Khi Tấn vương bị bắt đi thì tam di nương vẫn còn run cầm cập ngồi trên mặt đất.
Vương Phi, không hay rồi, Vương gia bị bắt đi rồi.
Tiểu Ngọc nghe ngóng được tình hình thì cũng mau chóng chạy tới tìm Bàng Lạc Băng.
Bàng Lạc Băng đang ngồi trên giường cũng tỏ vẻ không hài lòng nên cau mày nói: Lớn tiếng cái gì? Còn ra thể thống gì nữa. Nói mau, Vương gia làm sao? Ngài bị ai bắt đi?
Tiểu Ngọc rụt rè, chỉ nhìn chằm chắm vào tam tiểu thư lòng dạ ác độc này mà không dám nói một lời.
Nói mau!
Vâng, thưa Vương Phi, nghe nói là Vương gia bị Đức công công – thân tín bên cạnh hoàng thượng bắt đi.
Bàng Lạc Băng cau mày: Mau gọi quản gia đến đây, nhanh lên một chút!
Thời điểm quản gia thở hổn hển chạy tới thì cũng vừa lúc Bàng Lạc Băng đã sớm chỉnh trang xong y phục. Nàng nhìn khuôn mặt quản gia u sầu như miếng thịt nằm trên thớt thì khóe mắt nhếch lên, hơi co
Vương Phi, không hay rồi, Vương gia bị bắt đi rồi.
Tiểu Ngọc nghe ngóng được tình hình thì cũng mau chóng chạy tới tìm Bàng Lạc Băng.
Bàng Lạc Băng đang ngồi trên giường cũng tỏ vẻ không hài lòng nên cau mày nói: Lớn tiếng cái gì? Còn ra thể thống gì nữa. Nói mau, Vương gia làm sao? Ngài bị ai bắt đi?
Tiểu Ngọc rụt rè, chỉ nhìn chằm chắm vào tam tiểu thư lòng dạ ác độc này mà không dám nói một lời.
Nói mau!
Vâng, thưa Vương Phi, nghe nói là Vương gia bị Đức công công – thân tín bên cạnh hoàng thượng bắt đi.
Bàng Lạc Băng cau mày: Mau gọi quản gia đến đây, nhanh lên một chút!
Thời điểm quản gia thở hổn hển chạy tới thì cũng vừa lúc Bàng Lạc Băng đã sớm chỉnh trang xong y phục. Nàng nhìn khuôn mặt quản gia u sầu như miếng thịt nằm trên thớt thì khóe mắt nhếch lên, hơi co
/396
|