Sau khi vụ việc của Cao Diệc Vĩ tạm thời kết thúc, Bạc Tể Xuyên xin nghỉ nửa tháng vội vàng làm tiệc đầy tháng cho đứa nhỏ.
Kỳ thật bọn họ đã muốn bị muộn một thời gian, bởi vì chuyện pháp viện mở phiên toà thật sự là rất bận, cho nên liền hoãn lại.
Khi Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên kết hôn không có cử hành hôn lễ, cũng không có chụp ảnh cưới, Bạc Tể Xuyên vẫn áy náy với cô vì chuyện này, cho nên anh quyết định lần này thừa dịp lúc làm tiệc đầy tháng, cũng làm đám cưới cùng chụp ảnh cưới luôn.
Phương Tiểu Thư mới đầu nghĩ đến anh chính là làm tiệc đầy tháng, mà khi anh lôi kéo cô đi thiết kế thiếp cưới, cô mới hiểu ra anh muốn làm cái gì.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Phương Tiểu Thư thật phức tạp, ánh mắt nhìn Bạc Tể Xuyên trở nên vô cùng phức tạp.
Bạc Tể Xuyên kéo qua một quyển tập tranh tỉ mỉ nhìn kiểu dáng thiếp cưới ở mặt trên, cả người đều tập trung vào chuyện này, cũng không phát hiện ánh mắt Phương Tiểu Thư nhìn anh "Thâm tình chân thành" đến nhường nào.
Bởi vì phá được vụ án của Cao Diệc Vĩ, Bạc Tể Xuyên được hưởng sự thừa nhận rất cao ở thành phố Nghiêu Hải thậm chí cả nước, tin tức của anh đều được chiếu rất nhiều lần trên tivi và báo chí, mà truyền thông internet càng thích lấy những tin tức bên ngoài về anh, xưng hô "Cán bộ nhà nước đẹp trai nhất" đã muốn đổi thành "Kiểm sát trưởng đẹp trai nhất", cho nên nhóm nhân viên trong cửa hàng thiết kế thiếp cưới tự nhiên sẽ không không biết anh.
Bọn họ tại thời điểm Bạc Tể Xuyên còn thật sự xem tập tranh lặng yên không một tiếng động đánh giá hai vợ chồng, có người thậm chí còn lấy ra di động muốn chụp ảnh.
Người muốn chụp ảnh kia cách Phương Tiểu Thư rất gần, cho nên góc độ cô ta chụp được cũng sẽ càng rõ ràng, Phương Tiểu Thư đã bắt đầu nhìn chằm chằm cô ta ngay từ lúc cô ta lấy ra di động, thấy cô ta định chụp ảnh, lập tức đưa tay đoạt qua điện thoại của cô ta, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta.
Bạc Tể Xuyên bị động tĩnh này hấp dẫn sự chú ý, giương mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm hai người sắp đánh lên ở trước mắt, nhíu mày hỏi: "Sao lại thế này?" Khi anh nói chuyện không tự giác mang ra uy nghiêm cùng kiểu cách cán bộ khi công tác mới có, Phương Tiểu Thư là sớm đã thành thói quen, nhưng cô gái bị nắm bắt kia lại bị dọa đến, hốc mắt đỏ lên, suýt nữa liền muốn khóc đi ra.
Có một bộ phận trong băng hình của vụ thẩm vấn tòa án của Bạc Tể Xuyên là công khai, khi chiếu tin tức cũng chiếu ra một đoạn, hiện tại giọng điệu này của anh làm cho cô bé kia không khỏi sinh ra một loại cảm giác bị anh nghĩ thành bị cáo, hai tay cô ta run run, quay người lại liền chạy tới phòng ở bên cạnh.
Phương Tiểu Thư cầm di động của đối phương tùy tiện nhìn nhìn, phát hiện bên trong tập ảnh dĩ nhiên còn lưu lại mấy tấm ảnh chụp bọn họ đi vào từ bên ngoài, theo góc độ xem là cô bé kia chụp ảnh ở bên trong.
Phương Tiểu Thư yên lặng đưa điện thoại di động cho Bạc Tể Xuyên, xem như giải thích chính mình vừa rồi vì sao làm như vậy.
Bạc Tể Xuyên tiếp nhận di động, sau khi nhìn đến ảnh chụp ở bên trong sắc mặt nhất thời trở nên rất khó xem, ông chủ của phòng thiết kế biết chuyện này vội vàng chạy tới xin lỗi, ông ta vốn là đi lấy càng nhiều tập tranh mẫu đến, tiếp nhận một lát sau liền gặp phải chuyện lớn như vậy, ông ta đã muốn đang lo lắng khi nào thì đuổi việc nhân viên cửa hàng kia.
Bạc Tể Xuyên xóa toàn bộ ảnh chụp về anh và Phương Tiểu Thư trong máy, sau đó mặt không chút thay đổi đứng lên lôi kéo Phương Tiểu Thư bước đi, Phương Tiểu Thư bị động bị anh lôi kéo, cảm thấy phản ứng của anh có chút quá mức kích động. Nha không, đương nhiên cũng có thể lý giải vì năng lực thích ứng của cô quá mạnh mẽ, mấy ngày nay tới giờ cô đã muốn có thể thực bình tĩnh nhận những chuyện trước kia hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ.
