Mấy ngày nay, Lê Trùng đứng ngồi không yên, lòng như lửa đốt. Khi này, tại phòng làm việc, hắn thấp thỏm đi đi lại lại, bồn chồn suy nghĩ về sự việc phát hiện hôm trước: “Rốt cuộc tập nhật ký biến đi đâu rồi? Là bị trộm? Nếu là trộm sao hộp ngọc vẫn còn? Bên ngoài phòng an ninh và camera dày đặc, căn phòng đó cũng chỉ có mình có chìa khóa, là ai có thế đột nhập được vào đây? Là ai? Là ai chứ? Khốn nạn thật!”
Lê Trùng đau đầu suy nghĩ cách xử lý tình huống này, đôi khi hắn rất hi vọng đây chỉ là một vụ trộm đơn thuần có khi mọi chuyện sẽ không thật sự quá tệ. Nhưng thực tế cho hắn biết chuyện này không chỉ đơn giản như vậy. Quyển nhật ký nhiều khả năng là bị lấy đi có mục đích, có thể rơi vào tay người hữu tâm.
Suy tư một hồi, Lê Trùng tính toán có nên nói với Tần Trung sự việc này hay không nhưng rất nhanh sau đó bị chính hắn phủ quyết. Việc này không thể cho Tần Trung biết được, dù sao chẳng ai muốn bị người khác theo dõi và ghi lại vết đen của mình, nhất lại là một nhân vật cỡ bự như vậy. Lê Trùng nếu thật dám nói ra, hắn không nghi ngờ rằng mình sẽ chết còn nhanh và thảm hơn rất nhiều!
Mệt mỏi, Lê Trùng lê thân lại bàn làm việc, vừa ngồi xuống ghế thì hắn giật nảy mình đứng bật dậy bởi tiếng gõ cửa phòng vang dội:
- Thùng, thùng, thùng…
Nghe Âm thanh nặng nề khô khốc, Lê Trùng có cảm giác nhịp tim hơi gia tốc, dường như phía sau cánh cửa này, có thứ mang lại cho hắn cảm giác bất an. Lê Trùng vội lắc đầu, điều chỉnh một chút tâm lý “Hừ, chắc là thư ký vào trình ký hồ sơ, mấy ngày gần đây ta suy nghĩ quá độ, thần hồn nát thần tính mà thôi”, nghĩ vậy hắn lên giọng nói vọng ra:
- Vào đi!
Cánh cửa bị đẩy ra, qua khe hở đầu tiên, Lê Trùng loáng thoáng nhìn thấy sắc màu vàng chanh quân phục, thần kinh hắn như trùng xuống, cả người ngồi rơi xuống ghế, ánh mắt thất thần hoảng loạn:
- Xong, ta xong thật rồi!!!
Văn phòng Siêu thị điện máy Lý Gia Huynh Đệ, Chi nhánh Đông Thành
Mạnh Thành lúc này mặt mày hớn hở, nhấc lên điện thoại bấm một dãy số, khi đầu dây bên kia vừa bắt máy, hắn vội vã nói:
- Đông, chú vừa nhận được một tin tức quan trọng, là tin rất tốt với chúng ta, cháu đoán xem là gì? Ha ha
- Chú Thành, không phải là Tần Bộ trưởng bị bắt chứ?
- A! Sao cháu biết?
- Cháu đoán thôi.
- Việc này cũng chỉ mới vừa diễn ra, nếu không phải Lâm Cục trưởng quan hệ thông thiên thì cũng không có tin tức nhanh như vậy đây. Làm sao cháu đoán ra được? Đừng nói với chú là cháu có liên quan đấy nhé?
- Ồ, không ngờ chú đoán ra được. Mà nếu là cháu làm thì như thế nào đây?
- Cháu… Không thể nào!!!!!
Mạnh Thành run lên, hắn đã quen bị Lý Đông dọa sợ, nhưng chưa lần nào khiếp sợ như lần này. Đây là cái tình tiết thần thoại gì? Thế giới này còn có chuyện phi lý như thế sao? Một tổ hợp quyền lực khổng lồ cứ đơn giản như vậy bị đánh sập trong chưa đầy một tháng rưỡi? Chuyện này lại gây ra bởi một cậu bé chưa tròn 18 tuổi, hắn có còn là con người sao? Hix hix…Chuyện này cũng vượt quá khả năng của một thiên tài đi!
Mạnh Thành dày vò với những câu hỏi của mình, có điều hắn không biết một phần suy nghĩ của hắn có thể là sự thật, bởi Lý Đông rõ ràng không phải là một con người bình thường nữa, hắn có những năng lực mà người thường không có được, giác quan và năng lực thể chất của hắn đã phát triển siêu việt đại bộ phận người trên thế giới này rồi, đây cũng chính là nguyên nhân khiến Lý Đông dễ dàng thâm nhập và lấy được bí mật của người khác như vậy.
