28.
“Nếu hai đứa đã yêu nhau được nhiều năm, hơn nữa cũng đã phát triển đến bước này thì hai nhà ngồi xuống thống nhất với nhau một chút, chọn ra một ngày, kết hôn sớm sớm đi.”
Sau khi im lặng một lúc lâu thì ba tôi lên tiếng.
Yêu nhau nhiều năm?
“Ba, chúng con có yêu nhau nhiều năm đâu, con…”
“Được rồi được rồi, ba mẹ con cũng không phải người bảo thủ, ba mẹ cũng biết hết chuyện rồi.”
“Mấy năm nay hai đứa cứ quấn chặt lấy nhau, bảo không yêu nhau thì ai tin? Lời như vậy cũng chỉ lừa được người ngốc như mẹ con thôi.”
“Chú nói phải ạ. Thế bao giờ cô chú rảnh ạ? Ba mẹ cháu đã muốn tới thăm nhà mình từ rất lâu rồi ạ.”
Sau đó Cố Viễn cùng ba tôi nhanh chóng chọn ra ngày phụ huynh hai nhà gặp mặt nhau.
Vì thế chúng tôi vừa yêu nhau được vài ngày đã phải kết hôn???
Lúc chúng tôi đứng dậy tiễn ba mẹ tôi đi về, Cố Viễn trộm nắm lấy tay tôi, nhéo một cái trong lòng bàn tay tôi.
Cậu nhéo nhẹ như một chiếc lông vũ chạm vào tay tôi vậy, động tác ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Lưu manh!
“À Tiểu Cố, cháu đi cùng cô chú đi. Cô chú cũng có chuyện muốn nói với cháu luôn.”
Ba tôi quay đầu trừng mắt nhìn tôi một cái, sau đó lạnh lùng dẫn Cố Viễn rời đi.
Nhìn Cố Viễn đang tỏ vẻ tội nghiệp do bị ba tôi dẫn đi, tôi chỉ có thể cho cậu một ánh mắt “thương lắm nhưng không giúp được”.
“Nếu hai đứa đã yêu nhau được nhiều năm, hơn nữa cũng đã phát triển đến bước này thì hai nhà ngồi xuống thống nhất với nhau một chút, chọn ra một ngày, kết hôn sớm sớm đi.”
Sau khi im lặng một lúc lâu thì ba tôi lên tiếng.
Yêu nhau nhiều năm?
“Ba, chúng con có yêu nhau nhiều năm đâu, con…”
“Được rồi được rồi, ba mẹ con cũng không phải người bảo thủ, ba mẹ cũng biết hết chuyện rồi.”
“Mấy năm nay hai đứa cứ quấn chặt lấy nhau, bảo không yêu nhau thì ai tin? Lời như vậy cũng chỉ lừa được người ngốc như mẹ con thôi.”
“Chú nói phải ạ. Thế bao giờ cô chú rảnh ạ? Ba mẹ cháu đã muốn tới thăm nhà mình từ rất lâu rồi ạ.”
Sau đó Cố Viễn cùng ba tôi nhanh chóng chọn ra ngày phụ huynh hai nhà gặp mặt nhau.
Vì thế chúng tôi vừa yêu nhau được vài ngày đã phải kết hôn???
Lúc chúng tôi đứng dậy tiễn ba mẹ tôi đi về, Cố Viễn trộm nắm lấy tay tôi, nhéo một cái trong lòng bàn tay tôi.
Cậu nhéo nhẹ như một chiếc lông vũ chạm vào tay tôi vậy, động tác ám chỉ vô cùng rõ ràng.
Lưu manh!
“À Tiểu Cố, cháu đi cùng cô chú đi. Cô chú cũng có chuyện muốn nói với cháu luôn.”
Ba tôi quay đầu trừng mắt nhìn tôi một cái, sau đó lạnh lùng dẫn Cố Viễn rời đi.
Nhìn Cố Viễn đang tỏ vẻ tội nghiệp do bị ba tôi dẫn đi, tôi chỉ có thể cho cậu một ánh mắt “thương lắm nhưng không giúp được”.
/31
|