"Buổi sáng cô làm ở đâu?" Bạc Tể Xuyên bắt đầu nhấn ga, tùy ý hỏi cô một câu.
Phương Tiểu Thư quay đầu nhìn anh một cái, nói: "Bích Hải Phương Chu, tôi làm vệ sinh theo giờ ở đây."
Bạc Tể Xuyên đang nhìn phía trước bỗng nhiên quay qua nhìn cô, nhìn theo góc độ của hắn có thể nhìn rõ sườn mặt xinh đẹp của cô, vị trí nốt ruồi dưới khóe mắt trái của cô thích hợp kỳ diệu, điều đó làm cho khí chất lạnh lùng vốn có của cô trở lên quyến rũ rất nhiều.
Môi anh cong lên cười đến không quá lớn: "Thật khéo, tôi cũng ở chỗ đó."
...
Cái này tốt lắm, có thể bao chỡ toàn bộ hành trình.
Phương Tiểu Thư tâm tình phức tạp ngồi ở ghế phụ, một đường im lặng cùng Bạc Tể Xuyên trầm mặc ở chung , mãi đến khi xe đi vào của lớn của khu biệt thự Lục Hải, đi ngang qua tiếp tân ở đại sảnh khi cô mới ngẩng đầu bảo anh ngừng xe.
Trước khi xuống xe, Phương Tiểu Thư thành khẩn nói với anh: "Tuy đã nói rất nhiều lần, nhưng thật sự rất cảm ơn anh, trên đường về cẩn thận." Nàng nói xong xoay người tính xuống xe, nhưng Bạc Tể Xuyên đã đi xuống trước nàng, anh đi về phía ghế phụ mở cửa xe giúp cô.
Phương Tiểu Thư có chút kinh ngạc, mười mấy năm , bất luận nam nữ già trẻ, vẫn đều là cô hầu hạ người khác, đây là lần đầu tiên có người săn sóc đối đãi cô như vậy, cô có chút luyến tiếc chia tay với anh.
Đại khái, không ai không hưởng thụ cảm giác được người khác tôn trọng cùng chăm sóc.
Cuối cùng Phương Tiểu Thư vẫn phải xuống xe, cô có chút câu nệ cáo biệt Bạc Tể Xuyên, đối phương khẽ gật đầu với cô và nói gặp lại, sau đó liền lái xe rời đi, quay lại ở sáng sớm xe việt dã yên lặng chậm rãi đi vào tiểu khu, rất nhanh đã không thấy tăm hơi bóng dáng.
Lúc này Phương Tiểu Thư suy nghĩ là: khu biệt thự này là khu biệt thự số một của thành phố Nghiêu Hải, hiện đại nhất cũng phải hai vạn mấy ngàn.
Mặt không chút thay đổi xoay người đi vào đại sảnh tiếp tân, quần áo trên người Phương Tiểu Thư vẫn là bộ quần áo màu đen mặc lúc ở nhà tang, cô thân hình cao gầy tinh tế, tóc dài bay bay, nếu không phải biết cô làm nhân viên vệ sinh ở đây, gần như còn nghĩ đến cô sống ở đây.
Bảo vệ tiếp đốn ở đại sảnh thấy Phương Tiểu Thư bước xuống từ siêu xe, người lái xe là người trong hộ gia đình hắn quen thuộc, vì thế hắn gọi Phương Tiểu Thư đang buồn rầu đi phía trước lại, trêu chọc nói: " Phương tiểu thư thật thú vị, đã có quan hệ với Bạc công tử lắm tiền, sao còn đi làm?"
Phương Tiểu Thư khó hiểu quay đầu nhìn hắn: "Bạc công tử lắm tiền nào? Bạc công tử là chỉ Bạc Tể Xuyên tiên sinh?"
Bảo vệ cười lắc đầu: " cô còn giả bộ với tôi cái gì, bình thường quan hệ của chúng ta cũng không phải không tốt, chẳng nhẽ tôi còn có thể tuyên truyền chuyện này khắp nơi? Đừng nói với tôi cô không biết Bạc công tử là ai, người đứng đầu ở thành phố Nghiêu Hải họ gì, cô không biết à?"