Ở đầu dây bên kia thấy Mạnh Thành yên lặng, Lý Đông mới lên tiếng hỏi:
- Chú Thành, chú còn nghe đấy chứ?
Mạnh Thành lúc này mới tỉnh táo lại gấp gáp hỏi, giọng đầy run rẩy:
- Đông, thật là cháu làm sao?
- Ha ha, cháu nói đùa thôi, cháu làm gì có năng lực đó. Kẻ thù của bọn họ nhiều như vậy không thiếu người có năng lực lật đổ bọn họ đâu.
Nghe Lý Đông phủ nhận, Mạnh Thành lúc này mới bình tĩnh lại “Đúng rồi, Lý Đông sao có khả năng làm chuyện này được, mình nghe quen nó nói chuyện giật gân thành ra cái gì cũng nghĩ là nó có thể làm được haizzz, xem ra tố chất tâm lý của mình vẫn còn quá thấp đây, cần rèn luyện thêm mới được”. Nghĩ vậy Mạnh Thành thở phào một hơi trả lời:
- Ừ, cháu làm chú sợ quá. Nhưng làm thế nào cháu đoán ra được chuyện này?
- Có gì đâu, như thông tin chú nói, những sự vụ chính trị lúc này có thể liên quan đến việc sống còn của các đối thủ trực tiếp của Tần Bộ Trưởng, bọn họ chắc chắn sẽ phải ra tay ngáng chân vị này, không để ông ta có cơ hội đi thêm bước nữa, mà để làm những việc này, đòn đánh quen thuộc hay được giới chính khách sử dụng nhất chẳng phải là đào ra nguyên tội của đối thủ sao?
- Uhm, cháu suy luận có lý nhưng cũng may là đối thủ của ông ta thật sự rất lợi hại đi, không ngờ có thể làm được thật. Hừm, Tần Trung rơi đài kéo theo toàn bộ các vòi bạch tuộc bao gồm cả bọn Tân Đại Lợi, nhân quả tuần hoàn cả, cuối cùng thì bọn chúng cũng bị báo ứng! Ha ha… Cháu không biết, hôm nay nhìn mấy tên quản lý thị trường và phòng cháy chữa cháy cúp đuôi dấu mặt rời đi, ta thật là thoải mái quá, chúng ta có thể tạm thời yên ổn hoạt động rồi.
- Ha ha, chú không sợ xuất hiện một Tân Đại Lợi khác sao?
- Sau vụ này, Tân Đại Lợi chắc chắn sẽ bị điều tra thành án lớn, phải biết bọn họ cũng không chỉ o ép một mình chúng ta đâu. Trong vài năm tới, chắc chắn các thế lực khác cũng sẽ phải co đầu rụt cổ lại, không dám làm gì thái quá nữa. Chúng ta chỉ cần đặt ổn định bước chân đầu tiên ở thủ đô, việc về sau sẽ không quá khó, chú sẽ nương theo các mối quan hệ của Lâm Cục trưởng để giao thiệp mở rộng hơn với chính khách ở trên này, tạo nền tảng quan hệ cho chúng ta là được.
- Tốt, việc này tất cả nhờ chú! Ha ha
- Ừ, cháu yên tâm, chú là Giám đốc, cũng là cổ đông mà.
- Được, mọi chuyện yên ổn là tốt rồi, nếu không còn vấn đề gì, cháu cúp máy trước, chiều nay cháu còn có tiết học!
- OK!
Đầu dây bên này, Lý Đông ngắt máy xong, dựa lưng vào ghế, khẽ lẩm bẩm “Chuyện rắc rối này vậy là có thể kết thúc, có điều ta không thể lại để xảy ra tình trạng vô lực phản kháng khi có kẻ đến gây sự như thế này nữa. Cả ngày chỉ lo đối phó với những phiền phức này thì doanh nghiệp đóng cửa luôn cho nhanh, tập đoàn bây giờ cần một chỗ dựa mạnh tạo thế. Uhm, xem ra Bí thư Hà Đô Trịnh Hoành có vẻ là người rất có năng lực, xử lý vụ này nhanh gọn, sự nghiệp chính trị chắc chắn còn có thể tiến xa, phải tìm cơ hội để kéo người này đứng về phía mình, làm cái ô lớn bảo vệ cho hoạt động của tập đoàn mới được”.
Nghĩ tới đây, Lý Đông suy tư sắp xếp một chút kế hoạch, sau đó đứng lên đi lại bàn học, thu dọn sách vở chuẩn bị đến trường, thời gian gần đây hắn đã xin nghỉ học khá nhiều, cũng may thành tích hắn tốt lại nhờ mối quan hệ của Trần Hàng mới không bị nhà trường đuổi học đây.
