Không, không được, bản vương không thể chết ở nơi này được. Không thể, bản vương còn chưa được lên ngôi hoàng đế mà! Không! Tấn vương sốt ruột nói.
Khói bốc lên ngùn ngụt, Tấn vương nhìn thấy hết thảy các phạm nhân đều chạy ra ngoài còn mình trong gian phòng này không ai mở cửa. Xem ra có kẻ muốn hại chết hắn rồi.
Tấn vương cúi đầu nhìn cửa chính bị bao vây bởi cột khói cao ngất trời cùng với đám lửa đang bừng cháy như chực chờ lấy mạng hắn.
Trên người Tấn vương lại không đeo còng tay hay xích chân gì, dù sao hắn cũng là Vương gia nên cũng có chút châm chước. Hiện tại hắn cũng đang đắc ý, đưa tay dùng nội lực lấy ra một con dao gần đó.
Cửa vốn được làm bằng gỗ nên dù chỉ có va chạm nhẹ thì cũng bị gãy vỡ ra.
Tấn vương cũng mặc kệ người khác làm thế nào, còn mình cũng mau mau chạy ra ngoài.
Bên trong ngục, Bàng Lạc Tuyết đã an bài người của mình, không ai quản Tấn vương làm gì nhưng tất cả mọi người nhìn thấy Tấn vương như đang điên rồi, cứ vừa chạy vừa hô to Ngôi vị hoàng đế là của ta, là của ta!
Hắn cứ như thế, vừa chạy ra ngoài vừa la hét ầm trời.
Tiểu thư, Tấn vương chạy ra.
Bàng Lạc Tuyết nhìn Tấn vương chạy ra như một người điên, toàn thân đều đầy rẫy vết thương thì khóe miệng nàng nhếch lên.
Sai người chuẩn bị kỹ càng.
Vâng. Thương Dực đưa tay ra ngăn chặn.
Tấn vương, ngươi không được trốn, Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, vượt ngục là tội lớn. Cai ngục lớn tiếng nói.
Thế nhưng trong mắt Tấn vương hiện giờ tất cả những cai ngục này đều là thủ hạ bên cạnh Triệu Chính Dương.
Một cai ngục vừa muốn tiến lên ngăn cản Tấn vương thì kết quả lại bị Tấn vương trực tiếp mạnh mẽ bóp chết hắn, trong miệng còn hô lớn: Các ngươi đều muốn bản vương chết, ngày hôm nay bản vương nhất định phải giết chết các ngươi!
Vương gia, ngươi đừng tiếp tục phạm sai lầm nữa! Cai ngục hô to nói.
Mà giờ khắc này thân thể Tấn vương nhếch nhác, tóc tai bù xù, toàn thân đều là những vết thương.
Vào lúc này, một đôi hắc y nhân xuất hiện lớn tiếng nói: Vương gia, chúng ta tới cứu ngươi.
Tấn vương nhìn lên trời cao cười ha ha: Trời cũng không phụ ta. Trời cũng không phụ ta.
Không hay rồi, Tấn vương muốn vượt ngục, người đâu, mau đến đây. Cai ngục hô to nói.
Hừ, các ngươi muốn ngăn trở bước chân của bản vương sao? Đừng vọng tưởng. Tấn vương phi thân như trước.
Người đâu, cung tiễn thủ chuẩn bị! Cai ngục nói.
Thương Dực, chuẩn bị.
Vâng. Thương Dực thấp giọng nói.
Đi. Nhanh lên một chút.
Dạ!
Một đôi hắc y nhân khác cũng gia nhập chiến đấu, đột nhiên không biết ai ném thứ gì vào, tình cảnh trong nháy mắt bị khói mù bao phủ.
Bảo vệ Vương gia, mau bảo vệ Vương gia!
Ngôi vị hoàng đế là
Khói bốc lên ngùn ngụt, Tấn vương nhìn thấy hết thảy các phạm nhân đều chạy ra ngoài còn mình trong gian phòng này không ai mở cửa. Xem ra có kẻ muốn hại chết hắn rồi.
Tấn vương cúi đầu nhìn cửa chính bị bao vây bởi cột khói cao ngất trời cùng với đám lửa đang bừng cháy như chực chờ lấy mạng hắn.
Trên người Tấn vương lại không đeo còng tay hay xích chân gì, dù sao hắn cũng là Vương gia nên cũng có chút châm chước. Hiện tại hắn cũng đang đắc ý, đưa tay dùng nội lực lấy ra một con dao gần đó.
Cửa vốn được làm bằng gỗ nên dù chỉ có va chạm nhẹ thì cũng bị gãy vỡ ra.
Tấn vương cũng mặc kệ người khác làm thế nào, còn mình cũng mau mau chạy ra ngoài.
Bên trong ngục, Bàng Lạc Tuyết đã an bài người của mình, không ai quản Tấn vương làm gì nhưng tất cả mọi người nhìn thấy Tấn vương như đang điên rồi, cứ vừa chạy vừa hô to Ngôi vị hoàng đế là của ta, là của ta!
Hắn cứ như thế, vừa chạy ra ngoài vừa la hét ầm trời.
Tiểu thư, Tấn vương chạy ra.
Bàng Lạc Tuyết nhìn Tấn vương chạy ra như một người điên, toàn thân đều đầy rẫy vết thương thì khóe miệng nàng nhếch lên.
Sai người chuẩn bị kỹ càng.
Vâng. Thương Dực đưa tay ra ngăn chặn.
Tấn vương, ngươi không được trốn, Die nd da n****Sóc***Là****Ta****l e q uu ydo n, vượt ngục là tội lớn. Cai ngục lớn tiếng nói.
Thế nhưng trong mắt Tấn vương hiện giờ tất cả những cai ngục này đều là thủ hạ bên cạnh Triệu Chính Dương.
Một cai ngục vừa muốn tiến lên ngăn cản Tấn vương thì kết quả lại bị Tấn vương trực tiếp mạnh mẽ bóp chết hắn, trong miệng còn hô lớn: Các ngươi đều muốn bản vương chết, ngày hôm nay bản vương nhất định phải giết chết các ngươi!
Vương gia, ngươi đừng tiếp tục phạm sai lầm nữa! Cai ngục hô to nói.
Mà giờ khắc này thân thể Tấn vương nhếch nhác, tóc tai bù xù, toàn thân đều là những vết thương.
Vào lúc này, một đôi hắc y nhân xuất hiện lớn tiếng nói: Vương gia, chúng ta tới cứu ngươi.
Tấn vương nhìn lên trời cao cười ha ha: Trời cũng không phụ ta. Trời cũng không phụ ta.
Không hay rồi, Tấn vương muốn vượt ngục, người đâu, mau đến đây. Cai ngục hô to nói.
Hừ, các ngươi muốn ngăn trở bước chân của bản vương sao? Đừng vọng tưởng. Tấn vương phi thân như trước.
Người đâu, cung tiễn thủ chuẩn bị! Cai ngục nói.
Thương Dực, chuẩn bị.
Vâng. Thương Dực thấp giọng nói.
Đi. Nhanh lên một chút.
Dạ!
Một đôi hắc y nhân khác cũng gia nhập chiến đấu, đột nhiên không biết ai ném thứ gì vào, tình cảnh trong nháy mắt bị khói mù bao phủ.
Bảo vệ Vương gia, mau bảo vệ Vương gia!
Ngôi vị hoàng đế là
/396
|