Ông chủ phòng thiết kế khẩn trương ngăn lại Bạc Tể Xuyên, nói một loạt những câu nói tốt, còn kém quỳ xuống, Bạc Tể Xuyên mới thu hồi bước chân, một lần nữa ngồi trở lại trên ghế.
Anh rốt cuộc vẫn là mềm lòng.
Anh một bên nhìn tập tranh một bên không có cảm xúc gì nói với ông chủ của phòng thiết kế: "Tôi biết mọi người có lẽ sẽ cho rằng tôi có điểm chuyện bé xé ra to, nhưng chuyện này quan hệ đến vợ tôi, mặc kệ bên ngoài viết tôi như thế nào chụp tôi như thế nào đều có thể, nhưng tôi hy vọng không cần liên lụy đến vợ tôi, mỗi ngày cô ấy cần chăm sóc đứa nhỏ cùng tôi, đã muốn thực mệt nhọc, tôi không hy vọng cô ấy lại có cái gì không thoải mái."
Nghe xong những lời này của Bạc Tể Xuyên, tất cả các nhân viên cửa hàng khác đang xem náo nhiệt cùng ông chủ phòng thiết kế đều ngây ngẩn cả người, đều là vô cùng kinh ngạc, như là không dự đoán được anh sẽ giải thích với bọn họ, hoặc như là không nghĩ tới Bạc Tể Xuyên một người đàn ông quan trọng có địa vị muốn tướng mạo có tướng mạo còn vô cùng có năng lực, sẽ là người coi trọng gia đình cùng vợ mình như thế.
Đúng vậy, tại thời đại mọi người có thành kiến với quan viên chính phủ cùng với con cái của họ, bọn họ rất ít thấy có người nào là điển hình tốt cùng vợ cả đầu bạc đến lão, cả đời ân ái.
Ví dụ về người có tiền vứt bỏ vợ cả chỗ nào cũng có, xã hội này đã muốn không tin tưởng từ "Yêu" này như thời đại trước.
Kỳ thật không riêng gì người ở phòng thiết kế, ngay cả Phương Tiểu Thư đều hơi cảm thấy kinh ngạc với nguyên nhân mà Bạc Tể Xuyên nói ra, cô vốn nghĩ rằng anh là bị tin tức gần nhất làm phiền, không nghĩ tới là vì cô.
Phương Tiểu Thư không nhịn được cầm tay anh, Bạc Tể Xuyên nghiêm trang giơ lên tập tranh cho cô xem, thương lượng nói: "Kiểu mẫu này không sai, đem ảnh chụp của cục cưng đặt ở bên trong, ảnh của anh và em đặt ở hai bên, sau đó phía dưới viết lời mời, em cảm thấy thế nào?"
Phương Tiểu Thư nhìn lại, chỉ thấy anh chọn một kiểu thiệp mời màu đỏ truyền thống, phía trên thiệp mời là chỗ đặt ảnh, phía dưới là chỗ điền tin tức cụ thể, toàn bộ kiểu dáng đơn giản phóng khoáng, sạch sẽ, thật là phong cách của anh.
Phương Tiểu Thư gật gật đầu: "Rất tốt, liền kiểu này đi."
Bạc Tể Xuyên đem hình thức giao cho ông chủ của phòng thiết kế, sau khi đặt ra số lượng cùng kiểu dáng liền mang theo Phương Tiểu Thư đi xem lễ phục.
Khi Phương Tiểu Thư cùng anh đi đến tiệm áo cưới, bỗng nhiên có điểm chùn bước, đứng tại cửa không dám vào.
Một là cô sợ chuyện vừa rồi sẽ tái diễn, hai chính là... Cô thật sự không nghĩ tới chính mình còn có một ngày có thể mặc áo cưới.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có người đàn ông nào sẽ làm chính mình cam tâm tình nguyện giặt quần áo nấu cơm sinh con cả đời.
Trước kia cô thầm nghĩ khi còn sống báo thù cho cha mẹ cùng cậu, sau đó có thể sống sót sẽ sống có lệ một chút, không sống được liền rõ ràng đi xuống dưới gặp mặt cha mẹ, căn bản không nghĩ tới chuyện sẽ kết hôn sinh con.
Cảm xúc của Phương Tiểu Thư cuốn hút Bạc Tể Xuyên, anh là một người thực mẫn cảm với cảm tình, tự nhiên sẽ không không rõ sự do dự vào giờ phút này của cô.
Anh đã muốn không hề rối rắm chuyện cô có yêu anh hay không, bởi vì anh đã muốn chiếm được đáp án, tại thời gian cô vì anh sinh ra hai đứa bé khỏe mạnh đáng yêu.
Bạc Tể Xuyên nắm bả vai của Phương Tiểu Thư, cúi đầu hôn hôn hai bên má cô, rước lấy một trận thét chói tai trong tiệm áo cưới.