Chuẩn bị xong, Lý Đông quay đầu nhìn tờ lịch trên tường, căn cứ theo ngày tháng thì vài ngày nữa Lý Đông sẽ được nghỉ lễ, sắp đến tết cổ truyền rồi. Lý Đông vì bận quy hoạch ở hai ba công ty và chuyện học tập ở trường nên cũng ít về nhà, cha mẹ hắn có gọi điện hỏi thăm, Lý Đông cũng chỉ nói là ở trên này phụ giúp Mạnh Thành kinh doanh siêu thị, hắn sẽ cố gắng thu xếp trở về sớm nhất có thể. Trở về lần này, Lý Đông dự định sẽ đưa một chút tiền cho cha mẹ để ra giêng xây sửa lại nhà cửa cho khang trang, không phải ra vào căn nhà ọp ẹp, hè nóng đông lạnh, chưa mưa đã giột. Lý Đông cũng tính toán mở một cửa hàng đồ gia dụng ở trung tâm huyện cho cha mẹ hắn kinh doanh, đỡ việc đồng áng vất vả ảnh hưởng sức khỏe khi về già. Dù sao Lý Đông bây giờ eo đeo bạc tỷ, dù hắn muốn một cuộc sống giản dị bình thường nhưng không thể để cha mẹ mình vất vả được. Việc này là vẫn là cần phải làm, dù sao số tiền không lớn cũng không gây ra sự chú ý thái quá nào, thời điểm này lại khá thích hợp, chỉ cần nói với mọi người là mấy năm nay hắn tranh thủ làm thêm kiếm ra là được. Lý Đông năm nay cũng sắp bước sang tuổi 18, coi như đã là người trưởng thành, có ý thức lo cho cha mẹ cũng là rất bình thường, không ai nghi ngờ gì, có chăng chỉ khen hắn là thanh niên mẫu mực, siêng năng, biết sớm lao động kiếm tiền mà thôi.
Sắp kết thúc một năm kiến tạo, Lý Đông cũng làm một tổng kết sơ bộ về sự nghiệp của mình. Tính đến thời điểm này, trừ siêu thị điện máy gần đây gặp chút rắc rối, hai công ty còn lại hoạt động khá tốt, Công nghệ mới Đông Thành đã đi vào vận doanh ổn định, sản lượng pin gần như đạt 100% công suất thiết kế, doanh thu hàng tháng lên tới một tỷ USD, tỷ suất lợi nhuận đạt gần 40%. Trong năm 2003, Công ty vươn lên trở thành doanh nghiệp có doanh thu lớn đứng đầu cả nước, rất có sức ảnh hưởng trong giới thương nhân và chính quyền. Tuy công ty chưa phải đóng thuế thu nhập doanh nghiệp nhưng lượng thuế nhập khẩu nguyên vật liệu và thuế giá trị gia tăng nộp cho nhà nước đã là một con số khổng lồ, đó là chưa tính tới những tác động tích cực từ nguồn ngoại tệ tham gia bổ sung cực lớn cho dự trữ quốc gia, đảm bảo ổn định tỷ giá, giữ được giá trị đồng nội tệ và tăng tính an toàn cho nền kinh tế, phải biết quốc gia hiện đang rất thiếu và cần dòng tiền này.
Do Công ty đạt được nhiều thành tựu, Trần Hàng cũng được nâng lên một vị thế khác, cuối năm hắn di chuyển như con thoi tham dự các lễ trao nhận nhiều danh hiệu và bằng khen của các cơ quan, hiệp hội, tổ chức trong nước và quốc tế. Sản phẩm pin Nano Đông Thành bây giờ đã nổi tiếng toàn cầu, gần như lũng đoạn thị trường pin công nghiệp, đã là một phương bá chủ, do đó tiếng nói của Trần Hàng rất có trọng lượng trong giới thương nhân. Quyền lực đi cùng với trách nhiệm, Trần Hàng bận bù đầu tối mắt xử lý công vụ, gần như không thoát ra được, thậm chí Lý Đông muốn gặp hắn cũng phải liên hệ trợ lý xếp lịch trước vài ngày. Nhiều khi Lý Đông nghĩ, may mắn là mình không tham dự vào việc điều hành doanh nghiệp nào, nếu không hắn sẽ bị dày vò đến chết mất, còn đâu sức lực mà trải nghiệm nhân sinh, không bằng cứ để cho những người yêu thích việc đó làm đi vậy!
Về phần Công ty TNHH Thiên đường nghỉ dưỡng Hoàn Cầu, dưới sự giúp đỡ của Đinh Hạo được chuyển từ Công nghệ mới Đông Thành sang hỗ trợ, cuối quý III, Cao Việt đã hoàn tất các khâu pháp lý dự án Resort 5 sao Sun Peninsula, tại cuối tháng 10 đã tiến hành khởi công rầm rộ.
