Chương 7: “Đi vào khóa cửa lại, sau đó cởi quần ra."
Chu Từ quầng mắt thâm đen ngồi trong lớp học, bạn cùng bàn của cô đã học thuộc bài trong sách.
Cô ấy liếc mắt nhìn Chu Từ: "Tối qua Thầy Tiết tìm cậu làm gì?"
“Không có gì.”
Chu Từ giống như không mở nổi mắt, cô tùy tiện lấy ra một cuốn sách. Cô gác đầu lên cánh tay, nằm gục trên bàn, lim dim chìm vào giấc ngủ.
Trong lúc cô thần trí mơ màng, bổng dưng bạn cùng bàn huých nhẹ tay cô.
“Thầy Tiết tới rồi.”
Không biết Tiết Kiệu xuất hiện trên bục giảng từ lúc nào, anh đang viết cái gì đó lên giáo án. Không biết là phát hiện điều gì, anh bất ngờ ngẩng đầu nhìn Chu Từ, ánh mắt cực kì dịu dàng.
Ánh mắt cả hai giao nhau, tiếng lật sách nho nhỏ trong lớp học hòa với tiếng anh gõ bút lên mặt bàn. Người đàn ông nhìn cô, mỉm cười.
Chu Từ rùng mình, đầu óc rối rắm. Cô cúi đầu giả bộ đang đọc sách.
Tiết tự học buổi sáng kéo dài 1 tiếng, 7h50 chuông hết tiết vang lên. Chu Từ ngủ gục mãi không ngẩng đầu lên, bạn cùng bàn của cô vô cùng ngạc nhiên: "Tối qua cậu làm cái gì, mà bây giờ lại ngủ gà ngủ gật như vậy?"
Chu Từ nở nụ cười miễn cưỡng, nói bản thân không sao.
Bạn cùng bàn của cô lấy sữa bò ra, cùng với mảng cầu bắt đầu ăn sáng: "Cậu đã ăn sáng chưa?"
Bởi vì bọn họ đi học từ rất sớm nhưng mãi đến 11h50 mới kết thúc giờ học, vì vậy nên bọn họ đều đem theo bữa sáng. Tranh thủ kết thúc tiết tự học sáng sớm sẽ nhanh chóng ăn.
Sự việc tối qua để lại cho cô bóng ma rất lớn, Chu Từ sáng sớm vội vàng đến trường nên chưa chuẩn bị kịp đồ ăn. Cô tùy tiện uống nước: "Tớ quên rồi, đợt lát nữa ra chơi tớ đi mua bánh mì."
Bạn cùng bàn của cô nuốt miếng mảng cầu cuối cùng, cô ấy hút sạch sữa bò. Sau đó lau sạch tay và bắt đầu lật sách giáo khoa: "Đêm qua thầy Tiết có giao bài tập cho cậu không? Không biết tiết đầu tiên thầy ấy sẽ ôn bài cũ, hay giảng bài mới luôn."
"Không có..."
Chu Từ sớm đã quên mất việc nộp bài tập___đó là một hình thức khảo sát. Vừa mới khai giảng nên bài thi không khó, chỉ có hai ba câu hỏi nâng cao. Chu Từ lướt sơ cảm thấy không khó, cô định sau khi về nhà bỏ ra 15 phút để làm. Cho nên tiết tự học buổi tối cô đều tập trung làm toán.
"Rốt cuộc cả đêm hôm qua cậu đã làm gì hả?"
Bạn cùng bàn vô cùng khinh ngạc, cô ấy quơ quơ cuốn sách trước mặt cô: "Chỉ còn ba phút nữa là vào học, nhanh lên." Chu Từ nhanh chóng tìm bút, cô vội vàng lấp kín những chỗ trống trên bài thi.
"Mọi người mau lấy bài thi hôm qua ra đi." Giọng nói của Tiết Kiệu vô cùng ôn hòa: "Tôi muốn kiểm tra bài làm của các em một chút, để bầu đại biểu môn. Lớp trưởng, giúp tôi kiểm tra dãy bên đó."
