Bình thản trải qua một tuần học tập tẻ nhạt, cuối cùng Lý Đông cũng có một việc quan trọng cần phải xử lý vào những ngày cuối tuần.
22h đêm thứ sáu, một chiếc xe âm thầm đi tới Đông gia Biệt thự, sau chừng năm phút dường như đã đón được người cần thiết, nó quay trở ra rồi đi thẳng ra sân bay Hà Đô, nơi có một chiếc chuyên cơ chờ sẵn.
An ninh xung quanh máy bay được thắt chặt, gần như trong phạm vi bán kính 500m là không gian giới nghiêm, dày đặc xe cảnh sát bảo vệ, ánh đèn Light Bar chớp nhoáng liên tục như cảnh báo bất cứ ai cũng không được phép lại gần. Khi chiếc xe theo lối riêng đi vào sân bay và dừng lại, một người cảnh vệ lập tức tiến tới mở cửa. Lý Đông bước ra từ trong xe, đảo mắt quan sát xung quanh một chút sau đó mau chóng theo nhân viên hướng dẫn đi lên máy bay.
Lên tới nơi, Lý Đông nhận ra dường như mình là người khách cuối cùng. Hắn gật đầu lên tiếng chào hỏi các vị khách sau đó ngồi vào vị trí đã được chuẩn bị sẵn của mình. Người của cục cảnh yếu quốc gia và bộ phận kỹ thuật sân bay sau khi kiểm tra môt vòng thấy không còn phát sinh vấn đề gì thì cũng đã tiến vào chỗ ngồi. Sau ít phút cơ trưởng bắt đầu ra thông báo chuẩn bị cất cánh, máy bay chầm chậm lăn bánh ra đường băng. Sau giai đoạn chạy đà tăng tốc, bằng một thứ sức mạnh bùng nổ, cả cỗ máy khổng lồ bốc thẳng lên cao, lao vào bầu trời đêm đen thẳm.
Lý Đông biết chuyến đi này là bắt đầu cho chuỗi hành động triển khai kế hoạch xây dựng căn cứ trên thực địa. Địa điểm được lựa chọn là ngoài khơi một tỉnh có vị trí chiến lược và cực kỳ then chốt đối với phòng thủ bờ biển, tỉnh Khánh Bình.
Về địa lý, Khánh Bình là một tỉnh nằm ở khu vực duyên hải miền Nam Trung Bộ. Trung tâm tỉnh lỵ cách Nam Thành 443 km về phía Bắc và cách thủ đô Hà Đô 1.280 km về phía Nam theo đường Quốc lộ 1A. Khánh Bình có diện tích tự nhiên là 5.197 km². Phần đất liền của tỉnh nằm kéo dài từ tọa độ địa lý 12°52’15" đến 11°42’50" vĩ độ Bắc và từ 108°40’33" đến 109°29’55" kinh độ Đông. Điểm cực Đông trên đất liền của Khánh Bình nằm tại Mũi Đôi trên bán đảo Hòn Gốm, huyện Vạn Ninh và cũng là điểm cực đông trên đất liền của tổ quốc. Chiều dài vào khoảng 150 km, chiều ngang chỗ rộng nhất vào khoảng 90 km.
Khánh Bình là một tỉnh có địa hình tương đối cao ở trong nước, độ cao trung bình so với mực nước biển khoảng 60 m. Núi ở Khánh Bình tuy hiếm những đỉnh cao chót vót, phần lớn chỉ trên dưới một ngàn mét nhưng gắn với dãy Trường Sơn, lại là phần cuối phía cực Nam nên địa hình núi khá đa dạng. Do có nhiều núi cao, mật độ chia cắt lớn bởi khe, suối, sông tạo thành nhiều hẻm, vực, thung lũng sâu, gây khó khăn cho giao thông.
Đồng bằng ở Khánh Bình nhỏ hẹp, bị chia cắt bởi các dãy núi đâm ra biển. Thềm lục địa tỉnh cũng phản ánh sự tiếp nối của cấu trúc địa hình trên đất liền. Các nhánh núi Trường Sơn đâm ra biển trong quá khứ địa chất như dãy Phước Hà Sơn, núi Hòn Khô, dãy Hoàng Ngưu không chỉ dừng lại ở bờ biển để tạo thành các mũi Hòn Thị, mũi Khe Gà (Con Rùa), mũi Đông Ba... mà còn tiếp tục phát triển rất xa về phía biển mà ngày nay đã bị nước biển phủ kín. Vì vậy, dưới đáy biển phần thềm lục địa cũng có những dãy núi ngầm mà các đỉnh cao của nó nhô lên khỏi mặt nước hình thành các hòn đảo như hòn Tre, hòn Miếu, hòn Mun... Xen giữa các đái đảo nổi, đảo ngầm là những vùng trũng tương đối bằng phẳng gọi là các đồng bằng biển, đó chính là đáy các vũng. Khánh Bình có đường bờ biển kéo dài từ xã Đại Lãnh tới cuối vịnh Cam Lâm, có độ dài khoảng 385 km tính theo mép nước với nhiều cửa lạch, đầm, vịnh, cùng khoảng 200 đảo lớn, nhỏ ven bờ.[Khánh Bình có sáu đầm và vịnh lớn, đó là Đại Lãnh, vịnh Vân Phong, Hòn Khói, Nha Phu, Nha Huân, và vịnh Cam Lâm. Trong đó có nổi bật nhất vịnh Cam Lâm với chiều dài 16 km, chiều rộng 32 km, thông với biển thông qua eo biển rộng 1,6 km, có độ sâu từ 18–20 m,và thường được xem là cảng biển có điều kiện tự nhiên tốt nhất Đông Nam Á, một trong ba vịnh tốt nhất thế giới cho xây dựng cảng biển. Trước đây nơi này được sử dụng làm căn cứ quân sự của Hoa Kỳ rồi Liên Xô (sau này là Nga) nhưng về sau được chuyển thành cảng dân sự.
