Khuynh Thế Hồng Nhan: Phu Quân Của Ta Thật Yêu Nghiệt

Chương 5: Đông Phương Vân Tiêu

/10


Chương 5 : Đông Phương Vân Tiêu

“Chết trên tay ngươi quả thực không ít, nhưng hết lần này tới lần khác ngươi lại có mạng lớn như vậy, còn có thể sống trở về…”

Nữ tử đối diện đột nhiên cười đẹp đến là quyến rũ, một thanh âm lạnh lùng mê người thu hút rõ ràng vang lên phía sau.

Bùi Tinh Đồng thân người bỗng nhiên giật mình một cái, bị hù đến mức tim nhảy loạn, mồ hôi lạnh cũng theo đó chảy xuống một đường.

Người này công phu cũng thật lợi hai đi, lúc nào đã đi tới sau lưng nàng hơn nữa nàng lại không hề nhận thấy được, xem ra không dễ đối phó a!

Có lẽ nam nhân đứng phía sau này hẳn đã ẩn nấp ở thân cây đằng sau nàng, rất có thể chính là chủ nhân của vương phủ này: Đông Phương Vân Tiêu.

Ngạo nghễ xoay người lại, nàng muốn nhìn xem vương gia ngược đãi tù binh này rốt cuộc mặt mũi như thế nào.

Trong khoảng khắc nàng xoay người lại, trong nháy mắt, yên tĩnh…

Bùi Tinh Đồng tựa hồ chỉ còn có thể nghe thấy được tiếng tim của nàng đang đập, ngoài ra những thứ suy nghĩ khác hoàn toàn bị bốc hơi sạch.

Đây là như thế nào có dạng nam nhân tuấn mĩ như vậy a! Mặt như quan ngọc, mắt phượng sáng, mũi thẳng tắp, đôi môi mỏng, cả ngũ quan đều tuấn mỹ tuyệt luân. làm cho người ta tìm không ra một chút tì vết…

Hắn thân mặc cẩm bào màu nâu, cùng đai lưng màu tơ vàng khiến hắn vốn cao to lại càng to lớn, cao ngất hơn nữa. Mà màu nâu cũng phụ trợ thêm cho gương mặt lạnh lùng thâm trầm của hắn.
Đúng lúc khi Bùi Tinh Đồng đang âm thầm cảm khái bề ngoài tuấn mỹ phi phàm của hắn thì trong ngực bỗng dội lên cảm giác thập phần ấm ức, trong đầu cũng không khi hiện lên một ít hình ảnh vô cùng khó hiểu, những hình ảnh này giống như đang xem phim, không ngừng tràn ngập trong đầu nàng, mạnh mẽ truyền đến đầu nàng, những hình ảnh chưa từng trong kí ức của nàng.

Đó là ký ức về Đông Phương Vân Tiêu cùng Bùi Tinh Đồng…

Đôi mắt đẹp thâm u dừng lại trên mặt Đông Phương Vân Tiêu, một cỗ cảm xúc phức tạp vừa quyến luyện lại vừa phức tạp, đem lồng ngực của nàng căng ra đau nhói…

Đó là cảm xúc không cam lòng khi bị người mình thương chán ghét, xa cách…

Đó là… cảm giác chân chính của Bùi Tinh Đồng với Đông Phương Vân Tiêu.

Cảm giác này hút đến mang theo từng chút một đau đớn.

Khi nhìn thấy hắn, trí nhớ chân chính của Bùi Tinh Đồng giống như phá ra hỗn độn, quanh quẩn rối loạn trong đầu của nàng.

Cảm xúc phức tạp rất nhiều, nàng không cam lòng, quá nhiều mê luyến, quá nhiều u oán… Tóm lại, cái hận tình cừu đều trong nháy mắt mạnh mẽ xuất hiện, liền lại khiến Bùi Tinh Đồng đau như cắt, nàng cũng có thể cảm giác được rõ ràng.

“Tinh Tinh! Ngươi làm sao vậy?” Bùi Ảnh Đồng một phen đỡ lấy Bùi Tinh Đồng đang lảo đảo ôm ngực.

Thanh âm của Bùi Ảnh Đồng ngay lập tức đem Bùi Tinh Đồng đương sa vào cảm xúc hỗn loạn tỉnh lại, nàng lập tức bình ổn thân hình, nhắm mắt lại, điều chỉnh nhịp thở rối loạn…


Gặp quỷ! Nàng vừa rồi cảm nhận được cảm xúc chân chính của Bùi Tinh Đồng ngay trong mình! Xem ra ngay khi Đông Phương Vân Tiêu xuất hiện, khơi dậy phản ứng trong tiềm thức của thân thể này.

Thở sâu một hơi, nàng đối Bùi Ảnh Đồng cười an tâm, khoát  tay nói: “Ảnh , ta không sao, không cẩn thận bị ánh mắt của soái ca này làm cho hoảng mà thôi…” Dứt lời, ngón tay mảnh khảnh liền chậm rãi sờ lên khỏe mắt cảm thấy mát mát, ha ha, thế nhưng lại rơi lệ, đây là nước mắt của Bùi Tinh Đông a.

Như thế liền có thể thấy được nàng đối với Đông Phương Vân Tiêu có bao nhiêu say đắm, dĩ nhiên cũng có bao nhiêu cảm thán cùng tiếc hận…

Hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, chung quy là không chiếc được không được đáp lại thì cũng là công dã tràng mà thôi…

Mi mắt khẽ chớp vài cái lại nhìn lên Đông Phương Vân Tiêu bằng ánh mắt miệt thị mà căm ghét.

Bùi Tinh Đồng gạt giọt nước mắt không thuộc về nước mắt của nàng, bình tĩnh đứng trước mặt nam nhân vô cùng tuấn mỹ kia. Tuy rằng nàng chân chính không phải Bùi Tinh Đồng nhưng thân thể này vẫn còn tiềm ẩn cảm giác của Bùi Tinh Đồng chân chính, cho nên, khi nàng nhìn Đông Phương Vân Tiêu trong ngực vẫn không ngừng lại tuôn ra nhịp ái mộ.

Che dấu tâm trạng, lại thở sâu một tý, định thần lại khóe môi nhoẻn cười. “Thật không phải Đông Phương Vân Tiêu, không thể được như ý của ngươi! Ta còn sống, hơn nữa vẫn trước sau như một… sống sót!”

Đông Phương Vân Tiêu lạnh lùng đôi mắt hơi ánh lên một tia kinh ngạc, nhưng giây lát đã biến mất: ‘Sống sót? Tốt ! Bốn vương sẽ cho ngươi hảo hảo sống sót!” Hắn gàn từng tiếng nói, trong giọng nói mang theo sự lạnh lẽo khiến cho người ta phải sợ hãi.
“Người đâu! Lập tức đem tiện nhân Bùi Tinh Đồng bắt nàng ở trong vương phủ làm nô hết sức, không chịu được cùng gia đinh tư thông, dâm tiện đến cực điểm! Dựa theo quy củ của vương phủ, phạt năm mươi đại bản!” Thanh âm u lãnh như thể từ địa ngục truyền đến, ẩn chứa sự hời hợt cùng dứt khoát.

“Dạ!” Hai gã gia đinh lập tức nghe lệnh tiến lên, đem Bùi Tinh Đồng song chưởng gắt gao  giữ lấy .


/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status