Edit: BichDiepDuong
Bàng Quốc Công dẫn theo người của Vương gia đi tới Tịnh Viên, từ sâu bên trong truyền đến một tia thanh âm khó nghe, sắc mặt Bàng Quốc Công và Vương gia rất khó coi.
Bàng Quốc Công tiến lên đẩy cửa, liền thấy Vương Nhược Sênh cũng chính là người đã từng là Nhị phu nhân toàn thân không một mảnh vải nằm dưới hai thị vệ, đỏ bừng mắt tức giận.
“Lớn mật, ngươi là đồ không biết kiểm điểm, chẳng trách Bàng Lạc Vũ lại trở thành như thế, xem ra đều là chuyện tốt của ngươi.”
Đại phu nhân ở một bên đỡ Bàng Quốc Công: “Lão gia bớt giận.”
Lão phu nhân Vương gia nhìn nữ nhi của mình bây giờ trở thành thế này, cũng vô cùng kinh ngạc, gương mặt đỏ bừng vì tức giận: “Đứa nghiệp chướng này còn không mau đứng lên.”
Nhưng dường như Vương Nhược Sênh không nghe thấy gì, vẫn nằm ở trên giường như cũ.
Đại phu nhân cười cười, Tam phu nhân rất thức thời, nàng ta biết chuyện này phải nên làm như thế nào. Trên thực tế, Đại phu nhân đã sớm thấy Tam phu nhân nói chuyện với nữ nhi của nàng, hiện tại đã thành thị thiếp của Tấn vương gia, nếu như nàng ta đã nghĩ ra được, nàng ta hẳn đã hiểu rõ mình phải nên làm như thế nào. Tam phu nhân nhận thuốc Đại phu nhân cho, mỗi ngày đều hạ một chút dược vào đồ ăn của Nhị phu nhân, không nghĩ thuốc lại hiệu quả như vậy.
Lão phu nhân tỉnh táo lại, nhìn nữ nhi của mình căn bản cũng không nghe thấy mình, bắt đầu nổi giận, giơ gậy lên đánh tới. Hai thị vệ nhìn sắc mặt Bàng Quốc Công, lại được Đại phu nhân ra hiệu nên đã sớm quỳ xuống một bên.
Bàng Quốc Công tức giận nói không nên lời, Vương Nam tiến lên giữ lấy Bàng Quốc Công nói: “Quốc công gia bớt giận, nhìn tình hình này, xem ra nhất định là cô cô bị người ta bỏ thuốc.”
Bàng Quốc Công và lão phu nhân nhìn thoáng qua cũng hiểu được có điểm không thích hợp, Vương Nhược Sênh này không có lá gan lớn như vậy, mà lại ở ngay trước mặt bọn họ, làm chuyện như vậy.”
“Là ai dám hại nữ nhi của ta như thế.”
Tuy lão phu nhân nói như vậy, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Đại phu nhân, Đại phu nhân làm gì có tâm tư phản ứng lại với lão thái bà này, tâm tư của nàng đều đặt trên người Bàng Quốc Công, bởi vì Bàng Quốc Công bị chuyện này kích thích, hô hấp càng ngày càng không ổn định.
Lão phu nhân thấy đại phu nhân căn bản cũng không nhìn nàng càng thêm tin tưởng rằng chính nàng ra tay, lúc này liền nói với Đại phu nhân và Bàng Quốc Công rằng: “Ta muốn đưa nữ nhi của ta trở về.”
Lúc này Đại phu nhân mới ngẩng đầu. : “Lão phu nhân, ta kính trọng trưởng bối là ngươi, thế nhưng phủ Quốc công có quy củ của phủ Quốc công. Lão phu nhân, nơi này cũng không phải là Hầu phủ của ngươi, ngươi không thể muốn thế nào thì được thế đó.”
Sắc mặt Bàng Quốc Công cũng trở nên không tốt.
Lão phu nhân tiến lên nhặt y phục trên mặt đất đắp lên người Vương Nhược Sênh. Nhìn Bàng Quốc Công: “Nữ nhi của ta gả đến Phủ Bàng Quốc Công các ngươi, ngươi xem xem nàng bị đối xử như thế nào, nàng bị ngươi nhốt vào Tịnh Viên, ta tin quốc công gia cũng sẽ không tính
Bàng Quốc Công dẫn theo người của Vương gia đi tới Tịnh Viên, từ sâu bên trong truyền đến một tia thanh âm khó nghe, sắc mặt Bàng Quốc Công và Vương gia rất khó coi.