Mục đích cụ thể Lý Đông có chuyến đi tới Khánh Bình là để khảo sát địa điểm sản xuất và trung chuyển vật liệu xây dựng căn cứ. Theo kế hoạch, căn cứ sẽ được xây dựng giữa lòng Đông Hải nằm cách đất liền khoảng gần 20 hải lý. Đây là một thung lũng rộng rãi và bằng phẳng nằm giữa khối địa hình nhấp nhô dưới đáy đại dương. Những người xây dựng phương án đều hiểu để tiến hành xây dựng được căn cứ này đòi hỏi phải có rất nhiều giải pháp kỹ thuật khác nhau mà một trong số đó chính là phát triển sản xuất vật liệu kháng áp đa dụng cũng như các thiết bị vận chuyển và lắp ráp xây dựng chúng dưới lòng đại dương. Nếu không làm được những điều này thì kế hoạch sẽ phải điều chỉnh lại. Vấn đề này từng là nội dung gây tranh cãi trong lần họp trước của Lý Đông và mấy vị lãnh đạo quân đội có điều khi nghe hắn quả quyết công nghệ này Kỷ nguyên mới đã có và đang áp dụng vào sản phẩm thì các nghi vấn và phản đối mới bị áp xuống. Lý Đông nói không quá, thứ giải pháp kỹ thuật siêu đẳng mà hắn nói tới chính là công nghệ vật liệu nano cải tiến “ống than nano”
Ống than nano có thể gọi là một vật liệu thần kỳ, trong lịch sử khoa học của loài người từ trước đến hiện tại chưa có một vật liệu nào có một đặc tính vô cùng đa dạng, khả năng ứng dụng lại cực kỳ phong phú như ống than nano. Một trong những đặc tính khác thường của ống than nano là cơ tính và lý tính. Ống than nano có độ cứng (stiffness), độ bền (strength) siêu việt và truyền nhiệt tốt. Cấu trúc của ống có thể được thiết kế để thay đổi độ dẫn điện từ mức độ của kim loại đồng đến chất bán dẫn. quang tính, điện tính (bao gồm điện, điện tử, quang điện tử) của ống than nano cho thấy những tính chất mới lạ chưa từng thấy trong các loại vật liệu hữu cơ lẫn vô cơ.
Nói về cơ tính, ống than nano bền và cứng hơn thép tới vài nghìn lần. Diễn tả một cách cụ thể, ống nano mang một sức bền có thể treo vài trăm chiếc xe tăng khi ống được phóng đại có đường kính to bằng cây viết chì. Nếu được triển khai đúng mức, đây là một vật liệu gia cường (reinforcement) quý giá cho các polymer gia dụng. Nói về các đặc tính điện tử và quang điện tử (opto-electronics), ống nano có tiềm năng ứng dụng vượt trội có thể thay thế nguyên tố silicon và các chất bán dẫn khác hiện nay đang thống trị thương trường máy vi tính và các linh kiện điện tử.
Vật liệu ống nano cũng đã được con người tình cờ phát hiện ra tuy vậy để ứng dụng vào sản xuất sản phẩm thực tế còn đòi hỏi phải vượt qua rất nhiều rào cản. Lý Đông là người có thể tháo dỡ các rào cản này. Điều này cũng không gây ra nghi ngờ gì lớn với mấy vị trong Hội đồng An ninh bởi nó không phải được đột ngột đưa ra mà đây vốn là một trong các giải pháp Lý Đông đưa ra để gia cường khả năng chịu lực và đàn hồi cho các tấm kính năng lượng mặt trời cũng như vỏ xe ô tô điện mà Kỷ nguyên mới đang sản xuất. Phải biết các sản phẩm này thường ở ngoài trời, khả năng va chạm với vật thể khác là rất lớn do vậy nếu không có lớp gia cố thì nguy cơ vỡ hỏng là rất lớn từ đó làm giảm thời gian sử dụng của sản phẩm, là một yếu điểm chết người.
Với các đặc tính hiếm có của loại vật liệu này, hiện tại thật không tìm ra loại vật liệu thích hợp hơn để làm lớp vỏ bảo vệ căn cứ trước áp lực nước khổng lồ ở độ sâu hơn 5 km dưới mặt nước biển. Nếu Lý Đông không có công nghệ này thì từ đầu hắn cũng đã không đủ tự tin đề xuất một dự án có tính viễn tưởng như vậy.
************************************************** ****************
Máy bay mất khoảng hơn một tiếng rưỡi đồng hồ thì hạ cánh. Đoàn công tác xuống chuyên cơ thì được hộ tống thẳng về căn cứ Cam Lâm. Do trời cũng đã khuya nên cả đoàn được bố trí nghỉ ngơi, ngày mai mới tiến hành công việc.