Dự án có tổng mức đầu tư lên tới gần 800 triệu USD, có quy mô gần như lớn nhất Đông Nam Á lúc bấy giờ, dự án hứa hẹn sẽ biến bờ biển hoang sơ của Đông Thành trở thành một trong những bãi biển đẹp và sang trọng bậc nhất khu vực Đông Nam Á và Châu Á, là nơi cung cấp sản phẩm du lịch nghỉ dưỡng đa dạng có chất lượng ở đẳng cấp quốc tế cho du khách trong và ngoài nước. Nguồn vốn của dự án ban đầu được Lý Đông đăng ký trù bị là 300 triệu USD, sau đó trong quá trình triển khai sẽ bổ sung tiếp từ lợi nhuận được phân chia ở Công ty Công nghệ mới Đông Thành. Con số 500 triệu USD thiếu hụt tuy lớn nhưng đây cũng không phải là cái gì tạo áp lực với Lý Đông nếu đem so với hiệu quả kinh doanh pin mang lại, bởi vì tính riêng lợi nhuận phân chia theo tỷ lệ góp vốn, một tháng Lý Đông đã có hơn 240 triệu USD, như vậy chỉ cần hai tháng lợi nhuận, Lý Đông đã có đủ nguồn tiền để bù đắp phần thiếu hụt cho dự án này. Lý Đông cũng hiểu trong thực tế, lợi nhuận có thể không được phân chia theo từng tháng như vậy nhưng số tiền này cũng chưa cần dùng tới gấp do đó hắn có đầy đủ thời gian để trù bị.
Là Giám đốc điều hành, Cao Việt đặt tham vọng rất lớn và có yêu cầu cực cao cho dự án này, đánh giá các công ty trong nước không có nhiều kinh nghiệm cho các hạng mục thuộc loại hình bất động sản nghỉ dưỡng nên Cao Việt để trúng thầu toàn bộ là nhà thầu ngoại. Hắn cũng muốn cẩn trọng trong dự án đầu tiên của mình ở trong nước, do vậy lựa chọn tin tưởng vào kinh nghiệm của các nhà thầu nước ngoài để mang lại chất lượng tốt nhất cho công trình của mình, xứng đáng với mức đầu tư khổng lồ đã bỏ ra.
Theo đó Sun Peninsula được thiết kế bởi tập đoàn danh tiếng Wimberly Allison Tong & Goo NA, Inc (WATG), đây là tập đoàn hàng đầu thế giới của Hoa Kỳ trong lĩnh vực tư vấn thiết kế khách sạn, khu nghỉ dưỡng, kết hợp trung tâm thương mại với hàng trăm dự án đã được thực hiện tại 160 quốc gia và vùng lãnh thổ. Về mặt thi công, dự án được thực hiện bởi liên danh nhà thầu Vinci (Pháp) và ACS, Actividades De Construccion Y Servicios SA (Tây Ban Nha), tư vấn giám sát xây dựng là JBSI &Nippon Koie- một đơn vị của Nhật Bản, phần quản lý vận doanh khai thác sau thi công được giao cho Carlson Rezidor Hotel Group - Tập đoàn quản lý khách sạn hàng đầu có trụ trở tại Mỹ với hơn 1.370 khách sạn đi vào hoạt động cùng 180,000 phòng tại 110 quốc gia trên thế giới. Theo như Cao Việt cho biết, Carlson Rezidor hiện là chủ sở hữu của nhiều thương hiệu nổi tiếng toàn cầu như; Quorvus Collection, Radisson Blu®, Radisson®, Radisson Red, Park Plaza®, Park Inn® by Radisson và Country Inns & Suites By CarlsonSM…
Cao Việt dự kiến sẽ đưa một phần dự án vào hoạt động trong mùa hè năm sau, do đó tiến độ thi công rất khẩn trương, kế hoạch có thể là làm xuyên tết âm lịch để kịp đảm bảo tiến độ khai thác. Công trường bây giờ rất nhộn nhịp, người xe vào ra tấp nập, tiếng ồn xây dựng huyên náo cả một phương bờ biển, không còn vẻ yên ắng và trầm lặng trước đó, người dân địa phương ai cũng bất ngờ trước những sự thay đổi to lớn và mau chóng này.
Tổng kết xong tất cả, Lý Đông khá hài lòng với thành quả đạt được. Tuy đạt được nhiều bước tiến nhưng Lý Đông biết, tất cả mọi thứ mới chỉ là bắt đầu, những kế hoạch lớn thực sự cho tới giờ vẫn còn đang ấp ủ, ít nhất trong vòng mười năm tới hắn còn rất nhiều việc phải làm để hiện thực hóa được tham vọng của mình.