Họ Bạc.
Thân mình Phương Tiểu Thư cứng đờ, cười gượng nói: "Anh nói không phải là thị trưởng Bạc chứ?"
"Đúng, cô không biết?" Bảo vệ có chút kinh ngạc, nhìn ra được Phương Tiểu Thư không phải giả ngu, vì thế hắn có chút phẫn nộ sờ sờ mặt, "Chẳng lẽ thật sự là tôi hiểu lầm ? Không đúng a, tôi rõ ràng thấy cô xuống từ xe ?"
Phương Tiểu Thư nhất thời có chút khó tim vào những gì vừa nghe được, kéo nhanh áo khoác tây trang không nói cái gì nữa, một bộ vội vã đi đến phòng thay đồ. Nàng thay đồng phục lau dọn xong, liền cảm thấy một cỗ lo lắng lan tỏa khắp chân tay.
Lúc trước vẫn mặc váy còn chưa biết, nay thay bộ quần áo đó liền cảm giác tứ chi đều đông cứng , tuy cô không ở trên đường bao lâu, nhà tang lễ cùng đại sảnh tiếp tân đều có điều hòa nhiệt độ, nhưng cuối thu tháng mười một ở phương Bắc thật sự không phải nói một chút mà thôi.
Phương Tiểu Thư động tác nhanh nhẹn phụ giúp đẩy xe dọn dẹp đi khỏi nhà kho, đang định đi thu don khu vực cô phụ trách, liền thấy đội trưởng phụ trách tổ dọn dẹp đi về phía cô, vẻ mặt bị kích động nói: "Phương tiểu thư, cô đợi chút!"
Phương Tiểu Thư dừng lại động tác hỏi: "Làm sao vậy? Tôi không đến muộn."
Đội trưởng vội hỏi: "Ai nha không phải này cái, hộ gia đình ở số 19 gọi điện thoại đến tổng bộ yêu cầu một người làm công theo giờ, thời gian quá sớm, người làm ở chỗ khác đều không thể rời khỏi, tôi cũng không tiện thu xếp, cô trước đi hỗ trợ xem sao?"
Vệ sinh đại sảnh tiếp tân của Bích Hải Phương Chu do một công ty vệ sinh tư nhân nhận thầu, đội trưởng đội dọn dẹp là người quản lý ở công ty, phần lớn công tác vệ sinh đều là do hắn phụ trách, rạng sáng hơn sáu giờ thật sự không tiện thu xếp, những người đã đi làm căn bản đều có khu vực cố định để phụ trách, liền nói ví dụ Phương Tiểu Thư.
Nàng ngược lại cảm thấy này cũng không có gì, nhưng mà: "Còn khu vực đại sảnh tôi đang phụ trách dọn dẹp thì phải làm sao bây giờ"
Đội trưởng nói: "Lát nữa tiểu Vương đến đây tôi sẽ bảo bọn họ đến khu vực đại sảnh cô phụ trách, cô đến biệt thự số 19 nhìn xem trước đi, nhớ rõ mang theo bao tay cùng công cụ, hộ gia đình đó thích sạch sẽ, không thích người khác dùng đồ nhà hắn, lần trước chị Khải đã bị khuôn mặt lạnh lùng của người nọ làm cho sợ tới xanh ruột".
Phương Tiểu Thư gật đầu: "Vâng, tôi sẽ mang đồ đi".
"Ai đúng rồi! Còn có! Trăm ngàn nhớ kỹ thái độ phải thân thiện! Nhớ kỹ đó !". Đội trưởng đội vệ sinh dặn dò cẩn thận.
Người ở khu biệt thự này cũng không phải là người bình thường, nên thái độ của cô phải tốt thì có thể lý giải, nhưng là không đến mức đặc biệt căn dặn chứ? Chẳng lẽ bình thường cô thoạt nhìn thật sự rất khó ở chung sao?