Cuối cùng Phương Tiểu Thư vẫn là đi vào cùng anh, đã sớm hẹn trước qua chủ của tiệm áo cưới, bọn họ vừa tiến đến đối phương liền nhiệt tình chào đón chiêu đãi bọn họ.
Bạc Tể Xuyên mang theo Phương Tiểu Thư nhìn một lần tất cả kiểu áo cưới trong cửa hàng áo cưới đẹp nhất thành phố Nghiêu Hải này, cuối cùng lựa chọn một kiểu áo cưới không có đai an toàn ôm ngực. Phía sau lưng áo cưới màu trắng hở một mảng rất lớn, thẳng đến thắt lưng mới dừng, chính là mặc ở trên người người mẫu giả cũng đã vô cùng xinh đẹp, có thể muốn gặp nếu mặc ở trên người Phương Tiểu Thư sẽ xinh đẹp đến nhường nào.
Phương Tiểu Thư lấy áo cưới từ trong tay của nhân viên cửa hàng, hơi khẩn trương cẩn thận mỗi bước đi vào phòng thử quần áo, cô cầm cái áo cưới lộ lưng ôm ngực này, nhìn làn váy, lụa mỏng mềm mại, nơ con bướm cùng với đường cong mềm mại đều không thể soi mói.
Cô cảm thấy chính mình thật giống như đang nằm mơ, hai chân đều dẫm nát trên đám mây, cả người đều nhanh không trọng lượng.
Phương Tiểu Thư hít vào một hơi, cầm quần áo cởi ra bắt đầu thay áo cưới.
Áo cưới này có yêu cầu rất cao với ngực, với độ tinh tế của thắt lưng, cũng may cô vừa mới sinh sản xong, hoàn toàn không có áp lực về bộ ngực, nhưng thật ra phần eo làm cho cô hơi cố sức khi mặc, chẳng qua vẫn là mặc được lên rồi.
Bởi vì là kiểu áo cưới lộ lưng, cho nên ở phía dưới hai bên nách áo cưới có một dây lưng vô cùng tinh xảo ẩn giấu, từ hình chữ thập giao nhau ở phía sau thắt lưng, để ngừa áo cưới rơi xuống.
Phương Tiểu Thư mặc áo cưới, sửa sang lại một chút tóc ở trước gương trong phòng thử đồ, lấy dũng khí đi ra ngoài.
Cô vừa nhấc mắt liền đối mặt với Bạc Tể Xuyên đang xoay người nhìn về hướng cô, đây thật sự là tình tiết rất giống trong phim Hàn Quốc.
Nữ nhân vật chính thay xong áo cưới đi ra, nam chính xoay người nhìn qua, ánh mắt kinh diễm mà hơi hơi sợ run. Tình tiết không đúng thật như thế liền chân thật xảy ra ở trên người cô.
Bạc Tể Xuyên nhìn cô chậm rãi đến gần, sau đó ôm lấy cô vòng vo một vòng lớn ở trước mặt mọi người. Làn váy áo cưới rộng thùng thình nhẹ nhàng phiêu đãng theo động tác bay lên của cô, Bạc Tể Xuyên ôm chặt cô, tại trong nháy mắt này ngay cả hô hấp đều ngừng lại rồi.
Làm Phương Tiểu Thư thật vất vả giãy ra ôm ấp của anh có thể thở dốc, liền nghe được anh vô cùng thoải mái nói với nhân viên cửa hàng: "Nới rộng ở chỗ thắt lưng ra một chút, khác đều có thể, liền cái này."
"Đợi chút..." Phương Tiểu Thư buồn rầu giữ chặt Bạc Tể Xuyên.
"Làm sao vậy?" Bạc Tể Xuyên quay đầu nghi hoặc nhìn cô.
Phương Tiểu Thư có chút xấu hổ nhìn nhìn chung quanh, hạ giọng hỏi: "Anh làm sao mà biết thắt lưng hơi chật?"
Bạc Tể Xuyên nghe xong vấn đề của cô, đều không có một chút biểu tình không được tự nhiên, cực kỳ đương nhiên nói: "Khi ôm em liền cảm giác được, điều này không phải thực rõ ràng sao? Em cũng không dám thở."
"... Bạc Tể Xuyên."
"Làm sao vậy?"
"Không có gì, tới lượt anh." Phương Tiểu Thư thở phì phì xoay người trở lại phòng thay đồ, rất nhanh thay áo cưới ra, mặc cái váy thoải mái của mình đi ra, hai tay ôm ngực vẻ mặt xem kịch vui khiêu khích nói, "Mau đi đi?"
Bạc Tể Xuyên hơi nháy mắt, cũng không nói thêm cái gì, tiếp nhận bộ lễ phục của nam cùng bộ đi vào phòng thử đồ thay quần áo.
Hắn rất nhanh liền thay xong đi ra, khi Phương Tiểu Thư nhìn anh chỉ biết kế hoạch trong lòng mình đã không cần thực hiện.