Bàng Quốc Công tiến lên đẩy cửa, liền thấy Vương Nhược Sênh cũng chính là người đã từng là Nhị phu nhân toàn thân không một mảnh vải nằm dưới hai thị vệ, đỏ bừng mắt tức giận.
“Lớn mật, ngươi là đồ không biết kiểm điểm, chẳng trách Bàng Lạc Vũ lại trở thành như thế, xem ra đều là chuyện tốt của ngươi.”
Đại phu nhân ở một bên đỡ Bàng Quốc Công: “Lão gia bớt giận.”
Lão phu nhân Vương gia nhìn nữ nhi của mình bây giờ trở thành thế này, cũng vô cùng kinh ngạc, gương mặt đỏ bừng vì tức giận: “Đứa nghiệp chướng này còn không mau đứng lên.”
Nhưng dường như Vương Nhược Sênh không nghe thấy gì, vẫn nằm ở trên giường như cũ.
Đại phu nhân cười cười, Tam phu nhân rất thức thời, nàng ta biết chuyện này phải nên làm như thế nào. Trên thực tế, Đại phu nhân đã sớm thấy Tam phu nhân nói chuyện với nữ nhi của nàng, hiện tại đã thành thị thiếp của Tấn vương gia, nếu như nàng ta đã nghĩ ra được, nàng ta hẳn đã hiểu rõ mình phải nên làm như thế nào. Tam phu nhân nhận thuốc Đại phu nhân cho, mỗi ngày đều hạ một chút dược vào đồ ăn của Nhị phu nhân, không nghĩ thuốc lại hiệu quả như vậy.
Lão phu nhân tỉnh táo lại, nhìn nữ nhi của mình căn bản cũng không nghe thấy mình, bắt đầu nổi giận, giơ gậy lên đánh tới. Hai thị vệ nhìn sắc mặt Bàng Quốc Công, lại được Đại phu nhân ra hiệu nên đã sớm quỳ xuống một bên.
Bàng Quốc Công tức giận nói không nên lời, Vương Nam tiến lên giữ lấy Bàng Quốc Công nói: “Quốc công gia bớt giận, nhìn tình hình này, xem ra nhất định là cô cô bị người ta bỏ thuốc.”
Bàng Quốc Công và lão phu nhân nhìn thoáng qua cũng hiểu được có điểm không thích hợp, Vương Nhược Sênh này không có lá gan lớn như vậy, mà lại ở ngay trước mặt bọn họ, làm chuyện như vậy.”
“Là ai dám hại nữ nhi của ta như thế.”
Tuy lão phu nhân nói như vậy, thế nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Đại phu nhân, Đại phu nhân làm gì có tâm tư phản ứng lại với lão thái bà này, tâm tư của nàng đều đặt trên người Bàng Quốc Công, bởi vì Bàng Quốc Công bị chuyện này kích thích, hô hấp càng ngày càng không ổn định.
Lão phu nhân thấy đại phu nhân căn bản cũng không nhìn nàng càng thêm tin tưởng rằng chính nàng ra tay, lúc này liền nói với Đại phu nhân và Bàng Quốc Công rằng: “Ta muốn đưa nữ nhi của ta trở về.”
Lúc này Đại phu nhân mới ngẩng đầu. : “Lão phu nhân, ta kính trọng trưởng bối là ngươi, thế nhưng phủ Quốc công có quy củ của phủ Quốc công. Lão phu nhân, nơi này cũng không phải là Hầu phủ của ngươi, ngươi không thể muốn thế nào thì được thế đó.”
Sắc mặt Bàng Quốc Công cũng trở nên không tốt.
Lão phu nhân tiến lên nhặt y phục trên mặt đất đắp lên người Vương Nhược Sênh. Nhìn Bàng Quốc Công: “Nữ nhi của ta gả đến Phủ Bàng Quốc Công các ngươi, ngươi xem xem nàng bị đối xử như thế nào, nàng bị ngươi nhốt vào Tịnh Viên, ta tin quốc công gia cũng sẽ không tính
/396
|