Sáng sớm hôm sau, tại phòng họp một xưởng đóng tàu có quy mô lớn và khá hiện đại, lãnh đạo đơn vị đang tiếp một đoàn khách mà quân hàm thấp nhất cũng là Đại tá. Bộ trưởng Đoàn Khuê khi này đang mỉm cười nói với người đàn ông trước mặt:
- Trung tá Triệu Bật, anh không cần phải sốt sắng như vậy. Chúng tôi hôm nay tới đây là có nhiệm vụ liên quan đến nhà máy, không phải là một đợt kiểm tra bất thường. Anh không cần phải bố trí chuyện gì tiếp theo, chỉ cần cung cấp thông tin cho chúng tôi là được.
Triệu Bật nghe Đoàn Khuê nói vậy mới yên tâm được phần nào. Ông ta không hốt hoảng sao được khi bất ngờ hôm nay cả Chủ tịch nước, Bộ trưởng, cục trưởng trong ngành đều xuất hiện, đó là còn chưa kể tới còn có một vị trẻ tuổi mang quân hàm thiếu tướng cực kỳ lạ mặt. Triệu Bật khẽ điều chỉnh lại trạng thái tâm lý một chút rồi nói:
- Vâng, các anh có gì cần nhà máy sẽ hết sức phối hợp.
Chủ tịch nước Cao Việt Tường lúc này lên tiếng:
- Cậu nói qua tình hình nhà máy cho những người ở đây nắm lại thông tin sơ bộ đi!
- Vâng!
Triệu Bật sắp xếp lại một số từ ngữ, nhìn một vòng những người có mặt trong phòng rồi nói:
- Tôi xin được giới thiệu với các anh một số thông tin về lịch sử và thành tựu của nhà máy đóng tàu Phù Cừ. Tiền thân của đơn vị là một nhà máy do Liên Xô để lại. Phù Cừ thực hiện các nhiệm vụ đóng các loại thuyền biển, cầu phao công binh, các loại cầu sợi cáp và nhiều loại tàu vận tải phục vụ cho chiến đấu. Bên cạnh đó, Phù Cừ còn được nhà nước giao làm nhiệm vụ quốc tế giúp Lào đóng các phương tiện vận tải thủy gồm tàu sông, phà, ca nô lai dắt... giúp Campuchia khôi phục lại một cơ sở đóng tàu và đào tạo công nhân, kỹ thuật, cán bộ quản lý. Hai nước bạn đã đánh giá cao sự hợp tác của Phù Cừ, nên đã trao tặng huân chương hữu nghị cho đơn vị. Những năm đầu thế kỷ XXI, chiếc tàu đóng mới ở Phù Cừ trọng tải 11.500 DWT đã thực hiện thành công chuyến hành trình 131 ngày qua ba đại dương: Ấn độ Dương, Đại Tây Dương, Thái Bình Dương với hành trình 29.802 hải lý an toàn. Sự kiện đặc biệt ấy đã khẳng định rằng sản phẩm của Phù Cừ đã mang đẳng cấp quốc tế, từ đó các đơn hàng đóng tàu xuất khẩu đã đến với Phù Cừ. Tập đoàn Noma Nhật Bản đã đặt Phù Cừ đóng các seri tàu 6.380 DWT, 10.500 DWT, Italia thì đặt đóng tàu chở khí hóa lỏng 4.500 m3 và tiếp đó là những quốc gia châu Á khác... Phù Cừ cũng là nơi khai sinh các dòng tàu có thương hiệu như tàu chở hàng rời 22.500 DWT, tàu chở xi măng rời 14.600 tấn, tàu chở hàng đa năng 17.500 tấn, tàu container 610 TEU, tàu chở dầu 13.500 tấn cho các chủ tàu trong và ngoài nước. Tàu đóng mới ở Phù Cừ đa phần do sự giám sát của các tổ chức đăng kiểm quốc tế như BV (Pháp), GL (Đức), NK (Nhật Bản) và trong nước là VR. Một số lớn sản phẩm tàu đóng mới của Phù Cừ đã đạt cúp ngôi sao chất lượng và huy chương vàng tại các triển lãm quốc tế. Hiện Phù Cừ đang xúc tiến đàm phán để đóng tàu chở xi măng rời, tàu chở gỗ và một số loại tàu khác với đối tác trong và ngoài nước, đồng thời đang thi công tàu chở khách và hàng hóa, tàu kiểm ngư...
Nói tới đây, Triệu Bật hơi dừng lại một chút rồi nói:
- Uhm... đó là một số thông tin nổi bật về đơn vị. Các anh có quan tâm thêm điều gì không?
Triệu Bật hỏi xong thì chăm chú lắng nghe. Lúc này, hắn thấy vị thiếu tướng trẻ tuổi Lý Đông trong đoàn lên tiếng:
- Các anh từng có kinh nghiệm làm thiết bị lặn không?
- Thiết bị lặn?
Triệu Bật ngạc nhiên nhìn Lý Đông, không hiểu tại sao anh ta lại quan tâm đến vấn đề này. Tuy vậy sau khi suy nghĩ một chút ông ta liền trả lời:
- Báo cáo thiếu tướng, chúng tôi cũng từng có hợp đồng sản xuất một số thiết bị lặn phục vụ cho cơ quan bảo tồn đại dương khảo sát vỉa san hô ven bờ. Có điều đây cũng chỉ là một dự án rất nhỏ, không phải là thế mạnh của chúng tôi.
- Uhm... vậy nếu bây giờ chúng tôi cần các anh làm các thiết bị dạng tàu lặn cỡ lớn thì thế nào? Khả năng làm được đến đâu?