Kỳ thật cô vốn định làm cho anh đều thử một lần tất cả kiểu lễ phục của nam trong tiệm này, để trả thù lời nói vừa rồi của anh. Nhưng sau khi cô nhìn thấy anh mặc bộ lễ phục màu đen bằng nhung thiên nga đi ra, liền cảm thấy không còn có bộ nào càng thích hợp với anh.
Cô vẫn đều biết Bạc Tể Xuyên thật đẹp trai, nhưng mặc dù nhận thức lâu như vậy, ngay cả đứa nhỏ đều có, cô vẫn là cảm thấy mỗi lần nhìn thấy anh cảm giác đều không giống với.
Anh đứng tại dưới vầng sáng mờ nhạt của ánh chiều tà, ánh sáng nhu hòa chiếu rọi tại trên người anh, dáng người cao gầy thon dài của anh bị lễ phục màu đen bằng nhung thiên nga làm nổi bật càng thẳng tắp cao ngất, chỗ cổ áo sơ mi trắng buộc nơ đen, thậm chí anh đều có thể trực tiếp đi làm người mẫu.
"Có thể sao?" Bạc Tể Xuyên hơi câu nệ sửa sang lại một chút nơ, cau mày hỏi cô.
Phương Tiểu Thư xem nhẹ ánh mắt háo sắc nhân viên cửa hàng, nói với anh: "Chuyển một vòng cho em xem xem."
Bạc Tể Xuyên thực nghe lời dạo qua một vòng, Phương Tiểu Thư đều xem cẩn thận từ trong ra ngoài, mới gật đầu nói: "Liền bộ này đi, đi đổi trở về đi, chúng ta về nhà."
Bạc Tể Xuyên lập tức nghe theo chỉ huy đi thay quần áo, sau khi thay quần áo xong đi ra liền cùng cô về nhà.
Trên đường về Phương Tiểu Thư không nhịn được hỏi anh: "Chúng ta lần này làm chuyện này ba biết không?"
Bạc Tể Xuyên nhíu mi nhìn về phía trước, vô cùng chuyên tâm lái xe, mỗi lần lái xe anh đều là như thế này, nghiêm túc giống như đang chiến đấu.
Vì thế Phương Tiểu Thư đành phải hỏi lại một lần: "Chúng ta làm như vậy ba có thể tức giận hay không?"
Lần này Bạc Tể Xuyên trả lời cô, cảm xúc của anh được che giấu rất tốt, nghe không ra ý thật, nhưng đáp án luôn làm cho người ta yên tâm: "Ông ta đã biết chuyện này, hơn nữa lại tự về tới tham gia."
Dù sao cũng sẽ cùng làm với tiệc đầy tháng của đứa nhỏ, làm ông của đứa nhỏ làm sao ông có thể không trở lại đâu.
"Mặt khác ta đã muốn nói qua với ông ấy, chờ vụ án của Cao Diệc Vĩ chấm dứt, liền cùng em về khu biệt thự Lục Hải sống." Bạc Tể Xuyên ngay sau đó nói.
Phương Tiểu Thư rất đồng ý với chuyện này, tuy đã muốn ở thật lâu cùng một chỗ, nhưng khi Phương Tiểu Thư ở chung cùng Nhan Nhã vẫn sẽ có chút không được tự nhiên, nhất là lúc Bạc Tể Xuyên không ở.
Có thể về khu biệt thự Lục Hải tự nhiên là tốt, khi làm sự tình khác cũng không cần cố ý áp lực thanh âm, để ngừa bị người nghe thấy.
Sự vui mừng của Phương Tiểu Thư lộ rõ trên nét mặt, nhưng Bạc Tể Xuyên lại hắt nước lạnh vào mặt cô: "Đừng kích động, còn có hơn một tháng đâu, sau khi về khu biệt thự Lục Hải anh mời một người làm cho em, giúp em cùng chăm sóc đứa nhỏ."
"Mình em là được." Phương Tiểu Thư mắt lé nhìn anh, bĩu môi nói.
"Hai đứa bé, còn muốn quét dọn vệ sinh cùng làm việc nhà, em xác định em có thể làm một mình sao?" Bạc Tể Xuyên nghi ngờ nhìn cô một cái.
Phương Tiểu Thư hơi nghẹn lời, kỳ thật cô cũng không phải không hy vọng có người giúp việc hỗ trợ, nhưng là... Nhỡ lại đến một người giúp việc có lòng xấu như cô thì làm sao bây giờ?
Phương Tiểu Thư cẩn thận tự hỏi một chút, cao giọng nói: "Mời đi, mời một người đã kết hôn, có kinh nghiệm giống như Lưu tẩu, người trẻ tuổi em sợ khi chăm sóc đứa nhỏ sẽ xảy ra sai lầm." Cô nghĩ ra lý do thực đầy đủ, cũng nói ra tất cả, không sợ Bạc Tể Xuyên hoài nghi tâm tư không thể nói ra này của cô.
Nhưng là cô hơi coi thường Bạc Tể Xuyên bây giờ, Bạc Tể Xuyên làm kiểm sát trưởng lâu như vậy, thật sự gặp qua rất nhiều người, lý do này của cô anh liếc mắt một cái có thể nhìn ra, chính là bình thường anh sẽ không nói ra thôi.