Đúng vậy, điều Lý Đông thực sự muốn làm nhất khi bắt đầu tất cả những điều này, không phải là danh vọng và tiền tài, không phải để thỏa chí nguyện nhân sinh, đó là một thứ mà Lý Đông không thể chia sẻ cùng ai, chỉ có luôn giữ trong tim mình, là trách nhiệm mà trời cao đã giao cho hắn kể từ ngày khám phá ra những bí ẩn của viên pha lê, sứ mệnh mà hắn gọi tên: “Great Atlantis”, mang sự vĩ đại của thành phố thần thoại trở về!
Lê Trùng đau đầu suy nghĩ cách xử lý tình huống này, đôi khi hắn rất hi vọng đây chỉ là một vụ trộm đơn thuần có khi mọi chuyện sẽ không thật sự quá tệ. Nhưng thực tế cho hắn biết chuyện này không chỉ đơn giản như vậy. Quyển nhật ký nhiều khả năng là bị lấy đi có mục đích, có thể rơi vào tay người hữu tâm.
Suy tư một hồi, Lê Trùng tính toán có nên nói với Tần Trung sự việc này hay không nhưng rất nhanh sau đó bị chính hắn phủ quyết. Việc này không thể cho Tần Trung biết được, dù sao chẳng ai muốn bị người khác theo dõi và ghi lại vết đen của mình, nhất lại là một nhân vật cỡ bự như vậy. Lê Trùng nếu thật dám nói ra, hắn không nghi ngờ rằng mình sẽ chết còn nhanh và thảm hơn rất nhiều!
Mệt mỏi, Lê Trùng lê thân lại bàn làm việc, vừa ngồi xuống ghế thì hắn giật nảy mình đứng bật dậy bởi tiếng gõ cửa phòng vang dội:
- Thùng, thùng, thùng…
Nghe Âm thanh nặng nề khô khốc, Lê Trùng có cảm giác nhịp tim hơi gia tốc, dường như phía sau cánh cửa này, có thứ mang lại cho hắn cảm giác bất an. Lê Trùng vội lắc đầu, điều chỉnh một chút tâm lý “Hừ, chắc là thư ký vào trình ký hồ sơ, mấy ngày gần đây ta suy nghĩ quá độ, thần hồn nát thần tính mà thôi”, nghĩ vậy hắn lên giọng nói vọng ra:
- Vào đi!
Cánh cửa bị đẩy ra, qua khe hở đầu tiên, Lê Trùng loáng thoáng nhìn thấy sắc màu vàng chanh quân phục, thần kinh hắn như trùng xuống, cả người ngồi rơi xuống ghế, ánh mắt thất thần hoảng loạn:
- Xong, ta xong thật rồi!!!
Văn phòng Siêu thị điện máy Lý Gia Huynh Đệ, Chi nhánh Đông Thành
Mạnh Thành lúc này mặt mày hớn hở, nhấc lên điện thoại bấm một dãy số, khi đầu dây bên kia vừa bắt máy, hắn vội vã nói:
- Đông, chú vừa nhận được một tin tức quan trọng, là tin rất tốt với chúng ta, cháu đoán xem là gì? Ha ha
- Chú Thành, không phải là Tần Bộ trưởng bị bắt chứ?
- A! Sao cháu biết?
- Cháu đoán thôi.
- Việc này cũng chỉ mới vừa diễn ra, nếu không phải Lâm Cục trưởng quan hệ thông thiên thì cũng không có tin tức nhanh như vậy đây. Làm sao cháu đoán ra được? Đừng nói với chú là cháu có liên quan đấy nhé?
- Ồ, không ngờ chú đoán ra được. Mà nếu là cháu làm thì như thế nào đây?
- Cháu… Không thể nào!!!!!
Mạnh Thành run lên, hắn đã quen bị Lý Đông dọa sợ, nhưng chưa lần nào khiếp sợ như lần này. Đây là cái tình tiết thần thoại gì? Thế giới này còn có chuyện phi lý như thế sao? Một tổ hợp quyền lực khổng lồ cứ đơn giản như vậy bị đánh sập trong chưa đầy một tháng rưỡi? Chuyện này lại gây ra bởi một cậu bé chưa tròn 18 tuổi, hắn có còn là con người sao? Hix hix…Chuyện này cũng vượt quá khả năng của một thiên tài đi!
Mạnh Thành dày vò với những câu hỏi của mình, có điều hắn không biết một phần suy nghĩ của hắn có thể là sự thật, bởi Lý Đông rõ ràng không phải là một con người bình thường nữa, hắn có những năng lực mà người thường không có được, giác quan và năng lực thể chất của hắn đã phát triển siêu việt đại bộ phận người trên thế giới này rồi, đây cũng chính là nguyên nhân khiến Lý Đông dễ dàng thâm nhập và lấy được bí mật của người khác như vậy.
Ở đầu dây bên kia thấy Mạnh Thành yên lặng, Lý Đông mới lên tiếng hỏi:
- Chú Thành, chú còn nghe đấy chứ?
Mạnh Thành lúc này mới tỉnh táo lại gấp gáp hỏi, giọng đầy run rẩy:
- Đông, thật là cháu làm sao?