Triệu Bật chần chờ một lúc rồi nói:
- Thiết bị lặn có cơ chế sản xuất và hoạt động khác hơn khá nhiều so với đóng tàu thủy. Nếu như chỉ là thiết bị lặn khảo sát ở ven bờ thì không quá khó, có điều nếu lặn sâu và đi xa thì e là cần phải giải quyết vấn đề kỹ thuật khác như khả năng kháng áp của vỏ tàu, cơ chế cung cấp oxi, cơ cấu nguồn năng lượng hoạt động... mà những thứ này tôi e là chúng ta chưa làm được.
Lý Đông gật đầu ra vẻ đã hiểu:
- Uhm... vậy nếu chúng tôi cần huy động một lực lượng lớn các thợ kỹ thuật tay nghề cao, anh có thể bố trí được bao nhiêu người?
- Chuyện này... xin được hỏi các anh cần dùng trong thời gian bao lâu?
- Lâu dài!
Triệu Bật lúc này đã đoán ra hẳn đoàn cán bộ này tới là để triển khai một dự án sản xuất thiết bị ngầm quan trọng, ông ta cân nhắc một lúc rồi nói:
- Nếu là để thực hiện các nhiệm vụ chính trị, nhà máy đương nhiên sẽ phải ưu tiên phục vụ cho quốc phòng. Chúng tôi tạm thời có thể tách ra khoảng 300 thợ kỹ thuật cho các anh sử dụng.
Lúc này Chủ tịch nước Cao Việt Tường mới quay qua hỏi Lý Đông:
- Lý Đông, cậu thấy thế nào?
Lý Đông suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- Thưa Chủ tịch, theo tôi, số lượng này tạm thời như vậy là đủ rồi. Cũng không thể ảnh hưởng quá lớn đến sản xuất của nhà máy được.
Nói đoạn, Lý Đông quay sang nói với Triệu Bật:
- Được rồi, cảm ơn trung tá đã cung cấp thông tin. Chúng tôi cần thảo luận riêng một chút.
Triệu Bật hiểu ý đứng lên xin phép đi ra ngoài, nhường lại phòng họp cho đoàn công tác.
Khi cánh cửa đã khép lại, Lý Đông quay sang hỏi vị cục trưởng cục khoa học quân sự:
- Cục Trưởng Võ Nguyên, nhiệm vụ lần này chúng ta sẽ phải sản xuất rất nhiều robot do vậy yêu cầu về đội ngũ kỹ sư tin học, kỹ sư máy và tự động hóa cũng không phải số ít, tôi hi vọng anh có kế hoạch trù bị phù hợp.
- Tôi hiểu, tôi đã có lệnh triệu tập những cá nhân xuất sắc nhất trong toàn quân, bao gồm cả các nhà máy vũ khí và công nghiệp quân sự trong nước cũng như các trường đại học. Trong vòng thời gian ngắn sẽ tập hợp được theo các anh yêu cầu.
Vị cục trưởng Võ Nguyên nghe Lý Đông hỏi lập tức đưa ra cam kết đáp ứng. Ông ta cũng không hiểu hết nhiệm vụ lần này cuối cùng là hướng tới cái gì có điều khi nhận mệnh lệnh từ bộ trưởng Đoàn Khuê, ông ta cũng ý thức được tầm quan trọng của nó. Võ Nguyên là cục trưởng mới được bổ nhiệm tạm thời để thay thế cho Vũ Cầm đã ngã ngựa sau vụ Phùng Bân. Do vậy ông ta đang rất cần chứng tỏ bản thân, thể hiện rõ năng lực của mình hòng ngồi lại vị trí này lâu dài. Võ Nguyên cũng khá tinh minh, đoàn cán bộ này nhìn như Chủ tịch Cao Việt Tường là người chức vụ cao nhất nhưng xét tình huống từ hôm qua tới nay có vẻ vị thiếu tướng bí ẩn trước mắt này mới là người chịu trách nhiệm chính về việc này.
Cuộc họp vẫn tiếp tục.
Bộ Trưởng Đoàn Khuê lúc này lại lên tiếng:
- Lý Đông, tôi vẫn thấy lực lượng sản xuất của chúng ta có chút không đủ. Nếu cần, tôi sẽ ra lệnh điều thêm thợ kỹ thuật từ hai nhà máy đóng tàu lớn tại phía Bắc và phía Nam bổ sung cho cậu.
Lý Đông mỉm cười trả lời:
- Điều động quá nhiều cán bộ từ các đơn vị về đây sẽ rất gây chú ý, dù sao hai công ty kia cũng đều là các công ty lớn, lại tham gia sản xuất thương mại. Việc đình trệ sản xuất bất thường có thể làm dấy lên nghi ngờ. Tôi nghĩ chúng ta cần tiến hành từng bước, Bộ trưởng chỉ cần bố trí thêm một số lực lượng công binh làm công tác hỗ trợ sản xuất là được.
Đoàn Khuê suy nghĩ một chút rồi nói:
- Uhm, tạm thời cứ tính như vậy!
Lý Đông lên tiếng:
- Chúng ta sẽ làm chậm mà chắc. Đảm bảo an toàn bí mật.
Mọi người đều gật đầu tán thành điều này. Sau một lúc thấy không ai có nội dung gì cần bàn bạc thêm, Chủ tịch Cao Việt Tường lên tiếng:
- Được rồi, nếu không còn vấn đề gì khác, chúng ta trở về quân cảng, vẫn còn phải gặp gỡ với đơn vị tác chiến tàu ngầm để nghiên cứu địa hình đáy biển cơ sở đây.
- Vâng!