Kỳ thật bọn họ đã muốn bị muộn một thời gian, bởi vì chuyện pháp viện mở phiên toà thật sự là rất bận, cho nên liền hoãn lại.
Khi Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên kết hôn không có cử hành hôn lễ, cũng không có chụp ảnh cưới, Bạc Tể Xuyên vẫn áy náy với cô vì chuyện này, cho nên anh quyết định lần này thừa dịp lúc làm tiệc đầy tháng, cũng làm đám cưới cùng chụp ảnh cưới luôn.
Phương Tiểu Thư mới đầu nghĩ đến anh chính là làm tiệc đầy tháng, mà khi anh lôi kéo cô đi thiết kế thiếp cưới, cô mới hiểu ra anh muốn làm cái gì.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng Phương Tiểu Thư thật phức tạp, ánh mắt nhìn Bạc Tể Xuyên trở nên vô cùng phức tạp.
Bạc Tể Xuyên kéo qua một quyển tập tranh tỉ mỉ nhìn kiểu dáng thiếp cưới ở mặt trên, cả người đều tập trung vào chuyện này, cũng không phát hiện ánh mắt Phương Tiểu Thư nhìn anh "Thâm tình chân thành" đến nhường nào.
Bởi vì phá được vụ án của Cao Diệc Vĩ, Bạc Tể Xuyên được hưởng sự thừa nhận rất cao ở thành phố Nghiêu Hải thậm chí cả nước, tin tức của anh đều được chiếu rất nhiều lần trên tivi và báo chí, mà truyền thông internet càng thích lấy những tin tức bên ngoài về anh, xưng hô "Cán bộ nhà nước đẹp trai nhất" đã muốn đổi thành "Kiểm sát trưởng đẹp trai nhất", cho nên nhóm nhân viên trong cửa hàng thiết kế thiếp cưới tự nhiên sẽ không không biết anh.
Bọn họ tại thời điểm Bạc Tể Xuyên còn thật sự xem tập tranh lặng yên không một tiếng động đánh giá hai vợ chồng, có người thậm chí còn lấy ra di động muốn chụp ảnh.
Người muốn chụp ảnh kia cách Phương Tiểu Thư rất gần, cho nên góc độ cô ta chụp được cũng sẽ càng rõ ràng, Phương Tiểu Thư đã bắt đầu nhìn chằm chằm cô ta ngay từ lúc cô ta lấy ra di động, thấy cô ta định chụp ảnh, lập tức đưa tay đoạt qua điện thoại của cô ta, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta.
Bạc Tể Xuyên bị động tĩnh này hấp dẫn sự chú ý, giương mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm hai người sắp đánh lên ở trước mắt, nhíu mày hỏi: "Sao lại thế này?" Khi anh nói chuyện không tự giác mang ra uy nghiêm cùng kiểu cách cán bộ khi công tác mới có, Phương Tiểu Thư là sớm đã thành thói quen, nhưng cô gái bị nắm bắt kia lại bị dọa đến, hốc mắt đỏ lên, suýt nữa liền muốn khóc đi ra.
Có một bộ phận trong băng hình của vụ thẩm vấn tòa án của Bạc Tể Xuyên là công khai, khi chiếu tin tức cũng chiếu ra một đoạn, hiện tại giọng điệu này của anh làm cho cô bé kia không khỏi sinh ra một loại cảm giác bị anh nghĩ thành bị cáo, hai tay cô ta run run, quay người lại liền chạy tới phòng ở bên cạnh.
Phương Tiểu Thư cầm di động của đối phương tùy tiện nhìn nhìn, phát hiện bên trong tập ảnh dĩ nhiên còn lưu lại mấy tấm ảnh chụp bọn họ đi vào từ bên ngoài, theo góc độ xem là cô bé kia chụp ảnh ở bên trong.
Phương Tiểu Thư yên lặng đưa điện thoại di động cho Bạc Tể Xuyên, xem như giải thích chính mình vừa rồi vì sao làm như vậy.
Bạc Tể Xuyên tiếp nhận di động, sau khi nhìn đến ảnh chụp ở bên trong sắc mặt nhất thời trở nên rất khó xem, ông chủ của phòng thiết kế biết chuyện này vội vàng chạy tới xin lỗi, ông ta vốn là đi lấy càng nhiều tập tranh mẫu đến, tiếp nhận một lát sau liền gặp phải chuyện lớn như vậy, ông ta đã muốn đang lo lắng khi nào thì đuổi việc nhân viên cửa hàng kia.
Bạc Tể Xuyên xóa toàn bộ ảnh chụp về anh và Phương Tiểu Thư trong máy, sau đó mặt không chút thay đổi đứng lên lôi kéo Phương Tiểu Thư bước đi, Phương Tiểu Thư bị động bị anh lôi kéo, cảm thấy phản ứng của anh có chút quá mức kích động. Nha không, đương nhiên cũng có thể lý giải vì năng lực thích ứng của cô quá mạnh mẽ, mấy ngày nay tới giờ cô đã muốn có thể thực bình tĩnh nhận những chuyện trước kia hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ.