Phương Tiểu Thư buồn bực xoay người đến phòng chứa đồ cầm một ít dụng cụ cơ bản, cầm ở trong tay từ cửa sau đại sảnh tiếp tân đi vào khu biệt thự.
Cô vẫn luôn biết khu biệt thự Bích Hải Phương Chu rất tốt rất phù hợp với giá tiền của nó nhưng mỗi lần nhìn thấy cô vẫn cảm thấy chói mắt.
Cô đi một đường này thấy không ít danh nhân trong tivi đi ra tập thê dục, dựa vào bản đồ khu phục vụ đi tắt một hồi, rất nhanh liền thấy biệt thự số mười chín.
Kiến trúc kiểu Châu Âu, phía trước phía sau cửa đều có hoa viên, vườn hoa trước cửa trồng một cây sồi xanh lớn, cô cười nhẹ có chút tò mò với chủ nhân của ngôi biệt thự.
Nhưng, chờ cô nhìn thấy người mở cửa, hơi cảm thấy hối hận vì mình đã xen vào việc của người khác.
Làm gì tò mò cách thưởng thức của người ta, thưởng thức của người ta rõ ràng rất tốt, nhìn một cái, này không phải Bạc Tể Xuyên sao? Bọn họ vừa tách ra không đến một giờ.
Bạc Tể Xuyên tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, vẻ mặt anh luôn có vẻ nghiêm túc, khiến anh ngay cả khi kinh ngạc cũng thực sự nghiêm túc, Phương Tiểu Thư bất động thanh sắc đánh giá cách ăn mặc của anh ở nhà, áo lông cùng áo sơmi caro, quần dài màu đen làm cho chân anh có vẻ vừa dài vừa thẳng.
"Thật là tình cờ." Cô mỉm cười nói, "Nghe nói anh cần gọi người giúp việc theo giờ, tôi là người đến giúp anh quét dọn phòng ."
Bạc Tể Xuyên phục hồi lại tinh thần, cắn khóe miệng gật đầu một cái, nghiêng người làm ra một con đường cho cô đi vào.
Phương Tiểu Thư cầm dụng cụ đi vào, sau khi hỏi thăm yêu cầu của anh liền bắt đầu nhanh chóng thu dọn phòng, từ đầu tới đuôi đều không có tự tiện chạm vào bất kì dụng cụ nào của nhà hắn, khi rửa sạch cũng vẫn đeo bao tay plastic, cực kỳ giữ gìn quy định, tiếng ồn cũng rất nhỏ.
Đại khái dùng không đến một giờ, tất cả ngóc ngách ở biệt thự hai tầng đều được quét tước sạch sẽ, Phương Tiểu Thư động tác rất nhanh rất quen thuộc, thân hình mảnh khảnh lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt anh, anh ngồi trên sofa ở lầu một xem báo cũng không chuyên tâm.
Chờ đến lúc Phương Tiểu Thư làm xong tất cả tạm biệt anh, Bạc Tể Xuyên để báo xuống đột nhiên hỏi cô: " Khả năng nấu ăn của cô thế nào?"
Phương Tiểu Thư ngẩn ra, thành thật trả lời: "Còn có thể."
Bạc Tể Xuyên gật đầu một cái, chần chờ một chút, thấp giọng hỏi: "Phương Tiểu Thư có muốn làm người giúp việc cho tôi hay không?"
"..." Cái gì? Người giúp việc ?
Xin tha thứ cho Phương Tiểu Thư giờ phút này không thể bảo trì tư tưởng thuần khiết, từ ‘người giúp việc’ này đối với một cô gái bình thường chỉ có thể xem loại tiểu thuyết ngôn tình giá rẻ lại biện pháp giải tỏa stress có hiệu quả cao trong công việc này, thật sự quá mức ái muội.
Nhưng cho dù không đề cập tới tiểu thuyết ngôn tình, ở trong giảng đường pháp luật cũng có không ít vụ án liên quan đến người giúp việc.