- Ha ha, cháu nói đùa thôi, cháu làm gì có năng lực đó. Kẻ thù của bọn họ nhiều như vậy không thiếu người có năng lực lật đổ bọn họ đâu.
Nghe Lý Đông phủ nhận, Mạnh Thành lúc này mới bình tĩnh lại “Đúng rồi, Lý Đông sao có khả năng làm chuyện này được, mình nghe quen nó nói chuyện giật gân thành ra cái gì cũng nghĩ là nó có thể làm được haizzz, xem ra tố chất tâm lý của mình vẫn còn quá thấp đây, cần rèn luyện thêm mới được”. Nghĩ vậy Mạnh Thành thở phào một hơi trả lời:
- Ừ, cháu làm chú sợ quá. Nhưng làm thế nào cháu đoán ra được chuyện này?
- Có gì đâu, như thông tin chú nói, những sự vụ chính trị lúc này có thể liên quan đến việc sống còn của các đối thủ trực tiếp của Tần Bộ Trưởng, bọn họ chắc chắn sẽ phải ra tay ngáng chân vị này, không để ông ta có cơ hội đi thêm bước nữa, mà để làm những việc này, đòn đánh quen thuộc hay được giới chính khách sử dụng nhất chẳng phải là đào ra nguyên tội của đối thủ sao?
- Uhm, cháu suy luận có lý nhưng cũng may là đối thủ của ông ta thật sự rất lợi hại đi, không ngờ có thể làm được thật. Hừm, Tần Trung rơi đài kéo theo toàn bộ các vòi bạch tuộc bao gồm cả bọn Tân Đại Lợi, nhân quả tuần hoàn cả, cuối cùng thì bọn chúng cũng bị báo ứng! Ha ha… Cháu không biết, hôm nay nhìn mấy tên quản lý thị trường và phòng cháy chữa cháy cúp đuôi dấu mặt rời đi, ta thật là thoải mái quá, chúng ta có thể tạm thời yên ổn hoạt động rồi.
- Ha ha, chú không sợ xuất hiện một Tân Đại Lợi khác sao?
- Sau vụ này, Tân Đại Lợi chắc chắn sẽ bị điều tra thành án lớn, phải biết bọn họ cũng không chỉ o ép một mình chúng ta đâu. Trong vài năm tới, chắc chắn các thế lực khác cũng sẽ phải co đầu rụt cổ lại, không dám làm gì thái quá nữa. Chúng ta chỉ cần đặt ổn định bước chân đầu tiên ở thủ đô, việc về sau sẽ không quá khó, chú sẽ nương theo các mối quan hệ của Lâm Cục trưởng để giao thiệp mở rộng hơn với chính khách ở trên này, tạo nền tảng quan hệ cho chúng ta là được.
- Tốt, việc này tất cả nhờ chú! Ha ha
- Ừ, cháu yên tâm, chú là Giám đốc, cũng là cổ đông mà.
- Được, mọi chuyện yên ổn là tốt rồi, nếu không còn vấn đề gì, cháu cúp máy trước, chiều nay cháu còn có tiết học!
- OK!
Đầu dây bên này, Lý Đông ngắt máy xong, dựa lưng vào ghế, khẽ lẩm bẩm “Chuyện rắc rối này vậy là có thể kết thúc, có điều ta không thể lại để xảy ra tình trạng vô lực phản kháng khi có kẻ đến gây sự như thế này nữa. Cả ngày chỉ lo đối phó với những phiền phức này thì doanh nghiệp đóng cửa luôn cho nhanh, tập đoàn bây giờ cần một chỗ dựa mạnh tạo thế. Uhm, xem ra Bí thư Hà Đô Trịnh Hoành có vẻ là người rất có năng lực, xử lý vụ này nhanh gọn, sự nghiệp chính trị chắc chắn còn có thể tiến xa, phải tìm cơ hội để kéo người này đứng về phía mình, làm cái ô lớn bảo vệ cho hoạt động của tập đoàn mới được”.
Nghĩ tới đây, Lý Đông suy tư sắp xếp một chút kế hoạch, sau đó đứng lên đi lại bàn học, thu dọn sách vở chuẩn bị đến trường, thời gian gần đây hắn đã xin nghỉ học khá nhiều, cũng may thành tích hắn tốt lại nhờ mối quan hệ của Trần Hàng mới không bị nhà trường đuổi học đây.