Ông chủ phòng thiết kế khẩn trương ngăn lại Bạc Tể Xuyên, nói một loạt những câu nói tốt, còn kém quỳ xuống, Bạc Tể Xuyên mới thu hồi bước chân, một lần nữa ngồi trở lại trên ghế.
Anh rốt cuộc vẫn là mềm lòng.
Anh một bên nhìn tập tranh một bên không có cảm xúc gì nói với ông chủ của phòng thiết kế: "Tôi biết mọi người có lẽ sẽ cho rằng tôi có điểm chuyện bé xé ra to, nhưng chuyện này quan hệ đến vợ tôi, mặc kệ bên ngoài viết tôi như thế nào chụp tôi như thế nào đều có thể, nhưng tôi hy vọng không cần liên lụy đến vợ tôi, mỗi ngày cô ấy cần chăm sóc đứa nhỏ cùng tôi, đã muốn thực mệt nhọc, tôi không hy vọng cô ấy lại có cái gì không thoải mái."
Nghe xong những lời này của Bạc Tể Xuyên, tất cả các nhân viên cửa hàng khác đang xem náo nhiệt cùng ông chủ phòng thiết kế đều ngây ngẩn cả người, đều là vô cùng kinh ngạc, như là không dự đoán được anh sẽ giải thích với bọn họ, hoặc như là không nghĩ tới Bạc Tể Xuyên một người đàn ông quan trọng có địa vị muốn tướng mạo có tướng mạo còn vô cùng có năng lực, sẽ là người coi trọng gia đình cùng vợ mình như thế.
Đúng vậy, tại thời đại mọi người có thành kiến với quan viên chính phủ cùng với con cái của họ, bọn họ rất ít thấy có người nào là điển hình tốt cùng vợ cả đầu bạc đến lão, cả đời ân ái.
Ví dụ về người có tiền vứt bỏ vợ cả chỗ nào cũng có, xã hội này đã muốn không tin tưởng từ "Yêu" này như thời đại trước.
Kỳ thật không riêng gì người ở phòng thiết kế, ngay cả Phương Tiểu Thư đều hơi cảm thấy kinh ngạc với nguyên nhân mà Bạc Tể Xuyên nói ra, cô vốn nghĩ rằng anh là bị tin tức gần nhất làm phiền, không nghĩ tới là vì cô.
Phương Tiểu Thư không nhịn được cầm tay anh, Bạc Tể Xuyên nghiêm trang giơ lên tập tranh cho cô xem, thương lượng nói: "Kiểu mẫu này không sai, đem ảnh chụp của cục cưng đặt ở bên trong, ảnh của anh và em đặt ở hai bên, sau đó phía dưới viết lời mời, em cảm thấy thế nào?"
Phương Tiểu Thư nhìn lại, chỉ thấy anh chọn một kiểu thiệp mời màu đỏ truyền thống, phía trên thiệp mời là chỗ đặt ảnh, phía dưới là chỗ điền tin tức cụ thể, toàn bộ kiểu dáng đơn giản phóng khoáng, sạch sẽ, thật là phong cách của anh.
Phương Tiểu Thư gật gật đầu: "Rất tốt, liền kiểu này đi."
Bạc Tể Xuyên đem hình thức giao cho ông chủ của phòng thiết kế, sau khi đặt ra số lượng cùng kiểu dáng liền mang theo Phương Tiểu Thư đi xem lễ phục.
Khi Phương Tiểu Thư cùng anh đi đến tiệm áo cưới, bỗng nhiên có điểm chùn bước, đứng tại cửa không dám vào.
Một là cô sợ chuyện vừa rồi sẽ tái diễn, hai chính là... Cô thật sự không nghĩ tới chính mình còn có một ngày có thể mặc áo cưới.
Cô hoàn toàn không nghĩ tới sẽ có người đàn ông nào sẽ làm chính mình cam tâm tình nguyện giặt quần áo nấu cơm sinh con cả đời.
Trước kia cô thầm nghĩ khi còn sống báo thù cho cha mẹ cùng cậu, sau đó có thể sống sót sẽ sống có lệ một chút, không sống được liền rõ ràng đi xuống dưới gặp mặt cha mẹ, căn bản không nghĩ tới chuyện sẽ kết hôn sinh con.
Cảm xúc của Phương Tiểu Thư cuốn hút Bạc Tể Xuyên, anh là một người thực mẫn cảm với cảm tình, tự nhiên sẽ không không rõ sự do dự vào giờ phút này của cô.
Anh đã muốn không hề rối rắm chuyện cô có yêu anh hay không, bởi vì anh đã muốn chiếm được đáp án, tại thời gian cô vì anh sinh ra hai đứa bé khỏe mạnh đáng yêu.
Bạc Tể Xuyên nắm bả vai của Phương Tiểu Thư, cúi đầu hôn hôn hai bên má cô, rước lấy một trận thét chói tai trong tiệm áo cưới.