Phương Tiểu Thư quay đầu nhìn anh một cái, nói: "Bích Hải Phương Chu, tôi làm vệ sinh theo giờ ở đây."
Bạc Tể Xuyên đang nhìn phía trước bỗng nhiên quay qua nhìn cô, nhìn theo góc độ của hắn có thể nhìn rõ sườn mặt xinh đẹp của cô, vị trí nốt ruồi dưới khóe mắt trái của cô thích hợp kỳ diệu, điều đó làm cho khí chất lạnh lùng vốn có của cô trở lên quyến rũ rất nhiều.
Môi anh cong lên cười đến không quá lớn: "Thật khéo, tôi cũng ở chỗ đó."
...
Cái này tốt lắm, có thể bao chỡ toàn bộ hành trình.
Phương Tiểu Thư tâm tình phức tạp ngồi ở ghế phụ, một đường im lặng cùng Bạc Tể Xuyên trầm mặc ở chung , mãi đến khi xe đi vào của lớn của khu biệt thự Lục Hải, đi ngang qua tiếp tân ở đại sảnh khi cô mới ngẩng đầu bảo anh ngừng xe.
Trước khi xuống xe, Phương Tiểu Thư thành khẩn nói với anh: "Tuy đã nói rất nhiều lần, nhưng thật sự rất cảm ơn anh, trên đường về cẩn thận." Nàng nói xong xoay người tính xuống xe, nhưng Bạc Tể Xuyên đã đi xuống trước nàng, anh đi về phía ghế phụ mở cửa xe giúp cô.
Phương Tiểu Thư có chút kinh ngạc, mười mấy năm , bất luận nam nữ già trẻ, vẫn đều là cô hầu hạ người khác, đây là lần đầu tiên có người săn sóc đối đãi cô như vậy, cô có chút luyến tiếc chia tay với anh.
Đại khái, không ai không hưởng thụ cảm giác được người khác tôn trọng cùng chăm sóc.
Cuối cùng Phương Tiểu Thư vẫn phải xuống xe, cô có chút câu nệ cáo biệt Bạc Tể Xuyên, đối phương khẽ gật đầu với cô và nói gặp lại, sau đó liền lái xe rời đi, quay lại ở sáng sớm xe việt dã yên lặng chậm rãi đi vào tiểu khu, rất nhanh đã không thấy tăm hơi bóng dáng.
Lúc này Phương Tiểu Thư suy nghĩ là: khu biệt thự này là khu biệt thự số một của thành phố Nghiêu Hải, hiện đại nhất cũng phải hai vạn mấy ngàn.
Mặt không chút thay đổi xoay người đi vào đại sảnh tiếp tân, quần áo trên người Phương Tiểu Thư vẫn là bộ quần áo màu đen mặc lúc ở nhà tang, cô thân hình cao gầy tinh tế, tóc dài bay bay, nếu không phải biết cô làm nhân viên vệ sinh ở đây, gần như còn nghĩ đến cô sống ở đây.
Bảo vệ tiếp đốn ở đại sảnh thấy Phương Tiểu Thư bước xuống từ siêu xe, người lái xe là người trong hộ gia đình hắn quen thuộc, vì thế hắn gọi Phương Tiểu Thư đang buồn rầu đi phía trước lại, trêu chọc nói: " Phương tiểu thư thật thú vị, đã có quan hệ với Bạc công tử lắm tiền, sao còn đi làm?"
Phương Tiểu Thư khó hiểu quay đầu nhìn hắn: "Bạc công tử lắm tiền nào? Bạc công tử là chỉ Bạc Tể Xuyên tiên sinh?"
Bảo vệ cười lắc đầu: " cô còn giả bộ với tôi cái gì, bình thường quan hệ của chúng ta cũng không phải không tốt, chẳng nhẽ tôi còn có thể tuyên truyền chuyện này khắp nơi? Đừng nói với tôi cô không biết Bạc công tử là ai, người đứng đầu ở thành phố Nghiêu Hải họ gì, cô không biết à?"
