu, nhưng cậu có thể giữ lại quyền biểu quyết."
——————————
Tác giả có lời muốn nói:
Tự mình phun tào: nhũ danh em gái suýt chút nữa là Thi Thi, viết ra rồi ta liền hít thở không thông.
Quấy rầy chút
Sau đoạn kia ta vẫn là luyến tiếc tổn hại La Huyên, sửa chữa một chút ha, từ góc độ buôn bán mà nói hơi kém logic một chút, tư thái Nghiêm gia thả xuống có điểm thấp, nhưng là đối với cốt truyện không có ảnh hưởng.
/77
|