Một tháng sau, khí trời chuyển lạnh, Bàng Lạc Tuyết cũng khoác thêm áo lông thú, chỉ để lộ khuôn mặt trắng mịn của mình ra bên ngoài.
Bàng Lạc Băng đã trở thành thị thiếp cũng một tháng rồi. Toàn phủ Tấn vương ngầm bàn luận về nàng, vị trí của nàng hiện giờ thực sự không đơn giản, nếu có thể chịu nổi cô quạnh trong một thời gian dài thì có thể như cá gặp nước.
Đi thẳng đến Hà Hương viện, trong sân hoa cúc nở rất nhiều, trong vườn không thiếu thứ hoa quý nào. Mọi thứ đều do một tay Bàng Sách và công chúa Trường Nhạc đưa tới.
Tuyết Nhi bái kiến tổ mẫu, thân thể tổ mẫu đã khá hơn chưa?
Trên giường có lò lửa than đỏ rực đang nấu dược, còn lão phu nhân ngồi trên giường chăm chú nhìn vào đó. Từ khi thời tiết trở lạnh, lão phu nhân vẫn thích ngồi đó, một mặt là sưởi ấm còn mặt khác không để dược bị gián đoạn.
Tuyết Nhi đến rồi, lại đây ngồi đi, bên ngoài trời trở lạnh, ra ngoài phải khoác thêm áo choàng. Lão phu nhân chỉ chỗ ngồi ấm áp bên cạnh mình nói.
Tuy rằng tổ mẫu và tôn nữ vì chuyện tiến cung có xảy ra mâu thuẫn nhưng sau khi trải qua một cơn bạo bệnh thì lão phu nhân cũng dần quên đi. Dù gì lão phu nhân cũng lớn tuổi, chỉ cần trái gió trở trời thì liền cảm thấy không khoẻ.
Đa tạ tổ mẫu, đúng rồi, hôm nay hoa trong vườn đều đã nở, tôn nữ thấy hoa nào cũng thật đẹp.
Lão phu nhân nở nụ cười, tươi đẹp giống như một đóa hoa cúc đang toả hương. Trên mặt hằn lên những vết nhăn, dù bồi bổ tốt đến thế nào cũng không thể xoá nhoà vết tích của thời gian.
Đúng đấy, những loài hoa này đều do ca ca ngươi và công chúa Trường Nhạc mang đến. Phụ thân ngươi đúng là có mắt nhìn người, vừa vặn chọn lựa cho Bàng Sách một cô công chúa tuyệt đẹp và giỏi giang như Trường Nhạc đây. Tuyết Nhi thấy thế nào?
Tổ mẫu và phụ thân làm chủ là được. Tuyết Nhi không dám xen vào. Bàng Lạc Tuyết vâng lời nói.
Ừm, ngày mai là sinh nhật tôn nữ, mẫu thân ngươi có ý muốn làm tiệc mừng. Vừa lúc cũng định ngày cho ca ca ngươi và công chúa thành thân, mà ca ca ngươi cũng đỡ phải lo lắng. Bên cạnh đó, ta cũng nghe nói mẫu thân ngươi muốn nạp hai đứa trẻ làm nhi tử : một là nữ nhi Thích Dao và hai là một tiểu hài nhi khoảng năm tuổi, có đúng không?
Nghĩ lại, hài tử năm tuổi kia cũng thật đáng yêu, ai vừa gặp nhất định sẽ rất thích, khuôn mặt bụ bẫm, dáng vẻ rất hiền lành.
Vâng, tướng quân Thích cùng phu nhân và mẫu thân nhi nữ vốn là bằng hữu. Vì vậy mẫu thân muốn tự mình chăm sóc nàng. Còn tiểu tử kia không cha không mẹ, lúc mẫu thân đi dâng hương cầu phúc gặp hắn thì cũng liền dẫn về. Có lẽ cũng là do duyên phận.