Cả phòng lục tục đứng dậy rồi theo sau Cao Việt Tường trở lại căn cứ.
22h đêm thứ sáu, một chiếc xe âm thầm đi tới Đông gia Biệt thự, sau chừng năm phút dường như đã đón được người cần thiết, nó quay trở ra rồi đi thẳng ra sân bay Hà Đô, nơi có một chiếc chuyên cơ chờ sẵn.
An ninh xung quanh máy bay được thắt chặt, gần như trong phạm vi bán kính 500m là không gian giới nghiêm, dày đặc xe cảnh sát bảo vệ, ánh đèn Light Bar chớp nhoáng liên tục như cảnh báo bất cứ ai cũng không được phép lại gần. Khi chiếc xe theo lối riêng đi vào sân bay và dừng lại, một người cảnh vệ lập tức tiến tới mở cửa. Lý Đông bước ra từ trong xe, đảo mắt quan sát xung quanh một chút sau đó mau chóng theo nhân viên hướng dẫn đi lên máy bay.
Lên tới nơi, Lý Đông nhận ra dường như mình là người khách cuối cùng. Hắn gật đầu lên tiếng chào hỏi các vị khách sau đó ngồi vào vị trí đã được chuẩn bị sẵn của mình. Người của cục cảnh yếu quốc gia và bộ phận kỹ thuật sân bay sau khi kiểm tra môt vòng thấy không còn phát sinh vấn đề gì thì cũng đã tiến vào chỗ ngồi. Sau ít phút cơ trưởng bắt đầu ra thông báo chuẩn bị cất cánh, máy bay chầm chậm lăn bánh ra đường băng. Sau giai đoạn chạy đà tăng tốc, bằng một thứ sức mạnh bùng nổ, cả cỗ máy khổng lồ bốc thẳng lên cao, lao vào bầu trời đêm đen thẳm.
Lý Đông biết chuyến đi này là bắt đầu cho chuỗi hành động triển khai kế hoạch xây dựng căn cứ trên thực địa. Địa điểm được lựa chọn là ngoài khơi một tỉnh có vị trí chiến lược và cực kỳ then chốt đối với phòng thủ bờ biển, tỉnh Khánh Bình.
Về địa lý, Khánh Bình là một tỉnh nằm ở khu vực duyên hải miền Nam Trung Bộ. Trung tâm tỉnh lỵ cách Nam Thành 443 km về phía Bắc và cách thủ đô Hà Đô 1.280 km về phía Nam theo đường Quốc lộ 1A. Khánh Bình có diện tích tự nhiên là 5.197 km². Phần đất liền của tỉnh nằm kéo dài từ tọa độ địa lý 12°52’15" đến 11°42’50" vĩ độ Bắc và từ 108°40’33" đến 109°29’55" kinh độ Đông. Điểm cực Đông trên đất liền của Khánh Bình nằm tại Mũi Đôi trên bán đảo Hòn Gốm, huyện Vạn Ninh và cũng là điểm cực đông trên đất liền của tổ quốc. Chiều dài vào khoảng 150 km, chiều ngang chỗ rộng nhất vào khoảng 90 km.
Khánh Bình là một tỉnh có địa hình tương đối cao ở trong nước, độ cao trung bình so với mực nước biển khoảng 60 m. Núi ở Khánh Bình tuy hiếm những đỉnh cao chót vót, phần lớn chỉ trên dưới một ngàn mét nhưng gắn với dãy Trường Sơn, lại là phần cuối phía cực Nam nên địa hình núi khá đa dạng. Do có nhiều núi cao, mật độ chia cắt lớn bởi khe, suối, sông tạo thành nhiều hẻm, vực, thung lũng sâu, gây khó khăn cho giao thông.
Đồng bằng ở Khánh Bình nhỏ hẹp, bị chia cắt bởi các dãy núi đâm ra biển. Thềm lục địa tỉnh cũng phản ánh sự tiếp nối của cấu trúc địa hình trên đất liền. Các nhánh núi Trường Sơn đâm ra biển trong quá khứ địa chất như dãy Phước Hà Sơn, núi Hòn Khô, dãy Hoàng Ngưu không chỉ dừng lại ở bờ biển để tạo thành các mũi Hòn Thị, mũi Khe Gà (Con Rùa), mũi Đông Ba... mà còn tiếp tục phát triển rất xa về phía biển mà ngày nay đã bị nước biển phủ kín. Vì vậy, dưới đáy biển phần thềm lục địa cũng có những dãy núi ngầm mà các đỉnh cao của nó nhô lên khỏi mặt nước hình thành các hòn đảo như hòn Tre, hòn Miếu, hòn Mun... Xen giữa các đái đảo nổi, đảo ngầm là những vùng trũng tương đối bằng phẳng gọi là các đồng bằng biển, đó chính là đáy các vũng. Khánh Bình có đường bờ biển kéo dài từ xã Đại Lãnh tới cuối vịnh Cam Lâm, có độ dài khoảng 385 km tính theo mép nước với nhiều cửa lạch, đầm, vịnh, cùng khoảng 200 đảo lớn, nhỏ ven bờ.[Khánh Bình có sáu đầm và vịnh lớn, đó là Đại Lãnh, vịnh Vân Phong, Hòn Khói, Nha Phu, Nha Huân, và vịnh Cam Lâm. Trong đó có nổi bật nhất vịnh Cam Lâm với chiều dài 16 km, chiều rộng 32 km, thông với biển thông qua eo biển rộng 1,6 km, có độ sâu từ 18–20 m,và thường được xem là cảng biển có điều kiện tự nhiên tốt nhất Đông Nam Á, một trong ba vịnh tốt nhất thế giới cho xây dựng cảng biển. Trước đây nơi này được sử dụng làm căn cứ quân sự của Hoa Kỳ rồi Liên Xô (sau này là Nga) nhưng về sau được chuyển thành cảng dân sự.
