Không Thể Không Là Em!

Chương 42 - Chương 42

/52


Khi Giang Phỉ tỉnh lại thì trời đã mờ sáng, bên hông vắt ngang cánh tay của đàn ông, phía sau lưng là lồng ngực ấm áp. Cô xoay người, nhìn người đàn ông tuấn tú còn ngủ say, không nhịn được cười.

Làm sao... lại đi tới bước này rồi?

Có những chuyện hóa ra lên giường rồi không còn là vấn đề nữa.

Cô không thể không thừa nhận, quả thật cô có chút mê luyến kỹ xảo giường chiếu của người đàn ông này.

Nụ cười khẽ của cô khiến người đàn ông tỉnh lại, Quý Vân Khai còn buồn ngủ, cọ cọ vào ngực cô, vị trí nào đó đã sớm thức dậy, do đó tiếp tục cảnh nào đó phải che mắt.

Giang Phỉ đẩy anh, bất đắc dĩ sẵng giọng: Mệt quá. Từ chiều hôm qua đến bây giờ, cô đã không nhớ rõ là bao nhiêu lần, may thân thể cô tốt, bằng không đã sớm ngất đi rồi. Dù vậy, lần cuối cùng cô đã có chút hốt hoảng, người đó dục vọng mạnh như anh, nhịn lâu như thế mới phóng thích mãnh liệt thật làm người ta sợ hãi. Chẳng qua, quả thật cũng khó cho anh.

Anh như giở trò xấu mè nheo, ranh mãnh hỏi: Có hài lòng không?

Giang Phỉ cười dùng ngón tay vẽ lên lưng anh, nói: Điểm tuyệt đối.

Vậy... anh xem như về lại cương vị chứ hả? Trong giọng nói khó đè nén sự vui sướng.

Giang Phỉ cười nói: Trước cho anh thử việc ba tháng, sau ba tháng sẽ quyết định xem có chuyển lên chính thức hay không.

Chuyển lên chính thức không phải chỉ vài phút thôi sao!

Quý Vân Khai ngẩng đầu lên từ hõm cổ cô, cười tít mắt: Được rồi! Ba tháng này tiểu nhân sẽ dùng hết vốn liếng phục vụ ngài! Sẽ khiến ngài không thể rời bỏ tiểu nhân, phải ký khế ước cả đời!

Giang Phỉ hừ nói: Vậy cũng không nhất định, cho dù lên chính thức cũng còn hợp đồng hủy bỏ lao động đấy!

Em đừng hòng! Anh nóng nảy nói, theo tiếng nói liền đẩy mạnh một cái, Giang Phỉ kêu lên một tiếng. Quý Vân Khai kiên định nhìn vào mắt cô, dẫn dắt cô rơi vào khung cảnh tuyệt vời.

Quý Vân Khai mặt mày rạng rỡ nắm tay Giang Phỉ đi dạo quảng trường Hoa Độ, chỉ cần ánh mắt Giang Phỉ dừng chỗ nào, anh sẽ gật đầu với nhân viên bán hàng, nhân viên bán hàng nhanh chóng gỡ quần áo xuống, là hơi, đóng gói, sau khi xác nhận địa chỉ liền đưa đến chung cư của Quý Vân Khai.

Còn Giang Phỉ không biết việc này chút nào, Quý Vân Khai chỉ chờ khi cô về sẽ phải ngạc nhiên.

Giang Phỉ thử một bộ trang phục mùa xuân, chuẩn bị đổi màu khác, nhân viên bán hàng mỉm cười nói: Xin lỗi cô Giang, bộ trang phục này chỉ có màu này.

Giang Phỉ hơi tiếc, kiểu dáng không tệ, chỉ là màu hơi tối.

Quý Vân Khai lập tức nói: Vậy thì liên hệ với nhà thiết kế đặt làm một bộ, em thích màu gì? Anh cảm thấy màu tím nhạt không tồi đâu. Cứ vậy đi, tất cả đồ đều chọn làm màu đó!

Không đợi Giang Phỉ phản ứng, nhân viên bán hàng đã gật đầu: Vâng Quý thiếu, tôi sẽ gọi điện cho giám đốc bảo chị ấy đặt làm.

Không cần , Giang

/52

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status