Cuối cùng Phương Tiểu Thư vẫn là đi vào cùng anh, đã sớm hẹn trước qua chủ của tiệm áo cưới, bọn họ vừa tiến đến đối phương liền nhiệt tình chào đón chiêu đãi bọn họ.
Bạc Tể Xuyên mang theo Phương Tiểu Thư nhìn một lần tất cả kiểu áo cưới trong cửa hàng áo cưới đẹp nhất thành phố Nghiêu Hải này, cuối cùng lựa chọn một kiểu áo cưới không có đai an toàn ôm ngực. Phía sau lưng áo cưới màu trắng hở một mảng rất lớn, thẳng đến thắt lưng mới dừng, chính là mặc ở trên người người mẫu giả cũng đã vô cùng xinh đẹp, có thể muốn gặp nếu mặc ở trên người Phương Tiểu Thư sẽ xinh đẹp đến nhường nào.
Phương Tiểu Thư lấy áo cưới từ trong tay của nhân viên cửa hàng, hơi khẩn trương cẩn thận mỗi bước đi vào phòng thử quần áo, cô cầm cái áo cưới lộ lưng ôm ngực này, nhìn làn váy, lụa mỏng mềm mại, nơ con bướm cùng với đường cong mềm mại đều không thể soi mói.
Cô cảm thấy chính mình thật giống như đang nằm mơ, hai chân đều dẫm nát trên đám mây, cả người đều nhanh không trọng lượng.
Phương Tiểu Thư hít vào một hơi, cầm quần áo cởi ra bắt đầu thay áo cưới.
Áo cưới này có yêu cầu rất cao với ngực, với độ tinh tế của thắt lưng, cũng may cô vừa mới sinh sản xong, hoàn toàn không có áp lực về bộ ngực, nhưng thật ra phần eo làm cho cô hơi cố sức khi mặc, chẳng qua vẫn là mặc được lên rồi.
Bởi vì là kiểu áo cưới lộ lưng, cho nên ở phía dưới hai bên nách áo cưới có một dây lưng vô cùng tinh xảo ẩn giấu, từ hình chữ thập giao nhau ở phía sau thắt lưng, để ngừa áo cưới rơi xuống.
Phương Tiểu Thư mặc áo cưới, sửa sang lại một chút tóc ở trước gương trong phòng thử đồ, lấy dũng khí đi ra ngoài.
Cô vừa nhấc mắt liền đối mặt với Bạc Tể Xuyên đang xoay người nhìn về hướng cô, đây thật sự là tình tiết rất giống trong phim Hàn Quốc.
Nữ nhân vật chính thay xong áo cưới đi ra, nam chính xoay người nhìn qua, ánh mắt kinh diễm mà hơi hơi sợ run. Tình tiết không đúng thật như thế liền chân thật xảy ra ở trên người cô.
Bạc Tể Xuyên nhìn cô chậm rãi đến gần, sau đó ôm lấy cô vòng vo một vòng lớn ở trước mặt mọi người. Làn váy áo cưới rộng thùng thình nhẹ nhàng phiêu đãng theo động tác bay lên của cô, Bạc Tể Xuyên ôm chặt cô, tại trong nháy mắt này ngay cả hô hấp đều ngừng lại rồi.
Làm Phương Tiểu Thư thật vất vả giãy ra ôm ấp của anh có thể thở dốc, liền nghe được anh vô cùng thoải mái nói với nhân viên cửa hàng: "Nới rộng ở chỗ thắt lưng ra một chút, khác đều có thể, liền cái này."
"Đợi chút..." Phương Tiểu Thư buồn rầu giữ chặt Bạc Tể Xuyên.
"Làm sao vậy?" Bạc Tể Xuyên quay đầu nghi hoặc nhìn cô.
Phương Tiểu Thư có chút xấu hổ nhìn nhìn chung quanh, hạ giọng hỏi: "Anh làm sao mà biết thắt lưng hơi chật?"
Bạc Tể Xuyên nghe xong vấn đề của cô, đều không có một chút biểu tình không được tự nhiên, cực kỳ đương nhiên nói: "Khi ôm em liền cảm giác được, điều này không phải thực rõ ràng sao? Em cũng không dám thở."
"... Bạc Tể Xuyên."
"Làm sao vậy?"
"Không có gì, tới lượt anh." Phương Tiểu Thư thở phì phì xoay người trở lại phòng thay đồ, rất nhanh thay áo cưới ra, mặc cái váy thoải mái của mình đi ra, hai tay ôm ngực vẻ mặt xem kịch vui khiêu khích nói, "Mau đi đi?"
Bạc Tể Xuyên hơi nháy mắt, cũng không nói thêm cái gì, tiếp nhận bộ lễ phục của nam cùng bộ đi vào phòng thử đồ thay quần áo.
Hắn rất nhanh liền thay xong đi ra, khi Phương Tiểu Thư nhìn anh chỉ biết kế hoạch trong lòng mình đã không cần thực hiện.
Kỳ thật cô vốn định làm cho anh đều thử một lần tất cả kiểu lễ phục của nam trong tiệm này, để trả thù lời nói vừa rồi của anh. Nhưng sau khi cô nhìn thấy anh mặc bộ lễ phục màu đen bằng nhung thiên nga đi ra, liền cảm thấy không còn có bộ nào càng thích hợp với anh.