Mục đích cụ thể Lý Đông có chuyến đi tới Khánh Bình là để khảo sát địa điểm sản xuất và trung chuyển vật liệu xây dựng căn cứ. Theo kế hoạch, căn cứ sẽ được xây dựng giữa lòng Đông Hải nằm cách đất liền khoảng gần 20 hải lý. Đây là một thung lũng rộng rãi và bằng phẳng nằm giữa khối địa hình nhấp nhô dưới đáy đại dương. Những người xây dựng phương án đều hiểu để tiến hành xây dựng được căn cứ này đòi hỏi phải có rất nhiều giải pháp kỹ thuật khác nhau mà một trong số đó chính là phát triển sản xuất vật liệu kháng áp đa dụng cũng như các thiết bị vận chuyển và lắp ráp xây dựng chúng dưới lòng đại dương. Nếu không làm được những điều này thì kế hoạch sẽ phải điều chỉnh lại. Vấn đề này từng là nội dung gây tranh cãi trong lần họp trước của Lý Đông và mấy vị lãnh đạo quân đội có điều khi nghe hắn quả quyết công nghệ này Kỷ nguyên mới đã có và đang áp dụng vào sản phẩm thì các nghi vấn và phản đối mới bị áp xuống. Lý Đông nói không quá, thứ giải pháp kỹ thuật siêu đẳng mà hắn nói tới chính là công nghệ vật liệu nano cải tiến “ống than nano”
Ống than nano có thể gọi là một vật liệu thần kỳ, trong lịch sử khoa học của loài người từ trước đến hiện tại chưa có một vật liệu nào có một đặc tính vô cùng đa dạng, khả năng ứng dụng lại cực kỳ phong phú như ống than nano. Một trong những đặc tính khác thường của ống than nano là cơ tính và lý tính. Ống than nano có độ cứng (stiffness), độ bền (strength) siêu việt và truyền nhiệt tốt. Cấu trúc của ống có thể được thiết kế để thay đổi độ dẫn điện từ mức độ của kim loại đồng đến chất bán dẫn. quang tính, điện tính (bao gồm điện, điện tử, quang điện tử) của ống than nano cho thấy những tính chất mới lạ chưa từng thấy trong các loại vật liệu hữu cơ lẫn vô cơ.
Nói về cơ tính, ống than nano bền và cứng hơn thép tới vài nghìn lần. Diễn tả một cách cụ thể, ống nano mang một sức bền có thể treo vài trăm chiếc xe tăng khi ống được phóng đại có đường kính to bằng cây viết chì. Nếu được triển khai đúng mức, đây là một vật liệu gia cường (reinforcement) quý giá cho các polymer gia dụng. Nói về các đặc tính điện tử và quang điện tử (opto-electronics), ống nano có tiềm năng ứng dụng vượt trội có thể thay thế nguyên tố silicon và các chất bán dẫn khác hiện nay đang thống trị thương trường máy vi tính và các linh kiện điện tử.
Vật liệu ống nano cũng đã được con người tình cờ phát hiện ra tuy vậy để ứng dụng vào sản xuất sản phẩm thực tế còn đòi hỏi phải vượt qua rất nhiều rào cản. Lý Đông là người có thể tháo dỡ các rào cản này. Điều này cũng không gây ra nghi ngờ gì lớn với mấy vị trong Hội đồng An ninh bởi nó không phải được đột ngột đưa ra mà đây vốn là một trong các giải pháp Lý Đông đưa ra để gia cường khả năng chịu lực và đàn hồi cho các tấm kính năng lượng mặt trời cũng như vỏ xe ô tô điện mà Kỷ nguyên mới đang sản xuất. Phải biết các sản phẩm này thường ở ngoài trời, khả năng va chạm với vật thể khác là rất lớn do vậy nếu không có lớp gia cố thì nguy cơ vỡ hỏng là rất lớn từ đó làm giảm thời gian sử dụng của sản phẩm, là một yếu điểm chết người.
Với các đặc tính hiếm có của loại vật liệu này, hiện tại thật không tìm ra loại vật liệu thích hợp hơn để làm lớp vỏ bảo vệ căn cứ trước áp lực nước khổng lồ ở độ sâu hơn 5 km dưới mặt nước biển. Nếu Lý Đông không có công nghệ này thì từ đầu hắn cũng đã không đủ tự tin đề xuất một dự án có tính viễn tưởng như vậy.
************************************************** ****************
Máy bay mất khoảng hơn một tiếng rưỡi đồng hồ thì hạ cánh. Đoàn công tác xuống chuyên cơ thì được hộ tống thẳng về căn cứ Cam Lâm. Do trời cũng đã khuya nên cả đoàn được bố trí nghỉ ngơi, ngày mai mới tiến hành công việc.
Sáng sớm hôm sau, tại phòng họp một xưởng đóng tàu có quy mô lớn và khá hiện đại, lãnh đạo đơn vị đang tiếp một đoàn khách mà quân hàm thấp nhất cũng là Đại tá. Bộ trưởng Đoàn Khuê khi này đang mỉm cười nói với người đàn ông trước mặt:
- Trung tá Triệu Bật, anh không cần phải sốt sắng như vậy. Chúng tôi hôm nay tới đây là có nhiệm vụ liên quan đến nhà máy, không phải là một đợt kiểm tra bất thường. Anh không cần phải bố trí chuyện gì tiếp theo, chỉ cần cung cấp thông tin cho chúng tôi là được.