Chuẩn bị xong, Lý Đông quay đầu nhìn tờ lịch trên tường, căn cứ theo ngày tháng thì vài ngày nữa Lý Đông sẽ được nghỉ lễ, sắp đến tết cổ truyền rồi. Lý Đông vì bận quy hoạch ở hai ba công ty và chuyện học tập ở trường nên cũng ít về nhà, cha mẹ hắn có gọi điện hỏi thăm, Lý Đông cũng chỉ nói là ở trên này phụ giúp Mạnh Thành kinh doanh siêu thị, hắn sẽ cố gắng thu xếp trở về sớm nhất có thể. Trở về lần này, Lý Đông dự định sẽ đưa một chút tiền cho cha mẹ để ra giêng xây sửa lại nhà cửa cho khang trang, không phải ra vào căn nhà ọp ẹp, hè nóng đông lạnh, chưa mưa đã giột. Lý Đông cũng tính toán mở một cửa hàng đồ gia dụng ở trung tâm huyện cho cha mẹ hắn kinh doanh, đỡ việc đồng áng vất vả ảnh hưởng sức khỏe khi về già. Dù sao Lý Đông bây giờ eo đeo bạc tỷ, dù hắn muốn một cuộc sống giản dị bình thường nhưng không thể để cha mẹ mình vất vả được. Việc này là vẫn là cần phải làm, dù sao số tiền không lớn cũng không gây ra sự chú ý thái quá nào, thời điểm này lại khá thích hợp, chỉ cần nói với mọi người là mấy năm nay hắn tranh thủ làm thêm kiếm ra là được. Lý Đông năm nay cũng sắp bước sang tuổi 18, coi như đã là người trưởng thành, có ý thức lo cho cha mẹ cũng là rất bình thường, không ai nghi ngờ gì, có chăng chỉ khen hắn là thanh niên mẫu mực, siêng năng, biết sớm lao động kiếm tiền mà thôi.
Sắp kết thúc một năm kiến tạo, Lý Đông cũng làm một tổng kết sơ bộ về sự nghiệp của mình. Tính đến thời điểm này, trừ siêu thị điện máy gần đây gặp chút rắc rối, hai công ty còn lại hoạt động khá tốt, Công nghệ mới Đông Thành đã đi vào vận doanh ổn định, sản lượng pin gần như đạt 100% công suất thiết kế, doanh thu hàng tháng lên tới một tỷ USD, tỷ suất lợi nhuận đạt gần 40%. Trong năm 2003, Công ty vươn lên trở thành doanh nghiệp có doanh thu lớn đứng đầu cả nước, rất có sức ảnh hưởng trong giới thương nhân và chính quyền. Tuy công ty chưa phải đóng thuế thu nhập doanh nghiệp nhưng lượng thuế nhập khẩu nguyên vật liệu và thuế giá trị gia tăng nộp cho nhà nước đã là một con số khổng lồ, đó là chưa tính tới những tác động tích cực từ nguồn ngoại tệ tham gia bổ sung cực lớn cho dự trữ quốc gia, đảm bảo ổn định tỷ giá, giữ được giá trị đồng nội tệ và tăng tính an toàn cho nền kinh tế, phải biết quốc gia hiện đang rất thiếu và cần dòng tiền này.
Do Công ty đạt được nhiều thành tựu, Trần Hàng cũng được nâng lên một vị thế khác, cuối năm hắn di chuyển như con thoi tham dự các lễ trao nhận nhiều danh hiệu và bằng khen của các cơ quan, hiệp hội, tổ chức trong nước và quốc tế. Sản phẩm pin Nano Đông Thành bây giờ đã nổi tiếng toàn cầu, gần như lũng đoạn thị trường pin công nghiệp, đã là một phương bá chủ, do đó tiếng nói của Trần Hàng rất có trọng lượng trong giới thương nhân. Quyền lực đi cùng với trách nhiệm, Trần Hàng bận bù đầu tối mắt xử lý công vụ, gần như không thoát ra được, thậm chí Lý Đông muốn gặp hắn cũng phải liên hệ trợ lý xếp lịch trước vài ngày. Nhiều khi Lý Đông nghĩ, may mắn là mình không tham dự vào việc điều hành doanh nghiệp nào, nếu không hắn sẽ bị dày vò đến chết mất, còn đâu sức lực mà trải nghiệm nhân sinh, không bằng cứ để cho những người yêu thích việc đó làm đi vậy!
Về phần Công ty TNHH Thiên đường nghỉ dưỡng Hoàn Cầu, dưới sự giúp đỡ của Đinh Hạo được chuyển từ Công nghệ mới Đông Thành sang hỗ trợ, cuối quý III, Cao Việt đã hoàn tất các khâu pháp lý dự án Resort 5 sao Sun Peninsula, tại cuối tháng 10 đã tiến hành khởi công rầm rộ.
