Chương 67:
Editor: Lieulieu2015
Tôi có thể giải thích, chỉ cần một hai câu là có thể giải thích rõ ràng sự việc này.
Nhưng lúc lời nói sắp ra khỏi miệng thì một ý nghĩ tà ác lại xuất hiện trong đầu tôi.
Tôi thầm tính toán, nếu như có thể có được sự tin tưởng của Hà Truân thì muốn trốn đi cũng dễ dàng hơn.
Dù sao cũng đã thất thân, cũng không quan tâm phải làm bộ mất luôn tâm nữa.
Sau khi hạ quyết tâm, tôi nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói: Muốn làm việc mà không thể thực hiện được thì tốt nhất không nên suy nghĩ nữa.
Đồng tử môn, vờ tha để bắt thật đấy mà, vờ tha để bắt thật.
Không ngoài dự đoán, Hà Truân cũng không nghe lời tôi mà dừng lại, còn hỏi nữa: Cô thật sự là người phụ nữ bí ẩn, không phải cô luôn muốn trốn
khỏi tôi hay sao? Sao lại làm chuyện này? Nói ra những lời như vậy?
“Tôi không muốn nói.” Không pải thật sự muốn như vậy, thật ra chỉ muốn anh ta cố gắng truy hỏi mà thôi.
“Nói cho tôi biết.” Hà Truân đặt bàn tay lên bả vai không bị thương của tôi khẽ dùng lực.
“Đúng.” Tôi giả vờ như khó khăn lắm mới nói ra được: “Đúng là tôi thích anh, ngay từ lúc mới bắt đầu tôi đã có cảm giác với anh rồi, sau đó, tôi giả vờ mình rất ngang ngược là vì chỉ mong anh chú ý đến tôi. Quả nhiên, anh đã chú ý đến tôi và biến tôi trở
/145
|