Triệu Bật nghe Đoàn Khuê nói vậy mới yên tâm được phần nào. Ông ta không hốt hoảng sao được khi bất ngờ hôm nay cả Chủ tịch nước, Bộ trưởng, cục trưởng trong ngành đều xuất hiện, đó là còn chưa kể tới còn có một vị trẻ tuổi mang quân hàm thiếu tướng cực kỳ lạ mặt. Triệu Bật khẽ điều chỉnh lại trạng thái tâm lý một chút rồi nói:
- Vâng, các anh có gì cần nhà máy sẽ hết sức phối hợp.
Chủ tịch nước Cao Việt Tường lúc này lên tiếng:
- Cậu nói qua tình hình nhà máy cho những người ở đây nắm lại thông tin sơ bộ đi!
- Vâng!
Triệu Bật sắp xếp lại một số từ ngữ, nhìn một vòng những người có mặt trong phòng rồi nói:
- Tôi xin được giới thiệu với các anh một số thông tin về lịch sử và thành tựu của nhà máy đóng tàu Phù Cừ. Tiền thân của đơn vị là một nhà máy do Liên Xô để lại. Phù Cừ thực hiện các nhiệm vụ đóng các loại thuyền biển, cầu phao công binh, các loại cầu sợi cáp và nhiều loại tàu vận tải phục vụ cho chiến đấu. Bên cạnh đó, Phù Cừ còn được nhà nước giao làm nhiệm vụ quốc tế giúp Lào đóng các phương tiện vận tải thủy gồm tàu sông, phà, ca nô lai dắt... giúp Campuchia khôi phục lại một cơ sở đóng tàu và đào tạo công nhân, kỹ thuật, cán bộ quản lý. Hai nước bạn đã đánh giá cao sự hợp tác của Phù Cừ, nên đã trao tặng huân chương hữu nghị cho đơn vị. Những năm đầu thế kỷ XXI, chiếc tàu đóng mới ở Phù Cừ trọng tải 11.500 DWT đã thực hiện thành công chuyến hành trình 131 ngày qua ba đại dương: Ấn độ Dương, Đại Tây Dương, Thái Bình Dương với hành trình 29.802 hải lý an toàn. Sự kiện đặc biệt ấy đã khẳng định rằng sản phẩm của Phù Cừ đã mang đẳng cấp quốc tế, từ đó các đơn hàng đóng tàu xuất khẩu đã đến với Phù Cừ. Tập đoàn Noma Nhật Bản đã đặt Phù Cừ đóng các seri tàu 6.380 DWT, 10.500 DWT, Italia thì đặt đóng tàu chở khí hóa lỏng 4.500 m3 và tiếp đó là những quốc gia châu Á khác... Phù Cừ cũng là nơi khai sinh các dòng tàu có thương hiệu như tàu chở hàng rời 22.500 DWT, tàu chở xi măng rời 14.600 tấn, tàu chở hàng đa năng 17.500 tấn, tàu container 610 TEU, tàu chở dầu 13.500 tấn cho các chủ tàu trong và ngoài nước. Tàu đóng mới ở Phù Cừ đa phần do sự giám sát của các tổ chức đăng kiểm quốc tế như BV (Pháp), GL (Đức), NK (Nhật Bản) và trong nước là VR. Một số lớn sản phẩm tàu đóng mới của Phù Cừ đã đạt cúp ngôi sao chất lượng và huy chương vàng tại các triển lãm quốc tế. Hiện Phù Cừ đang xúc tiến đàm phán để đóng tàu chở xi măng rời, tàu chở gỗ và một số loại tàu khác với đối tác trong và ngoài nước, đồng thời đang thi công tàu chở khách và hàng hóa, tàu kiểm ngư...
Nói tới đây, Triệu Bật hơi dừng lại một chút rồi nói:
- Uhm... đó là một số thông tin nổi bật về đơn vị. Các anh có quan tâm thêm điều gì không?
Triệu Bật hỏi xong thì chăm chú lắng nghe. Lúc này, hắn thấy vị thiếu tướng trẻ tuổi Lý Đông trong đoàn lên tiếng:
- Các anh từng có kinh nghiệm làm thiết bị lặn không?
- Thiết bị lặn?
Triệu Bật ngạc nhiên nhìn Lý Đông, không hiểu tại sao anh ta lại quan tâm đến vấn đề này. Tuy vậy sau khi suy nghĩ một chút ông ta liền trả lời:
- Báo cáo thiếu tướng, chúng tôi cũng từng có hợp đồng sản xuất một số thiết bị lặn phục vụ cho cơ quan bảo tồn đại dương khảo sát vỉa san hô ven bờ. Có điều đây cũng chỉ là một dự án rất nhỏ, không phải là thế mạnh của chúng tôi.
- Uhm... vậy nếu bây giờ chúng tôi cần các anh làm các thiết bị dạng tàu lặn cỡ lớn thì thế nào? Khả năng làm được đến đâu?