Dự án có tổng mức đầu tư lên tới gần 800 triệu USD, có quy mô gần như lớn nhất Đông Nam Á lúc bấy giờ, dự án hứa hẹn sẽ biến bờ biển hoang sơ của Đông Thành trở thành một trong những bãi biển đẹp và sang trọng bậc nhất khu vực Đông Nam Á và Châu Á, là nơi cung cấp sản phẩm du lịch nghỉ dưỡng đa dạng có chất lượng ở đẳng cấp quốc tế cho du khách trong và ngoài nước. Nguồn vốn của dự án ban đầu được Lý Đông đăng ký trù bị là 300 triệu USD, sau đó trong quá trình triển khai sẽ bổ sung tiếp từ lợi nhuận được phân chia ở Công ty Công nghệ mới Đông Thành. Con số 500 triệu USD thiếu hụt tuy lớn nhưng đây cũng không phải là cái gì tạo áp lực với Lý Đông nếu đem so với hiệu quả kinh doanh pin mang lại, bởi vì tính riêng lợi nhuận phân chia theo tỷ lệ góp vốn, một tháng Lý Đông đã có hơn 240 triệu USD, như vậy chỉ cần hai tháng lợi nhuận, Lý Đông đã có đủ nguồn tiền để bù đắp phần thiếu hụt cho dự án này. Lý Đông cũng hiểu trong thực tế, lợi nhuận có thể không được phân chia theo từng tháng như vậy nhưng số tiền này cũng chưa cần dùng tới gấp do đó hắn có đầy đủ thời gian để trù bị.
Là Giám đốc điều hành, Cao Việt đặt tham vọng rất lớn và có yêu cầu cực cao cho dự án này, đánh giá các công ty trong nước không có nhiều kinh nghiệm cho các hạng mục thuộc loại hình bất động sản nghỉ dưỡng nên Cao Việt để trúng thầu toàn bộ là nhà thầu ngoại. Hắn cũng muốn cẩn trọng trong dự án đầu tiên của mình ở trong nước, do vậy lựa chọn tin tưởng vào kinh nghiệm của các nhà thầu nước ngoài để mang lại chất lượng tốt nhất cho công trình của mình, xứng đáng với mức đầu tư khổng lồ đã bỏ ra.
Theo đó Sun Peninsula được thiết kế bởi tập đoàn danh tiếng Wimberly Allison Tong & Goo NA, Inc (WATG), đây là tập đoàn hàng đầu thế giới của Hoa Kỳ trong lĩnh vực tư vấn thiết kế khách sạn, khu nghỉ dưỡng, kết hợp trung tâm thương mại với hàng trăm dự án đã được thực hiện tại 160 quốc gia và vùng lãnh thổ. Về mặt thi công, dự án được thực hiện bởi liên danh nhà thầu Vinci (Pháp) và ACS, Actividades De Construccion Y Servicios SA (Tây Ban Nha), tư vấn giám sát xây dựng là JBSI &Nippon Koie- một đơn vị của Nhật Bản, phần quản lý vận doanh khai thác sau thi công được giao cho Carlson Rezidor Hotel Group - Tập đoàn quản lý khách sạn hàng đầu có trụ trở tại Mỹ với hơn 1.370 khách sạn đi vào hoạt động cùng 180,000 phòng tại 110 quốc gia trên thế giới. Theo như Cao Việt cho biết, Carlson Rezidor hiện là chủ sở hữu của nhiều thương hiệu nổi tiếng toàn cầu như; Quorvus Collection, Radisson Blu®, Radisson®, Radisson Red, Park Plaza®, Park Inn® by Radisson và Country Inns & Suites By CarlsonSM…
Cao Việt dự kiến sẽ đưa một phần dự án vào hoạt động trong mùa hè năm sau, do đó tiến độ thi công rất khẩn trương, kế hoạch có thể là làm xuyên tết âm lịch để kịp đảm bảo tiến độ khai thác. Công trường bây giờ rất nhộn nhịp, người xe vào ra tấp nập, tiếng ồn xây dựng huyên náo cả một phương bờ biển, không còn vẻ yên ắng và trầm lặng trước đó, người dân địa phương ai cũng bất ngờ trước những sự thay đổi to lớn và mau chóng này.
Tổng kết xong tất cả, Lý Đông khá hài lòng với thành quả đạt được. Tuy đạt được nhiều bước tiến nhưng Lý Đông biết, tất cả mọi thứ mới chỉ là bắt đầu, những kế hoạch lớn thực sự cho tới giờ vẫn còn đang ấp ủ, ít nhất trong vòng mười năm tới hắn còn rất nhiều việc phải làm để hiện thực hóa được tham vọng của mình.
Đúng vậy, điều Lý Đông thực sự muốn làm nhất khi bắt đầu tất cả những điều này, không phải là danh vọng và tiền tài, không phải để thỏa chí nguyện nhân sinh, đó là một thứ mà Lý Đông không thể chia sẻ cùng ai, chỉ có luôn giữ trong tim mình, là trách nhiệm mà trời cao đã giao cho hắn kể từ ngày khám phá ra những bí ẩn của viên pha lê, sứ mệnh mà hắn gọi tên: “Great Atlantis”, mang sự vĩ đại của thành phố thần thoại trở về!
/257
|