Khước Lục

Chương 11 - Chương 11

/50


Editor: Linh Đang

Hành trình leo núi lần này, Diệp Kiều Lục thực sự rất mệt.

Diệp Kính yên lặng đi trước, bước đi thoải mái.

Cô lại thở hồng hộc.

Diệp Trình Phong cùng Thi Dữ Mỹ cũng đi chậm, hai người tay nắm tay, nói chuyện phiếm.

Cái gọi là gia đình vui vẻ, chia làm ba phần.

Diệp Kính đi đến lưng chừng núi, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy bóng dáng của Diệp Kiều Lục. Không nhìn thấy Diệp Trình Phong cùng Thi Dữ Mỹ.

Cậu đi đến bên cạnh lương đình ngồi xuống.

Thực ra núi này không cao, chỉ đột nhiên có chút dốc. Nhìn xuống từ bên này, không có khí thế đồ sộ như khi quan sát. Không ít kiến trúc còn cao hơn ngọn núi này.

Diệp Kiều Lục luôn luôn đuổi theo bóng dáng của Diệp Kính, chỉ cúi đầu thở hổn hển vài ngụm, khi ngẩng đầu lên, lại không tìm thấy cậu. Trong lòng cô cả kinh, chỉ sợ cậu đi xa, chạy nhanh.

Cô ra sức chạy về phía trước, Diệp Kính.

Diệp Kính nghe thấy âm thanh, quay đầu, đã thấy cô hô tên của anh, chạy qua lương đình, liên tục chạy lên trên núi.

Diệp Kính nhìn bóng dáng cô, mơ hồ còn có thể nghe thấy giọng nói của cô, Diệp Kính.

Cậu quay đầu lại nhìn con đường đi.

Rốt cuộc bóng dáng của Diệp Trình Phong cùng Thi Dữ Mỹ cũng xuất hiện.

Cậu đứng dậy, nhanh chóng đi lên trên núi.

Phía trước là bóng dáng Diệp Kiều Lục đuổi theo cậu.

Hiện tại đến phiên cậu đi đến chỗ cô.

Diệp Kính! Diệp Kiều Lục hổn hển không thở nổi, cô dừng bước lại. Phía trước vẫn không có bóng dáng của Diệp Kính như cũ.

Cô khẽ cắn môi, định chạy tiếp rồi mới thở hổn hển.

Lúc ngẩng đầu, cô phát hiện bên cạnh có ba cậu con trai nhỏ, đang nhìn chằm chằm cô.

Một cậu con trai Giáp kêu lên: Béo thành như vậy, lại còn không có ngực.

Mặt cậu con trai Ất nở nụ cười, Thịt nhiều còn phải tùy chỗ.

Diệp Kiều Lục vội vàng che ngực lại.

Cô phát dục tương đối trễ, bây giờ ngực còn chưa phát triển tương xứng với dáng người. Cô tin tưởng vững chắc, về sau sẽ lớn. Nhưng nghe thấy lời nói của nhóm con trai, cô có phần bị tổn thương.

Cậu con trai Ất cười, Đều không có, che làm gì.

Diệp Kiều Lục càng che kĩ hơn, cô thở phì phì nói với bọn họ, Mắc mớ gì đến các cậu?

Bởi vì bọn họ nhàm chán. Giọng nói khàn khàn truyền đến.

Diệp Kiều Lục vui vẻ, quay đầu, Diệp Kính.

Cậu tiến lên.

Cô vội vàng trốn đến sau lưng của cậu, hai tay vẫn che ở trước ngực mình.

Xin lỗi. Ánh mắt Diệp Kính liếc nhìn về phía ba cậu con trai kia, rất bình tĩnh.

Cậu con trai Ất nhún vai, Đùa một chút thôi.

Xin lỗi. Diệp Kính vẫn là câu nói kia.

Không muốn xin lỗi thì như thế nào a? Cậu con trai Giáp nghẹn nói, Cậu còn có thể đánh bọn tôi sao?

Nghe nói như thế, Diệp Kiều Lục lộ đầu ra, Tôi sẽ đánh các cậu. Cô hua hua quyền. Giống như ngày trước cô chơi quân đội, đánh người ngoài hành tinh La Tích một trận.

Ba cậu con trai kia đứng thành một hàng, ý đồ dùng khí thế áp chế.

Tiểu Lục, Tiểu Kính. Tiếng la của Thi Dữ Mỹ truyền đến.

Mẹ. Diệp Kiều Lục quay đầu gọi.

Ba cậu con trai thấy người lớn đến đây, xoay người muốn chạy.

Tốc độ của Diệp Kính nhanh hơn, tiến lên ngăn lại, Xin lỗi.

Cậu con trai Ất mắt thấy hai phụ huynh thì vội vàng đi tới bên này, ngượng ngùng cười, Thật xin lỗi.

Tâm tình Diệp Kiều Lục có hơi chuyển tốt. Trẻ nhỏ dễ dạy.

Diệp Kính thấy thế, hỏi: Cao hứng?

Diệp Kiều Lục gật đầu, Bọn họ xin lỗi thì tốt rồi.

Diệp Kính ngăn trở tay, thu trở về.

Ba cậu con trai lập tức chạy đi.

Hiện giờ Diệp Kiều Lục nghĩ


/50

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status