Cô vẫn đều biết Bạc Tể Xuyên thật đẹp trai, nhưng mặc dù nhận thức lâu như vậy, ngay cả đứa nhỏ đều có, cô vẫn là cảm thấy mỗi lần nhìn thấy anh cảm giác đều không giống với.
Anh đứng tại dưới vầng sáng mờ nhạt của ánh chiều tà, ánh sáng nhu hòa chiếu rọi tại trên người anh, dáng người cao gầy thon dài của anh bị lễ phục màu đen bằng nhung thiên nga làm nổi bật càng thẳng tắp cao ngất, chỗ cổ áo sơ mi trắng buộc nơ đen, thậm chí anh đều có thể trực tiếp đi làm người mẫu.
"Có thể sao?" Bạc Tể Xuyên hơi câu nệ sửa sang lại một chút nơ, cau mày hỏi cô.
Phương Tiểu Thư xem nhẹ ánh mắt háo sắc nhân viên cửa hàng, nói với anh: "Chuyển một vòng cho em xem xem."
Bạc Tể Xuyên thực nghe lời dạo qua một vòng, Phương Tiểu Thư đều xem cẩn thận từ trong ra ngoài, mới gật đầu nói: "Liền bộ này đi, đi đổi trở về đi, chúng ta về nhà."
Bạc Tể Xuyên lập tức nghe theo chỉ huy đi thay quần áo, sau khi thay quần áo xong đi ra liền cùng cô về nhà.
Trên đường về Phương Tiểu Thư không nhịn được hỏi anh: "Chúng ta lần này làm chuyện này ba biết không?"
Bạc Tể Xuyên nhíu mi nhìn về phía trước, vô cùng chuyên tâm lái xe, mỗi lần lái xe anh đều là như thế này, nghiêm túc giống như đang chiến đấu.
Vì thế Phương Tiểu Thư đành phải hỏi lại một lần: "Chúng ta làm như vậy ba có thể tức giận hay không?"
Lần này Bạc Tể Xuyên trả lời cô, cảm xúc của anh được che giấu rất tốt, nghe không ra ý thật, nhưng đáp án luôn làm cho người ta yên tâm: "Ông ta đã biết chuyện này, hơn nữa lại tự về tới tham gia."
Dù sao cũng sẽ cùng làm với tiệc đầy tháng của đứa nhỏ, làm ông của đứa nhỏ làm sao ông có thể không trở lại đâu.
"Mặt khác ta đã muốn nói qua với ông ấy, chờ vụ án của Cao Diệc Vĩ chấm dứt, liền cùng em về khu biệt thự Lục Hải sống." Bạc Tể Xuyên ngay sau đó nói.
Phương Tiểu Thư rất đồng ý với chuyện này, tuy đã muốn ở thật lâu cùng một chỗ, nhưng khi Phương Tiểu Thư ở chung cùng Nhan Nhã vẫn sẽ có chút không được tự nhiên, nhất là lúc Bạc Tể Xuyên không ở.
Có thể về khu biệt thự Lục Hải tự nhiên là tốt, khi làm sự tình khác cũng không cần cố ý áp lực thanh âm, để ngừa bị người nghe thấy.
Sự vui mừng của Phương Tiểu Thư lộ rõ trên nét mặt, nhưng Bạc Tể Xuyên lại hắt nước lạnh vào mặt cô: "Đừng kích động, còn có hơn một tháng đâu, sau khi về khu biệt thự Lục Hải anh mời một người làm cho em, giúp em cùng chăm sóc đứa nhỏ."
"Mình em là được." Phương Tiểu Thư mắt lé nhìn anh, bĩu môi nói.
"Hai đứa bé, còn muốn quét dọn vệ sinh cùng làm việc nhà, em xác định em có thể làm một mình sao?" Bạc Tể Xuyên nghi ngờ nhìn cô một cái.
Phương Tiểu Thư hơi nghẹn lời, kỳ thật cô cũng không phải không hy vọng có người giúp việc hỗ trợ, nhưng là... Nhỡ lại đến một người giúp việc có lòng xấu như cô thì làm sao bây giờ?
Phương Tiểu Thư cẩn thận tự hỏi một chút, cao giọng nói: "Mời đi, mời một người đã kết hôn, có kinh nghiệm giống như Lưu tẩu, người trẻ tuổi em sợ khi chăm sóc đứa nhỏ sẽ xảy ra sai lầm." Cô nghĩ ra lý do thực đầy đủ, cũng nói ra tất cả, không sợ Bạc Tể Xuyên hoài nghi tâm tư không thể nói ra này của cô.
Nhưng là cô hơi coi thường Bạc Tể Xuyên bây giờ, Bạc Tể Xuyên làm kiểm sát trưởng lâu như vậy, thật sự gặp qua rất nhiều người, lý do này của cô anh liếc mắt một cái có thể nhìn ra, chính là bình thường anh sẽ không nói ra thôi.
/74
|