Ừm, thân thể mẫu thân ngươi vốn yếu ớt. Nếu nàng thích thì cứ tuỳ nàng định đoạt. Có điều nàng cũng nên
Bàng Lạc Băng đã trở thành thị thiếp cũng một tháng rồi. Toàn phủ Tấn vương ngầm bàn luận về nàng, vị trí của nàng hiện giờ thực sự không đơn giản, nếu có thể chịu nổi cô quạnh trong một thời gian dài thì có thể như cá gặp nước.
Đi thẳng đến Hà Hương viện, trong sân hoa cúc nở rất nhiều, trong vườn không thiếu thứ hoa quý nào. Mọi thứ đều do một tay Bàng Sách và công chúa Trường Nhạc đưa tới.
Tuyết Nhi bái kiến tổ mẫu, thân thể tổ mẫu đã khá hơn chưa?
Trên giường có lò lửa than đỏ rực đang nấu dược, còn lão phu nhân ngồi trên giường chăm chú nhìn vào đó. Từ khi thời tiết trở lạnh, lão phu nhân vẫn thích ngồi đó, một mặt là sưởi ấm còn mặt khác không để dược bị gián đoạn.
Tuyết Nhi đến rồi, lại đây ngồi đi, bên ngoài trời trở lạnh, ra ngoài phải khoác thêm áo choàng. Lão phu nhân chỉ chỗ ngồi ấm áp bên cạnh mình nói.
Tuy rằng tổ mẫu và tôn nữ vì chuyện tiến cung có xảy ra mâu thuẫn nhưng sau khi trải qua một cơn bạo bệnh thì lão phu nhân cũng dần quên đi. Dù gì lão phu nhân cũng lớn tuổi, chỉ cần trái gió trở trời thì liền cảm thấy không khoẻ.
Đa tạ tổ mẫu, đúng rồi, hôm nay hoa trong vườn đều đã nở, tôn nữ thấy hoa nào cũng thật đẹp.
Lão phu nhân nở nụ cười, tươi đẹp giống như một đóa hoa cúc đang toả hương. Trên mặt hằn lên những vết nhăn, dù bồi bổ tốt đến thế nào cũng không thể xoá nhoà vết tích của thời gian.
Đúng đấy, những loài hoa này đều do ca ca ngươi và công chúa Trường Nhạc mang đến. Phụ thân ngươi đúng là có mắt nhìn người, vừa vặn chọn lựa cho Bàng Sách một cô công chúa tuyệt đẹp và giỏi giang như Trường Nhạc đây. Tuyết Nhi thấy thế nào?
Tổ mẫu và phụ thân làm chủ là được. Tuyết Nhi không dám xen vào. Bàng Lạc Tuyết vâng lời nói.
Ừm, ngày mai là sinh nhật tôn nữ, mẫu thân ngươi có ý muốn làm tiệc mừng. Vừa lúc cũng định ngày cho ca ca ngươi và công chúa thành thân, mà ca ca ngươi cũng đỡ phải lo lắng. Bên cạnh đó, ta cũng nghe nói mẫu thân ngươi muốn nạp hai đứa trẻ làm nhi tử : một là nữ nhi Thích Dao và hai là một tiểu hài nhi khoảng năm tuổi, có đúng không?
Nghĩ lại, hài tử năm tuổi kia cũng thật đáng yêu, ai vừa gặp nhất định sẽ rất thích, khuôn mặt bụ bẫm, dáng vẻ rất hiền lành.
Vâng, tướng quân Thích cùng phu nhân và mẫu thân nhi nữ vốn là bằng hữu. Vì vậy mẫu thân muốn tự mình chăm sóc nàng. Còn tiểu tử kia không cha không mẹ, lúc mẫu thân đi dâng hương cầu phúc gặp hắn thì cũng liền dẫn về. Có lẽ cũng là do duyên phận.
Ừm, thân thể mẫu thân ngươi vốn yếu ớt. Nếu nàng thích thì cứ tuỳ nàng định đoạt. Có điều nàng cũng nên
/396
|