Họ Bạc.
Thân mình Phương Tiểu Thư cứng đờ, cười gượng nói: "Anh nói không phải là thị trưởng Bạc chứ?"
"Đúng, cô không biết?" Bảo vệ có chút kinh ngạc, nhìn ra được Phương Tiểu Thư không phải giả ngu, vì thế hắn có chút phẫn nộ sờ sờ mặt, "Chẳng lẽ thật sự là tôi hiểu lầm ? Không đúng a, tôi rõ ràng thấy cô xuống từ xe ?"
Phương Tiểu Thư nhất thời có chút khó tim vào những gì vừa nghe được, kéo nhanh áo khoác tây trang không nói cái gì nữa, một bộ vội vã đi đến phòng thay đồ. Nàng thay đồng phục lau dọn xong, liền cảm thấy một cỗ lo lắng lan tỏa khắp chân tay.
Lúc trước vẫn mặc váy còn chưa biết, nay thay bộ quần áo đó liền cảm giác tứ chi đều đông cứng , tuy cô không ở trên đường bao lâu, nhà tang lễ cùng đại sảnh tiếp tân đều có điều hòa nhiệt độ, nhưng cuối thu tháng mười một ở phương Bắc thật sự không phải nói một chút mà thôi.
Phương Tiểu Thư động tác nhanh nhẹn phụ giúp đẩy xe dọn dẹp đi khỏi nhà kho, đang định đi thu don khu vực cô phụ trách, liền thấy đội trưởng phụ trách tổ dọn dẹp đi về phía cô, vẻ mặt bị kích động nói: "Phương tiểu thư, cô đợi chút!"
Phương Tiểu Thư dừng lại động tác hỏi: "Làm sao vậy? Tôi không đến muộn."
Đội trưởng vội hỏi: "Ai nha không phải này cái, hộ gia đình ở số 19 gọi điện thoại đến tổng bộ yêu cầu một người làm công theo giờ, thời gian quá sớm, người làm ở chỗ khác đều không thể rời khỏi, tôi cũng không tiện thu xếp, cô trước đi hỗ trợ xem sao?"
Vệ sinh đại sảnh tiếp tân của Bích Hải Phương Chu do một công ty vệ sinh tư nhân nhận thầu, đội trưởng đội dọn dẹp là người quản lý ở công ty, phần lớn công tác vệ sinh đều là do hắn phụ trách, rạng sáng hơn sáu giờ thật sự không tiện thu xếp, những người đã đi làm căn bản đều có khu vực cố định để phụ trách, liền nói ví dụ Phương Tiểu Thư.
Nàng ngược lại cảm thấy này cũng không có gì, nhưng mà: "Còn khu vực đại sảnh tôi đang phụ trách dọn dẹp thì phải làm sao bây giờ"
Đội trưởng nói: "Lát nữa tiểu Vương đến đây tôi sẽ bảo bọn họ đến khu vực đại sảnh cô phụ trách, cô đến biệt thự số 19 nhìn xem trước đi, nhớ rõ mang theo bao tay cùng công cụ, hộ gia đình đó thích sạch sẽ, không thích người khác dùng đồ nhà hắn, lần trước chị Khải đã bị khuôn mặt lạnh lùng của người nọ làm cho sợ tới xanh ruột".
Phương Tiểu Thư gật đầu: "Vâng, tôi sẽ mang đồ đi".
"Ai đúng rồi! Còn có! Trăm ngàn nhớ kỹ thái độ phải thân thiện! Nhớ kỹ đó !". Đội trưởng đội vệ sinh dặn dò cẩn thận.
Người ở khu biệt thự này cũng không phải là người bình thường, nên thái độ của cô phải tốt thì có thể lý giải, nhưng là không đến mức đặc biệt căn dặn chứ? Chẳng lẽ bình thường cô thoạt nhìn thật sự rất khó ở chung sao?