Cả phòng học im lặng không ai dám chớp mắt, bạn học ngồi đầu hàng nhắc nhở Tiết Kiệu: "Thầy ơi, thầy vẫn chưa bầu lớp trưởng mà."_
Lớp 11 phân ra hai ban là tự nhiên và xã hội, mọi người đều là từ các lớp chuyển đến. Tiết Kiệu còn là lần đầu làm chủ nhiệm lớp nên chưa có kinh nghiệm. Các lớp khác đều đã bầu xong lớp trưởng, chỉ mỗi lớp anh là chưa.
"Thầy chưa bầu lớp trưởng sao?" Tiết Kiệu suy nghĩ một lát, bình tĩnh nói: "Lớp trưởng của chúng ta cứ giao cho bạn học Chu Từ đi, sau này nếu không có thầy các em có thể đến tìm bạn ấy."
Chu Từ còn đang ngủ gà ngủ gật, bất ngờ vì có người gọi tên mình. Cô ngẩng đầu lên, nhìn Tiết Kiệu đang đứng trên bục giảng: "Chu Từ đi kiểm tra bài tập của các bạn đi."
Chu Từ không còn cách nào, cô đặt bài thi lên bàn, nghe lời mà đi kiểm tra bài của các bạn khác.
Hôm nay cô mặc áo thun cùng quần dài, tự bao bọc chính mình không một kẻ hở. Ánh mắt của Tiết Kiệu hơi nhìn về phía cô. Cô ngượng ngùng né tránh, gương mặt đỏ ửng."
Các bạn học được cô kiểm tra rất vui vẻ, bởi vì biết cô tốt tính. Không ít bạn học vẫn còn để trống nhiều chỗ, lén lút chắp tay trước ngực cầu xin cô. Chu Từ thở dài, đẩy bài thi về chỗ cũ: "Cậu mau bổ sung đi."
Cô kiểm tra mãi mới miễn cưỡng tìm ra được một người bài thi hoàn toàn trắng tinh, là một nam sinh. Cậu ta nổi tiếng quậy phá, ngồi ở cuối lớp. Một mình một bàn, ngay cạnh cửa sổ. Chu Từ chỉ biết cậu ta tên là Hạ Lê.
“Vất vả rồi.”
Tiết Kiệu cầm bài thi trong tay: "Vậy lát nữa tiết cuối cùng là thế dục, hai em lên văn phòng của thầy một lát." Giọng điệu của anh nhẹ nhàng vô cùng; "Lần đầu tiên kiểm tra bài tập, lại tự kiểm tra ra được lớp trưởng của chính mình."
Các bạn học đều vui vẻ bật cười, nhưng họ không hề có ác ý gì.
Chu Kỳ cắn môi, nhận lại bài thi từ tay Tiết Kiệu. Cô ôm bài thi trong lòng, cúi đầu ngồi ở trên ghế.
Bạn cùng bàn của cô vừa lật sách vừa hỏi: "Thì ra Thầy Tiết tìm cậu là vì chuyện này, sao lại không nói với tớ?"
Chu Từ cúi đầu nhìn bài thi, cô cắn chặt răng không nói một lời.
Ba tiết học nhanh chóng trôi qua, Hạ Lê đẩy bàn đứng lên. Cậu ta đeo cặp sách đi một mạch ra ngoài, đầu chưa từng ngoái lại một lần. Chu Từ nắm chặt bài thi, vẫn là không dám gọi cậu ta.
Cô ngồi ở phòng học đến khi không còn ai, vẫn không đợi được Hạ Lê quay lại. Xem ra cậu ta đã trèo tường trốn học thành công rồi. Chu Từ hết cách, chỉ có thể cầm bài thi đi đến văn phòng của Tiết Kiệu.
Người đàn ông đứng ở cửa sổ, nhìn xuống đám học sinh ở dưới sân thể dục.
"Thầy Tiết." Chu Từ sợ hãi, cô đừng ở cửa khép nép vò chặt bài thi.
Tiết Kiệu quay đầu nhìn cô, anh khẽ hất cằm: “Đi vào khóa cửa lại, sau đó cởi quần ra."
------oOo------
/44
|