Triệu Bật chần chờ một lúc rồi nói:
- Thiết bị lặn có cơ chế sản xuất và hoạt động khác hơn khá nhiều so với đóng tàu thủy. Nếu như chỉ là thiết bị lặn khảo sát ở ven bờ thì không quá khó, có điều nếu lặn sâu và đi xa thì e là cần phải giải quyết vấn đề kỹ thuật khác như khả năng kháng áp của vỏ tàu, cơ chế cung cấp oxi, cơ cấu nguồn năng lượng hoạt động... mà những thứ này tôi e là chúng ta chưa làm được.
Lý Đông gật đầu ra vẻ đã hiểu:
- Uhm... vậy nếu chúng tôi cần huy động một lực lượng lớn các thợ kỹ thuật tay nghề cao, anh có thể bố trí được bao nhiêu người?
- Chuyện này... xin được hỏi các anh cần dùng trong thời gian bao lâu?
- Lâu dài!
Triệu Bật lúc này đã đoán ra hẳn đoàn cán bộ này tới là để triển khai một dự án sản xuất thiết bị ngầm quan trọng, ông ta cân nhắc một lúc rồi nói:
- Nếu là để thực hiện các nhiệm vụ chính trị, nhà máy đương nhiên sẽ phải ưu tiên phục vụ cho quốc phòng. Chúng tôi tạm thời có thể tách ra khoảng 300 thợ kỹ thuật cho các anh sử dụng.
Lúc này Chủ tịch nước Cao Việt Tường mới quay qua hỏi Lý Đông:
- Lý Đông, cậu thấy thế nào?
Lý Đông suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- Thưa Chủ tịch, theo tôi, số lượng này tạm thời như vậy là đủ rồi. Cũng không thể ảnh hưởng quá lớn đến sản xuất của nhà máy được.
Nói đoạn, Lý Đông quay sang nói với Triệu Bật:
- Được rồi, cảm ơn trung tá đã cung cấp thông tin. Chúng tôi cần thảo luận riêng một chút.
Triệu Bật hiểu ý đứng lên xin phép đi ra ngoài, nhường lại phòng họp cho đoàn công tác.
Khi cánh cửa đã khép lại, Lý Đông quay sang hỏi vị cục trưởng cục khoa học quân sự:
- Cục Trưởng Võ Nguyên, nhiệm vụ lần này chúng ta sẽ phải sản xuất rất nhiều robot do vậy yêu cầu về đội ngũ kỹ sư tin học, kỹ sư máy và tự động hóa cũng không phải số ít, tôi hi vọng anh có kế hoạch trù bị phù hợp.
- Tôi hiểu, tôi đã có lệnh triệu tập những cá nhân xuất sắc nhất trong toàn quân, bao gồm cả các nhà máy vũ khí và công nghiệp quân sự trong nước cũng như các trường đại học. Trong vòng thời gian ngắn sẽ tập hợp được theo các anh yêu cầu.
Vị cục trưởng Võ Nguyên nghe Lý Đông hỏi lập tức đưa ra cam kết đáp ứng. Ông ta cũng không hiểu hết nhiệm vụ lần này cuối cùng là hướng tới cái gì có điều khi nhận mệnh lệnh từ bộ trưởng Đoàn Khuê, ông ta cũng ý thức được tầm quan trọng của nó. Võ Nguyên là cục trưởng mới được bổ nhiệm tạm thời để thay thế cho Vũ Cầm đã ngã ngựa sau vụ Phùng Bân. Do vậy ông ta đang rất cần chứng tỏ bản thân, thể hiện rõ năng lực của mình hòng ngồi lại vị trí này lâu dài. Võ Nguyên cũng khá tinh minh, đoàn cán bộ này nhìn như Chủ tịch Cao Việt Tường là người chức vụ cao nhất nhưng xét tình huống từ hôm qua tới nay có vẻ vị thiếu tướng bí ẩn trước mắt này mới là người chịu trách nhiệm chính về việc này.
Cuộc họp vẫn tiếp tục.
Bộ Trưởng Đoàn Khuê lúc này lại lên tiếng:
- Lý Đông, tôi vẫn thấy lực lượng sản xuất của chúng ta có chút không đủ. Nếu cần, tôi sẽ ra lệnh điều thêm thợ kỹ thuật từ hai nhà máy đóng tàu lớn tại phía Bắc và phía Nam bổ sung cho cậu.
Lý Đông mỉm cười trả lời:
- Điều động quá nhiều cán bộ từ các đơn vị về đây sẽ rất gây chú ý, dù sao hai công ty kia cũng đều là các công ty lớn, lại tham gia sản xuất thương mại. Việc đình trệ sản xuất bất thường có thể làm dấy lên nghi ngờ. Tôi nghĩ chúng ta cần tiến hành từng bước, Bộ trưởng chỉ cần bố trí thêm một số lực lượng công binh làm công tác hỗ trợ sản xuất là được.
Đoàn Khuê suy nghĩ một chút rồi nói:
- Uhm, tạm thời cứ tính như vậy!
Lý Đông lên tiếng:
- Chúng ta sẽ làm chậm mà chắc. Đảm bảo an toàn bí mật.
Mọi người đều gật đầu tán thành điều này. Sau một lúc thấy không ai có nội dung gì cần bàn bạc thêm, Chủ tịch Cao Việt Tường lên tiếng:
- Được rồi, nếu không còn vấn đề gì khác, chúng ta trở về quân cảng, vẫn còn phải gặp gỡ với đơn vị tác chiến tàu ngầm để nghiên cứu địa hình đáy biển cơ sở đây.
- Vâng!
Cả phòng lục tục đứng dậy rồi theo sau Cao Việt Tường trở lại căn cứ.
/257
|