Phương Tiểu Thư buồn bực xoay người đến phòng chứa đồ cầm một ít dụng cụ cơ bản, cầm ở trong tay từ cửa sau đại sảnh tiếp tân đi vào khu biệt thự.
Cô vẫn luôn biết khu biệt thự Bích Hải Phương Chu rất tốt rất phù hợp với giá tiền của nó nhưng mỗi lần nhìn thấy cô vẫn cảm thấy chói mắt.
Cô đi một đường này thấy không ít danh nhân trong tivi đi ra tập thê dục, dựa vào bản đồ khu phục vụ đi tắt một hồi, rất nhanh liền thấy biệt thự số mười chín.
Kiến trúc kiểu Châu Âu, phía trước phía sau cửa đều có hoa viên, vườn hoa trước cửa trồng một cây sồi xanh lớn, cô cười nhẹ có chút tò mò với chủ nhân của ngôi biệt thự.
Nhưng, chờ cô nhìn thấy người mở cửa, hơi cảm thấy hối hận vì mình đã xen vào việc của người khác.
Làm gì tò mò cách thưởng thức của người ta, thưởng thức của người ta rõ ràng rất tốt, nhìn một cái, này không phải Bạc Tể Xuyên sao? Bọn họ vừa tách ra không đến một giờ.
Bạc Tể Xuyên tựa hồ cũng có chút kinh ngạc, vẻ mặt anh luôn có vẻ nghiêm túc, khiến anh ngay cả khi kinh ngạc cũng thực sự nghiêm túc, Phương Tiểu Thư bất động thanh sắc đánh giá cách ăn mặc của anh ở nhà, áo lông cùng áo sơmi caro, quần dài màu đen làm cho chân anh có vẻ vừa dài vừa thẳng.
"Thật là tình cờ." Cô mỉm cười nói, "Nghe nói anh cần gọi người giúp việc theo giờ, tôi là người đến giúp anh quét dọn phòng ."
Bạc Tể Xuyên phục hồi lại tinh thần, cắn khóe miệng gật đầu một cái, nghiêng người làm ra một con đường cho cô đi vào.
Phương Tiểu Thư cầm dụng cụ đi vào, sau khi hỏi thăm yêu cầu của anh liền bắt đầu nhanh chóng thu dọn phòng, từ đầu tới đuôi đều không có tự tiện chạm vào bất kì dụng cụ nào của nhà hắn, khi rửa sạch cũng vẫn đeo bao tay plastic, cực kỳ giữ gìn quy định, tiếng ồn cũng rất nhỏ.
Đại khái dùng không đến một giờ, tất cả ngóc ngách ở biệt thự hai tầng đều được quét tước sạch sẽ, Phương Tiểu Thư động tác rất nhanh rất quen thuộc, thân hình mảnh khảnh lúc ẩn lúc hiện ở trước mắt anh, anh ngồi trên sofa ở lầu một xem báo cũng không chuyên tâm.
Chờ đến lúc Phương Tiểu Thư làm xong tất cả tạm biệt anh, Bạc Tể Xuyên để báo xuống đột nhiên hỏi cô: " Khả năng nấu ăn của cô thế nào?"
Phương Tiểu Thư ngẩn ra, thành thật trả lời: "Còn có thể."
Bạc Tể Xuyên gật đầu một cái, chần chờ một chút, thấp giọng hỏi: "Phương Tiểu Thư có muốn làm người giúp việc cho tôi hay không?"
"..." Cái gì? Người giúp việc ?
Xin tha thứ cho Phương Tiểu Thư giờ phút này không thể bảo trì tư tưởng thuần khiết, từ ‘người giúp việc’ này đối với một cô gái bình thường chỉ có thể xem loại tiểu thuyết ngôn tình giá rẻ lại biện pháp giải tỏa stress có hiệu quả cao trong công việc này, thật sự quá mức ái muội.
Nhưng cho dù không đề cập tới tiểu thuyết ngôn tình, ở trong giảng đường pháp luật cũng có không ít vụ án liên quan đến người giúp việc.
/74
|